Trương Tam Phong Dị Giới Du


"Ta nói là tổ mẫu ngươi, là nàng cho Giáo Hoàng ăn." Ông nội bất đắc dĩ nói: "Ai, nàng trừ ta ra, chỉ nhìn trúng duy nhất gã ca ca kia."

"Ngất mất, nàng cũng không biết nghĩ tới ta hả, ta lần này đi ra ngoài bị Giáo Hoàng hại thảm đó, cửu tử nhất sanh nha." Bần đạo cảm khái nói.

"A, ngươi xảy ra chuyện gì?" Ông nội vội vàng hỏi.

"Haizz, một lời khó nói hết." Bần đạo sau đó kể lại sơ lược chuyến đi tới Thú nhân đế quốc cho ông nội nghe, ngay cả thân phận Cái Thứ không cần giữ lại nói thẳng ra hết.

"Không trách được ngươi, tiểu tử này xuất quỷ nhập thần như thế." Ông nội hưng phấn nói: "Thì ra là có chuyện như vậy? Đúng rồi, Đại Địa Chi Hùng là thế nào? Tại sao sớm không nói cho ta biết?" Sau đó ông nội lại bắt đầu thẩm vấn.

"Hắc hắc, ta lúc thu nó tuổi còn rất nhỏ, mới có mấy tuổi, căn bản không biết hắn là Đại Địa Chi Hùng nha!"

Bần đạo liền quỷ biện: "Lúc ấy, nhìn thấy trên người hắn có thương tích, ta tính tốt từ tâm sử dụng pháp thuật cứu trị một chút, hắn rất là cảm kích nên cứ theo chân ta. Ta xem hắn thật đáng yêu, cho nên chứa chấp hắn."

"Thúi lắm, nói đùa hả? Ngươi đừng có lừa ta." Ông nội cười mắng: "Ma thú bị thương là nguy hiểm nhất, không đợi ngươi tới gần, đã sớm tập kích ngươi tan xác rồi. Còn muốn gạt ta?"

"Ông nội, ngài chẳng lẽ không có phát giác, trên người của ta có khí chất vương giả nghiêm nghị không thể xâm phạm sao?" Bần đạo cố tình giơ ra bộ dạng thâm trầm nói.

"Đi chết đi. Vương giả khí không có thấy, ngươi lưu manh khí thì không ít!" Ông nội cười mắng: "Không nói thì thôi, tiểu tử ngươi bí mật quá nhiều, ta sắp nhận thức không ra ngươi rồi."

"Hắc hắc, ta nói như thế nào cũng là người Long gia, cái này sẽ không thay đổi." Bần đạo cợt nhả nói: "Lần này thu hoạch rất lớn, ta và Thú Nhân đã thành lập tình hữu nghị rất sâu, lối thông to như vậy sau này khỏi lo, ta tùy thời đều có thể điều động đại quân Thú Nhân vài chục vạn người cực kỳ cường hãn. Đến lúc đó ta còn sợ cái lão già Giáo Hoàng kia sao."

"Ha hả, đáng tiếc đó là chuyện sau này, không thể mới đó là có thể tới đây chứ?" Ông nội cười hỏi.

"Đúng vậy, ít nhất cũng phải ba tháng mới tốt, đúng rồi, chúng ta đang thương lượng đến thời khắc mấu chốt, ngài lại gọi ta trở lại, ngài đừng nói cho ta, chỉ là vì biển gầm và Giáo Hoàng tái nhậm chức, hai chuyện này còn không tính là chuyện nhỏ nữa đó?" Bần đạo bất mãn hỏi.

"Dĩ nhiên không phải, ta nói sự tình thứ hai không phải là Giáo Hoàng ma quỷ kia tái nhậm chức, mà là một chuyện khác. Cũng bởi vì chuyện này, ta tự định giá, cuối cùng mới quyết tâm gọi ngươi trở lại ." Ông nội vẻ mặt trầm trọng nói.

"Chuyện gì? Ngài đừng làm ta sợ đó." Bần đạo tò mò hỏi.

"Ba người trong đại lục thập đại mỹ nữ, ba vị công chúa Tạp Đặc được xưng ba tỷ muội Tử La Lan, muốn cùng gả cho người khác." Ông nội vô cùng nghiêm tú, từng chữ từng câu nói ra. Nguồn: https://truyenfull.vn

"Trời đất, đại sự cái rắm á? Chẳng lẽ là muốn cùng nhau gả cho quốc vương già kia của chúng ta? Đổi lấy thổ địa mà Tạp Đặc bị chiếm?" Bần đạo không thể hiểu được, liền hỏi: "Dù có là như vậy cũng không thể khiến ngài lo lắng đến vậy nha? Trừ phi..."

"Không sai, các nàng chia ra gả cho Kham Mạt Tư đế quốc Đại hoàng tử Đạt Giai • Kham Mạt Tư, Mỹ Cách Lam đế quốc Tam hoàng tử Tạp Nhĩ • Mỹ Cách Lam, và một vị hoàng tử rất có thể thừa kế vương vị Hoắc Phúc đế quốc ." Ông nội nhíu mày nói: "Ngươi xem thế nào?"

"Việc lớn không tốt rồi." Bần đạo cười khổ nói: "Việc này khiến ta nghĩ đến một người, Hổ Vương huy hoàng Tây Tư Nhĩ thân vương, thời điểm hắn bị ta đánh bại, từng đưa ra một phong trọng yếu cho nhi tử Tây Á của hắn mang đi. Lúc ấy thân vương tự mình dẫn quân cản ở phía sau, ta không thể ngăn cản kỵ binh tinh nhuệ rời đi, nói vậy sự kiên công chúa cưới hỏi này chính là mưu kế cuối cùng của Tây Tư Nhĩ thân vương phản kích ta sao?"

"Có thể, tình báo của ta biểu hiện cho thấy, Tạp Đặc sau khi chiến bại cho ba sứ gia đi tới ba đại đế quốc, bọn họ hành động tương đối nhanh." Ông nội nói: "Hơn nữa bây giờ còn có một tin xấu truyền tới, ba đại đế quốc vừa xây dựng xong quân đoàn mới. Đang nhằm hướng Tạp Đặc di chuyển."

"Lính mới cái dạng gì?" Bần đạo vội vàng hỏi.

"Thật ra là thống nhất hai quân đoàn tinh nhuệ thành một quân đoàn, nhân số vẫn như cũ là năm mươi vạn, nhưng trong đó kỵ binh ba mươi vạn, hơn nữa trọng giáp kỵ binh chiếm năm vạn chi chúng. Hiển nhiên là để chống đỡ với Thanh Long thiết kỵ mới đặc biệt chuẩn bị." Ông nội đột nhiên hỏi: "Theo điều tra, quân đoàn mới của ba đại đế quốc cơ hồ cùng một thời gian xây dựng lại, ước chừng vào tháng mười một năm ngoái. Ngươi có nghĩ đến cái gì không?"

"Lúc đó là mấy tháng sau khi ta đánh bại Tây Tư Nhĩ thân vương, thời gian này dùng để đàm phán hẳn là rất thích hợp."

Tây Tư Nhĩ thân vương chơi chiêu này đủ độc a? Thế nhưng, thống nhất hai quân đoàn xây dựng quân đoàn mới, chuyện quá trọng đại. Biên chế không tốt liền phí rớt chi quân đội này, hơn nữa quân đội cắt giảm xuống cũng sẽ có oán hận, ba đại đế quốc chẳng lẽ dại dột đến nổi vì một mỹ nữ mà hành động thiếu suy nghĩ như vậy?" Bần đạo nghi ngờ nói: "Thật ra thì mấu chốt vẫn là thái độ Giáo Đình, Giáo Hoàng hận thấu xương chúng ta, đồng ý ba đại đế quốc hành động cũng có thể lý giải. Nhưng Tây Tư Nhĩ thân vương làm thế nào giải quyết ba đại đế quốc tham lam kia đây? Một công chúa khẳng định không được sao?"

"Nghe nói, một phần hải quân Tạp Đặc phải phân cho ba đại đế quốc, đồng thời, vài loại hải chiến lợi khí độc hữu của Tạp Đặc đã hiện diện số lượng lớn trên hạm đội ba đại đế quốc. Ừ! Hẳn là ba đại đế quốc tự thân chế tạo." Ông nội không nhanh không chậm nói: "Từ đó, niên đại Tạp Đặc xưng bá trên biển đã chấm dứt rồi."

"Trời đất ơi, hy sinh địa vị bá chủ trên biển để bảo vệ lợi ích trên đất bằng, Tạp Đặc đây là mổ gà lấy trứng mà." Bần đạo cảm khái nói.

"Bọn họ cũng không có biện pháp rồi. Không làm như vậy, nhiều nhất ba năm năm. Kỵ binh Đại Hán sẽ tung hoành trong bụng Tạp Đặc, không có quốc thổ trên lục địa, bá quyền trên biển lại có ích lợi gì?" Ông nội cười nói: "Cho nên, ta còn rất bội phục Tây Tư Nhĩ, hắn có quyết đoán như thế, thậm chí trước đó đã làm xong an bài, có thể nói trí mưu siêu nhân, thật là nhân vật anh hùng tài giỏi, đáng tiếc, lại đụng tới quái vật như ngươi vậy."

"Hắc hắc, hắn là một trong số ít người đụng phải ta thôi mà." Bần đạo cười cười, nói tiếp: "Tổ mẫu đại nhân có gởi thư cho người hay không?"

"Có, nàng nói nàng thật khó xử, lần này không giúp được chúng ta, bảo chúng ta tự mình cẩn thận. Đợi nàng viễn chinh quay về sẽ giúp chúng ta đòi lại công bình." Ông nội bất đắc dĩ nói: "Ai, trên người nàng đã đeo trách nhiệm trầm trọng lắm rồi, lần này nàng quả thật khó xử."

"Ha hả, chỉ cần tổ mẫu hoặc Giáo Đình không xuất hiện ở trên chiến trường, ta sẽ không cảm thấy khó chỗ nào cả." Bần đạo tự tin nói:

"Binh tới tướng đỡ, nước tới lấy đất ngăn, chỉ là ba đại đế quốc ba quân đoàn mới mà thôi, đợi bọn họ thống nhất chỉ huy quân đội đi rồi tính, cái này phạm vào tối kỵ binh gia, rồi ta lại có Lưu Hoa sông là nơi hiểm yếu, chỉ dựa vào Thanh Long, Lam Sắc Thiểm Điện cùng Ngân Hồ tam đại quân đoàn đã đủ lực đánh một trận rồi."

"Ha hả, làm sao ngươi không gọi viện quân?" Ông nội cười hỏi.

"Hắc hắc, Tây Tư Nhĩ cái lão cáo già kia có thể cho ta gọi ra viện quân sao?" Bần đạo cười khổ hỏi.

"Ha hả, ngươi cũng minh bạch nhỉ, xem ra ngươi lý giải hắn thật sự đủ rồi? Không trách được hắn phải thua ở trên tay ngươi, không oan uổng không oan uổng." Ông nội cười nói: "Thật sự là chúng ta không có binh để phái. Ở nam tuyến Ngõa Nạp Thất công chúa gần đây chỉnh quân chuẩn bị chiến tranh, hiển nhiên Tạp Tây Á rất có thể ngăn cản bọn hắn được hơn tháng. Thế nhưng, ai cũng không dám bảo đảm, vị công chúa điện hạ này sẽ làm loạn đến đâu nữa, thế nhưng nàng đột nhiên binh phát Bạch Hổ thành."

"Nữ nhân này quá âm hiểm rồi, hơn nữa dụng binh như thần, ta dám nói, nàng thật ra đã chuẩn bị hai tay bốn chân đâu đó rồi, chỉ cần Bạch Hổ quân đoàn không điều động, nàng có thể sẽ đi tìm Tạp Tây Á gây phiền toái, nhưng chỉ cần Bạch Hổ quân đoàn vừa rời đi, nàng hẳn là không bỏ qua cơ hội đến gần Đại Hán." Bần đạo mỉm cười nói.

"Có Bạch Hổ quân đoàn thì thế nào? Bọn họ không nhất định ngăn chặn được Thất công chúa mà. Cho nên Vương gia cận vệ quân cũng không dám vọng động." Ông nội lắc đầu nói.

"Hắc hắc, nhưng ngài đừng quên, cô bé Thất công chúa này là một người tinh tế, không có mười phần nắm chắc nàng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Mặc dù nàng có thực lực tiến công Đại Hán, nhưng trên chiến trường đánh chính diện thắng bại chưa phân, nàng tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao nàng còn rất cố kỵ ta. Bởi vì một khi ba đại đế quốc thua trận, Ngõa Nạp sẽ phải một mình ứng phó ta trả thù, nàng hẳn sẽ đem quân đội đặt ở chung quanh chúng ta mà không tiến công, mục đích của nàng chẳng qua là muốn chế trụ Bạch Hổ quân đoàn, không cho bọn hắn tăng viện chúng ta. Chỉ cần Bạch Hổ quân đoàn thủ ở nơi đó, ta bảo đảm sẽ không phát sinh chiến tranh." Bần đạo cười nói.

"Như vậy cũng đủ phiền toái rồi." Ông nội ngay sau đó khinh thường nói: "Hiện tại ngay cả ở phía tây, mười hai vị thế tập Đại Công Tước gần đây cũng liên hợp lại muốn gây ồn ào, đều tự mình lặng lẽ chiêu binh mãi mã, xem ra cũng muốn thừa cơ hội nhốn nháo này giành độc lập nha."

"Như vậy Chu Tước quân đoàn chúng ta cũng không nhúc nhích được." Bần đạo cười lạnh nói: "Bọn họ có lá gan này tuyệt đối có quan hệ tới Giáo Đình, chuyện lần này vừa kết thúc, ta không triệt để tiêu diệt bọn người kia thì không còn mặt mũi mà. Chúng ta gian khổ đánh giặc còn bọn hắn lại xâu xé sau lưng chúng ta."

"Không sai, những độc lang này cũng nên đến thời điểm thanh tẩy rồi, bọn họ làm trễ nãi quá nhiều thời gian và tinh lực của Chu Tước quân đoàn, buồn cười chính là một đại quân đoàn dã chiến thế nhưng không thể dùng để mở mang bờ cõi, mà dùng để chế ước quốc nội làm phản, ta đã sớm muốn động thủ, nhưng vẫn bị trói chân trói tay, nên ngừng rồi lại ngừng, đám phản loạn kia thật sự đáng giận." Ông nội tức giận nói.

"Ta đoán là Huyền Vũ quân đoàn đang bị Bắc Phương Tứ Lĩnh kiềm chế aa..a?" Bần đạo sau đó lại hỏi.

"Ờ, bọn họ lấy cớ đã dùng hết mấy trăm năm binh lực lẫn quân lương, thật không biết Huyền Vũ quân đoàn làm ăn cái gì không biết, mấy trăm năm chinh phạt, thời điểm dân tộc cần hồi báo lại không còn thứ gì? Ngoại trừ thắng trận ra cho tới bây giờ bọn hắn chưa từng chiến bại, công lao lĩnh một đống lớn. Nhưng cương quyết không có thu được một tấc thổ địa. Ta thậm chí hoài nghi Bắc Phương Tứ Lĩnh có cấu kết với bọn họ." Ông nội cười lạnh nói.

"Trên thực tế ta đã khẳng định bọn họ có cấu kết rồi." Bần đạo cười lạnh nói: "Về phần nguyên nhân thì càng đơn giản, đại giáo chủ Đại Hán là người Thạch Nguyên gia, vào lúc này rất có thể Thạch Nguyên gia đã đảo hướng về phía Giáo Đình."

"Cho nên, tình thế đối với chúng ta rất bất lợi." Ông nội cười khổ nói: "Ta đây lão đầu tử có chút không ứng phó nổi rồi, không có biện pháp, chỉ biết gọi ngươi về."

"Ha hả, lão nhân gia ngài quá khiêm nhường, bọn họ chỉ là chích chòe nhảy nhót mà thôi, không đáng giá cho ngài động thủ, ta tới là được."

Bần đạo cười lạnh nói: "Ta sẽ cho bọn hắn biết, hoa kia tại sao hồng như vậy."

