"Được rồi, mọi người sau này đều là người một nhà, không nên khách khí làm gì, đi về trước đã, nhiều người ở đây nói chuyện không thích hợp." Được bần đạo đề nghị, đoàn người chúng ta ngông nghênh trở lại lữ quán mà Ngõa Nạp chuẩn bị cho chúng ta.
Ngày hôm đó, chúng ta vì Đại Ma Đạo Sư - Tha Khắc Đàn vừa gia nhập mở tiệc tẩy trần, Tạp Lạp không hề nghi ngờ là người cao hứng nhất, bọn họ đều là bằng hữu có quan hệ không cạn, tự nhiên nói chuyện rất hợp ý, phụ thân quả nhiên một chút cũng không ngại, liên tiếp mời rượu Tha Khắc Đàn, xem ra chỉ muốn lợi dụng rượu bắt nạt hắn một hồi mà thôi. Nghĩ lại, cao thủ cấp Đại Ma Đạo Sư quốc gia nào cũng xem như bảo bối, đừng nói chỉ có đánh phụ thân một hồi, cộng thêm tổn thất năm ngàn tinh nhuệ, dù có tổn thất năm vạn tinh nhuệ cũng đáng mà.
Khắc Lý cũng rất hưng phấn, có một trợ thủ như vậy, công việc nghiên cứu sau này của hắn nhất định sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Duy chỉ có Thạch Nguyên gia, Ám Chi Kiếm Thánh - Thạch Nguyên Tiểu Khuyển là mất hứng, hắn mang bộ mặt không vừa ý giữa chừng xin cáo lui. Thế lực Long gia chúng ta gia tăng, đối với Thạch Nguyên gia bọn họ mà nói không phải là chuyện tốt.
Chúng ta bên này cao hứng, người ba đại đế quốc nhận được tin tức đều buồn bực muốn chết, thực lực Đại Hán khi có Tha Khắc Đàn gia nhập liền tăng vọt một mảng lớn, hai Đại Ma đạo sư ở chung một chỗ, thực lực cũng không phải một với một là hai rồi, sau khi phối hợp ăn ý với nhau, uy lực phát huy gấp mấy lần là bình thường, bọn họ dĩ nhiên bắt đầu lo lắng rồi. Cũng không ai biết sau cuộc chiến với Thú Nhân, bảo kiếm sắc bén của ta sẽ chỉa sang phương nào đây.
Đặc biệt là Đại hoàng tử Đạt Giai của Kham Mạt Tư đế quốc, đế quốc bọn họ có huyết hải thâm cừu với Long gia chúng ta, Tam hoàng tử Tạp Nhĩ của Mỹ Cách Lam cũng lo lắng, bởi vì Tạp Đặc mắt thấy sắp bị Đại Hán thâu tóm rồi, một khi Tạp Đặc biến mất, như vậy Đại Hán liền giáp giới với Mỹ Cách Lam, lại có ai không lo lắng khi có hàng xóm mạnh như vậy chứ?
Khà khà, buồn bực thì buồn bực đi. Bần đạo không quan tâm bọn họ nghĩ thế nào, muốn thế nào, yến hội xong ta vội vàng mang Tiên Nhã, Mân Nhi cùng Hương Hương ba nữ cùng nhau trở lại phòng ngủ, ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, chúng ta chỉ muốn làm chánh sự mà thôi, khà khà, đừng quên trên người của ta còn có nhiệm vụ trinh sát địch tình đó.
Vốn theo như ý của bọn hắn, để ta phái ra Ám Sát đội đi trinh sát, nhưng Ám Dạ đội ta căn bản không mang đến, bảo ta nhất thời đi đâu mà tìm? Từ trong lãnh địa điều tới thời gian ba ngày tuyệt đối không kịp, cho nên ta lúc ấy không có ý định dùng Ám Dạ, ai kêu ta có Lôi Đạt chứ? Chỉ mình nó là đủ thi triển tài năng rồi!
Thế nhưng sự tồn tại của Lôi Đạt là cơ mật cao nhất, không thể để bất luận kẻ nào biết, nếu không, lỡ bị ba đại đế quốc biết được, một khi khai chiến cùng bọn họ, chắc chắn bọn khốn đó vừa thấy chim liền giết? Lôi Đạt không có bao nhiêu bản lãnh bảo vệ tánh mạng, đã chết là tiêu luôn rồi, ta không thể không phòng ngừa.
Cho nên, trong vòng luẩn quẩn quanh ta, trừ cao tầng gia tộc ra, chỉ có mấy vị hồng nhan được ta tín nhiệm, hơn nữa một mực bên cạnh mới biết điều bí mật này, hôm nay dẫn các nàng vào trong phòng ngủ là muốn nhờ bọn họ thay phiên giúp ta làm dấu hiệu trên bản đồ ma pháp.
Nếu nói bản đồ ma pháp, thật ra thì chính là một tấm da thú khổng lồ, phía trên đó pháp sư dùng ma pháp biểu thị núi non sông ngòi, trông rất sống động. Công việc của ta bây giờ chính là chỉ huy Lôi Đạt đi trinh sát Thú Nhân và an bài tình huống, ban ngày bọn họ có Nhân Ưng, ta sợ Lôi Đạt bị phát hiện cho bọn hắn giết. Ai biết bọn họ có ăn thịt ưng hay không đây?
Bởi vì ban đêm Nhân Ưng không xuất động, cho nên ban đêm ta mới phái Lôi Đạt bay ra, hơn nữa trong doanh địa Thú Nhân từng đống lửa cũng là vật tham chiếu tốt nhất, hơn nữa nhờ ánh lửa chiếu sáng, ta có thể thoải mái phân biệt ra từng binh chủng Thú Nhân, như vậy rất an toàn lại dễ dàng phát hiện mục tiêu, thật sự là nhất cử lưỡng tiện.
Được bần đạo chỉ huy, do Tiên Nhã cùng Mân Nhi thay phiên làm dấu hiệu trên địa đồ, Lôi Đạt bận rộn suốt một đêm, tới gần sáng sớm tìm tòi hơn phân nửa doanh địa Thú Nhân, Hương Hương thì chịu trách nhiệm cảnh giới, phòng ngừa người khác tới quấy rầy.
Một đêm cực khổ cuối cùng không có uổng phí, khi buổi sáng vừa lên dấu hiệu trên bản đồ đã hoàn thành, bao gồm hướng đi của đại quân Thú Nhân, đã biểu hiện tinh tường trên địa đồ rồi, bọn họ tổng cộng phân làm ba nhánh đại quân, tổng nhân số ước chừng đến gần năm mươi vạn, từ ba phương hướng thẳng ép Thiết Lô Bảo. - .
May là Ngõa Nạp áp dụng chính sách đất đai khô cằn nhà hoang vườn trống vô cùng triệt để, khiến cho hậu cần Thú Nhân tiếp liệu phải từ hậu phương vận tới, rồi Ngõa Nạp hủy cầu hủy đường, khiến cho tốc độ hành quân cùng chuyển vận cũng bị ảnh hưởng rất lớn, đoán chừng quân đội tiên phong cũng phải bốn ngày nữa mới có thể đến nơi, đại quân ít nhất phải năm sáu ngày mới được, xem ra thám mã của Thất công chúa thật sự sợ Thú Nhân, đem quân đội tiên phong bảo là quân chủ lực, xem xét sai lầm tốc độ hành quân của địch nhân.
Thú Nhân phân chia ba nhánh đại quân rất có ý tứ, bên trái một đường chính là phương bắc, tất cả đều là Bán Thú Nhân cùng Ngưu Đầu Nhân, không có một người nào, không có một con nào là Cự Ma hoặc Na Gia, còn có một chút Nhân Ưng cùng Thú Thần Tế Tự và Khoa La Lạp Đa cự thú đi kèm, thế nhưng cụ thể số lượng bao nhiêu thì không biết, quân tiên phong mở đường là ba vạn lang kỵ binh, sau đó là hơn mười vạn Bán Thú Nhân bộ binh cùng sáu ngàn Ngưu Đầu Nhân …vân vân, ở giữa còn có Tát Mãn vu sư số lượng không rõ.
Một nhánh bên phải chính là phía nam, thuần một sắc mười mấy vạn Cự Ma cùng bảy ngàn Na Gia, mở đường là ba vạn Cự Ma Tích Dịch kỵ sĩ, Tích Dịch bọn họ cưỡi là một loại ma thú cấp năm, lực lớn da dày, hết sức khó dây dưa, chỉ là tốc độ hơi kém một chút. Giống như trước, số lượng Tát Mãn vu sư ở giữa không rõ, có một chút Nhân Ưng, Thú Thần Tế Tự cưỡi Khoa La Lạp Đa cự thú đều ở bên trong.
Về phần nhánh giữa, còn lại là ba đầu Lôi Thú lẻ loi cùng đại đội Phi Long trăm người, Phi Long đại đội chịu trách nhiệm mở đường, Lôi Thú theo ở phía sau, đại khái bởi vì thời điểm Lôi Thú đánh nhau bất luận địch ta đều có thể dính điện. Pháp thuật bọn chúng phần lớn đều có tính sát thương trên phạm vi lớn, để tránh cho người phe mình chết oan trên tay bọn chúng, chỉ đành để bọn chúng đi riêng một đường, nếu không, quân đội bạn nếu ở chung quanh, một khi bị người đánh trộm thì việc vui rất lớn nha, địch nhân như thế nào không nói tới, chỉ biết quân đội phe ta ở chung quanh bọn chúng trên căn bản chết chắc rồi.
Tương đối kỳ quái chính là phía sau Lôi Thú còn có một chi quân đội, số lượng không nhiều, chỉ có hai ba trăm người, nhưng chủng loại rất phức tạp, có Ngưu Đầu Nhân, Na Gia, có một người lân phiến đầy rẫy giống như Tích Dịch, có người mọc cánh, có người đầu to như sư tử, còn có vài loại Thú Nhân kỳ quái khác, thế nhưng, bọn họ đều có chung một đặc điểm, đó chính là - mạnh.
Thực lực của bọn họ mạnh phi thường, đây chỉ là bần đạo xuyên qua ánh mắt Lôi Đạt nhìn thấy, cụ thể khó mà nói, dù sao cũng chỉ là suy đoán, bần đạo đoán chừng đều là chiến sĩ Hoàng Kim trung cấp trở lên, hơn nữa, có mấy tên từ khí thế mà đánh giá tuyệt đối là cấp bậc Kiếm Thánh.
Trong đó người có bộ dáng thủ lĩnh, thế nhưng có cảm ứng quét mắt nhìn Lôi Đạt một cái, đó là nói rằng, hắn có thể cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chăm của ta, có thể thấy được tu vi của hắn kinh khủng cỡ nào. Ban đầu ta đoán chừng, thực lực của hắn không phải đối thủ của tổ mẫu, đại khái gần bằng Minh Thần kỵ sĩ. Dĩ nhiên ngoại trừ Tinh Linh nữ hoàng, bà ngoại ta cùng Giáo Hoàng chắc chắn bình yên chiến thắng hắn, chỉ hơi cực khổ một chút mà thôi.
Bần đạo suy đoán, có thể bọn người kia mới đúng là chủ lực chân chính của quân đội Thú Nhân, hoặc là nói bọn chúng là người chỉ huy. Xem ra kế hoạch của chúng ta phải thay đổi rồi. Một chi quân đội như vậy ném lên trên chiến trường, lực phá hoại thật sự quá khổng lồ, rất có thể làm rối loạn tất cả an bài của chúng ta.
Chuyện quá khẩn cấp, ta cũng không kịp nghỉ ngơi, liền vội vàng mang tấm địa đồ chạy thẳng tới chỗ ở tổ mẫu, trong lòng tự nhủ cái phiền toái này lớn quá rồi.
Quả nhiên, tổ mẫu được ta hồi báo cũng liền thất kinh, vội vàng hỏi ta: "Những tin tình báo này rốt cuộc là từ đâu tới?"
"Từ từ thu thập tới." Bần đạo nghiêm trang nói.
"Bớt nói nhảm, ta hỏi ngươi có chính xác không chính xác?" Tổ mẫu cả giận nói.
"Tuyệt đối chính xác, ta dùng đầu đảm bảo." Bần đạo vội vàng nói.
"Một buổi tối, sát thủ đội ngươi có bản lãnh gì để lấy được tình báo cặn kẽ đến như vậy? Ngươi ở đây nói đùa gì vậy?" Tổ mẫu cả giận nói: "Ngươi không chỉ biết vị trí hành quân cụ thể của bọn họ ở xa mấy ngoài trăm dặm, còn biết quân đội núp ở phía sau Lôi Thú, ngay cả thân thủ như thế nào cũng biết luôn? Ngươi bảo ta ngu ngốc sao? Trừ phi bộ hạ của ngươi là thần, nếu không làm sao có thể tìm tòi trong một khu vực lớn như vậy?"
"Tổ mẫu đại nhân, bộ hạ của ta không phải là thần." Bần đạo nghiêm túc nói: "Nhưng tình báo là chân thật, không tin, ngươi có thể nhờ Thánh nữ xác định, nàng ngày hôm qua cũng tham dự công việc đánh dấu bức địa đồ này."
"Không sai, trên bản đồ này có khí tức ma pháp của nàng." Tổ mẫu cẩn thận sờ sờ bản đồ rồi lo lắng nói: "Nếu tình báo của ngươi là thật, chúng ta có thể phải chơi lớn."
Khà khà, lớn thì tốt, dù sao cũng đã đem theo bảy người, à không, hiện tại tám rồi, chỉ cần bảo đảm bọn họ không có chuyện gì, ta cũng lười quản Giáo Đình cùng liên quân chết đi sống lại làm gì. Về phần Thú Nhân, chỉ cần có bần đạo, bọn họ tuyệt đối khởi không dậy nổi bao nhiêu sóng gió .