Á Lộ Khắc sau khi nghe xong đám Cự Ma này hồi báo, sắc mặt vô cùng sốt ruột, hắn đương nhiên biết sự tình quá cấp bách, nhưng mà Thần Miếu lại cách ở nơi này quá xa, trong nhất thời cao thủ không thể tới được, vẻn vẹn chỉ dựa vào mình cùng Cự Ma Vu sư Lạp Thính Khắc là không có khả năng tiến vào bên trong đầm lầy cứu người, dù sao cũng không có khả năng tìm thấy một người ở trong đầm lầy quá lớn đó? Mà những Cự Ma chiến sĩ khác căn bản chỉ là vật trang sức mà thôi, chỉ cần bọn họ hít một hơi độc khí dày đặc bên trong đầm lầy, mặc dù không có chết đi, nhưng nhức đầu choáng váng thì không thể tránh khỏi. Sức chiến đấu ít nhất cũng giảm đi một nửa, hơn nữa nếu rơi vào trong vũng sâu nước bùn cũng đừng hy vọng thoát ra được, cho nên ở cái địa phương này, chỉ có những cao thủ bên trong Thần Miếu mới có thể bình yên vô sự cứu người ra mà thôi.
Vẻ mặt của Cự Ma Vu sư Lạp Thính Khắc cũng hiện lên vẻ nông nón, bất quá hắn xoay mặt sang nhìn bần đạo, qua vài ngày tiếp xúc này, hắn đã đánh tan không ít địch ý đối với chúng ta. Cho nên ở thời khắc mấu chốt này mới nghĩ đến muốn mời cao thủ của ta giúp đỡ. Đây chính là cái cơ hội tốt a, đương nhiên bần đạo không thể bỏ qua được, lập tức chủ động mở miệng nói: "Chẳng biết tại hạ có thể đi vào bên trong đầm lầy chơi đùa một chút không, ta cảm thấy đối với Ngư Nhân ở đầm lầy rất hứng thú a" Ta muốn tránh cố kỵ mặt mũi của Thú Nhân, đương nhiên không thể nói thẳng với bọn họ là đi hỗ trợ, dù sao mở miệng mời đặc sứ ngoại quốc tới cứu công chúa của mình thật sự không tốt lắm, và cũng quá mất mặt.
"Đặc sứ đại nhân!" Á Lộ Khắc cảm động nói: "Bên trong đó nguy cơ trùng điệp, ngài thật sự muốn giúp chúng ta sao?" Ngược lại Á Lộ Khắc không cần quan tâm tới cái gì là mặt mũi giả dối, trực tiếp nói ra.
"Chúng ta là bằng hữu mà" Bần đạo nghiêm nghị nói: "Không phải sao?"
"Không sai, ngài đã là bằng hữu của chúng ta" Á Lộ Khắc cảm kích nói: "Đại nhân, ngài là Nguyên soái nổi tiếng ở Nhân tộc, chỉ huy đại quân thuận buồm xuôi gió, ta cùng với Lạp Thính Khắc đều là người bình thường, xin mời đại nhân ngài chỉ huy chúng ta đi nha"
"A….! Cái này không tốt đâu? Ta dù sao cũng là ngoại nhân mà?" Bần đạo hơi hơi do dự từ chối nói.
"Đại nhân, ngài cũng đừng từ chối nữa" Lạp Thính Khắc cũng sốt ruột nói: "Một khi Ngư Nhân ăn xong thi thể, ngay lập tức bọn họ sẽ động thủ giết chết tù binh"
"Được rồi. Đám người các ngươi xem trọng ta quá, mà ta thì áy náy" Bần đạo nhìn thấy được bọn họ rất thành khẩn, cũng không nhẫn tâm đùn đẩy trách nhiệm, lập tức đáp ứng, sau đó hỏi: "Chẳng qua có thể nói trước cho ta biết ước chừng khi nào thì bọn họ mới động thủ? Ta phải biết trước để chính mình có nhiều thời gian chuẩn bị hơn"
"Thát Lặc, ngươi nói đi" Lạp Thính Khắc nhìn một người nói.
"Trận chiến lúc ấy đám Ngư Nhân cũng tử thương thảm trọng, dựa theo thói quen của bọn chúng, trước khi ăn xong thi thể đồng bạn sẽ không xuống tay đối với Cửu công chúa, chẳng qua, mọi thứ tại bên trong đầm lầy đều thối rửa rất nhanh. Hiện tại những thi thể này chưa ăn hết cũng đã bị thối nát rồi, cho nên, khoảng hai ngày nữa, bọn họ nhất định sẽ giết chết tù binh để được no bụng" Vị Cự Ma chiến sĩ tên là Thát Lặc kia cũng sốt ruột nói: "Các ngươi nếu không tới đúng lúc, vừa rồi chúng ta sẽ xuất phát"
"Có thể nói cho ta nghe qua một chút về vị trí cụ thể của Ngư nhân được không?" Bần đạo không vội không vàng hỏi?
"Vâng" Nói xong, Thát Lặc ngồi xổm xuống, vẽ vẽ lên trên mặt đất một bản đồ đơn giản, nói: "Lần tập kích này có rất nhiều bộ lạc khác nhau của Ngư Nhân cùng tham gia, nhưng lớn nhất chỉ có ba bộ lạc, mà ba bộ lạc này đều có địa phương riêng biệt gọi là sào huyệt, ta nghĩ Cửu công chúa nhất định sẽ ở một trong ba cái sào huyệt đó"
"Có thể phái Phi Long đi trước trinh sát một số tình hình ở bên dưới không?" Bần đạo nhìn ba vị Cự Ma kỵ sĩ nói: "Chỉ cần biết vị trí đích xác của Cửu công chúa là được"
"Được" Ba vị kỵ sĩ đồng thanh nói, xoay người muốn rời đi.
"Chậm đã" Lạp Thính Khắc lại ngăn cản nói: "Đại nhân, ngài có điều không biết, đám Ngư Nhân này thường bị Phi Long kỵ sĩ đánh lén, nên sớm đã bắt chước, đặc biệt bọn họ cũng giỏi về che dấu ẩn núp, lúc Phi Long bay cao sẽ nhìn không thấy, mà bay thấp sẽ bị bọn hắn tung ra võng lưới đánh lén. Ba người bọn họ tuyệt đối không có khả năng tìm được vị trí công chúa"
"Ha hả, là ta không phải người trong nghề" Bần đạo có chút ngượng ngùng nói.
"Đại nhân mới đến, không biết cũng là bình thường" Á Lộ Khắc nhanh nhạy nói.
"Một khi đã như vậy, hay là nói cho biết một chút về ba cái địa phương nguy hiểm nhất này đi" Bần đạo nhìn Thát Lặc nói.
"Cách nơi này của chúng ta càng xa càng nguy hiểm" Thát Lặc nói.
"Ai, vị trí hiện tại của chúng ta là ở trung tâm chạc ba của ba cái địa phương khác nhau a" Bần đạo lộ vẻ khó xử nói: "Lạp Thính Khắc đại sư, ngài dẫn dắt toàn bộ Cự Ma kỵ sĩ đi tìm kiếm ở địa phương gần nhất, có thể chứ?"
"Không thành vấn đề" Lạp Thính Khắc kiêu ngạo nói: "Bốn người chúng ta thu thập một cái bộ lạc không thành vấn đề gì, nhưng mà hai cái địa phương khác thì sao?"
"Khắc Lý một mình có thể đi cái địa phương ở giữa, địa phương xa nhất là ta cùng quản gia đi một chuyến" Bần đạo mỉm cười nói.
"Đại nhân, cái này rất nguy hiểm đó?" Á Lộ Khắc lộ vẻ do dự hỏi?
"Ha hả, điểm lợi hại nhất của Ngư Nhân là độc, võng lưới và đầm lầy, không có ba cái thứ này, sức chiến đấu của bọn họ so với Nhân tộc cường giả lại yếu hơn rất nhiều, có đúng không?" Bần đạo cười nói: "Mà ba thứ kia đối với chúng ta lại không có thể cấu thành uy hiếp, cho nên các ngươi cũng bất tất lo lắng cho chúng ta. Thời gian cấp bách, chúng ta truy tìm ra một chỗ sẽ mất một ngày thời gian, không nên chậm trễ nữa"
Nói xong, bần đạo cũng không chờ bọn hắn trả lời, cưỡi Cái Thứ hướng vị trí mà Cự Ma chỉ chạy đi, thúc tổ chẳng muốn trốn chạy, cũng phi thân trên lưng Cái Thứ. Khắc Lý trực tiếp bay lên trời, hướng một phương hướng khác chạy đi. Lạp Thính Khắc nhìn thấy tình hình này, đành phải dẫn theo ba Cự Ma kỵ sĩ cưỡi Phi Long bay đi truy tìm cái địa phương của mình.
"Tiểu tử, ngươi có phải là định anh hùng cứu mỹ nhân hả?" Tại trên đường đi thúc tổ trêu chọc ta nói.
"Trời ơi, lại còn mỹ nữ nữa sao?" Bần đạo dở khóc dở cười nói: "Thân hình của Bỉ Mông hoàng tộc cũng không có thấp hơn bốn thước, một thân đầy lông, ta thấy tên Tam hoàng tử kia thân cao năm thước, căn bản là một thân hình cự thú, mà muội muội của hắn, nghĩ đến thì biết liền, ngài cũng chưa bằng được một cái chân của họ nữa? Làm sao "đẹp" được chứ?"
"Tiểu tử ngươi nói như vậy còn có chút thật tâm?" Thúc tổ cười nói.
"Cái này không phải là ép buộc nha? Nói chung, chúng ta không thể thấy chết mà không cứu?" Bần đạo cười nói: "Lại nói, đây chính là cơ hội tốt a, ít nhất quan hệ với Thú Nhân càng thêm kiên cố. Về sau tên Giáo hoàng kia nghĩ muốn đối phó với chúng ta, chúng ta cũng có cơ sở để có thể chiếu ứng lẫn nhau không phải tốt hơn sao?"
"Tiểu hồ ly!" Thúc tổ cười mắng. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Tại phía sau Cự Ma thôn, ta lại phát hiện bọn họ gieo trồng không ít cây nông nghiệp, mặc dù hiện tại toàn bộ đã bị Ngư nhân đạp hư hết, nhưng còn có vài vị Cự Ma bận rộn vài việc linh tinh gì đó ở trên mặt đất, nhìn thấy đất đai ở nơi này do ở .gần sát đầm lầy nên nó rất phì nhiêu. Tương đối thích hợp gieo trồng, bằng không đám Cự Ma này hẳn là không có hứng thú gì ở cái địa phương nguy hiểm này.
Căn cứ theo miêu tả của Cự Ma kia, chúng ta đi ước chừng hơn mười dặm thì tiến vào đầm lầy, sau khi vào rồi cũng đi mất thêm mấy chục dặm nữa mới tới sào huyệt Ngư Nhân mà chúng ta cần tìm. Trong đầm lầy khắp nơi nơi đều là vũng bùn sâu không thấy đáy, đáng tiếc lại không làm khó được Cái Thứ của ta, chân của hắn chỉ cần vừa tiếp xúc với bùn đất, lập tức bùn đất đó chịu ảnh hưởng của ma lực liền đông cứng lại và vô cùng rắn chắc, cũng dư sức cho hắn chạy thỏa thích.
Sau khi tiến vào chỗ không người, thân hình Cái Thứ lại phóng to lên, chạy càng nhanh hơn, dọc đường thỉnh thoảng bắt gặp được mấy tên Ngư Nhân thò đầu ra ngoài dò xét, lần đầu tiên nhìn thấy mấy gia hỏa này, làm bần đạo liền chán ngán. Bộ dáng của chúng nó hoàn toàn giống như một con cóc, trên làn da xanh biếc có đầy đốm vàng, bọc mủ màu hồng, mủ ở bên trong nó không ngừng chảy ra, thực ghê tởm.
Nhìn thấy Cái Thứ cự đại chạy như bay trên đầm lầy, mấy tên gia hỏa xấu xí này có cảm giác bất khả tư nghị, hơn nữa chúng nó ít người cho nên cũng không có ý tứ dám đến quấy rầy chúng ta, chỉ vẻn vẹn theo đuôi ở phía sau chúng ta mà thôi, thật không nghĩ tới, mặc dù bọn họ dài, nhưng lại chạy rất nhanh, hai cái chân trước nhỏ ngắn giống như bánh xe chuyển động rất nhanh tại trên đầm lầy như trên mặt đất, không ngờ rất nhanh có thể đuổi kịp tốc độ của Cái Thứ.
Càng ngày chúng nó càng tụ tập nhiều hơn, đợi cho đến khoảng trăm con không sai biệt lắm, đột nhiên cùng nhau phát ra một tiếng rống, toàn bộ vọt tới, ta choáng a, mấy tên gia hỏa này rất chuyên nghiệp a. Cái Thứ chờ cho chúng nó tới gần, trực tiếp gầm lên một tiếng giận dữ, lập tức măng đá bay khắp nơi trên mặt đất, thoáng cái liền phương viên bao phủ hơn một trăm thước.
"Ngao ngao!" Dưới tiếng kêu thảm thiết của đám Ngư Nhân, mấy hài tử đáng thương này đều bị đâm chết tươi. Cái duy nhất làm cho chúng ta phiền toái chính là hai ba lưới cá của bọn hắn, đáng tiếc lúc chúng còn ở trên trời ta đã dụng Phong hệ pháp thuật thổi bay chúng chúng sang một bên. Thi triển xong pháp thuật Cái Thứ lại tiếp tục chạy đi, để lại một đống thi thể không được trọn vẹn.
"Ta kháo, thật sự là một lũ ngu ngốc" Thúc tổ buồn cười nói: "Dám đánh cướp Đại Địa Chi Hùng, lão tử ta thật đúng là lần đầu gặp một đám ngu ngốc như vậy"
"Ha hả, lúc trước còn dám ám sát Đại Địa Chi Hùng thì sao. Không biết lúc thúc tổ ám sát thì sao nhỉ? Bần đạo cười nói.
"Ta kháo! Ai có thể nghĩ đến một hài tử xấu xa như ngươi còn có thể có một vật quý báu như vậy che chở?" Thúc tổ buồn bực cười khổ nói: "Thua ở âm mưu của tiểu tử ngươi đến mức này, chính là heo ăn lão hổ a! Lão tử cũng không phải là người duy nhất, không bẻ mặt được"
"Ha hả, không có âm hiểm mà?" Bần đạo cười nói: "Hơn nữa những tên gia hỏa này cũng không mấy tức giận a"
"Đi tìm chết đi" Thúc tổ cười mắng: "Theo ta biết được, cái vị Minh Thần kỵ sĩ kia, *** cường hãn như vậy đến ta cũng có chút hoảng hốt đã bị âm mưu của ngươi mà chết. Nếu hắn biết được ma thú dưới mông của ngươi là Đại Địa Chi Hùng, có đánh chết hắn cũng không dám chống lại ngươi a?"
"Hắn cũng không có chết mà, chẳng qua bị đánh bại mà thôi" Bần đạo nhanh chóng giải thích nói.
"Ặc, cao thủ như vậy mà bị thảm bại, tuyệt đối so với chết còn khó chịu hơn" Thúc tổ khinh thường nói.
Vì thế chúng ta ở một bên tán gẫu với nhau, một bên chạy đi rất nhanh. Tốc độ Cái Thứ thập phần nhanh, bên trong đầm lầy như trên mặt đất bằng phẳng, cứ như vậy chúng ta đi một mạch hơn mười dặm. Bần đạo bắt đầu thả thần thức ra bốn phía chung quanh tìm tòi, sau khi tiến vào đầm lầy, phóng đi đúng hướng, nhưng muốn đoán phương hướng cụ thể ở đâu thì tỷ lệ quá nhỏ, cho nên phỏng chừng thời điểm không sai biệt lắm, vẫn là muốn dựa vào người mà tìm đến. Cũng may thần thức của bần đạo đặc biệt mẫn cảm, đối với mục tiêu rõ ràng như thế vẫn có thể đảm nhiệm rất tốt.
Chỉ chốc lát, bần đạo liền phát giác một địa phương cách nơi đây khoảng hơn vài dặm phát ra hơi thở dao động hỗn loạn khác thường, là vì nơi đó tập trung không ít sinh vật. Lập tức vội vàng chỉ huy Cái Thứ chạy qua bên đó, ở thời điểm chúng ta sắp đến, đột nhiên cảm giác được một cổ năng lượng cường đại kịch liệt dao động, phảng phất như muốn phá tan cái gì ngăn cản nó. Bần đạo không dám chậm trễ, lại sợ gặp chuyện không may, cho nên lập tức thúc dục tốc độ Cái Thứ nhanh hơn nữa, mà thúc tổ trực tiếp nhảy xuống, lắc mình một cái không thấy bóng dáng tăm hơi, hắn thúc dục toàn lực tốc độ thì tương đối khủng bố. Căn bản Cái Thứ không thể theo kịp, chỉ là thời gian kéo dài không được lâu mà thôi.
Rất nhanh, bần đạo chạy tới hiện trường. Đáp xuống trên một gò đất nho nhỏ, mà ở phía dưới đang phát sinh một màn làm cho bần đạo cực kỳ phẫn nộ, chỉ thấy mấy trăm Ngư Nhân bơi qua chạy lại ở bên dưới, tập hợp thành nhóm năm nhóm ba cùng nhau xé rách một số thân thể hài tử Cự Ma, bọn Ngư Nhân kiên quyết cắn xé những miếng thịt mang theo máu chảy đầm đìa từ trên người của những hài tử này. Có nhiều hài tử còn chưa có tắt thở lập tức khóc hét lên thảm thiết liên hồi, đều đó làm cho ánh mắt của bần đạo là người xuất gia cũng đỏ hồng lên.
Ngay khi ta vừa muốn động thủ thì dị biến đột nhiên xảy ra. Tại trung tâm bộ lạc Ngư Nhân là một cái vật thể to lớn và dài, đang bị chi chít lưới cá của Ngư Nhân bao bọc lấy nhiều tầng, ai không nhìn kỹ cũng vô pháp nhận ra nó là cái vật gì. Trước đây bần đạo cảm nhận được năng lượng là từ nơi đây phát ra không sai biệt lắm, lúc này năng lượng này đột nhiên thu lại, tiếp theo đó là bạo phát mãnh liệt tới cực điểm. Chỉ nghe một tiếng nổ, giống như tiếng sấm nổ mạnh mẽ vang lên từ không trung vậy.
Tất cả võng lưới bao phủ quanh cái hình vật thể cự đại và dài kia hoàn toàn rớt ra, bên trong búng ra một người khổng lồ thân cao gần năm thước, trên mặt, cổ và đầu của hình người kia đều là bùn đất, căn bản không nhìn thấy rõ khuôn mặt. Nhưng mà chung quanh thân thể nàng là một mảng da thú, cùng với hai ngọn đồi nhô ra cao cao, mới có thể dễ dàng biết được hình người kia là nữ nhân. Lúc này hiển nhiên nàng rất là phẫn nộ, cả người không ngừng run lẩy bẫy, kim mao (lông màu vàng) ở trên mặt đều dựng đứng lên.
"Tất cả các ngươi đi chết hết cả cho ta" Cùng với tiếng rống giận của nữ cự nhân. Một cước của nàng đá bay hai gã Ngư Nhân, mà thân thể hai gã Ngư Nhân đó cũng không nhỏ nhắn gì, tuyệt đối so với nhân loại bình thường còn muốn lớn hơn một chút, nhưng ở trước mặt nữ nhân khổng lồ này, chúng nó chính là hai quả bóng cao su không hơn không kém, hơn nữa một cước kia cũng không thuộc hàng kém chất lượng, lập tức hai gã gia hỏa này bay đi như đạn pháo, trực tiếp biến thành những mảnh nhỏ tung bay trong không trung, huyết vũ lại bay đi thật xa, cơ hồ rơi xuống trên người Ngư Nhân.
"Ai nha nha!" Lúc này đám ngư nhân này sợ tới mức hồn phi phách tán – hồn vía lên mây, rốt cuộc chẳng quan tâm đến chuyện ăn uống, hướng bốn phía chung quanh chạy trối chết. Nữ nhân khổng lồ kia sau khi đá một cước thật mạnh cũng không dùng đại chiêu cùng đấu khí gì, bởi vì nàng sợ lực xuyên thấu sẽ ngộ thương những hài tử này, có thể thấy được lòng của nàng rất là thiện lương. Vừa rồi Cửu công chúa dưới sự kích động cự đại, thuận lợi tiến giai đến Kiếm Thần, xem như báo đáp đến tấm lòng thiện lương của nàng.
Sự tình phát sinh quá mức đột nhiên, hiện tại một chút dũng khí chiến đấu của đám ngư nhân này cũng đều không có, nơi đây là địa phương cư ngụ của chúng nó, không có đầm lầy sâu thẳm, về phần lưới cá, cơ hồ tất cả đều sử dụng buộc chặt tại trên người nữ cự nhân này rồi, tổng cộng hơn vài trăm lưới cá a, toàn bộ bị nữ cự nhân bứt vỡ. Đã không có hai điều kiện có lợi này, chỉ dựa vào sương mù độc khí và một chút độc tại trên thân thể Ngư Nhân, làm sao dám chiến đấu với Hoàng tộc Bỉ Mông chứ?
Nhưng mà chúng nó muốn trốn chạy cũng không dễ dàng gì, nơi này chính là địa doanh bộ lạc được xây dựng trên những gò đất, bị chính kiến trúc của mình làm vướng tay vướng chân, tưởng nghĩ muốn sơ tán nhanh chóng cũng không dễ dàng. Bởi vì bọn họ còn phải bước qua cửa của thúc tổ cùng bần đạo. Thúc tổ mặc dù là người phóng đãng không gò bó, nhưng tâm địa tuyệt đối không xấu, đặc biệt chịu ảnh hưởng tính cách kỵ ác như cừu của Long gia, hận nhất là chuyện vô sĩ tàn bạo như vậy, cho nên hắn vừa đuổi tới, cũng đã bắt đầu tiền hành giết chóc.
Sau khi nữ cự nhân xuất hiện, thúc tổ liền rời khỏi nơi giết chóc tại bên trong đám Ngư Nhân, mà là một mình một người canh gác ở một chỗ hiểm yếu, hắn hiển nhiên là muốn nhường cơ hội báo thù cho nữ cự nhân. Mà tất cả những Ngư Nhân đi ngang qua bên người hắn, đều bị một đạo lan sắc kiếm quang lướt qua đầu mà chết, bất quá chỉ vẻn vẹn vài cái hô hấp, số Ngư Nhân đã chết dưới tay của hắn đã hơn vài chục.
Cho nên tự nhiên bần đạo cũng không nhàn chút nhàn rỗi, phàm là số Ngư Nhân dám chạy ngang qua bên cạnh ta, đều bị phi kiếm của ta vô thanh vô tức chặt ngang đứt lìa mà chết, chung quanh bần đạo, rất nhanh có không ít Ngư Nhân ngã xuống. Khi nhìn thấy chúng ta xuất hiện hơn nữa lại giúp đỡ như thế, hiển nhiên nữ cự nhân này rất ngoài ý muốn, bất quá cũng không có dừng lại, ngược lại càng thêm hung ác đánh về phía Ngư Nhân chung quanh chúng ta.
Dưới vây công của ba siêu cấp cao thủ như chúng ta đây, những Ngư Nhân bị đánh không kịp trở tay rất nhanh bị giết chóc không còn một mống, chỉ có vài Ngư Nhân muốn tách rời chạy trốn khỏi chúng ta, cũng không thể đào thoát được một kích thiểm điện từ xa của bần đạo, tuy rằng ta phong ra thiểm điện không có xa và tàn nhẫn Tha Khắc Đàn, nhưng mà thu thập Ngư Nhân lạc đàn vẫn là thực nhẹ nhàng.
Sau cùng một cước của nữ nhân khổng lồ kia khiến cho một tên Ngư Nhân cuối cùng huyết vũ bay tung tóe, bần đạo không có cùng nữ cự nhân chào hỏi, mà là trước tiên đi xem xét những hài tử Cự Ma bị thương, điều vạn hạnh là, tổng cộng còn có tám hài tử chưa chết, được bần đạo dùng pháp thuật cứu chữa. Bất quá, đa số trong những hài tử không chết này đều bị đứt tay hoặc đứt chân, cho nên tàn tật suốt đời, hiện tại ta cũng không có bổn sự tái tạo lại số chân tay bị đứt đó.
"Cám ơn các hạ, cám ơn các ngươi đã trợ giúp" Nữ cự nhân nhìn thấy ta vội vội vàng vàng đi cứu người, cũng không có quấy nhiễu ta, mà là nhìn thúc tổ nói.
"Không cần khách khí, chúng ta tới đây là cứu công chúa điện hạ" Thúc tổ cười nói, liền thuật sơ qua một lược, lập tức lão quỹ sắc lang trở lại lối sống cũ, bắt đầu sắc mị đánh giá người ta. Trên người Cửu công chúa hai tấm da thú, một vây quanh ở trước ngực, một bao bọc ở sau lưng, tại Nhân tộc thì không một nữ nhân nào dám ăn mặc kiểu như vậy cả, nhìn hình dáng như vậy thúc tổ hận không thể tiến vào bên trong váy của người ta mà nhìn cho rõ ràng hơn, thật sự rất dọa người ta a.
"Các ngươi thuộc tộc nhân gì?" Nữ cự nhân kỳ quái hỏi: "Ta như thế nào chưa từng có gặp qua các người vậy?"
"Chúng ta là Nhân tộc" Lúc này bần đạo cũng đã cứu chữa xong bọn nhỏ, cũng không cho thúc tổ mở miệng chen ngàng, nên vội vàng nói tiếp: "Ta gọi là Long Thanh Thiên, vị này là quản gia của ta, chúng ta là đặc sứ Nhân tộc theo Á Lộ Khắc các hạ đi Thú Vương thành. Hôm nay vừa lúc đi ngang qua nơi này, nghe nói công chúa bị bắt, cho nên đặc biệt đến giải cứu, cũng không như dự liệu tự bản thân công chúa thoát khỏi vây khốn thành công"
Ở thời điểm bần đạo giải thích đã cẩn thận quan sát đến vị Bỉ Mông này, khuôn mặt của nàng rất cương nghị, đã hoàn toàn không lộ ra nét đặc thù của Thú tộc, chính là một số kim mao, không chỉ có trên mặt, mà là trên người cũng rất nhiều, hoàn toàn phá hủy đi bộ dáng chỉnh thể của nàng, nếu bỏ đi lông trong lời nói, còn không phải nhìn quá khó khăn sao.