"Ha hả, đối thủ ngươi lần này không có đơn giản như ngươi tưởng tượng vậy." Ông nội cười nói: "Quay lại chủ đề ban đầu, ngươi nói biển gầm cùng sự kiện lần này có quan hệ gì không?"

"Ừ, ta nghĩ." Bần đạo hơi hơi trầm tư, lập tức hiểu ra các mối liên hệ ngầm trong đó, vội vàng nói: "Hẳn là có, Giáo Đình bây giờ có cảm giác nguy cơ rồi."

"Đúng vậy, bọn họ liên tiếp trải qua Thú Nhân xâm lấn, cuộc chiến Thánh Sơn, còn có lần này trúng sự kiện biển gầm đã tổn thất ba bốn thành nhân lực rồi, hẳn là nguyên khí tổn thương nặng nề." Ông nội cười nói: "Cho nên bọn họ đã áp chế không được thế lực ba đại đế quốc."

"Đúng, từ xưa tới nay, thần quyền cùng giáo quyền tranh đấu vẫn là chủ đề chánh trị trên toàn đại lục, vốn Giáo Đình dựa vào Thánh Quang ngũ đại quân đoàn cường đại nhất thống thiên hạ. Giáo Đình tồn tại tước nhược nghiêm trọng quyền lợi các quốc gia quân chủ, sớm đã trở thành đinh trong mắt cái gai trong thịt các vị quân chủ." Bần đạo cười lạnh nói: "Hiện tại ngũ đại quân đoàn tổn thất thảm trọng, Giáo Đình mất đi lực uy hiếp thường ngày, tự nhiên sẽ bận tâm đám quân chủ phản công."

"Vừa vặn lúc này, kế hoạch Tây Tư Nhĩ thân vương nổi lên mặt nước, Đại Hán thoáng cái trở thành kẻ địch chung của ba đại đế quốc, cho nên Giáo Đình biết thời biết thế, toàn lực ủng hộ Tạp Đặc đoạt lại lãnh địa." Ông nội cười lạnh nói: "Một trận chiến lớn như vậy đánh xong, bất luận chúng ta ai thắng ai bại, cũng đã lưỡng bại câu thương, địa vị Giáo Đình có thể vững chắc lại lần nữa. Tốt cho một mưu kế lùa sói ăn hổ."

"Rồi Giáo Hoàng hiển nhiên hi vọng nhất phương bại trận là Đại Hán, đúng lúc này, hắn đưa ta vào tử địa ma thú sâm lâm, Đại Hán không có ta, chẳng khác nào mất đi Bác Lạp tư ủng hộ, có lẽ trụ không nổi nhiều quân đội như vậy tập kích. Huống chi hắn còn làm nhiều chuyện mờ ám thế kia, hiển nhiên hắn phải triệt để tiêu diệt Đại Hán hoặc có thể nói là toàn bộ Long gia mới cam tâm mà." Bần đạo phẫn hận nói.

"Đáng tiếc hắn thiên toán vạn toán cũng không tính đến ta có thể còn sống trở về, thậm chí còn có đại thu hoạch." Ta cười nói: "Không cần nói nữa, chỉ biết cùng bọn họ ở trên chiến trường đánh một trận cho đã đi. Hừ. Ai sợ ai?"

Lúc này, lão Đao đột nhiên vọt ra, đưa ra một phong thơ cho ông nội nói: "Quân tình khẩn cấp." Sau đó hắn lắc mình không thấy nữa.

Ông nội cẩn thận cầm lấy đọc, sắc mặt đột nhiên thay đổi, nổi giận mắng: "Thật… con mẹ nó. Khốn kiếp."

"Chuyện gì?" Ta vội vàng hỏi.

"Ba đại đế quốc chính thức tuyên bố vì Tạp Đặc ra mặt, đoạt lại thổ địa bị Đại Hán chiếm lĩnh, cũng tuyên bố cấp cho Long gia một phần lễ đẹp mắt." Ông nội cả giận nói: "Chúng ta vẫn đánh giá thấp quyết tâm Giáo Hoàng muốn hủy diệt chúng ta. Ngươi biết lần này quy mô liên quân có bao nhiêu không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui