Trường Sinh Bất Tử

- Ngày xưa nghịch thiên số, nghe nói còn có Chu U Vương? Chung Sơn hỏi.

- Không sai, Đại Chu Thiên Đình, Chu U Vương là một nhân vật rất giỏi, ở âm phủ đồ Thánh, vào dương gian lập Thiên Đình, cùng chúng ta nghịch
thiên, vốn tất cả đều rất thuận lợi, đáng tiếc, ở thời khắc cuối cùng
lại xảy ra một vài vấn đề! Tiếp Dẫn lắc đầu cảm thán nói.

- Vấn đề gì? Chung Sơn nghi ngờ nói.

- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, là Hồng Quân và Chu U Vương sinh ra với
nhau, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất làm cho chuyện nghịch thiên
số thất bại trong gang tấc, Hồng Quân lại ở bốn đại bộ châu lại xây một
cái Thiên Đình, để Hạo Thiên tọa trấn. Tiếp Dẫn ngẫm nghĩ một lát rồi
nói.

- Thiên Đình này là Hồng Quân lưu lại, có thâm ý gì? Chung Sơn hỏi.

- Không rõ ràng lắm, Hồng Quân làm việc, chưa bao giờ lưu lại dấu vết,
dự mưu sâu xa, cho dù ta và các Thánh nhân cũng không rõ ràng toàn bộ,
thậm chí ta hoài nghi, năm đó nghịch thiên số thất bại, là do Hồng Quân
cố ý làm vậy “Tiếp Dẫn nghĩ nghĩ, lộ ra vẻ hoài nghi nói.

- Hồng Quân cố ý làm vậy? Chung Sơn chân mày cau lại.

Nếu là thất bại còn chưa tính, nhưng đã tham dự nghịch thiên số, vì sao
còn có 'Cố ý thất bại' chứ? Hồng Quân này rốt cuộc nghĩ gì?

- Đây chỉ là ta đoán! Tiếp Dẫn lắc đầu, hiển nhiên Tiếp Dẫn cũng không rõ ràng nguyên nhân sâu xa trong đó.

- Ừ, bất kể như thế nào, các ngươi cũng coi như làm một sáng kiến từ xưa đến nay chưa hề có, nghịch cải mệnh trời, không nói sau này không có
người nào đám, ít nhất chưa từng có ai, cũng được thiên hạ nhớ kỹ.
Chung Sơn gật gật đầu nói.

- Không, ngươi nói vậy là sai lầm rồi! Tiếp Dẫn bỗng nhiên lắc lắc đầu nói.

- Ồ? Nói như thế nào? Chung Sơn ngoài ý muốn nói.

- Nghịch Thiên Số, chúng ta cũng không phải là nhóm đầu tiên! Tiếp Dẫn lắc đầu cười nói.

- Các ngươi không phải nhóm đầu tiên? Chẳng lẽ còn có người?

- Đúng là còn có người, ta đã nói với ngươi, bảy Thánh chúng ta là từ
tiểu thế giới Bàn Cổ khai thiên lập địa đi ra, kỳ thật, trước khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, đại thế giới đã tồn tại, đã có mấy nhóm Thiên Đình
nghịch cải mệnh trời, mà sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, cũng có
người nghịch cải mệnh trời, đáng tiếc cuối cùng đều thất bại! Tiếp Dẫn
nói.

- Sau khi Bàn Cổ khai thiên cũng có người nghịch Thiên Số?

- Thái Nhất, Đế Tuấn, ngươi có nghe nói qua chưa? Tiếp Dẫn trịnh trọng nói.

Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói: - Trước đó không lâu ở Hàm Dương
thánh đô, nghe Khổng Tuyên đề cập tới, hắn vì trả nhân tình Đế Tuấn, bảo vệ hậu duệ Đế Tuấn, cũng chính là nhà Ân, mà đế tân Trụ Vương là hậu
duệ sau cùng của Đế Tuấn?

- Ngươi nói không sai, Trụ Vương chính là hậu duệ của Đế Tuấn, chúa tể
Thiên Đình ngày xưa, đó mới là Thiên Đình chân chính, căn bản không
giống như Hạo Thiên này, một tiếng hiệu lệnh, thiên hạ bầy yêu bái phục, độ cường thế này so với Chu U Vương còn mạnh hơn. Tiếp Dẫn nhớ lại
nói.

- Thiên hạ bầy yêu bái phục?

- Ừ, ngươi cũng biết Thái Sơ Thánh Vương và Cửu Vĩ Quận chúa chứ? Tiếp Dẫn bỗng nhiên cười nói.

- Ừ!

- Họ kỳ thật là một người, Cửu Vĩ Quận chúa là hồ thân, mà Thái Sơ Thánh Vương lại là thân người, bí kỹ tối cao Yêu tộc Phân Tâm Đại Pháp, phân
ra thân người và hồ thân, ngươi cũng biết yêu thú thì không cách nào
sáng lập vận triều, nhưng, sau khi Phân Tâm Đại Pháp có thân người là
được rồi! Tiếp Dẫn trịnh trọng nói.

- Ngươi là nói, Thái Nhất và Đế Tuấn cũng vậy?

- Không sai, Thái Nhất là một con Tam Túc Kim Ô cường đại, đáng tiếc hắn không thể sáng lập vận triều, nhưng hắn lại Phân Tâm Đại Pháp, phân ra
Đế Tuấn, mặc dù tính cách hai người có chút khác nhau, nhưng chung quy
cũng là một người, dùng lực lượng cường thế mở ra một cái Thiên Đình
lớn. Đế Tuấn làm Thiên Đế, mà Thái Nhất là Đông Hoàng! Tiếp Dẫn nói.

[CHARGE=3]- Đông Hoàng Thái Nhất? Chung Sơn cau mày nói.

- Đương nhiên, không tồn tại Tây Hoàng, Nam Hoàng, Bắc Hoàng gì. Đông
Hoàng chỉ có một, cũng là Chí Tôn hoàng. Ở trong phong thủy học, 'Phương đông' lại gọi là 'Thần phương'. Đông Hoàng còn có một biệt danh khác là Thần Hoàng! Tiếp Dẫn tưởng Chung Sơn không hiểu cố ý giải thích.

Chung Sơn sao lại không hiểu? Có phong thủy sư như Nê Bồ Tát, coi như
mình tiếp xúc không sâu với phong thuỷ học, nhưng những đạo lý dễ hiểu
này vẫn hiểu.

- Thần Hoàng? Chung Sơn trong lòng càng ngưng trọng.

- Ngày xưa sau khi Thái Nhất và Đế Tuấn nghịch thiên số, toàn bộ biến mất? Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Hẳn là biến mất, hơn nữa trong đó Đế Tuấn khẳng định hình thần câu diệt! Tiếp Dẫn ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu. Không tiếp tục hỏi nữa.

Đại Lôi Âm Tự.

Chung Sơn và Tiếp Dẫn trò chuyện với nhau thiên hạ đại thế, mà đám người Hạo Mỹ Lệ lại đi theo Hoằng Tiêu, Nhiên Đăng, Di Lặc thăm thú kiến trúc Đại Lôi Âm Tự.

Nhiên Đăng và Di Lặc cũng không rút đi, mà lại muốn từ trong những người này tìm hiểu một chút bí ẩn về Chung Sơn, dù sao cảm giác Chung Sơn gây cho mọi người rất không chân thật. Làm sao lại tới chỗ nào làm khách
quý chứ?

- Đây là Bát Bộ Thiên Long điện! Đáng tiếc giờ phút này Bát Bộ Thiên Long cũng không ở Linh Sơn. Hoằng Tiêu giải thích.

Mọi người gật gật đầu nhìn.

- Bên kia, bên kia là điện gì vậy? Ngươi không phải nói là trên núi trừ
Phật tổ ra, bất luận kẻ nào cũng không thể ở nơi này xây điện sao? Hạo
Mỹ Lệ chỉ vào một cái cung điện hẻo lánh trên Linh Sơn hiếu kỳ nói.

Nói xong Hạo Mỹ Lệ liền bay lên trời, mọi người cũng theo sát phía sau,
Di Lặc muốn gọi lại, đáng tiếc đã muộn. Cuối cùng chỉ có thể cười khổ.

- Điện này các ngươi không thể đi vào! Phật Di Lặc nói.

- Vì cái gì?

- Đây là chỗ ở của Đại Bằng Kim Sí Điểu, nó đã rất lâu không trở lại đây rồi. Di Lặc lắc lắc đầu nói.

- Đại Bằng Kim Sí Điểu? Hắn không phải Phật sao? Hạo Mỹ Lệ hiếu kỳ nói.

- Phật tổ từng phong nó là nhất phẩm Phật, đáng tiếc hắn tự mình từ bỏ.
Nó không phải Phật, nhưng địa vị không giống Phật, nơi này chính là chỗ ở tạm của nó, cho dù ta cũng ít khi thấy mặt, mà còn là một lần kinh
thiên động địa! Phật Di Lặc lắc lắc đầu nói.

- Ồ/ Mọi người nhìn về phía phật Di Lặc.

Ngay cả Nhiên Đăng và Hoằng Tiêu cũng nhìn về phía phật Di Lặc, hiển
nhiên mọi người đều chưa từng thấy qua Đại Bằng Kim Sí Điểu.

- Đại Bằng Kim Sí Điểu, tên Kim Bằng. Vũ khí là Phương Thiên Họa Kích,
một lần kia, chẳng biết tại sao Kim Bằng đại náo Linh Sơn, chỉ 1 hiệp đã phá 500 La Hán đại trận, các Bồ Tát, Phật Đà không ai ngăn được cước bộ của hắn, một lần giết lên Đại Hùng Bảo Điện, nếu không phải Như Lai
Phật Tổ ra tay, Đại Lôi Âm Tự đã hoàn toàn bị hắn lật ngược rồi! Phật
Di Lặc cảm thán nói.

Nhiên Đăng và Hoằng Tiêu vẻ mặt ngưng trọng, mà đám người Hạo Mỹ Lệ cũng không quá để ý. Dù sao trước đó không lâu, ngay cả Thánh nhân chiến đấu cũng nhìn qua rồi, ai còn để ý cái con hung điểu này chứ?

- Hắn vì sao không trở lại? Hạo Mỹ Lệ hiếu kỳ nói.

- Không rõ ràng lắm, nghe nói có vẻ có quan hệ thân thích với Như Lai
Phật Tổ, nhưng không muốn bị Đại Lôi Âm Tự gò bó, nguyện tiêu dao thiên
địa, chu du thiên hạ, đã rất lâu rồi không trở lại. Phật Di Lặc lắc lắc đầu nói.

- Sao lại không được? Chúng ta chỉ qua một chút! Hạo Mỹ Lệ thúc giục.

- Nhưng! Phật Di Lặc có chút khó xử.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui