Trường Sinh Bất Tử

Thiên Đình đại chiến tiếp tục giằng co.

Lại qua hai ngày nữa, tác dụng phụ Thiên Ma Thối Thể của Chung Sơn cũng
hoàn toàn khôi phục, mệt mỏi được Thần Giới làm dịu biến mất toàn bộ.

Nhìn hắc động khổng lồ kia, Chung Sơn tự nhiên không thể nhìn thấy bên
trong, Chung Sơn nhìn không thấy, nhưng Khổng Tuyên lại thấy được. Chung Sơn thỉnh thoảng lại nhìn vẻ mặt của Khổng Tuyên, muốn từ vẻ mặt của
Khổng Tuyên biết tình hình chiến đấu trong hắc động.

Đáng tiếc, vẻ mặt của Khổng Tuyên luôn không thay đổi. Cho tới tận vừa
rồi, Khổng Tuyên biến sắc, trong mắt lại bắn ra thanh quang chói mắt.

Cân bằng bên trong bị phá vỡ?

- Oanh.......

Thiên địa nổ vang một tiếng.

Một tiếng nổ lớn này không phải tới từ trong hắc động, mà lại từ bốn phía thiên địa.

Bởi vì ngay cả người ở Chuyển Luân Cương Vực, giờ phút này cũng nghe được một tiếng nổ này.

Một tiếng nổ lớn tràn ngập thiên địa, không phải bốn đại bộ châu, mà lại cả thiên địa, thậm chí bao gồm thiên hạ âm phủ!

Tiếng nổ rung trời! Tiếp đó, bốn phía thiên hạ đều bị mây máu bao phủ,
mây máu mênh mông bao phủ, một cỗ cảm giác bi thương ào ào đi vào trong
lòng mọi người.

Vô số phàm nhân quỳ lạy, dường như trời xanh muốn phạt hậu thế vậy.

Thậm chí một ít người tình cảm phong phú, bất tri bất giác rơi lệ, nói
không ra được nguyên nhân, chỉ là một loại cảm giác thương tâm, một loại xung động muốn khóc.

Mây máu cuồn cuộn tích tụ một hồi, rất nhiều giọt mưa màu máu từ trên trời rơi xuống.

Trời giáng mưa máu? Càng ngày càng nhiều mưa máu rơi xuống, chỉnh thiên địa biến thành một mảnh màu máu.

Trên mặt đất lại dâng lên từng trận sương máu, loáng thoáng có thể nghe
được thanh âm của trâu bò gào khóc, cả thiên địa bị bao phủ trong bi
thương.

Đây là một ngày làm cho người ta không thể nào quên được.

- Thánh nhân ngã xuống, thiên địa đồng bi?

Chung Sơn hai mắt híp lại.

Cường giả vây xem xung quanh, gần như đều ý thức được điểm này, giờ khắc này, mọi người đều ngừng thở, nhìn bầu trời.

Thánh nhân ngã xuống? Trước khi Thánh nhân ngã xuống, có lẽ trong lòng
mọi người đang mong đợi Thánh nhân ngã xuống, nhưng sau khi ngã xuống,
trong lòng mọi người lại thay đổi, ở trong lòng mọi người, Thánh nhân
đều có thể ngã xuống, thiên địa này còn có trường sinh bất tử sao?

Mọi người trầm mặc nhìn bầu trời! Từng người lòng đều nặng trịch.

Phương xa, chỗ Thiên Đình, hắc động chậm rãi thu nhỏ lại, dường như
chiến đấu nơi đó cũng thông báo chấm dứt vậy. Từ từ, mọi người thấy được cảnh tượng bên trong.

Bốn mươi chín thiên đạo đại trận vẫn bao phủ trung tâm Thiên Đình, lộ ra bốn mươi chín khe hở đại trận thiên đạo, mọi người thấy rõ bên trong.

Thiên Đình giờ phút này đã không còn hình dáng, mặc dù không bị hắc động bao phủ, nhưng mà bị phá thành mảnh nhỏ, có chút tiu nghỉu, mà các kiến trúc khác cũng không còn hình dáng.

Mà ở trung tâm nhất, là thiên mạch lần trước Chung Sơn nhìn thấy, Lâm
chi thiên mạch. Trên Lâm chi thiên mạch, hư ảnh Hồng Quân đã ảm đạm
không thấy rõ. Hiển nhiên chiến đấu vừa rồi đã gần như diệt sạch ấn ký
của Hồng Quân rồi.

Di Thiên Thánh nhân tựa vào bên cạnh Lâm chi thiên mạch, dưới chân là
một cái Tế đàn màu trắng to lớn. Trên Tế Đàn phù văn chớp động, phát ra
ánh sáng chói mắt. Chung Sơn biết bởi vì Chung Sơn cũng có cái gọi là
thiên địa Tế đàn này, sau khi thiên địa nghiệp vị đạt tới Sinh Vị sẽ có
một loại Tế đàn được thiên địa tán thành.

Trên Tế đàn, người có thiên địa nghiệp vị thấp hơn ra tay với Chung Sơn, sẽ gặp phải thiên địa phản phệ nhất định. Chỉ là phản phệ không lớn mà
thôi.

Mà trong thiên địa nghiệp vị của Thánh nhân có Tạp khí vị, Chí Tôn nghiệp vị, sao lại không có thiên địa Tế đàn?

Thiên địa Tế đàn màu trắng vạn trượng kia, chính là Tế đàn của Di Thiên Thánh nhân.

Di Thiên Thánh nhân đứng ở trên thiên địa Tế đàn, một cái đại đạo đầy
phù văn bao phủ Di Thiên Thánh nhân và thiên địa Tế đàn, quần áo Di
Thiên Thánh nhân có chút vỡ nát, nhìn qua có chút chật vật, nhưng dù sao vẫn còn sống.

Chung quanh bị Ngọc Đế, Thái Thượng và Tiếp Dẫn vây quanh!

Ba đại cường giả không ngờ khiến cho Di Thiên Thánh nhân chật vật như vậy.

Nơi này tuy rằng nhìn như rất hấp dẫn nhưng mà chỉ là làm nền mà thôi.

Bên kia mới hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất.

Bên kia cũng có một cái Thiên địa Tế Đàn vạn trượng.

Bên ngoài, Chuẩn Đề tay cầm một cây đại thụ màu sắc sặc sỡ, nhìn bên trong thiên địa Tế Đàn.

Bên trong thiên địa Tế Đàn chính là Khổng Tử.

Khổng Tử thân hợp Hồng Nho đại đạo, đứng ở trên thiên địa Tế Đàn. Nhưng mà vẫn không ngăn được Doanh.

Doanh toàn thân bốc lên hơi đen, lưng mọc một đôi cánh xương rồng cực
lớn, hai mắt đỏ rực, trong miệng thò ra 2 cái răng nanh màu máu, mà hai
tay hắn, giờ phút này lại mạnh mẽ đâm vào trong ngực Khổng Tử.

Vào giờ khắc này, thời gian dường như ngừng lại.

Doanh đúng là đã nhìn thấu sơ hở của Hồng Nho đại đạo, nếu không làm sao có thể tiến vào trong Hồng Nho đại đạo.

Hung hãn hơn là, Doanh không ngờ giết chết Khổng Tử!

Một Thánh nhân cứ như vậy bị Doanh tru diệt? Về phần sinh tử của Khổng
Tử, trời đều đã giáng mưa máu, không ai cho rằng Khổng Tử còn sống.

Tổ Tiên đồ Thánh?

Trong lòng mọi người rung động mạnh mẽ cỡ nào, hình tượng cường đại của Doanh cũng khắc sâu vào trong lòng mọi người.

Thân hình cường thế! Phong thái đồ Thánh!

Người mạnh nhất thiên địa, Thánh nhân? Giờ phút này không phải chết dưới song chưởng của Doanh hay sao?

- Sư tôn......

Xa xa phía chân trời, bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi thảm.

Một tiếng này, dường như cắt đứt suy nghĩ rung động của mọi người, gần như mọi người đều nhìn qua.

Một nam nhân áo bào trắng, phong trần mệt mỏi từ xa bay tới, nhưng một
khắc kia chạy đến, lại thấy một màn khiến hắn không thể tiếp nhận được.
Nước mắt từ hai hốc chảy ra. Chung Sơn biết người này, đúng là một trong những Tổ Tiên ban đầu chiến đấu ở Hàm Dương.

- Một tên Tổ Tiên yếu nhất Nho môn, Tử Hạ!

Tây Độc Hoàng nói.

Tử Hạ, Tổ Tiên yếu nhất trong Nho môn, cũng là Tổ Tiên nhận được kế thừa của Khổng Tử nhiều nhất, thậm chí có những người còn phát hiện, bộ dạng mấy năm nay của Tử Hạ không ngờ gần giống với Khổng Tử lúc còn trẻ.

Khổng Tử có một đám đệ tử, nhưng đối xử với Tử Hạ có thể nói là tốt quá
phận, Pháp bảo không cho Tử Hạ, nhưng mà, chỉ cần thiên địa linh dược
cải thiện thể chất, nếu chỉ có một, Khổng Tử tuyệt đối sẽ choTử Hạ hưởng dụng.

Cho dù con cháu còn sống năm đó của Khổng Tử cũng đỏ mắt không thôi.

Tư chất của Tử Hạ chỉ có thể nói là bình thường, nhưng bị Khổng Tử dùng các loại thiên địa linh dược mạnh mẽ nhấc lên Tổ Tiên.

Tử Hạ vô cùng mang ơn Khổng Tử. Lúc trước không để cho mình tham chiến,
Tử Hạ còn không khỏi nén giận, Sắc Không thay hắn tọa trấn Hồng Nho
Thánh cung, Tử Hạ hưng phấn ra khỏi điện, chỉ muốn dùng thời gian ngắn
nhất đuổi tới Thiên Đình, cùng sư tôn kề vai chiến đấu.

Trên đường bay tới, trong lòng Tử Hạ dường như đè nặng tảng đá lớn vậy, tảng đá lớn này càng ngày càng nặng.

Rốt cục thời điểm tới gần Thiên Đình, dự cảm bất hảo rốt cục xuất hiện.

Thiên địa nổ vang một tiếng sấm, vô tận mưa máu rơi xuống.

Thánh nhân ngã xuống, thiên địa đồng bi?

Tử Hạ không phải lần đầu tiên thấy, tự nhiên biết đây là ý gì, nhưng
trong lòng luôn ôm kỳ vọng bởi vì hai Thánh nhân, không thể nào là sư
tôn được, không thể nào.

Phi hành nhanh hơn, rốt cục đuổi tới Thiên Đình.

Tử Hạ rốt cuộc thấy được một màn khiến hắn không thể tiếp nhận. Khổng Tử biến mất!

- Sư tôn!

Tử Hạ rên rĩ một tiếng vọt tới.

Trên người Doanh cũng vết thương lớp lớp, tuy nhiên, rốt cục tru diệt được Khổng Tử. Khổng Tử rốt cục đã chết!

Đang lúc Doanh cuồng tiếu, nghe được tiếng gọi rên rỉ của Tử Hạ, trong nháy mắt Tử Hạ bay tới gần đó.

Giờ phút này Hồng Nho đại đạo chậm rãi biến mất, nhưng thiên địa Tế Đàn của Khổng Tử vẫn còn lơ lửng trên không trung.

Doanh vẫn giữ tư thế hai tay găm qua ngực Khổng Tử, quay đầu nhìn lại,
Tử Hạ tay cầm một quyển XuânThu Sách đỏ mắt vọt tới..., Doanh khịt mũi
một cái, há mồm quay sang Tử Hạ rống lên một tiếng.

- Rống......!

1 tiếng rống này, không gian đều rung chuyển, một tiếng rít gào kinh
khủng, càng khiến cho XuânThu Sách trong tay Tử Hạ xuất hiện rất nhiều
vết rạn, mà Tử Hạ lập tức bị một tiếng rống này quát cho ngưng lại, căn
bản không thể đi tới được một chút nào.

- Vụt!

Một tiếng rít gió vang lên, 1 cái cánh của Doanh hung hăng chĩa vào cổ họng Tử Hạ.

- Thình thịch!

Long cốt cự sí mở ra, xé Tử Hạ ra làm hai nửa.

Xa xa vô số cường giả vây xem da đầu đều không khỏi run lên.

Tử Hạ, đây chính là Tổ Tiên a, cho dù là Tổ Tiên yếu nhất thì cũng không thể khoa trương như vậy, Doanh vẻn vẹn chỉ dùng 1 cái cánh đã xé xác
hắn ra?

Doanh? Hung uy của Doanh khiến mọi người không thể quên được.

- Rống!

Cúi đầu, Doanh quay sang thi thể Khổng Tử trước mặt rống to một tiếng,
tiếp đó một ngụm cắn xuống, hai cái răng nanh cắm vào thi thể Khổng Tử.

- Hút?

Thi thể Khổng Tử rất nhanh thu nhỏ lại, vẻn vẹn chỉ 6 hơi thở, thi thể Khổng Tử đã không còn, bị Doanh hút sạch? Bị Doanh ăn?

Thậm chí máu trên hai tay Khổng Tử cũng bị hai tay của Doanh hấp thu.

Một màn này, khiến mọi người đều hít thở không thông, quá kinh khủng, Doanh này quá, quá kinh khủng!

- Rống...!

Doanh lại là rống to một tiếng, dưới chân bỗng nhiên lại xuất hiện 1
thiên địa Tế Đàn. Chung Sơn nhận ra đó là Sinh Vị, Thiên địa Tế Đàn,
mình cũng có. Chỉ là hình thức, phù văn có chút khác nhau.

Sinh Vị thiên địa Tế Đàn nghìn trượng dưới chân Doanh ầm ầm dừng ở trên Tạp khí vị, thiên địa Tế Đàn của Khổng Tử.

thiên địa Tế Đàn của Doanh là màu đen, mà Khổng Tử là màu trắng, thiên
địa Tế Đàn của Doanh hạ xuống, quỷ dị dung hợp với thiên địa Tế Đàn của
Khổng Tử.

Liên hệ với nhau, sau khi dung hợp với nhau sinh ra rất nhiều phù văn,
hơn nữa, Tạp khí vị thiên địa Tế Đàn màu trắng to lớn, không ngờ chậm
rãi biến thành màu đen ngọc.

Đẹp đẽ quý giá, khí phách, mênh mông, cường thế!

Thiên địa Tế Đàn mới xuất hiện!

Doanh đứng ở trên Thiên địa Tế Đàn mới, ngửa mặt lên trời thét dài!

- Rống.....!

Đại đạo của Doanh ầm ầm xuất hiện, thông thiên triệt địa, bá đạo đẩy tất cả những thứ xung quanh đi ra, cho dù Chuẩn Đề cũng hơi hơi lui về phía sau.

Một cái đại đạo hắc Long màu đen ngọc trăm vạn dặm du động, đồng thời
phối hợp với tiếng rít gào của Doanh, phát ra tiếng long ngâm rung trời.

- Grào.....!

Sự cường thế của Doanh trong lúc nhất thời, rất nhiều cường giả xung
quanh chẳng biết từ lúc nào lại quỷ dị quỳ lạy. Dường như ở chỗ sâu
trong hồn phách sinh ra một cỗ thần phục vậy.

Ngày hôm nay, Thánh nhân ngã xuống, thiên địa đồng bi, Khổng Tử kể từ hôm nay trở thành lịch sử.

Mà ngày hôm nay cũng là một ngày huy hoàng nhất của Doanh, đồ Thánh! Đồ
Thánh tanh máu! Hắn thành công, thậm chí, Thiên địa Tế Đàn dưới chân
cũng đã xảy ra lớn biến hóa lớn. Một cái hoàn toàn mới, Tạp khí vị,
Thiên địa Tế Đàn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui