Lúc này mọi người chúng ta đang ngồi ở trong một biệt viện hoa lệ, không có biện pháp a, bên trong phòng được trang hoàng không thua gì một Bỉ Mông hoàng tộc? Rất tự nhiên chúng ta được chia thành hai bên, bần đạo tay trái ôm Vong Ưu, tay phải lại bị Ái Liên Na ôm chặt, ba người vô cùng thân thiết ngồi ở trên trường kỷ, thật sảng khoái, thật sự rất là thư thái! Vị trí bên người ta là Khắc Lý và Thương Long Giác, hai tên này đối với hội nghị không bao giờ có hứng thú, chính là đang nhỏ to thương thảo những nghi hoặc về vấn đề ma pháp.
Còn một bên là Thú Nhân, Đại Tiên Tri ngồi đối diện với ta, Tam hoàng tử và một vị thúc thúc của hắn ngồi hai bên tả hữu Đại Tiên Tri. Bởi vì diện tích cái sân rất lớn, khoảng cách giữa ta và Đại Tiên Tri đến hai mươi thước. Chút khoảng cách ấy căn bản không ảnh hưởng đến mấy cao thủ như chúng ta. Bốn phía chung quanh sân đều có ánh sáng nhàn nhạt, còn có không ít bồn hoa chậu cảnh tô điểm thêm vẻ đẹp, ánh sáng mông lung chiếu xuống sân làm tăng thêm vẻ huyền ảo tuyệt đẹp.
Sau khi mọi người chúng ta ngồi xuống cũng đã tĩnh tâm thưởng thức quang cảnh xinh đẹp này, tạm thời chưa có lời nói nào được xuất ra, sợ đánh mất không khí yên lặng thanh bình này. Nhưng lại có người cố tình tìm đến bần đạo phiền toái, bởi vì, ta và Vong Ưu, Đại Tiên Tri đột nhiên cảm nhận được một cổ hơi thở quỷ dị đập vào mặt chúng ta.
Tiếp theo đó, giữa sân một đạo bạch quang mãnh liệt làm cho người ta không mở mắt ra được, sau khi bạch quang hiện lên, một vị Thiên sứ phiêu phù ở giữa không trung, sau lưng sáu cánh trắng như tuyết khẽ vỗ vỗ, hiện ra một vẻ cực kỳ kiêu ngạo, tản ra một cổ hơi thở cường đại không thể địch nổi.
Thiên sứ sáu cánh tồn tại tại ở vị diện này đã là tối cường nhất, mà tên gia hỏa ở trước mặt chúng ta đây lại là cường giả trong cường giả, lấy thần thức bần đạo tìm kiếm cho ra kết quả, hắn ít nhất ở giai đoạn Thiên sứ sáu cánh đã vượt qua vạn năm năm tháng, khoảng cách đạt tới Thiên sứ tám cánh không còn xa nữa.
Hắn thân cao hơn năm thước, lúc sáu cánh cự đại mở ra tuyệt đối dài đến bảy tám thước. Khuôn mặt hắn có được vẻ tuấn mỹ, anh tuấn nhưng lại không mất đi vẻ cương nghị của một nam tử, thập phần dễ nhìn. Lúc này hai tay hắn thắp tại sau lưng, vẻ mặt hài lòng đứng ở nơi đây đánh giá chúng ta, tự nhiên là không để hoàn cảnh phía trước vào mắt, tuyệt đối kiêu ngạo, tuyệt đối cuồng ngạo.
Cứ việc mọi người ở trong viện này đều là cao thủ siêu cấp nhất lưu, đáng tiếc, cuối cùng cũng chưa có người nào vượt qua một nhát của hắn, cho nên, nhân vật quyết tranh hơn thua với hắn căn bản là không tồn tại. Hắn đương nhiên không cần quan tâm. Mặc dù là bần đạo nếu không liều mạng trong lời nói, cũng xác định vững chắc không phải là đối thủ của hắn, dù sao trong lúc này thực lực chênh lệnh giữa hai chúng ta lại rất lớn. Chênh lệch cự đại như vậy thật đúng như ánh sáng đèn dầu so với ánh trăng chiếu sáng, không phải đơn thuần dựa vào kỹ xảo có thể bù đắp lại.
Về phần chiến thuật biển người đối với một địch nhân siêu cấp mà nói, dù cho nhân số có bao nhiêu đi nữa cũng không mấy tác dụng, trừ phi số lượng đó đạt được trình độ nhất định mới có thể. Lấy vài người chúng ta hiện giờ mà nói, cho dù đồng loạt xông lên, cơ hội đánh ngang tay cũng không vượt quá ba thành.
Một khi khai chiến, mạng sống chúng ta có được tính khả thi thật sự là cực kỳ bé nhỏ. Nhưng mà người ta đã tìm tới tận cửa, chẳng lẻ cùng với người ta chỉ nói chuyện phiếm thôi sao? Bần đạo cũng sẽ không mang loại ảo tưởng này, cho nên lập tức ám chỉ mọi người là, chuẩn bị liều mạng.
"Ha ha, xem ra ta tới rất là đúng lúc a, vốn chẳng qua chỉ muốn bắt vài con cá bé tí thôi, nhưng lại không như dự kiến còn có nhiều tặng phẩm như vậy, thật sự là đại kinh hỉ ngoài ý muốn đây mà. Ha ha!" Trên mặt Thiên sứ sáu cánh mang theo một chút nụ cười tươi. Nhưng trong lời nói ra này kèm theo cuồng vọng.
"Cá nhỏ mà ngươi nói, là không có tại hạ nằm trong số đó đấy chứ" Vẻ mặt bần đạo cũng mỉm cười hỏi han.
"Đương nhiên có ngươi rồi, trừ ngươi là người luôn mang đến phiền toái cho chúng ta ra còn có thể ai khác nữa đây?" Thiên sứ sáu cánh mỉm cười nói: "Hơn nữa, có thể khiến ta tự thân xuất thủ, nên cái mạng nhỏ này đối với ngươi mà nói, thật sự cảm thấy hạnh mới đúng ha?"
"Đừng tưởng rằng chính mình Thiên sứ sáu cánh cũng không phải là Điểu Nhân" Vong Ưu tiếp lời của ta, trào phúng nói: "Ngươi đúng là mặt hàng rác rưởi như vậy, chưa có tư cách tại trước mặt chúng ta mà kiêu ngạo"
"Ha ha, tiểu cô nương, lúc ngươi nói chuyện phải cẩn thận một chút đấy" Thiên sứ sáu cánh thần sắc không có chút tức giận, chỉ nhẹ nhàng cười hỏi: "Nhìn diện mạo của ngươi cùng với mấy vị tiểu công chúa có điểm giống nhau a, cho nên ta tha thứ cho sự bất kính của ngươi lần này, phần thưởng là cho ngươi một cái chết toàn thây"
"Ta nói Điểu Nhân a! Ngươi có phải hay không là người tự kỷ vậy?" Bần đạo không chút khách khí cười nói: "Không có việc gì phải thổi phồng đại khí thế như thế? Thật đúng là coi trọng bản mình như vậy"
Nghe ta và Vong Ưu nói một câu trào phúng không khách khí. Mọi người tức khắc hiểu được đối với việc này không thể thiện lương gì, cho nên cũng âm thầm đề phòng cho tốt, chờ đợi thời cơ liền cùng nhau phát động. Hiển nhiên Thiên sứ sáu cánh cũng đã sớm nhìn ra chúng ta cùng đồng lòng, chỉ là không để ý một chút nào, mà là tiếp tục cùng nói chuyện với chúng ta.
"Ha ha, không nghĩ tới ta đây bốn ngàn năm không có xuất hiện, người trên đại lục cũng đã quên đi sự khủng bố của Mễ Tạp ta rồi" Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp không chút hoang mang nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi thật sự là không biết không sợ a"
Nghe hắn nói như vậy. Lập tức bần đạo nhớ tới một người, tương truyền Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp tại thời điểm Ma tộc xâm lấn, là một trong bảy đại Thần tướng Thiên giới. Người này lúc ấy đã là Thiên sứ sáu cánh, thực lực mạnh mẽ không cần phải nói. Nhưng hắn là người lãnh huyết, vô luận là Ma tộc, hay những dị tộc khác không tín ngưỡng Quang Minh Thần, một khi nằm trong tay hắn tất cả đều không tránh khỏi một cái chết. Cho nên hắn được xưng là Sát Thần.
Hơn nữa, hắn còn là một người rất đáng ghét. Người bị giết chưa bao giờ nhận được một đao để nhanh chóng chấm dứt cơn đau đớn, mà là thích đùa giỡn với đối thủ. Đầu tiên là nói lời kích động hù dạo đối phương, sau đó tạo thành những những vết thương nhỏ trên người đối thủ, tiếp đến là trọng thương, cuối cùng là chặt tay, làm cho người này chết dần chết mòn, căn bản là hành hạ cho đến chết. Cho nên rất nhiều người ở sau lưng gọi hắn là Thiên sứ biến thái.
Bởi vì lúc ấy trong Liên quân đại đa số là các dị tộc kết hợp mà thành, xem như là quân đội bạn của quân đoàn Thiên sứ, mà Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp lại không hỏi rõ đỏ đen xanh trắng gì gặp ai cũng giết khiến cho rất nhiều người công phẫn. Thiên giới bắt buộc phải điệu hắn trở về giữ cửa, cả thời gian Ma tộc xâm lấn, hắn tổng cộng ra chiến trường có vài lần, nhưng mỗi lần cũng đã tạo ra một số sát nghiệp không nên có, thật có thể nói là tội ác ngập trời. Lần này Thiên giới lại phái hắn đến đuổi giết ta, có thể thấy được là hận ta thấu tận xương tủy.
"Ta nói ai mà dám kiêu ngạo như thế, nguyên lai là vị Thiên sứ biến thái đại danh đỉnh đỉnh đã tới a" Bần đạo một chút cũng không cho hắn mặt mũi, trực tiếp kích thích điểm đau đớn nhất ở trong lòng hắn, chỉ cần tâm thần hắn hỗn loạn một chút, ta còn có cơ hội lợi dụng.
"Ha ha, Thiên sứ biến thái, danh hiệu này ta rất thích a, tiểu tử, không nghĩ tới ngươi lại vuốt mông ngựa như vậy, ta quyết định, lát nữa ta chỉ chặt xương cốt ngươi thành ba mươi đoạn thôi, muốn cái mạng nhỏ của ngươi, như thế nào? Ha ha" Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp ngửa mặt lên trời cười lớn.
Bần đạo càng buồn bực hơn, gặp phải một tên ngu dốt chẳng phân biệt được lời tốt xấu, thật sự là lãng phí nước bọt của ta. Rơi vào đường cùng, ta chỉ hảo hảo nghĩ biện pháp khác mà thôi, nhìn hắn hỏi: "Các hạ làm sao mà tìm được ta ở nơi này thế?"
"A!" Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp đột nhiên kêu lên một tiếng, cười nói: "Ngươi không nhắc thì ta quên béng đi rồi" Nói xong một trảo chụp vào hư không, lôi ra một người. Bần đạo vừa nhìn thấy, nhịn không được lập tức sùi bọt mép, người khi cũng không phải là người ngoài, mà chính là Hồng Nhi của ta.
Lúc này, cả người Hồng Nhi đều bị một luồng quang mang quấn quanh, quang mang bốc lên từng đạo Thánh viêm thiêu đốt hừng hực, bản thân Hồng Nhi là Ma tộc, một thân ma lực Hắc Ám hệ đang bị Thánh viêm đốt cho phát ra tiếng kêu xèo xèo và tỏa ra làn khói đen, trên da thịt trắng như tuyết nơi nơi đều là dấu vết huyết nhục mơ hồ bị đột cháy, trên trán nàng mặc do mồ hôi giọt xuống như mưa nhưng vẫn không nhúc nhích. Trên thực tế là gương mặt nàng hiện lên thống khổ cùng vặn vẹo, hai hàm răng cắn chặt vào nhau, nhưng Hồng Nhi căn bản không kêu rên lên một tiếng.
Thẳng đến khi nàng nhìn thấy ta, mới bắt đầu giãy dụa, hơn nữa nàng dụng thanh âm khàn khan, đối với ta hô lớn: "Chạy mau"
"Ta vốn tưởng rằng ngươi bất quá là một nhân loại thông minh thôi, cũng ra ngoài dự đoán, không ngờ ngươi cấu kết với Ma tộc, thật không biết ngươi làm sao dạy dỗ nàng là một vị từng là công chúa Ma tộc, là một Thống soái thiên tài, không ngờ vì bảo hộ ngươi, mà kiên quyết không chịu nói chỗ của ngươi. Ai nha nha, thật sự làm người khác cảm động?" Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp đắc ý nói: "Nhưng là ta vẫn bằng vào liên hệ hơi thở mỏng mang của các ngươi mới tìm được ngươi. Ha ha, ta quả thực là một thiên tài a".
"Ngươi đúng là ***...." Bần đạo chửi lên một câu phát tiết, tại tiếng kêu réo rắt thảm thiết hiện lên hai tròng mắt, ta hoàn toàn bị lạc chính mình. Hiện tại tâm lý bần đạo chỉ biết cứu nàng ra mà thôi, sau đó thống khoái đem tên Điểu Nhân này băm thành thịt vụn. Cái gì là cách xa chênh lệch thực lực chứ, cái gì là nguy cơ sinh tử, toàn bộ hết thảy đều đi gặp quỷ hết đi.
Tại giờ khắc này, cả người bần đạo đều bị lửa giận tràn ngập che khuất, nhưng mà ý thức ta lại thanh tỉnh được. Chân phải duỗi ra, đây là Huyền Thiên Đặng Long Bộ do ta sáng tạo ra sau khi trở thành Tiên, độ huyền diệu của nó khó giải thích ra được. Huyền Thiên Đặng Long Bộ nhìn thì có vẻ đơn gian, nhưng kỳ thật huyền ảo vô cùng, vẻn vẹn bước vội một bước nhỏ, bần đạo đã đi tới trước mặt Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp. Tại
Thiên sứ sáu cánh Mễ tạp nhìn thấy bần đạo đột ngột xuất hiện làm cho một trận hoảng sợ, theo bản năng duỗi tay đẩy ta ra. Việc này là như ý muốn của bần đạo, tay phải duỗi ra dẫn dắt cánh tay hắn đang đẩy tới rời đi, phiêu phiêu xuất ra Miên Chưởng Ngũ Hành Chân Hỏa đánh vào trước ngực của hắn.
Miên chưởng Ngũ Hành Chân Hỏa này là độc môn sáng chế của bần đạo, chính là dùng Miên Chưởng Võ Đang làm cơ sở, kết hợp Tam Muội Chân Hỏa và Ngũ Hành đạo thuật, uy lực cực lớn. Đặc tính Miên chưởng Võ Đang là xem nhẹ phòng ngự, cho dù đánh lên một lớp da trâu hoặc là chụp ở trên người cũng có thể làm cho nội tạng thối nát, cốt đoạn cơ gân gãy. Hôm nay ta đưa nội lực đổi thành Tam Muội Chân Hỏa và Ngũ Hành đạo thuật, lực sát thương của nó quả thực kinh thế hãi tục. Năm đó cho dù Tôn Hầu tử cũng không dám cho ta đánh vào.
Chiêu này rất ác tâm, chụp lên trên người không chết cũng phế, cho nên không gặp được hạng người tội ác tày trời, bần đạo sẽ không dễ dàng vận dụng nó. Hôm nay tên chó má Điểu Nhân Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp này, khiến cho bần đạo đại động Vô danh Hỏa, hôm nay đành phải đem hắn khai đao thôi.
Sau khi bàn tay bần đạo chụp trước ngực Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp, lập tức nhận ra trên làn da hắn được một tầng ma pháp hộ thuẫn Quang Minh hệ tương đối mạnh mẽ. Nói như vậy, hiện tại muốn đánh phá hắn, rất … rất khó, nhưng mà lần này bất đồng, bần đạo sử dụng là Miên Chưởng, trực tiếp xuyên thấu qua tầng phòng hộ này, đưa Tam Muội Chân Hỏa và Ngũ Hành đạo thuật vào bên trong thân thể hắn.
Tam Muội Chân Hỏa tại trong cơ thể hắn hình thành một khối Hỏa Toản (ngọc đỏ), mà linh lực này có mang theo Ngũ Hành thuộc tính bám lên trên khối Hỏa Toản đó, trợ giúp tốc độ Hỏa Toản vận chuyển nhanh hơn. Bởi vì tác dụng qua lại, Tam Muội Chân Hỏa và Ngũ Hành Linh Lực tạo thành mũi khoan, sinh ra lực sát thương đáng sợ cùng với lực xuyên thấu, rất nhanh một đường xuyên phá năng lượng phòng hộ, bức thẳng đến bộ vị trái tim của Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp.
Đây là nơi quan trọng nhất của mỗi một Thiên sứ, cũng là địa phương yếu ớt nhất, là nguồn suối lực lượng của bọn hắn, là thánh địa Quang Minh Ngọc của các Thiên sứ trên sáu cánh. Một khi bị phá hủy, lực lượng Thiên sứ sẽ hoàn toàn mất đi, ngoại trừ Chuyển Sinh ra, thì không có biện pháp gì có thể khôi phục được.
Mễ Tạp nói cái gì cũng không có khả năng để cho ta cứ như vậy phế hắn đi, cho nên hắn nhanh chóng tập trung tinh lực, triệu tập lực lượng toàn thân, toàn lực khu trừ mũi khoan ở bên trong thân thể. Lại nói, hắn liền không thể không có ý niệm buông tha đối với Hồng Nhi.
Cho nên ngay lập tức bần đạo lợi dụng cơ hội này, nhanh chóng ôm lấy Hồng Nhi, tùy tay chém rụng quang mang trói quanh thân nàng. Đồng thời, bần đạo thân hình thoáng lên cao, hung hăng một cước dẫm nát ở trên mặt Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp, lưu lại một dấu chân rất rõ ràng, mượn lực phi thân về tới bên người Vong Ưu.
Sỉ nhục, tuyệt đối nhục nhã vô cùng. Cơ hồ Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp muốn đem phèo phổi bạo tạc ra, hắn rất tôn quý mặt mũi, không ngờ ở trước mặt mọi người bị người ta dẫm đạp lên trên, và còn để lại một dấu chân nữa chứ. Cái này đối với Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp luôn luôn kiêu ngạo, quả thực mắc cỡ xấu hổ chết đi được.
"A….!" Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp vô cùng bi phẫn nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời cũng đem hết toàn lực khu trừ đi Hỏa Toản mà ta đưa vào trong đó. Sau đó chỉ vào người ta nói: "Ta nhất định phải đem tất cả những thống khổ nhất ở trên thế gian này đặt lên người của ngươi" Nói xong, sáu cánh hắn mở ra hướng về phía ta vỗ xuống.
"Nha…!" Tam hoàng tử Thú Nhân tộc Liệt Diễm Bỉ Mông, nổi giận gầm lên một tiếng, đầu tiên phóng ra giống như đạn pháo, Tam hoàng tử vừa đánh lên tức thì trên toàn thân hắn đều phủ kim sắc là do Thú Vương đấu khí bức ép ra, tựa như kim giáp Chiến Thần.
Tính cách hiếu chiến của Thú Nhân hoàng tộc, tại trên người hắn bộc phát mà ra. Lúc này, trong cơ thể hắn máu huyết sớm đã sôi trào, có thể cùng đánh sinh tử với Thiên sứ sáu cánh là cường giả như vậy, đối với hắn là đấu sĩ thuần túy mà nói, hấp dẫn quá lớn. Không quản thắng, không quản bại, hắn chỉ cầu một trận chiến.
"Nha …!" Theo sát sau đó là thúc thúc của Tam hoàng tử. Trong Bỉ Mông hoàng tộc mỗi một người đều là cuồng nhân chiến đấu. Bọn họ đang là người ngồi trước đám người nhất, tại thời điểm quan trọng, mọi người gặp phải địch nhân cường hãn chưa từng có. Hai người cũng không quan tâm đến cái gì thực lực chênh lệch so với đối thủ, liều mình ẩu đả. Vì muốn cho chúng ta là pháp sư có thời gian chuẩn bị để thi triển ra pháp thuật.
"Hai tên ngu ngốc, tất cả đi tìm chết hết cho ta" Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp tức giận mắng lên, một bên dụng tốc độ thiểm điện, cùng hai vị Bỉ Mông hoàng tộc qua lại mấy chiêu, tốc độ của tên này thật sự quá nhanh, lực lượng đặc biệt cường hãn, dù sao thực lực của hắn vẫn còn tại đó, hai gã Kiếm Thần căn bản không có khả năng tạo thành thương tổn gì cho hắn, đã bị hắn đánh bay tứ tung ra bên ngoài.
Hai vị Bỉ Mông hoàng tộc cơ hồ cùng lúc rơi xuống trên mặt đất, sau đó đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi. Trước ngực bọn họ bị đánh thành hai cái hố to sâu, xương ngực thì bị gãy vài cây, còn da thịt bọn họ cũng tạo thành loan lỗ. Nếu đổi lại là người khác, cho dù là phụ thân ta mặc Long Lân giáp, phỏng chừng cũng bay hết sạch.
Tuy rằng bọn họ bại thật thê thảm, cũng rất khó nhìn. Bất quá, bọn họ hy sinh là tạo một cái cơ hội quý giá cho các pháp sư. Tia chớp (thiểm điện) của Đại Tiên Tri vẫn là tới sớm nhất, vô cùng tàn nhẫn chém xuống. Lần này hắn xuất ra một cây Khởi Nhãn Hắc Thiết Côn. Nương theo Thần khí tăng lên tác dụng phụ, từng đạo tia chớp cự đại to bằng cỡ chừng cái thùng đựng nước, tinh chuẩn dừng ở trên đầu Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp, trực tiếp đem điện ở trên đầu đó nổ mạnh.
Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp trong lòng nổi lên tức giận, cái gì cũng đừng nói đến, quá chủ quan này, quá sơ suất này, hiện tại Mễ Tạp ruột gan như muốn đứt. Nếu sớm xuất ra ma pháp Hộ Bích thì đã không có việc này rồi? Hiện tại ngược lại, không chỉ trúng một chưởng, còn bị giẫm lên mặt một cước, hiện giờ lại bị điện nổ mạnh ở trên đầu, điều này không phải không có một chút buồn bực hay sao?
Một đạo tia chớp cường hãn tiếp theo của Đại Tiên Tri lại đập mạnh xuống, với khoảng cách phi thường ngắn, hắn trong một giây đồng hồ phóng xuất ra ít nhất là ba cái, đánh cho cả người Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp run lên lẩy bẫy, ngay cả thời gian xuất ra hộ bích cũng đều không có. Tại lúc sau trúng hơn trăm tia chớp của Đại Tiên Tri, hắn thừa dịp thời gian Đại Tiên Tri nghỉ lấy hơi, lập tức phóng xuất ra ma pháp Hộ Bích.
"Ha ha, ta nhìn xem mấy người các ngươi còn có thể làm được gì?" Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp cười nanh ác nói: "Cuối cùng nên đi chết hết cho ta? Ta muốn đem đám người các ngươi… "
Lời của tên gia hỏa này còn chưa nói hết, đã bị một đại than màu đen từ trên trời giáng xuống đem cắt ngang lời nói của hắn. Kình này Khắc Lý đã chuẩn bị mất nửa ngày, cuối cùng cũng tụ tập được một pháp lực Hắc Thủy giống như một tòa tiểu sơn (núi nhỏ), ngay cả ma pháp Hộ Bích của Mễ Tạp cũng đều bao vây vào trong đó.
Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp bị một vật kỳ quái như vậy bao vây lại, tức thì mông muội, đương nhiên là nhớ không nổi đây là cái vật gì. Hắn đang lúc quyết định mạnh mẽ đột phá vòng hắc thủy này, dị biến phát sinh, chỉ nghe một tiếng nổ khiến cho cả tòa thành lắc lư không thôi.
Lần tự bạo này có uy lực rất kinh người, cơ hồ cả nội thành đều bị san thành bằng phẳng. May mắn là ở thời điểm chúng ta đang nói chuyện đã âm thầm bảo mọi người sơ tán, mới không tạo thành thương vong, bằng không lần nổ này tuyệt đối sẽ không ít người chôn cùng theo nó.
Chẳng quá, cứ việc lần nổ mạnh này đủ tàn nhẫn, nhưng đối với Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp mà nói, bất quá là chỉ phá vỡ ma pháp hộ thuẫn mà hắn vừa mới xuất ra mà thôi. Còn xa xa không đạt tới thương tổn cho hắn. Lúc sau không có ma pháp Hộ Bích, tia chớp Đại Tiên Tri lại bổ lên trên đầu hắn, Đại Văn Tử đã chuẩn bị xong hai đạo phong nhận siêu cấp cũng đã chém lên trên người Mễ Tạp, đương nhiên Vong Ưu cũng không có khả năng buông tha cơ hội này, nàng tập hợp lại pháp thuật "Lục Đạo Luân Hồi" cũng đã phóng đi ra ngoài.
Tia chớp Đại Tiên Tri mang thuộc tính lôi chúc cực kỳ mãnh liệt, từng đạo cấp tốc đánh xuống, làm cho Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp căn bản không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đại Văn Tử siêu cấp phong nhận chém đứt hai cánh của hắn, cùng lúc "Lục Đạo Luân Hồi" của Vong ưu cũng nện ở trên bụng Mễ Tạp, ở trên đó nổ mạch tạo thành một cái động lớn, nội tạng cũng lộ ra bên ngoài, máu tươi chảy ồ ồ xuống, chốc lát thành một mảnh lớn.