Chỉ việc chiến tranh với Oa khấu , tổn thất của dân gian thánh chiến liên quân trên đại lục lớn đến kinh người, nhưng còn bọn họ đều là tổn thất rãi rác phân tán, ngoại trừ cái hạm đội tự sát ra, không có mấy người ra hồn, cho nên sự biến mất của bọn họ cũng không khiến nhiều người chú ý. Ngược lại Giáo Đình đối với các công thần trở về tiến hành quảng bá phạm vi lớn, ngoài trừ đem sự vẻ vang vĩ đại phát tán ra bên ngoài, đồng thời cũng tô vẽ thêm gặt hái của bọn hắn.
Theo như Giáo Đình khoác lác, dường như bọn hải tặc sau mỗi một lần đi ra ngoài trở về thì tài lực có thể so sánh với của bần đạo. Tiện thể nói một câu, bởi vì quân công sản nghiệp cùng với đại lượng đặc sản hiếm có của Bác Lạp Tư, với bần đạo là chủ nhân không phải đóng thuế, mang đến của cải to lớn không thể so sánh, tại trong mắt thế nhân, ta nghiễm nhiên trở thành đệ nhất tài chủ phú khả địch quốc trên đại lục.
Dưới sự khoa trương như thế của Giáo đình, khiến cho những người khác nguyên bản còn đang có thái độ xem chừng thế nào cũng nhao nhao bắt đầu thèm muốn, làn gió tổ chứ dân gian thánh chiến quân trên đại lục không chỉ không có tắt lửa mà ngược lại càng diễn ra ác liệt, xưởng đóng tàu của các quốc gia lúc nào cũng trực sẵn đầy người, chỉ cần vừa ra thuyền mới lập tức chính là một hồi đấu đá tranh mua, vì thế phát sinh không ít sự kiện đổ máu.
Trên bờ biển mấy vạn dặm vùng duyên hải đại lục nam bộ, chỉ cần là địa phương có điều kiện thì đều ào ào mở xưởng đóng tàu hoặc là bến tàu, cơ hồ mỗi năm đều có đấy mấy trăm chiến hạm lớn nhỏ đi đến tiền tuyến thánh chiến. Sau đó, cho dù là Oa khấu cũng có chút ứng phó không xuể, dù sao chỗ của bọn hắn quá lớn, dựa vào bọn hắn là không thể nào phòng ngự toàn bộ.
Tuy rằng như thế, các Oa khấu tạm thời còn có thể dựa vào sự quen thuộc đối với hoàn cảnh hải vực liên tiếp chiến thắng thánh chiến liên quân vô tổ chức, hơn nữa còn chủ động được vũ khí. Nhưng mà bọn hắn cũng không có dư thừa lực lượng để tiến hành bao vây tiêu diệt đối với hai đại quân lên đất liền, giúp cho áp lực lên chủ lực chân chính của Giáo Đình giảm đi nhiều, cho nên, kỳ thật là Giáo Đình lợi dụng vật hy sinh thành công, giúp cho đội quân chủ lực có được cơ hội nghỉ ngơi quý giá.
Khi mà đại lục thánh chiến liên quân tập kích quấy nhiễu các hạm đội của Oa khấu ở khắp nơi, thất công chúa lại luôn luôn án binh bất động, thẳng đến khi số lượng cùng quy mô của dân gian liên quân đạt tới một thời điểm cao trào, Oa khấu cơ hồ là toàn quân ra hết, thất công chúa mời bắt đầu cuộc chinh phạt lần thứ hai.
Quả nhiên là không ngoài sở liệu của bần đạo, thất công chúa lần trước lúc đi, không có quên lưu lại một vài mật thám. Những mật thám này đều là được chọn lựa kỹ càng, là những người quen thuộc với cuộc sống cùng tình huống nội bộ Oa khấu, bọn hắn rất nhanh liền chui vào trong đội quân Oa khấu, làm ra không ít tình báo có giá trị. Đặc biệt là lần này, khi bọn hắn có được tình báo chỉ dẫn chuẩn xác, thất công chúa liền nghênh ngang tiến vào, ven được toàn bộ thuyền trinh sát của Oa khấu gặp được đều xuất động đội quân pháp sư đánh chìm hết. Hữu kinh vô hiểm mò tới nội địa của Oa khấu.
Mục tiêu của thất công chúa lần này là một cái đại đảo còn lại, bởi vì vị trí địa lý cách xa đại lục, cho nên còn chưa có bị liên quân quấy nhiễu. Phòng bị có chút lơi lỏng, hơn nữa trên hạm đội trên đảo đã bị điều đến một nơi khác để tác chiến với dân gian thánh chiến liên quân, cho dù là lục quân đa số đã bị điều đến hai cái đại đảo khác tác chiến với quân chủ lực của Giáo Đình.
Tuy rằng cuối cùng bọn hắn đã biết được sự tồn tại của đại quân thất công chúa, nhưng mà một đám quý tộc của trên đảo vùng duyên hải Đại Thành trên tay không có đội quân chủ lực, ngoài trừ bản thân nhanh chóng chạy trốn ra ngoài thì dưới tình huống như thế biện pháp gì cũng không có, thất công chúa không chút do dự nhanh chóng ra lệnh tập kích. Với năm vạn nhân mã nhanh chóng chiếm lĩnh, lấy hai ngày làm hạn định, cướp xong liền rời khỏi, đi tới địa phương kế tiếp.
Nhưng mà, thất công chúa bất kể như thế nào cũng thật không ngờ, bọ ngựa bắt ve, hoàng tước rình sau. Ở sau lưng nàng ngoài trăm dặm, một cái hạm đội so với cái của nàng còn lớn hơn luôn lặng lẽ không một tiếng động đi theo nàng. Mân Nhi có được đội quân dực nhân trinh sát so với của Ngõa Nạp phạm vi trinh sát xa hơn rất nhiều lần. Nhờ thế mà các thuyền nhỏ trinh sát của thất công chúa tuần tiễu xung quanh trong phạm vi mười dặm nhưng cũng không có phát hiện ra sự tồn tại của hạm đội Tạp Tây Á. Không có biện pháp, ai bảo đội quân dực nhân của bần đạo đều mang theo số lượng lớn quyển trục ẩn thân chứ. Bọn hắn ẩn thân ở trên trời trinh sát dựa vào mắt thường của nhân loại thì tuyệt đối không nhìn thấy, cho dù là pháp sư cũng không thể phát hiện thuật ẩn thân ở ngoài mấy ngàn mét a?
Có tình báo tin cậy do đội quân dực nhân cung cấp, Mân nhi hoàn toàn không có lo lắng bị phục kích, trận chiến mà biết người biết ta như vậy, cơ hồ tuyệt đối không thể thua. Cho nên Mân nhi yên tâm lớn mật một hơi dẫn dắt hơn tám phần thủy quân Tạp Tây Á xuất chinh, chừng gần mười vạn người.
Bọn họ đi theo phía sau thất công chúa, thuận lợi tiến vào nội địa của Oa khấu, hơn nữa bởi vì liên hệ đến sự liều lĩnh cướp bóc của thất công chúa, Mân nhi cũng làm ra một cái suy luận, nơi này hẳn là không có đội quân chủ lực của Oa khấu xuất hiện, bằng không lấy cá tính cẩn thận của thất công chúa, sẽ không trắng trợn dẫn theo một chút quân như thế dám to gan ngang nhiên cướp bóc như vậy.
Một khi đã như vậy, Mân nhi cũng không khách khí, nàng lập tức chọn luôn một cái đại thành còn lại cách thành thị nơi thất công chúa cướp bóc chưa đến một trăm dặm, cũng lập tức hành động, chuẩn bị tiến hành cướp giật. Hiển nhiên cái thành phố này cách hạm đội của thất công chúa gần như vậy, tám phần chính là mục tiêu kế tiếp của thất công chúa, Mân nhi đây là cố ý muốn cướp thịt trong chén cơm của thất công chúa, thay Tạp Tây Á xả ra một ngụm tức khí bị Ngõa Nạp xâm lấn.
Mân nhi mặc dù là công chúa Ma tộc, hơn nữa cũng là thiên tài chiến tranh, nhưng mà tâm cùng trí tuệ của nàng làm bần đạo bội phục không thôi, thậm chí nói không chút nào khoa trương mà, có thể làm cho toàn bộ nam nhân tự xung là bảo vệ chính nghĩa xấu hổ không thôi. Nàng dẫn dắt đại quân Tạp Tây Á rất nhanh công phá thành thị không có bao nhiêu quân đội trú đóng, nhưng không có giống như thất công chúa, hạ lệnh đội quân toàn diện cướp bóc, mà là chỉ cho phép các bộ hạ cướp bóc quan phủ, cửa hàng cùng phú hộ, không được cướp bóc bình dân, trừ phi gặp phải chống cự, nếu không thì không cho phép giết người lung tung, ai dám to gan cưỡng hiếp dân nữ, thì sẽ bị xử tử không tha. Truyện Tiên Hiệp -
Tuy rằng các tướng lĩnh Tạp Tây Á đối với điều này nhiều ít có chút oán thán, nhưng mà Mân nhi tại trong cuộc chiến tranh chống lại Ngõa Nạp, đã tạo cho mình uy vọng cực cao, hơn nữa nàng chính là tổng chỉ huy đại quân, cho nên quân lính Tạp Tây Á vẫn là phải tuân theo pháp lệnh của nàng, cũng không có quá nhiều người vi phạm. Sau khi chứng kiến Mân nhi tự tay chém chết mấy tên cưỡng hiếp dân nữ thì bọn hắn càng thành thật hơn.
Bởi vì Mân nhi nhiều người, hơn nữa chỉ cướp nhà giàu, cho nên tốc độ nhanh hơn rất nhiều, chưa đến một ngày đã cướp xong, thậm chí cả đồ dùng cồng kềnh trong nhà cũng đều đã dọn đi hết. Thực sự có thể nói là sạch sành sanh. Tiếp theo sau Mân nhi lập tức hạ lệnh xuất phát, đi đến một cái mục tiêu kế tiếp sớm đã ngắm sẵn. Kế tiếp, màn trình diễn của Mân nhi chính là chính là làm cho người ta hoa cả mắt, dọc theo bờ biển một đường chia nhau ra cướp, hơn hai mươi ngày cướp đoạt được mười ba thành thị lớn nhỏ, thẳng đến khi toàn bộ chiến hạm thật sự chứa không nổi, mới tiếc rẻ trở về trong thắng lợi.
Hạm đội Tạp Tây Á sau khi cướp bóc xong, khéo léo lợi dụng phạm vi trinh sát siêu xa của dực nhân, lách qua sự ngăn chặn của hạm đội Oa khấu quay về chi viện, sau đó các chiến hạm Oa khấu mới biết vồ hụt liền gắt gao đuổi theo. Bởi vì hạm đội Tạp Tây Á bội thu nên tốc độ trở về chậm như ốc sên, chẳng mấy chốc mà sắp bị Oa khấu đuổi kịp.
Nhưng mà Mân nhi tinh minh sớm đã có tính toán, nàng sở dĩ một đường cướp đoạt như vậy vì chính là muốn vòng vèo đến đại đảo có quân Giáo Đình đổ bộ, hơn nữa nàng còn tính đúng thời gian, vừa vặn cùng hạm đội thánh chiến của Giáo Đình tụ họp. Mân nhi phái người hối lộ quan chỉ huy nhóm hạm đội của Giáo Đình, vì thế hạm đội của Giáo Đình liền chậm lại tốc độ, che chở cho Tạp Tây Á, hữu kinh vô hiểm về tới đại lục.
Hạm đội Oa kháu sau khi đuổi đến, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn theo hạm đội Tạp Tây Á dưới sự bảo vệ của đại quân Giáo Đình chậm rãi mà đi. Tuy rằng tức giận đến muốn chết nhưng một chút biện pháp cũng không có. Bọn hắn đánh với mấy hạm đội nhỏ, giống như hạm đội Tạp Tây Á, dựa vào gọi về thủy quái trợ giúp cũng miễn cưỡng có thể chiến thắng, nhưng mà chống lại đại quân quy mô cực đại kia của Giáo Đình, chủ yếu không đủ sức. Nếu không phải hạm đội của Giáo Đình hiện tại vội vàng vận chuyển đội quân, thì đã sớm đem hạm đội còn sót lại của Oa khấu tất cả đều tiêu diệt.
Người so với Oa khấu còn tức giận hơn tuyệt đối không ai khác ngoài thất công chúa, nàng sau khi cướp hết tòa thành thứ nhất rồi đi cướp tiếp một tòa thành khác mới biết được có sự tồn tại của hạm đội Tạp Tây Á. Nàng vốn tinh minh trong nháy mắt đã hiểu minh bạch vấn đề, bản thân đã bị Tạp Tây Á lợi dụng làm người dẫn đường.
Nhìn thấy phủ khố trống rỗng trong thành, thất công chứa ngoại trừ phát ra tiếng cười khổ cũng không nói gì, nhưng mà người quen thuộc với nàng có thể nhìn ra trong ánh mắt có nàng bắn ra sát khí làm cho người ta phải sợ hãi, bọn hắn trong lòng phi thường hiểu rõ nó mang ý nghĩa gì, công chúa điện hạ nổi giận rồi.
Thất công chúa thẹn quá hóa giận không có tiếp tục hành động cướp bóc của nàng nữa, người cao ngạo như nàng như thế nào có thể đi nhặt đồ thừa của người khác chứ? Cho nên nàng lập tức quay trở về, mặt ngoài là trở về, kỳ thật thất công chúa dẫn dắt đại quân tới một ngõ ngách nhỏ tầm thường ẩn giấu đi. Mặt biển rộng lớn như vậy, giấu cái hạm đội này thật sự quá dễ dàng.
Sau đó, tình báo của nàng toàn lực hoạt động, đem tình huống mới nhất báo cáo lên. Thủ pháp cướp bọc hoa lệ này của Mân nhi, độ chuyên nghiệp có thể làm cho mấy tên hải tặc lấy cướp bóc làm nghề này phải xấu hổ, vô luận là thời gian liên tục hay là trên quy mô khổng lồ chỉ sợ tuyệt đối là chưa từng có. Nhất là nàng vốn là lợi dụng thất công chúa tiến vào theo, rồi lợi dụng hạm đội Giáo Đình đi ra ngoài, thủ đoạn cao minh như thế khiến cho thất công chúa nghe mà cũng không khỏi phải bội phục tán thưởng từ đáy lòng. Hiển nhiên, Mân nhi can đảm cẩn trọng, nắm chắc thời cơ cùng các chi tiết nhỏ nhặt nhất, phải nói là đã đạt tới cảnh giới đại sư.
Nhưng mà thất công chúa cũng tuyệt đối không phải người có thể coi thường, dù sao danh hiệu Nữ Vũ Thần đều là dựa vào chính nàng ta dùng máu tươi của địch nhân để đổi lấy. Vào thời điểm đại quân Mân nhi cướp bóc được hai mươi ngày, thất công chúa rốt cục tuyển định xong mục tiêu, lặng lẽ xuất động, nàng lần này xuất động, mặt ngoài là muốn cướp chút chiến lợi phẩm nhưng mà cùng Mân nhi đấu trí, hiển nhiên mới là chính yếu.
Nhưng mà Mân nhi đoạn đường này thu hoạch thật sự là quá lớn, thất công chúa nếu muốn vượt qua số lượng của nàng ấy hiển nhiên là rất khó khăn. Cho nên nàng làm ra một quyết định lớn mật khiến kẻ khác khiếp sợ, từ đường bộ đánh lén cố đô Mộc Phản Thành của Oa khấu. Mộc Phản Thành cũng ở trên đảo như các đảo Mân nhi và thất công chúa đã cướp bóc nhưng mà cũng không phải là vùng duyên hải, mà là cự hải hơn 200 dặm đất liền.
Lịch sử thành này phi thường lâu đời, từng là thủ đô của Oa khấu, sau này hoàng đế của Oa khấu dời đô đến trên đảo khác, nơi này như cũ vẫn là mộ địa của hoàng thất. Sống ở đây có một vị hoàng thất thân vương, còn có rất nhiều hoàng thân quốc thích, thế gia quý tộc cấp cao thì ở khắp nơi.
Chính là bởi vì trọng yếu như thế, Oa khấu đối với phòng thủ thành này phi thường nghiêm mật, hàng năm trú đóng hơn mười mấy vạn quân, còn có rất nhiều vu sư tà giáo cùng các cao thủ hộ vệ, có thể nói là phòng thủ kiên cố. Nhưng mà, thất công chúa hiện tại lại lựa chọn nơi này cũng là có nguyên nhân của nàng.
Đầu tiên là màn cướp bóc siêu cấp hoa lệ kia của Mân nhi, bởi vì bị cướp phần lớn là quý tộc, hơn nữa số lượng cũng nhiều, toàn bộ quý tộc của hơn mười thành đều bị cướp không còn gì. Những quý tộc này bị mất của cải sẽ không ngừng khóc lóc kể lể xung quanh, sẽ tác động đến thượng tầng Oa khấu, cho nên quân tinh nhuệ của Mộc Phản Thành bị giảm xuống gần mười vạn người.
Bọn hắn bị phái đi tới bảo hộ các thành phố lớn vùng duyên hải trên lộ tuyến cướp bóc của Mân nhi, bởi vì đặc điểm đất đai của vùng duyên hải, bọn hắn không có khả năng lúc nào cũng đi theo hạm đội của Mân nhi, hơn nữa tốc độ cũng khẳng định theo không kịp. Nhân mã cần nghỉ ngơi nhưng mà thuyền không cần a? Cho nên bọn hắn chạy một đường, chẳng qua cùng chỉ cứu thoát được hai thành thị khá lớn khỏi ma trảo của Mân nhi mà thôi, còn lại như cũ là không cứu dược, bởi vì có trinh sát của đội quân dực nhân, bọn hắn phục kích vài lần cũng hoàn toàn trở thành chuyện cười, một chút tác dụng cũng không có, tuy nhiên lại kéo theo đội quân bảo hộ Mộc Phản Thành giảm xuống.
Lúc ấy Oa khấu nằm mơ cũng không nghĩ tới có người dám đổ bộ tập kích Mộc Phản Thành ở tại đất liền, cho nên vẻn vẹn để lại chưa đến ba bốn vạn quân đóng giữ. Mấu chốt nhất chính là, thành thị của Oa khấu không có thói quen xây dựng từng thành cao lớn, cao nhất là hàng rào mộc chưa đến hai ba thước.
Đây cũng không phải bọn hắn không muốn mà là thực sự động đất trên đảo Oa khấu rất thường xuyên. Hao phí nhân lực vật lực khổng lồ xây dựng tường thành, rất có thể vài năm liền bị đống đất chấn sụp đổ, ai nguyện ý không có việc gì hàng năm sửa tường thành chơi a? Cho nên cho dù từng là thủ đô, Mộc Phản Thành hiện tại bất quá cũng chỉ là một hàng tường đất cao hai ba thước thôi. Mà chính là thủ hạ thất công chúa lần này mang đến, đều là tinh nhuệ được tuyển chọn trong đại quân trăm vạn người, có thể nói là cao thủ như mây. Chiến sĩ cấp bạch ngân có đến mấy ngàn người, bọn hắn căn bản không cần mấy cái công thành xa gì cả, vài đợt công kích bằng đấu khí mạnh mẽ là có thể phá tan tường đất này rồi, huống chi còn có đội pháp sư thủ hạ của thất công chúa.
Vào một đêm đen, thất công chúa chỉ huy đại quân trong tối tìm kiếm, lặng lẽ đổ bộ lên địa điểm gần Mộc Phản Thành nhất, lần này thất công chúa thật có thể nói là đánh cược một lần quyết đánh đến cùng, không chỉ mang lên hết năm vạn lục quân chiến sĩ, còn dẫn theo thủy quân cùng thủy thủ gần một vạn người, vẻn vẹn lưu lại mấy ngàn thủ thủy miễn cưỡng có thể lái được thuyền, phụ trách trông giữ mấy nô lệ cao cấp có dung mạo xinh đẹp. Sau đó sáu vạn đại quân của thất công chúa nhanh chóng tập kết, lao thẳng tới Mộc Phản Thành cách đó 200 dặm.
Lúc này hạm đội của nàng không còn có sức chiến đấu, nếu gặp phải hạm đối của Oa khấu tuyệt đối là lâm vào cục diện toàn quân bị diệt, nhưng mà nàng đã sớm có tính toán. Hạm đội Oa khấu đang truy kích hạm đội Tạp Tây Á đã hơn mười ngày, không đồng dạng hơn mười ngày tuyệt đối không có khả năng trở lại. Tối thiểu trong vòng mười ngày, hải quân Ngõa Nạp là an toàn. Hiển nhiên, nàng là muốn gậy ông đập lưng ông, đồng thời lợi dụng cơ hội này cướp bóc một hồi mới cam tâm.
Thất công chúa sau khi đi ra, căn bản không có che giấu hành tung, dù sao cũng là mấy vạn đại quân tại trên đất người ta hành quân a, nếu là vùng núi thì không vấn đề gì, nhưng đoạn đường này toàn bộ đều là vùng đất bằng phẳng, có rất nhiều thôn nhỏ phân bố rải tác, căn bản không có khả năng che giấu. Trừ phi có thể một đường diệt khẩu, bất quá khó khăn quá lớn.
Dù sao thất công chúa cho rằng chủ lực Oa khấu trong thời gian ngắn không thể quay về cứu viện nên không thèm quan tâm, vì để tốc độ hành quân nhanh hơn, Ngõa Nạp đại quân dọc theo đường đi thu thập gia súc, cái gì ngựa, trâu thậm chí là lừa chỉ cần có thể cưỡi được là lôi đi hết. Đội quân của thất công chúa bởi vì đi thuyền mà đến cho nên một con ngựa cũng không có mang, đành phải lâm thời chắp vá ra một chi kỵ binh.
Ba ngày sau, công chúa điện hạ cưỡi một con tuấn mã, mang theo đại quân của nàng nhích tới gần Mộc Phản Thành, sau khi thoáng nghỉ ngơi ăn cơm trưa thì chính thức xuất hiện ở ngoài Mộc Phản Thành, thoáng làm thất công chúa kinh ngạc chính là, Oa khấu không có co đầu rút cổ phòng thủ, mà là chắp vá đội quân hơn mười vạn người ra ngoài thành nghênh địch.
Ngoại trừ mấy vạn người áo giáp bóng loáng ở giữa đội hình chỉnh tề ra, ở hai cánh, binh lính toàn bộ đều là lâm thời lấy dân chúng lấp vào cho đủ số, hơn nữa nam tử trưởng thành rất ít, phần lớn là lão ấu, cầm vũ khí linh tinh như cuốc, mộc côn, đội hình lỏng lẻo tụ cùng một chỗ.
"Hừ! Một đám bỏ đi!" Thất công chúa khinh thường đánh giá, tiếp theo, nàng bắt đầu nói chuyện với những bộ hạ của mình, nhờ pháp thuật khuếch đại âm thanh của pháp sư, thanh âm của nàng truyền khắp toàn trường, ngay cả Oa khấu bên kia cũng nghe rất rõ ràng. Nàng giận dữ nói với bộ hạ :"Ngõa Nạp Chúng ta luôn luôn hữu hảo với lũ Oa khấu các ngươi, chưa từng có lỗi với bọn hắn thậm chí còn từng đem chiến hạm tốt nhất của chúng ta cấp cho bọn hắn, chính là mong bọn hắn khi đi xa giảm bớt tử thương, nhưng mà bọn hắn đã đáp lại hảo ý của chúng ta như thế nào đây?"
"Phương thức báo đáp của bọn hắn chính là cấu kết với Thú Nhân, xâm lấn quê hương chúng ta!" Thất công chúa cơ hồ tức giận đến chảy nước mắt, nàng đỏ hồng mắt, kích động giận dữ hét :"Cũng là bởi vì bọn hắn chỉ dẫn, Thú Nhân vào năm ngoái ồ ạt xâm lấn nước ta, chúng ta lúc ấy chính là chết trận mấy chục vạn người mới đánh lùi được bọn chúng."
"Các tướng sĩ, hiện tại cố đô của bọn chúng ngay tại trước mắt, chúng ta phải làm gì mới không có lỗi với mấy chục đồng bào đã chết vì quê hương đây?" Thất công chúa lệ vương hốc mắt, cao giọng hỏi.
" Nợ máu trả bằng máu!" Mấy vạn người đỏ hồng mắt cùng nhau dụng thanh âm mãnh liệt rống giận. Trong thoáng chốc, bọn hắn đã biến thành sư tử bị chọc giận, sát khí khôn cùng từ trên người của bọn họ mãnh liệt tỏa ra, lập tức, trong thiên địa, phong vân biến sắc, mặt đất trở nên lạnh lẽo, ngay cả thái dương chói mắt cũng vào lúc này mất đi sự chói lọi. Hôm nay nhất định sẽ trở thành một ngày đẫm máu.