Tư Đề Mỗ thấy ta đem danh nghĩa của Quang Minh thần ra nói, làm sao còn có biện pháp nào chỉ có thể nhượng bộ lựa chọn một khối bảo địa phong thủy ở ngoại thành. Ta thầm chửi hắn, tên hỗn trướng này muốn cả một tòa núi nhỏ, khoảng chừng mấy ngàn mẫu, kháo! Hắn muốn xây giáo đường hay là muốn đem cả Thánh sơn đến? Ta vẫn là đã đánh giá thấp dã tâm của giáo hội. Ta dám nói, lời hắn nói ban đầu hoàn toàn là phóng rắm, hắn nguyên bản đã muốn ở ngoại ô xây dựng một cái giáo đường cực kỳ to lớn, nhưng lại cố ý nói với lão tử muốn xây ở trong thành, chờ sau khi ta từ chối lời đề nghị của hắn, thì liền xuất ra mục đích chính của hắn, ta sau khi từ chối một lời đề nghị của hắn, ít nhiều sẽ có chút điểm áy náy, cho nên đã tạo cho hắn cơ hội chiếm một cái tiện nghi to lớn như thế.
Giáo Hoàng quả nhiên cáo già, người mà hắn phái ra cũng là hồ ly, lão tử nhất thời không đề phòng mắc mưu của hắn. Nhìn vào biểu hiện của Tư Đề Mỗ còn có chút không hài lòng lắm, nhưng mà ta lại hiểu rõ ràng, trong lòng hắn đang vui như điên thì có. Ngươi chờ đấy, dám đùa giỡn với lão tử thì chờ ta quay ngược lại trả đũa. Ta nhất định sẽ đem giáo đường hắn vất vả xây nên biến thành đạo quán của ta.
Tiễn đi Tư Đề Mỗ đại giáo chủ đang dương dương tự đắc, tâm tình tức giận của ta cũng nguôi xuống. Hiện tại chuyện của ta quá nhiều, trước cứ lo việc của mình đã, còn chuyện của tên hỗn trướng nhà hắn từ từ tính. Nghĩ vậy, ta liền nhanh chóng triệu tập đám thuộc hạ họp bàn.
Trên bàn họp, ta trước tiển bổ nhiệm Mân nhi làm tham mưu trưởng cuồng long sư đoàn, trải qua mấy ngày ở chung, mọi người đối với năng lực của nàng ít nhiều đều có một chút nhận thức, cho dù có một số tướng lãnh hơi có hoài nghi, nhưng trước thực lực cường đại Mân nhi biểu lộ ra thì đều khuất phục. Tiểu cô nương này cụ thể có bao nhiêu bổn sự, ta cũng không rõ, ngay cả Khắc Lý cũng không thể đoán được, chung quy ít nhất là quái vật cấp bậc đại ma đạo sư vì dù sao cũng là cơ hồ toàn bộ ma lực của Đại Địa Chi Hùng cùng với Khắc Lý mới có thể làm siêu cấp trứng sủng vật này nở a.
Sau đó ta lại đi thông báo với Vương tiên sinh, muốn đem một nơi lớn để làm doanh địa xây dựng tân quân đoàn. Về phần xây dựng giáo đường ? Trước hết đặt vào vị trí thứ ba, xếp sau hạng mục xây dựng khu nghiên cứu cho Khắc Lý, còn có chính là cần phải chú ý động tĩnh của Tạp Tây Á, đừng để xảy ra biến cố.
Các thủ lĩnh của các ngoại tộc lớn cũng không có vấn đề gì, toàn bộ đều đưa đến những người tinh nhuệ nhất cho ta. Còn về phần Khắc Lý, ta bảo hắn tạm thời buông bỏ chuyện tình nghiên cứu đan dược, đem toàn bộ tinh lực cải tiến trang bị cho tân quân đoàn, còn có một vài chủng tộc đặc biệt đều có một vài pháp thuật thất truyền, ta cũng kêu Khắc Lý nghĩ biện pháp lấy ra cho ta. Nói vậy đoạn thời gian này đã đủ cho hắn bận túi bụi.
Cuối cùng ta đặc biệt dặn dò Mân nhi, đừng sợ tiêu tiền, cũng không sợ người khác phản đối, chỉ cần ngươi cho rằng cần thiết, thì cứ bạo dạn mà quyết định thay ta. Lời của ta làm Mân nhi vui vô cùng, nói với ta :"Làm thủ hạ của ngươi thật thống khoái, ngươi so với phụ hoàng ta còn sáng suốt hơn."
Sau khi phân phó công việc xong, ta lại nhanh chóng lao tới Tinh linh chi đô tìm bà ngoại cầu kiến nguyên tố Tinh Linh nữ hoàng. sau khi trải qua hơn mười ngày lặn lội đường xa cuối cùng cũng đến nơi. Đối với việc ta đến, bà ngoại cùng tiểu di đều rất ngạc nhiên.
Trong phòng hội nghị ở vương cung, sau khi ta cùng bà ngoại ngội xuống, bà ngoại liền hỏi :"Có chuyện gì không? Làm sao lại tới vội vã như vậy a? Trước đó cũng không thông báo trước."
"Gấp chứ! Ta có việc gấp muốn gặp nữ hoàng!" Ta nói rõ mục đích của mình.
"A! Xảy ra chuyện gì sao? Chẳng lẽ là Uy Na công chúa?" Bà ngoại sắc mặt trắng bệch hỏi.
"Không phải nàng, nàng sống rất tốt." Ta cười nói :"Là bởi vì ta ngẫu nhiên chiếm được cái đồ vật này, muốn mời nữ hoàng bệ hạ nhìn xem.
Nói xong, ta lền đem hạt giống của sinh mệnh chi thụ đưa cho bà ngoại nhìn, ngay cả Uy Na cũng bay ra. Từ sau khi trong lãnh địa của ta phát hiện được mỏ ma tinh thì đại lượng ma tinh đều vào trong bụng nàng, nghĩ đến thực lực của nàng cũng là thực lực của ta ta cũng nén không đau lòng, đều lấy thứ tốt nhất cho nàng ăn, hơn nữa đều cung cấp rất đầy đủ. Cho nên mấy năm nay đại bộ phận thời gian đều ở trong thức hải trong cơ thể ta tu luyện, bình thường cũng không xuất hiện. Hôm nay đại khái là chợt có linh cảm.
"Đây là cái gì? Có thể ăn được không Uy Na đoạt lấy hạt giống nói.
"Trời ạ! Không thể ăn!" Bà ngoại nhanh chóng đoạt lại tới tay, bình thường nàng đối với vị Tinh Linh công chúa vị này rất tôn kính, hôm nay vì hạt giống của sinh mênh thụ để không bị ăn mất cũng đành phải thất lễ. Bà hưng phấn nói :"Thứ này chẳng lẽ là hạt giống của sinh mệnh chi thụ trong truyền thuyết sao?"
"Đúng a!" Ta gật đầu nói :"Người đã gặp qua?"
"Không có! Ta chỉ là nghe nói qua đại danh của nó, truyền thuyết thứ này sớm đã bị nhân loại mài thành phấn ăn sạch, ngươi như thế nào mà có được a?" Bà ngoại nói :"Sớm biết được nó có tồn tại, chúng ta cũng không cần tốn sức tâm tư đi tìm chúc phúc của ma pháp thần gì đó."
"Ta cũng là vô tình lấy được." Ta đột nhiên nói :"Đúng rồi! Ngài mới vừa nói ăn nó? Thứ này có thể ăn sao?"
"Cho ta ăn, ta muốn ăn!" Uy Na quát to nói. Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Ai!" Bà ngoại hít một hơi nói :"Thứ này không thể cho ngươi ăn, Uy Na công chúa!"
"Vì sao?" Uy Na nói.
Thứ này cho Nhân Tộc ăn, có thể gia tăng tuổi thọ lên thêm mấy chục năm, cho nên các đế vương của Nhân Tộc giống như nổi điên tìm kiếm nó, thế cho nên chúng ta đều cho rằng nó hoàn toàn biến mất. Nhưng mà nếu ngươi ăn nó, tác dụng cũng bất quá so với ma tinh thạch tốt hơn một chút mà thôi. Nhưng mà nếu đưa cho nữ hoàng bệ hạ, nhất định sẽ có được thu hoạch không tưởng tượng được."
"A! Nàng quả nhiên có thể làm cho hạt giống này nảy mầm sao?" Ta cao hứng nói.
" Đương nhiên! Không chỉ làm cho nó có thể nảy mầm, hơn nữa còn có thể nhanh chóng trưởng thành là đại thụ che trời, thay thế 'chúc phúc của ma pháp thần' ." Bà ngoại nói :"Hiệu lực của nó so với cây ma trượng kia tốt hơn rất nhiều."
"Vậy chúng ta nhanh chóng đi đi!" Ta có chút gấp gáp nói.
"Được được! Ta muốn cho tiểu Tạp Tạp biết sự lợi hại của ta!" Uy Na cũng cao hứng nói.
Cái tên gọi tiểu Tạp Tạp chính là chỉ vị tỷ muội cùng ra đời một lúc với nàng, tên là Tạp Na. Hai người một chút cũng không có sự thân thiết của thân tỷ muội, một người hoạt bát gây chuyện, một người trầm tĩnh tao nhã, quả thật chính là thủy hỏa bất dung, trước kia có một lần nghe Uy Na nói qua, chiến tranh giữa các nàng biển khơi cũng không thể dập tắt. Có thể đại khái là bởi vì nguyên nhân Tạp Na tương đối trầm, thực lực hai người tuy rằng có thể nói giống nhau như đúc, nhưng mà Uy Na khi đối chiến thì luôn là người chịu thiệt. Ta có đôi khi cũng hoài nghi, nàng sở dĩ nguyện ý thống khoái đi cùng ta như vậy, cũng bởi vì đánh không lại người ta, cảm thấy không còn mặt mũi, mới né tránh thật xa. Hiện tại Uy Na từ sau khi theo ta, không chỉ có dựa vào đại lượng ma tinh thạch làm thức ăn mà thực lực tăng nhiều, hơn nữa nói như thế nào cũng là học tập được một vài ma pháp sử dụng kỹ xảo. Cho nên mới tràn đầy tự tin chuẩn bị trở về rửa sạch sỉ nhục trước đây.
Nghĩ đến tình huống có thể đem kẻ địch vốn có xưa nay dẫm nát dưới chân, Uy Na hưng phấn sốt ruột thúc giục bà ngoại khởi hành. Bà ngoại bất đắc dĩ, cũng đành phải lập tức mang bọn ta đi tới truyền tống trận, một trận bạch quang hiện lên, ba người chúng ta cuối cùng trở lại cố hương của nguyên tố Tinh Linh.
Chúng ta đột nhiên xuất hiện, quấy rầy cuộc sống luôn luôn yên tĩnh ở nơi này, lập tức vài chục tinh linh khắp bầu trời đem chúng ta vây quanh. Uy Na rất nhanh hòa vào bên trong ríu rít nói chuyện không ngừng. Các tinh linh vây quanh nàng khi nói chuyện vẻ mặt rất hâm mộ.
Bà ngoại thì mang theo ta tới gặp nguyên tố Tinh Linh nữ hoàng, nữ hoàng lúc này đang giảng thuật cho công chúa Tạp Na như thế nào sử dụng kỹ xảo của ma pháp, nhìn thấy chúng ta đến thì cao hứng phi thường. Mọi người vừa muốn hàn huyên thì Uy Na là người đầu tiên nhảy ra nói :"Tiểu Tạp Tạp, ta muốn đại biểu thái dương trừng phạt ngươi."
Nói xong chính là một quả thủy cầu. Bởi vì ma pháp nguyên tố nơi này dị thường dồi dào, bình thường thủy cầu lớn không bằng quả bóng rổ, nhưng hiện tại so với của Tạp Tạp xem ra còn lớn hơn.
" "Hừ! Bằng ngươi cũng xứng!" Tạp Ba công chúa thuấn di một cái liền tránh thoát, theo sau liền triển khai phản kích. Hai người cứ như vậy binh binh bàng bàng đánh nhau.
"Này!" Ta cũng không biết làm sao bây giờ.
"Ai! Quên đi, cứ để mặc cho đôi oan gia đó đi." Nữ hoàng cũng rất xấu hổ, dù sao đều là nữ nhi của nàng, đành phải cười khổ nói :" Ta là quản không được nữa."
"Ha ha! Tuổi của các nàng đổi thành nhân loại bất quá cũng mới năm sáu tuổi, chính là cái tuổi nghịch ngợm, bệ hạ không cần phải lo lắng, sau này sẽ tốt thôi!" Bà ngoại an ủi.
"Đúng a! Sau này sẽ ổn thôi. Uy Na vẫn là rất nghe lời ta!" Ta cũng khuyên nhủ.
"Chỉ mong các nàng có thể sớm hiểu chuyện một chút." Nữ hoàng bất đắc dĩ nói :" Đúng rồi, các ngươi hôm nay vì sao lại rãnh rỗi tới chỗ của ta vậy?"
"Chúng ta vì thứ này mới đến!" Bà ngoại đem 'hạt giống của sinh mệnh chi thụ' đưa cho Tinh Linh nữ hoàng nói.
"A! Trời ạ!" Nữ hoàng kích động nhận lấy, sau đó nhắm mắt lại cẩn thận kiểm tra cấu tạo bên trong hạt giống. Không lâu sau nàng liền mặt mày hớn hở nói :"Vẫn còn sống, không có bị bất cứ thương tổn gì." Sau đó nàng bỗng nhiên đem hạt giống gắt gao ôm vào trong ngực, dáng vóc tiều tụy nói :" Tinh Linh chi thần vĩ đại! Cảm tạ ngài đã hào phóng ban cho!"
Sặc! Rõ ràng là lão tử lấy ra, cùng với Tinh Linh chi thần chó má kia làm quái có quan hệ gì? Khi mà ta còn đang bất mãn trong lòng thì Tinh Linh nữ hoàng đã bắt đầu giới thiệu cho chúng ta sự huyền bí trong này.
"Các ngươi lần trước lấy ra 'chúc phúc của ma pháp thần', kỳ thật chính là dùng thụ tâm của sinh mệnh chi thụ chế tạo, tuy rằng cũng có thể chậm rãi tạo ra ma pháp nguyên tố nhưng mà phải đem bỏ vào khoảng không trong giếng ánh trăng, chỉ sợ là cần đến một thời gian dài dằng dặc, trong thời gian này, chũng ta sẽ không có bất cứ nguyên tố Tinh Linh sinh ra. Chỉ sợ đợi cho nó sinh ra, tộc đàn chúng ta đã muốn biến mất hơn phân nửa, thật sự là quá đáng sợ." Tinh Linh nữ hoàng kích động nói :"Khi mà ta cho là chúng ta sắp không thể tránh thoát được một hồi đại tai nạn thì các người một lần nữa đem tới cho chúng ta sự hy vọng, ta như thế nào để cảm tạ các ngươi đây?"
Hắc hắc! Cũng không muốn quá nhiều, chỉ cần đem các ngươi đều trói đến trên chiến xa của ta là được. Bần đạo trong lòng vui hớn hở nghĩ.