Bần đạo cầm lấy vừa đọc, trời ạ, thiếu chút nữa không có làm cho ta tức chết, trên thư tín của hắn hoàn toàn là mệnh lệnh hách dịch đối với Quân đoàn trưởng Thiết Bích quân đoàn Tốc Đạt Lạp, "ta lấy danh nghĩa ngươi tuyên thệ nguyện trung thành quốc vương mệnh lệnh ngươi ngay lập tức hướng Đại Hán đầu hàng, nếu không ngươi cùng bộ hạ và người nhà của ngươi khó giữ được mạng. Long tướng quân Đại Hán đã đồng ý, có thể giữ lại chức vụ của tất cả các ngươi, tiếp tục cho ngươi chấp chưởng Thiết Bích quân đoàn. Còn muốn xin công cho ngươi, ban cho ngươi đất phong và tước vị cho nhi tử của ngươi, đây là ân đức Đại Hán, ngươi nhưng ngàn vạn lần không nên cô phụ tấm lòng của người ta"
Kịch thì ta cũng hiểu biết, Quân đoàn trưởng Thiết Bích quân đoàn Tốc Đạt Lạp là một người rất cương trực, trước kia hắn cũng là do một tay Tây Tư Nhĩ thân vương nâng lên chi trưởng, đối với quốc vương hiện giờ lại vô cùng khinh thường, nghe nói ở thời điểm Tốc Đạt Lạp lên làm Quân đoàn trưởng Thiết Bích quân đoàn, cũng là tự mình Tây Tư Nhĩ thân vương khuyên bảo nên hắn mới nhận. Thật ra Tạp Đặc quốc vương đối với hắn rất có chính kiến, dù sao cũng không phải là tâm phúc của mình, nhưng đối mặt với Mỹ Cách Lam đế quốc cường thế, hắn lại không thể không trọng dụng một mãnh tướng chinh Đông dẹp Bắc – Tốc Đạt Lạp.
Cho nên, kỳ thật hai người rất có vấn đề, bất quá trên danh nghĩa Quân đoàn trưởng Thiết Bích quân đoàn Tốc Đạt Lạp vẫn tương đối nghe lời, dù sao người chính trực luôn rất trung thành với quân vương, nhưng Tạp Đặc quốc vương viết thư tín này cũng không quá khách khí, hoàn toàn dùng vợ con để uy hiếp hắn, chuyện này nếu như bị Tốc Đạt Lạp biết được, trong lòng bị nghẹn mà chết oan uổng a? Nói không chừng hắn giận dữ chạy qua Mỹ Cách Lam, cho dù đầu hàng ta, vậy sau này ta làm sao còn dám trọng dụng hắn nữa chứ?
"Viết như vậy không được" Bần đạo nhíu mày nói: "Ngươi phải viết tình cảm đau thương một chút, sử dụng ngữ khí khẩn cầu ấy, đừng quên, có thể có hay không chiêu hàng được hắn chính là ngươi phải thể hiện được giá trị của chính mình, ta có thể nói rõ ràng cho ngươi biết, nếu làm cho hắn tạo phản, chẳng khác nào ngươi đã chết một nửa"
"Vâng … vâng, ta viết" Tạp Đặc quốc vương vội vàng nói: "Lần này ta nhất định viết thật tốt, nhất định viết tốt"
"Ân, ngươi ở trong này viết đi, ngươi viết cho nhanh đấy, ta còn có việc tìm ngươi" Bần đạo phân phó nói. Sau đó, dưới sự giám sát của ta, cuối cùng hắn cũng viết xong thư tín, nội dung làm ta rất vừa lòng, viết thật sự rất đáng thương a. Còn kém là Quân đoàn trưởng Thiết Bích quân đoàn Tốc Đạt Lạp chưa có quỳ xuống khóc lóc cầu xin mà thôi. Ta nghĩ khi Tốc Đạt Lạp nhìn thấy và hiểu sẽ sinh ra không đành lòng, một phong thơ vẫn là không đủ mạnh yếu, ta muốn có thêm một điểm mạnh nữa mới thành công được. Chẳng qua, trước tiên bỏ chuyện này qua một bên, là vì bảo tàng đã làm hấp dẫn ta a"
"Các hạ, ta có một việc không rõ, ngươi có thể giải thích rõ ràng một chút được không?" Bần đạo cười tủm tỉm nói.
"Đương nhiên, đây là vinh hạnh của ta" Tạp Đặc quốc vương cười nịnh hót nói.
"Ta đối với tài chính thu vào của ngươi rất cảm thấy hứng thú, ta muốn biết, ngươi trước sau đã đánh hai tràng đại chiến, mà lại tổn thất thảm trọng, nhưng quốc gia vẫn vận hành rất bình thường, về phần tài vụ một chút khó khăn cũng đều không có. Có thể nói cho ta biết vì sao không?" Bần đạo mỉm cười hỏi.
"Việc này .. thật ra là một tài khoản bí mật được tổ tiên truyền xuống, không đến thời khắc nguy cơ thì không thể vận dụng nó" Con ngươi của Tạp Đặc quốc vương nháy hỗn loạn nói.
"Chỉ có một mình ngươi biết thôi sao?" Bần đạo tiếp tục hỏi. Tên tiểu tử này lại nói dối rồi, ánh mắt của hắn cũng không dám nhìn ta, rõ ràng là chột dạ.
"Đúng vậy" Hắn vội vàng gật đầu.
"Như vậy, nói chung là có bao nhiêu?" Bần đạo cười hỏi: "Là ma tinh tạp của tổ tiên sao? Ngươi chi tiêu như thế nào, thời gian và địa điểm nói ra cho ta biết"
"Là ma tinh tạp, tổng cộng có năm một một trăm triệu, ta chia đều năm phần giao cho đại thần tài vụ của ta, mỗi lần là một một trăm triệu" Tạp Đặc quốc vương buồn rầu nói: "Thời gian và địa điểm thì ta nhớ không nổi"
"Như vậy, các hạ có thể đưa ma tinh tạp đó cho ta không?" Bần đạo cười lạnh nói.
"Cái này là tiêu hết tiền rồi, nhờ đến giáo hội tiêu hủy" Quốc vương Tạp Đặc chột dạ nói. Lời này của hắn càng làm tăng thêm lòng nghi ngờ của ta. Cái gọi là ma tinh tạp đó, ta đã trải qua nhiều năm nghiên cứu, sớm đã biết chi tiết của nó, kỳ thật bên trong nó không có gì là kim tệ cả, bất quá chỉ có một cổ năng lượng cổ quái kỳ dị mà thôi. Lúc bình thường chúng ta giao dịch chính là truyền cổ năng lượng này cho nhau thôi.
Loại năng lượng này rất kỳ quái, lúc bình thường nó rất ổn định, giống như nước vậy, sẽ không tiêu tán đi, chỉ có thể do vật liệu đặc thù luyện chế ra ma tinh tạp này truyền lại, hơn nữa số lượng truyền đi dài hay ngắn đều do con người định ra, mà bản thân ma tinh tạp cũng đã cất giữ năng lượng dự trữ, đồng thời, nó còn thông qua phương pháp luyện kim độc đáo, dụng ma đạo khí làm cho năng lượng bên trong lớn nhỏ tùy theo phương thức sử dụng mà biểu hiện ra con số.
Chẳng qua, bởi vì nó chứa đựng nhiều nhất chỉ đạt trong vòng một ngàn năng lượng, nói cách khác ở trên ma tinh tạp biểu hiện ra con số chỉ có thể đến một ngàn thôi, cho nên, vì muốn có thể giao dịch hàng loạt, Giáo đình đã chế tạo ra những ma tinh tạp cấp bậc khác nhau, cấp thấp nhất là một ngàn cái kim tệ, hạn mức cấp cao nhất là trăm vạn. Nó mỗi lần giao dịch cũng phải là chẵn một ngàn, cấp bậc khác nhau này phải dụng cách khác nhau mới khai mở, hơn nữa trong lúc giao dịch là không thể được, bằng không sẽ lẫn lộn.
Một bộ quy định được soạn ra và sớm đã bắt đầu thực hiện. Nghe nói là do một luyện kim sư của Giáo đình phát minh ra, nương dựa vào tài lực Giáo đình và danh dự để duy trì nó, mới có thể sản xuất phát triển rộng rãi, bởi vì chỉ có Giáo đình mới phát hành ra ma tinh tạp, vì thế Giáo đình đánh sưu cao thuế nặng cho rất nhiều tài phú, gần giống như ngân hàng hiện tại vậy, mọi người có thể mang kim tệ đến giáo hội đổi thành ma tinh tạp, cũng có thể làm cho năng lượng bên trong ma tinh tạp ,, bất quá, địa phương có thể làm được thủ tục này chỉ có ở thành thị mới có được.
Ta nói ra nguyên nhân tỉ mĩ như vậy, bởi vì ta khẳng định chính mình muốn làm ra hàng nhái, nhưng vẫn luôn thất bại, buồn chết đi được, lúc trước kia là ta chỉ muốn thử chơi thôi, không có ý tưởng nào khác, nhưng hiện tại thì không giống nhau a, nếu ta có thời gian nhất định ta sẽ nghiên cứu ra được, đến lúc đó ta đến phòng giao dịch chung quanh Giáo đình để rút tiền, làm cho tài chính Giáo đình thâm hụt nhiều hơn.
Giáo đình thờ phụng chính là Thiên Sứ, mà Thiên Sứ là Điểu Nhân, bọn họ chưa bao giờ làm không công cho người ta, cho nên dụng thứ này lấy tiền Giáo đình, hạn mức cao nhất mà giáo đình ấn định cho ma tinh tạp là phần ngàn vừa thu lãi vừa thu phí giữ gìn, và hàng năm phải giao nộp một lần, nếu như quá thời hạn mà không giao, Giáo đình sẽ dựa theo ghi chép mà tìm đến ngươi phiền toái, trên đại lục người có thể sử dụng ma tinh tạp thì không nhiều lắm, thiếu một cách đáng thương, vì thế mới có thể ghi lại.
Mà vừa rồi Tạp Đặc quốc vương nói trên ma tinh tạp có năm một một trăm triệu kim tệ, dĩ nhiên ta không tin, ma tinh tạp tốt nhất ở trên Đại Hán là trăm triệu và hàng năm phải nộp lên trăm vạn kim tệ làm phí duy trì, không có người nào ngu ngốc đến như vậy cả, ta cũng không chịu nổi nữa là, ta nhiều nhất chỉ dùng một một trăm triệu là cực hạn, cùng lắm thì nhiều hơn một chút, ai không có việc gì mà cầm một số tiền mặt lớn như vậy, cái này không phải là đưa tiền cho Giáo đình sài hay sao?
Hơn nữa một khi đã là vật của tổ tiên, như vậy là thế nào cũng phải truyền xuống trên dưới trăm năm? Một năm cấp cho Giáo đình một trăm vạn, một trăm năm không phải là một trăm triệu sao? Lừa ai được? Chỉ là ở trên đại lục cho tới bây giờ bạc trắng cũng đều cất giấu vào bảo tàng thôi, chứ chưa nghe nói qua cất giấu ở trong ma tinh tạp.
"Quả nhiên Tạp Đặc có tiền, hàng năm đã đưa Giáo đình một trăm vạn kim tệ, chỉ vì giữ lấy tinh tạp này?" Bần đạo cười lạnh nói.
"Việc này, thật ra… a, là tổ tiên quy định" Lập tức bần đạo nghiêm mặt, cả giận nói: "Cho ngươi cơ hội ngươi không cần, chính mình muốn đi chết cũng đừng trách ta, Khắc Lý, tới đi"
"A…!" Tạp Đặc quốc vương bị ta dọa cho sửng sốt, hoảng sợ nhìn Khắc Lý, cả người không ngừng run lẩy bẩy.
"Không cần nhìn, ta hiện tại muốn ngươi nói thật" Khắc Lý nói xong như muốn động thủ.
"Đừng … đừng, ta nói…. ta nói" Tạp Đặc quốc vương mãnh liệt quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, nói: "Là một bảo tàng của tổ tiên, không phải là ma tinh tạp, là ở trên một hoang đảo ngoài hải ngoại có chôn rất nhiều vàng bạc và nhiều vật phẩm trân quý khác"
"Ngươi đã lấy nhiều ít, và còn có bao nhiêu?" Bần đạo hưng phấn nói.
"Ta đã lấy hơn phân nửa" Tạp Đặc quốc vương thống khổ nói: "Còn lại hơn một nửa, rất nhiều đồ vật ma pháp quý giá khác, trong nhất thời bán ra số lượng nhiều không tốt lắm, cho nên không cầm theo. Cái này đều là do tổ tiên tích lũy nhiều năm mới có a"
"Cất giấu ở đâu? Đưa bản đồ cho ta" Bần đạo duỗi tay ra nói.
"Bản đồ, ta… ta bảo thủ hạ mang đi rồi" Tạp Đặc quốc vương uể oải nói.
"Sao lại thế này?" Bần đạo cả giận nói: "Đưa cho ai? Khi nào? Nhanh nhanh nói rõ đi"
"Ta giao cho vệ sĩ Tây Tư Nhĩ Trường, ở hôm trước, ta bảo hắn ẩn trốn, nếu có thời cơ thích hợp rời đi nơi này, hảo hảo giao thứ đó cho Tây Á" Sau khi quốc vương Tạp Đặc nói đến đây, liền nhịn không được khóc rống lên.
Hắn vô cùng hối hận khóc lóc kể lễ: "Tất cả hài tử của ta đều ở nơi này, một người cũng không chạy thoát được, chỉ có Tây Á theo Giáo hoàng quốc, sau này hắn chính là vương thất Tạp Đặc là người thừa kế duy nhất a…. ôi, ta thực xin lỗi tổ tiên, thực xin lỗi Tây Tư Nhĩ a… nếu năm đó hắn lên làm quốc vương, Tạp Đặc sẽ không bị diệt vong, mà ta cũng có thể an tâm làm một thân vương, thì sẽ không có kết cục giống như ngày hôm nay a"
"Ai… nếu sớm biết trước hôm nay thì trước kia đã không làm rồi?" Bần đạo lắc lắc đầu thở dài nói, đồng thời ta cũng thở ra một hơi. May mắn là ta tới nhanh, nếu chậm một chút. Hôm trước đại bộ đội của ta đã phong tỏa ở trong này rồi, lại nói, hắn muốn đáp thuyền đi Giáo hoàng quốc, cho nên sẽ không chạy ra khỏi thành, rất có thể đang còn ẩn trốn ở đâu đó trong thành, chờ đợi hải cảng bỏ lệnh cấm.
Nghĩ vậy, ta tức thì ra lệnh: "Lập tức toàn thành giới nghiêm, không có mệnh lệnh của ta cũng không cho ai tùy ý ra vào. Điều mười vạn đại quân từ ra bên ngoài thành vào đây, đi từng nhà lùng bắt cho được vệ sĩ của Tây Tư Nhĩ cho ta, chính là lục lọi mọi ngỏ ngách ở trong này tìm hắn mang đến cho ta. Kỳ thật, chẳng qua dùng đến đại quân đả thảo kinh xà là chính, sát chiêu chân chính của ta là Ám Dạ bộ đội, có bọn họ âm thầm tham dự cuộc đuổi bắt, ta cũng không tin hắn còn có thể chạy thoát.
"Vâng!" Bọn thị vệ nhiệt tình chạy đi truyền mệnh lệnh.
"Mang hắn đi đi, hảo hảo chiếu cố đó" Bần đạo nhìn khuôn mặt xụi lơ của Tạp Đặc quốc vương. Hắn hiện giờ không thể chết được, sau này còn rất nhiều chuyện cần nhờ hắn giúp. Sau đó bần đạo thầm nghĩ trong lòng, ai…, Tây Á lão huynh, ngượng ngùng quá đi nha, bảo tàng của ngươi, trước hết tiểu đệ muốn chơi đùa một chút. Ta nghĩ ngươi cũng không cần đến nó, ta nhớ rõ là lúc trước phụ thân ngươi Tây Tư Nhĩ thân vương bảo ngươi hãy buông bỏ thân phận thành viên vương thất Tạp Đặc, mà ngươi đã không còn là thành viên vương thất Tạp Đặc thì tự nhiên cũng không có thể phục quốc được a.
Vệ sĩ Trường của Tây Tư Nhĩ thật đúng là lợi hại, ẩn dấu suốt một ngày trời, mới bị Ám Dạ bộ đội ta bắt được, sau khi đấu một trận, hắn hết lực mà bỏ mình, là người hy vọng bảo vệ Tạp Đặc phục quốc cuối cùng cũng đã chết, đáng tiếc, vẫn là thất bại trong gang tấc. Sau, ta gọi người mang thi thể hắn đến cho người nhà, bảo bọn họ đừng làm khó dễ.
Ngoại trừ bản đồ bảo tàng, đồng thời Ám Dạ bộ đội cũng còn mang tới một quyển trục da thú rất to, bản đồ bảo tàng là hải đồ, tạm thời bần đạo thu lấy, ta tùy tay cầm lấy quyển trục lên xem, kỳ thật đó là một quyển sách, ở bên trong ghi lại rất nhiều kiến thức chế tạo, trong đó phương pháp chế tạo mười loại hải thuyền, còn có một số cơ quan tinh xảo, lợi khí đặc sản của Tạp Đặc là trọng nỏ cũng được ghi chép ở trong đó.
Nguyên lai ta cứ tưởng rằng là do tự chính Tạp Đặc sáng tạo ra, nhưng coi lại tỉ mĩ, thì phát hiện lịch sử của quyển trục này có ít nhất ba bốn ngàn năm, ký tên ở dưới cùng là tên Đề Đề Áp Tạp, phát hiện này làm ta dị thường kinh ngạc, vội vàng gọi Tạp Đặc quốc đến, sau khi hắn thấy được quyển trục, lập tức nản lòng thoái chí, khiến cho tất cả lời nói đều hóa đá. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Nguyên lai, trước đây Tạp Đặc vương thất chẳng qua là một tên đầu lĩnh hải tặc, trong một lần cướp bóc, ngẫu nhiên phát hiện ở trên thuyền có một lão nhân Địa Tinh, lão nhân này chết sống gì cũng ôm khư khư cái bọc ở trong lòng, bọn hải tặc đều biết phải giết lão nhân ấy mới có thể lấy được cái bọc đó. Ở trong cái bọc đó chính là quyển trục này. Bên trong nó là sở học một đời tâm huyết của vị đại sư Địa Tinh.
Vị đại sư này tên là Đề Đề Áp Tạp – là người am hiểu chế tạo các loại chiến hạm và cơ nỏ, bởi vì Địa Tinh dần dần xuống dốc, lại vì không muốn kỹ thuật của mình thất truyền, hắn liền ghi lại tất cả phát minh mà mình am hiểu nhất vào trong quyển trục này, sau khi đầu lĩnh có được vật này thì vô cùng vui sướng, ngay lập tức nương dựa vào điều kiện thô sơ chế tạo mấy thứ ở trong quyển trục này, quả nhiên nó phát ra thần uy ở trong cuộc chiến, thành công đánh bại đối thủ của hắn, một tên hải tặc khác.
Sau đó hắn dựa vào quyển trục này làm ra nhiều hơn, không chỉ ỷ vào nhân số cường đại hơn mà còn có chiến hạm và trọng nỏ, liên tiếp giành thắng lợi. Vì thế thực lực của hắn dần dần được mở rộng, rốt cục cuối cùng đánh hạ một mảnh đất thiên địa, sau đó quyển trục này trở thành bí mật bất truyền của vương thất Tạp Đặc.
Thật ra, bởi vì năng lực luyện kim sư của vương thất Tạp Đặc không giỏi, không có thể hoàn toàn mô phỏng giống như bên trong quyển trục, chẳng qua bọn họ bắt chước công nghệ chế tạo được ghi chép ở trong đó và làm cho ngoại hình đơn giản nhất, nhưng điểm quan trọng nhất là ma pháp trận được khắc lên đó lại không có xâm nhập nghiên cứu, cho dù có đi nữa cũng là miễn cưỡng khắc lên ở những nơi trọng yếu mà thôi, phần còn lại đều buông bỏ cả, dù vậy, chiến hạm và trọng nỏ của bọn họ đã là đệ nhất trên đại lục.
Tam đại đế quốc vì mô phỏng theo chiến hạm và trọng nỏ của Tạp Đặc không biết mất bao nhiêu lâu. Chính là không có tìm được bí mật ở trong đó, nguyên nhân chính là bọn họ không biết công nghệ chế tạo. Mà Tạp Đặc lại giữ bí mật phi thường nghiêm khắc, mỗi một công xưởng chỉ biết linh kiện và một trình tự làm việc, cho dù người khác ngẫu nhiên biết được một ít cũng không ảnh hưởng gì, chỉ cần không phải toàn bộ là được rồi.
Cũng may số lượng chiến hạm và trọng nỏ cũng không có nhiều, mà địa phương Tạp Đặc cần bảo hộ cũng không lớn, cho nên thẳng đến bây giờ cũng không hoàn toàn tiệt lộ bí mật ra ngoài. Hơn nữa mỗi lần người khác sắp vượt qua bọn họ, lập tức bọn họ tìm đến quyển trục tìm ra cái mạnh hơn, phải siêu cường hơn người khác.
Gần đây nhất, tuy rằng bọn họ đã chia xẻ bí mật chế tạo chiến hạm và trọng nỏ cho tam đại đế quốc, nhưng bọn hắn chỉ cần lấy ra ma pháp trận được khắc trên chiến hạm và trọng nỏ là được, như vậy, Tam đại đế quốc vẫn là lạc hậu hơn bọn hắn nhiều. Trên thực tế, Tạp Đặc đã bắt tay vào chuẩn bị làm như vậy, chỉ là không nghĩ tới chính mình lại thất bại nhanh như vậy.
Sau khi bần đạo nghe được lai lịch phi phàm quyển trục, rất là kinh hỉ, phải biết rằng hiện tại kỹ thuật Địa Tinh cho đến hiện giờ, nội trong mấy trăm năm nay vẫn chưa có Nhân tộc nào có thể vượt qua được, có thể nói không chút khoa trương, mỗi một kiện của đại sư Địa Tinh được lưu truyền cho tới nay đều là tác phẩm vô giá.
Vì thế, bần đạo vội vàng đuổi hắn đi, sau đó bắt đầu nghiên cứu cẩn thận những gì bên trong nó. Cuối cùng, trong đó có một chương làm hấp dẫn chú ý thật sâu của ta, chương này có tên là "Nguyên lý chế tạo tiễn nỏ liên phát". Bên trong ghi chép lại nguyên lý và công nghệ chế tạo tiễn nỏ liên phát, thậm chí còn có ý nghĩ thiết kế cùng với ứng dụng tiền cảnh, cải tạo ý kiến, còn có đồ hình, thật có thể nói là văn hay tranh đẹp. Dựa theo giải thích quy trình kỹ thuật kia, ta tính toán một hồi, giá trị của mỗi lần chế tạo nỏ là hơn mười vạn, hiển nhiên, ta là người có tiền cũng không có khả năng trang bị cho bộ đội.
Nhưng mà nó lại không ảnh hưởng đến hưng trí của ta dù một chút, ta vẫn xem xét một cách cẩn thận, thế cho nên mỗi chi tiết dù nhỏ cũng không buông tha, bởi vì, mục đích của ta chỉ có một. Ẹc ẹc, kỳ thật bần đạo muốn cải biến Nộ Long Chi Bào Hao của ta. Theo như uy lực hiện tại của Nộ Long Chi Bào Hao, nếu cải biến thành thuấn phát tức thì, không cần nhiều hơn, chỉ cần ba cái là lập tức giàu to rồi, việc này cũng có thể nói là nghịch thiên a?
Tưởng tượng nhé, vào một ngày nào đó, đại quân ta và Giáo đình giằng co nhau, sau đó bên kia phái ra mấy vị Hồng Y giáo chủ, hợp với Thiên Sứ, ta phóng ra ba tiễn, tính trên lực công kích xuyên thấu, ước chừng trong một giây giết ba đến năm Hồng Y giáo chủ, và ta cũng không tin, những Hồng Y giáo chủ khác của Giáo đình còn có dũng khí dám đi liên thủ với Thiên Sứ?
Hơn nữa, liên phát ba tiễn trong lời nói, trong một giây giết Giáo hoàng cũng không nhất định không thành công a? Cần nữa thì liên phát năm tiễn thậm chí liên phát mười tiễn? Không biết có thể hay không trong một giây giết Thiên Sứ sáu cánh a? Thật sự là rất chờ mong sau khi cải biến xong Nộ Long Chi Bào Hao.
Không chỉ có như thế, ta cao hứng phấn chấn xem hết chương này, lại kinh ngạc phát hiện, ở sau cùng không ngờ còn phương pháp chế tạo tiễn đặc chủng. Phía trên là nhắc tới phá ma tiễn, phá giáp tiễn, tăng trình tiễn, độc tính tiễn, hủ thực tiễn, bạo liệt tiễn, công thành tiễn, v.v … đặc chủng tiễn đều có ghi lại phương pháp chế tạo và phương pháp phối chế v.v …
Vừa nghe đến Phá Ma tiễn, Phá Giáp tiễn cũng biết tác dụng của nó, không cần phải thuật lại, về phần Tăng Trình tiễn là có khả năng tăng lên gấp bội tầm bắn, hơn nữa còn có thể điều động độ chính xác lên cao hơn, lại có đặc tính tự động truy tung. Quả thực chính là tay súng bắn tỉa chuyên dụng ám sát. Độc Tính tiễn là đối phó với ma thú, dựa theo đó mà phối phương phối chế độc dược, nghe nói là có thể làm giảm đi sức chiến của bát cấp ma thú bình thường a.
Hủ Thực tiễn cũng là đối phó với ma thú, chủ yếu đối phó với ma thú có lực phòng ngự siêu cường, loại này khi đánh lên ngoài da là có thể ăn mòn sạch sẽ, sau đó mới giết, có thể nói nó chính là khắc tinh Thiết Giáp Thú. Bạo Liệt tiễn là ma pháp tiễn quần thể, có điểm giống như Bạo Viêm Thuật, uy lực ngang bằng với pháp thuật cấp năm không sai biệt lắm.