Trường Sinh Bất Tử

Tả Phó Xạ vô cùng nổi giận. Lại nói tiếp, ngày đại thọ
của Thánh Vương, nhưng mình ngay cả làm chuyện nhỏ cũng phải vô cùng cẩn thận, cũng không thể đánh mất lễ nghi Đại Tần, về phương diện khác thì
không thể đánh mất uy phong của Đại Tần.

Bởi vậy, chỉ cần có người vào Quý Nhân Quán, tả Phó Xạ đều phải cẩn thận hơn. Nhưng hôm nay gặp được việc này, tả Phó Xạ hoàn toàn xấu hổ và
giận dữ.

Một người cầm thiệp mời giả còn muốn chạy cửa sau?

Hơn nữa thiệp mời giả này cũng quá giả, chẳng những màu sắc không đúng,
ngay cả bút tích cũng không phải của Lý Tư Thừa tướng và chúng quan viên Lễ bộ, làm thì cũng không làm giống một chút đi.

- Các ngươi tưởng nơi này là nói nào? Đại Tần ta đâu phải chỗ các ngươi có thể giương oai! Tả Phó Xạ giận kêu lên.

Tả Phó Xạ vừa kêu lên, đám người Nam Cung Thắng cũng nhíu mày lại, Thánh Vương hảo ý tới tham gia đại thọ Doanh, thuộc hạ Doanh đây là thái độ
gì?

Mà Tứ Hải Long thái tử giờ phút này cũng lại lộ ra 1 chút khinh bỉ. Thì
ra còn tưởng bọn họ lợi hại lắm, không thể tưởng được, không thể tưởng
được a!

- Tả Phó Xạ, bớt giận, lúc đi quán chủ có nói, bất cứ chuyện gì cũng
không thể nổi giận. Trước khi đại thọ Thánh Vương chấm dứt, cũng không
thể nội giận, tuyệt đối không thể nhiễu loạn! Hữu Phó Xạ lập tức khuyên
nhủ.

Một bên Chung Sơn gật gật đầu, Đại Tần dạy dỗ quan viên, đúng là có chỗ
độc đáo, Chung Sơn chưa hề giận, bởi vì Chung Sơn cũng nhìn thấu tình
huống trong đó, quán chủ không có ở đây, không thể chứng minh thiệp mời, mà hai người này rõ ràng chưa thấy qua loại thiệp mời này, thế cho nên
mới gây ra hiểu lầm này.

Nhưng dù vậy, hai người cũng không dám hô đánh hô giết, một người giận, còn có một người khác khuyên.

Hiếm thấy, ít nhất ở vận triều khác gặp phải chuyện này, khẳng định đã gọi quân đội tới giữ lại người làm giả.

- Ta không nổi giận, nhưng bọn họ, ngươi cũng thấy đấy! Tả Phó Xạ mặt đầy buồn bực.

- Tốt lắm, tốt lắm, ngươi trước nghỉ một lát, ta đến xử lý! Hữu Phó Xạ khuyên nhủ.

- Hừ! Nếu không phải đại thọ Thánh Vương, là ngày vui, ta nhất định
không buông tha các ngươi! Tả Phó Xạ quay sang đoàn người Chung Sơn hừ
lạnh một tiếng. Lui sang một bên.

Một bên bốn đại Long thái tử hơi lui về phía sau, dường như xấu hổ khi làm bạn cùng đám người Chung Sơn vậy.

Hữu Phó Xạ nhìn về phía Chung Sơn nói: - Chư vị, xin mời trở về đi! Đại
thọ Thánh Vương, khắp chốn mừng vui, các ngươi không nên để cho ta khó
xử!

- Thiệp mời là thật, chỉ là các ngươi nhận không ra! Chung Sơn mở miệng nói.

- Ngươi còn nói, ngươi còn nói? Ngươi coi chúng ta là người thiếu kiến thức sao? Tả Phó Xạ vừa mới ngồi xuống lại nhảy dựng lên.

Chung Sơn không để ý đến, mà lại nhìn về phía hữu Phó Xạ.

Hữu Phó Xạ trên mặt cũng lộ ra vẻ không kiên nhẫn, rõ ràng đã cho đám
người kia mặt mũi, nhưng bọn họ sao còn minh ngoan bất linh?

- Như vậy đi, tại hạ vượt qua hỏi một câu, chư vị tới chúc thọ, có mang theo lễ vật không? Hữu Phó Xạ hỏi.

- Tự nhiên! Chung Sơn binh gật đầu.

Nhìn thấy Chung Sơn gật đầu, hữu Phó Xạ hơi hơi thở phào, gật gật đầu
nói: - Đến chúc Đại Tần Thánh Vương đều là khách nhân, nhưng bây giờ Hàm Dương quá nhiều người, bởi vậy không thể không dùng quà tặng làm hạn
ngạch, chư vị nếu đến chúc thọ, nên mang theo lễ vật, không bằng đi tới
Lễ Quán phía tây đi, bản quan phát cho chư vị một phần công văn, nhưng
trực tiếp đi tới quan viên Lễ bộ, không cần xếp hàng!

Hữu Phó Xạ tới đây là hết lời rồi, dù sao thiệp mời không có, ngươi nếu
mang quà tặng đến, cũng đủ đến cánh cửa Lễ Quán bên kia, có thể trực
tiếp đi vào, hơn nữa ta còn viết công văn kê khai từng mục cho ngươi,
cho ngươi chen ngang.

Khi nói chuyện, hữu Phó Xạ lập tức phất tay phân phó một tên thuộc hạ, tên thuộc hạ kia nhanh chóng làm công văn.

Chung Sơn có chút buồn cười nhìn hữu Phó Xạ, đúng là một nhân tài.

Rất nhanh, công văn đã làm xong, hữu Phó Xạ lễ phép đưa tới tay Chung Sơn.

- Chư vị, ra Quý Nhân Quán, đi về phía đại điện màu lam chính là Lễ
Quán! Hữu Phó Xạ trịnh trọng nói. Cười cười, Chung Sơn nói: - Cũng tốt!

Một bên tả Phó Xạ còn đang không ngừng đảo mắt, hiển nhiên thấy hữu Phó
Xạ lễ phép không cho là đúng, hắn thấy, nhóm người này rõ ràng tới quấy
rối.

- Trả lại thiệp mời cho ta! Chung Sơn nhìn Kim Thiếp đen tả Phó Xạ còn nắm trong tay.

- Ách? Tả hữu Phó Xạ lại kinh ngạc.

Tả Phó Xạ thiếu chút nữa giận lên, còn giả bộ? Đã bị ta vạch trần rồi, còn giả bộ?

Mà hữu Phó Xạ lại nhíu mày.

- Cầm! Tả Phó Xạ không kiên nhẫn đưa ra.

Chung Sơn cười tiếp nhận, không hề nhiều lời.

Cất xong Kim Thiếp đen, mang theo công văn lui ra ngoài. Ra khỏi Quý Nhân Quán.

- Chung Sơn, để ý đến bọn hắn làm gì? Chúng ta vọt vào, để xem Doanh làm gì ngươi? Hạo Mỹ Lệ không phục nói.

- Quên đi, đến Đại Tần rồi, liền chiếu theo quy của của bọn họ mà làm,
bọn họ cũng không phải cố ý, hơn nữa cũng còn tính lễ phép, còn trả cho
chúng ta một phần công văn. Chung Sơn lắc đầu cười nói.

Đối với chuyện này, Chung Sơn làm qua Đế Vương cũng cảm thấy mới mẻ. Mà
Tứ Hải Long thái tử cũng không thấy vậy, rõ ràng cho rằng thiệp mời là
giả, lại còn lấy được một phần công văn, bốn người đều cảm thấy không
khỏi thần kỳ, quan viên Đại Tần này cũng quá lễ phép đi.

Tiến vào Hàm Dương thánh đô, Tứ Hải Long thái tử cũng không cảm thấy
khó, lễ vật, đưa ra lễ vật là được, Tứ Hải Long Cung, cái khác không có, nhưng mà bảo vật, tiền của dồi dào.

- Đi thôi, chúng ta đi Lễ Quán bên kia, ra khỏi đó là được đi vào! Đông Hải Long thái tử tích cực nói.

Chung Sơn gật gật đầu, cũng không coi ra gì. Đến chúc thọ, giống như chơi đùa, không chút áp lực nào.

Đoàn người Chung Sơn đi ra khỏi Quý Nhân Quán.

Mà bên trong Quý Nhân Quán, hai tên Phó Xạ vẫn đang trò chuyện với nhau.

- Ngươi cho bọn hắn công văn làm gì? Bọn họ rõ ràng là tới quấy rối! Tả Phó Xạ đầy mặt khó chịu nói.

- Lúc đại thọ Thánh Vương, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện a! Hữu Phó Xạ nói.

[CHARGE=3]

- Nhưng ngươi đây là nhiều một chuyện rồi a, làm điều thừa a! Bọn họ cho rằng Đại Tần chúng ta dễ khi dễ! Tả Phó Xạ cả giận nói.

- Không, không đúng, ta cuối cùng cảm giác không thích hợp! Hữu Phó Xạ cau mày lắc đầu.

- Cái gì không đúng?

- Quán chủ không ở đây, như vậy không thể xác định Kim Thiếp đen là giả
a, quả thật có làm giả, cũng không nên dùng hắc Thiết làm giả à. Nên
biết rằng, hắc Thiết dung nhập vào trong pháp bảo, có thể khiến cho đẳng cấp Pháp bảo tăng lên, nhưng bọn họ? Hữu Phó Xạ lắc đầu.

- Nói không chừng có người nhiều tiền, bọn họ không quan tâm đâu? Tả Phó Xạ nói.

- Không đúng, ta cuối cùng cảm giác không đúng, cuối cùng, người nọ còn
muốn lấy lại Kim Thiếp đen, thái độ của hắn, rất giống thiệp mời là
thật! Hữu Phó Xạ lắc đầu.

- Làm sao có thể? Không phải là bị ta vạch trần, không thể không phản bác sao? Tả Phó Xạ đầy mặt không tin.

Lắc đầu, hữu Phó Xạ nói: - Ta cảm giác rất đúng, hắn không phải là không phản bác, mà là không muốn làm khó xử chúng ta, dường như có quan hệ
rất sâu xa với Đại Tần ta, có lẽ vừa rồi chúng ta thật sự đã làm một
chuyện sai lầm rồi, đuổi khách quý Đại Tần ra ngoài cửa rồi!

Nói tới đây, trong mắt hữu Phó Xạ lóe lên vẻ lo lắng.

- Khách quý? Không có khả năng, cho dù là khách quý, cũng đã bị đuổi ra
ngoài cửa rồi, ngươi còn muốn thế nào? Tả Phó Xạ khinh thường nói.

- Quán chủ không ở đây, nhưng việc này tuyệt đối không thể qua loa, ta
phải lập tức truyền tin tức ra ngoài, báo cho Quán chủ, một phần khác
trực tiếp truyền tới Hàm Dương, xem xem có khách nhân có Kim Thiếp đen
hay không, nếu như không có thì tốt, nếu là có, chuyện lần này nguy to
rồi. Hữu Phó Xạ có chút lo lắng nói.

- Ta đây mặc kệ, muốn truyền thì tự ngươi truyền đi! Tả Phó Xạ đầy mặt khó chịu.

- Người đâu! Hữu Phó Xạ sấm rền gió cuốn, lập tức phái người đi làm.

..........

Cầm công văn Quý Nhân Quán, đoàn người Chung Sơn không nhanh không chậm đi tới Lễ Quán phía tây.

Vùng gần Lễ Quán người vây hết chỗ, đương nhiên, chính là khoe khoang bảo vật.

Chung Sơn không xem những lễ vật này đâu vào đâu, nhưng mà trong mắt một ít gia tộc tầng thấp thì là khó lường, hạ lễ cho Thánh Vương, càng có
thể đánh vang danh tiếng của gia tộc mình, nếu có vận khí tốt được Thánh Vương nhớ kỹ, vậy thì càng có thiên đại thu hoạch.

Giống như một ít gia tộc phàm nhân, bỗng nhiên có tư cách tham gia sự
kiện thiên thần Thiên Tiên, tự nhiên bọn họ phải tranh thủ để được thiên thần Thiên Tiên chú ý.

Đại nhân vật có phương thức xử thế của đại nhân vật, tiểu nhân vật cũng có phương thức xử thế của tiểu nhân vật.

- Bồng Lai Triệu thị gia tộc, hạ lễ 500 Dạ Minh Châu, trăm trượng Tử San Hô, Địa Hỏa Thần Tố một đôi! Một tên quan viên Lễ bộ đứng lên báo.

Báo ra quà tặng, mọi người liền nghị luận.

- Nhiêu đây có đủ không?

- Những quà tặng này nhiều nhất giá trị 8000 khối tiên thạch, cửa ải này muốn qua ít nhất phải giá trị hai vạn khối.

- Không nhất định, Địa Hỏa Thần Tố kia vô cùng hiếm thấy, có lẽ có cơ hội!

- Có thể đi, xem quan viên Lễ bộ nói như thế nào?

Đoàn người Chung Sơn đi vào bên trong, một đường đi qua, giống như có một loại lực lượng vô hình đẩy mọi người ra vậy.

- Vào trong làm gì? Ra Lễ không được chen ngang, theo thứ tự đến! Một tên quan viên Lễ bộ bảo vệ trị an nói.

- Quý Nhân Quán có công văn, chúng ta có quyền lợi ưu tiên! Đông Hải Long thái tử lập tức kêu lên.

Tên Lễ quan viên bảo vệ trị an kia tiếp nhận nhìn lại, cuối cùng gật gật đầu nói: - Các ngươi đi theo ta!

Ở trong ánh mắt ngoài ý muốn của mọi người, đoàn người Chung Sơn chen ngang tới hàng đầu.

Đầu tiên có một cái bàn ngọc to lớn, chỗ bàn ngọc ngồi 8 viên quan Lễ bộ.

Mà ở trước mặt bọn họ, lại có một đám người bừng bảo vật, Dạ Minh Châu,
Tử San Hô còn có Địa Hỏa Thần Tố! Còn có một tên nam nhân áo bào trắng
lo lắng chờ đợi.

Bảy tám tên Lễ bộ quan viên cầm bảo vật, cuối cùng nghiên cứu một chút.

Cuối cùng có một người lên tiếng.

- Vốn, với mấy thứ này còn chưa có tư cách đi vào, nhưng, một đôi Địa
Hỏa Thần Tố này cũng coi như tinh phẩm hiếm thấy, như vậy đi, đồ vật này lưu lại, cho các ngươi ba cái danh ngạch! Tên quan viên Lễ bộ kia nói.

- Đa tạ Đại nhân, đa tạ Đại nhân! Nam nhân áo bào trắng vừa rồi còn lo lắng, vẻ mặt đầy kích động nói.

Quan viên Lễ bộ vung tay lên, nam nhân áo bào trắng lập tức tự giác mang theo đồ vật lui sang một bên.

- Đây là giựt tiền a! Hạo Mỹ Lệ đầy mặt ngạc nhiên nói.

- Tốt lắm, đến ta, ta là Bồng Lai Tiền thị gia tộc, ta mang đến 5 cân
Long Tiên Hương, ngàn viên Dạ Minh Châu, trăm viên Tiên Thảo, mười quả
Thiên Thu Quả, còn có trăm trượng Tử Ngọc Tâm!

Lại một người áo bào tím kêu lên. Giọng điệu này rõ ràng bạo hơn Triệu thị gia tộc rất nhiều.

Dù sao, đồ vật hắn mang tới quý giá hơn nhiều lắm.

Mà sau khi hắn xưng tên ra, người xung quanh lại cả kinh kêu lên.

- Bồng Lai Tiền thị gia tộc, tài lực thật lớn!

- Lại là một cái hạ lễ trị giá 10 vạn khối tiên thạch!

- Bọn họ nhất định có thể tiến vào Hàm Dương! Giờ phút này, tay quan
viên vừa rồi mở miệng, cũng tiếp nhận công văn đoàn người Chung Sơn.

Tên quan viên kia xem công văn, gật gật đầu.

- Bồng Lai Tiền thị gia tộc, chờ một lát!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui