Trương Tam Phong Dị Giới Du


Tại bên trong thế giới lòng đất mờ mịt, chỉ sợ cái không thể thiếu chính địa hỏa dung nham. Ở chung quanh Hỗn loạn bộ lạc, còn có một khu vực mảnh lớn dung nham khủng bố như vậy, nơi nơi đều là lửa đỏ nham tương hải nóng chảy như biển, liếc mắt một cái nhìn không thấy điểm cuối, phạm vi bao phủ ước chừng mấy ngàn dặm.

Tại bên trong đại hải nham tương nóng cháy đó, có rất nhiều sinh vật sinh hoạt đều là Hỏa hệ nguyên tố, như: Hỏa nguyên tố nhân, Nham Tương thú, Tích Dịch Hỏa (thằn lằn), thậm chí là Phượng Hoàng, v.v… Những sinh vật nguyên tố Hỏa hệ không cần ăn cơm, chỉ có thể lặng yên hấp thu địa hỏa nham tương nóng cháy là mang đến cho chúng nó Hỏa nguyên tố, đủ để duy trì sinh mệnh, không ngừng lớn mạnh. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Tuy nhiên nham tương hải là chỗ chơi đùa của Hỏa hệ nguyên tố, nhưng đối với những sinh vật khác mà nói, căn bản là một mảnh tử địa đáng sợ, cho nên ở lúc bình thường không có một sinh vật nào đó gì nguyện ý xông vào trong này. Nhưng mà, ngày hôm nay lại có một vị khách không mời mà đến, quấy rầy chốn bình an yên ổn ở đây, hắn mang đến trong này sự hủy diệt và tai tương – người đó chính là bần đạo.

Ba ngày trước, sau khi giao phó xong mọi chuyện, bần đạo cáo biệt ba vị hiền thê xinh đẹp và các bằng hữu thân thiết, một mình một người tới nơi mảnh tử địa nóng chảy này. Trải qua suy nghĩ cân nhắc thật sâu, hao phí mất ba ngày thời gian mới có thể bố trí một tòa đại trận ở bên trong phạm vi mấy ngàn dặm nham tương hải nóng cháy này - Thất Thập Nhị Lộ Địa Sát Lôi Hỏa Trận.

Trận pháp này chính là Tiên gia trận pháp thân truyền sư tôn ta, nếu người lâm vào trong trận này mà không hiểu cách phá trận này, sẽ bị trận thế làm mê hoặc, tìm không được đường ra, thậm chí ngay cả không gian chung quanh đều bị phong tỏa, cho nên, trừ phi linh khí đại trận bị tiêu hao không còn, nếu không mà nói, căn bản đường vọng tưởng chạy ra ngoài.

Sau khi bố trí trận pháp, bần đạo cũng không vội vàng phát động, mà đứng ở tại mắt trận lẳng lặng đợi chờ. Bần đạo đứng ở vị trí mắt trận này là trên một phiến đá ở ngay trung tâm nham tương hải, nơi này chính là một hòn tiểu đảo tự nhiên, từng đợt nham tương nóng chảy từ bên trong đột ngột phốc lên. Khối tiểu đảo này vô cùng nhỏ, chỉnh thể của nó là mảnh đá đen nhánh, phạm vi bất quá trăm mét, tất cả vật chất đều do nhiều năm ngưng tụ lại mà thành, phi thường cứng rắn. Bần đạo ở giữa trung ương tiểu đảo, ngồi xuống im lặng điều tức.

Đám người Thiên giới đối với khi dễ nhược tiểu luôn luôn là chuyện tích cực hăng hái, lần này cũng không ngoại lệ, bọn họ cũng không cho ta đợi lâu, vô cùng đúng giờ hiện ra tại trước mắt bần đạo không quá ba mươi thước khoảng cách. Chỉ thấy bạch quang lóe lên, một Thiên sứ sáu cánh đột nhiên hiện ra ở trong tầm mắt của ta.

Hình dáng của các Thiên sứ sáu cánh cơ hồ đều là một Điểu Nhân, bộ dáng này thoạt nhìn cũng không sai biệt lắm, tên gia hỏa kia cũng như thế với làn da trắng nõn, khuôn mặt tuấn mỹ, chỉ khác là ngày hôm nay tên gia hỏa này còn mang theo thanh phối kiếm dài hơn hai thước. Điểu Nhân này thân cao năm thước tả hữu, thanh kiếm hai thước đó đối với hắn mà nói rất thích hợp.

"Tự giới thiệu qua một lần, ta chính là một trong bốn vị đầu lĩnh Thiên sứ Na Tháp La" Người tới nhẹ giọng cười nói, "Ngươi chính là thiếu niên thần kỳ đánh bại Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp đó sao? Ha ha, thoạt nhìn cũng rất bình thường mà"

"Ta là Long Thanh Thiên" Bần đạo cũng không đứng dậy, cứ như vậy ngồi dưới đất nhìn hắn cười nói: "Thật ra ta chỉ là một người bình thường thôi, chẳng qua, giống như ngươi nói đó Thiên sứ sáu cánh Mễ Tạp, đích xác là bị ta đánh chết"

"Ha ha, thật sự rất là buồn cười, không ngờ tên Mễ Tạp ngu ngốc này lại thua ở trên tay ngươi, quả thực làm cho Thiên giới chúng ta quá mất mặt. Rốt cục ngươi là một tên giảo hoạt hay là cái tên kia là một người sa đọa vậy trời?" Na Tháp La tiếc hận lắc đầu thở dài: "Không quản nói như thế nào, đây đều là nỗi sỉ nhục đối với Thiên giới chúng ta. Ta quyết định, ta muốn bắt ngươi đem về cho Giáo hoàng bệ hạ xử lý, ta nghĩ hắn sẽ hảo hảo chiêu đãi ngươi"

Tên này cũng quá âm độc đi, muốn đem ta giao tận tay Giáo hoàng, kia khẳng định là sống không bằng chết. Bất quá ta lại rất kỳ quái, vì cái gì hắn là một Thiên sứ sáu cánh, lại muốn đem tù binh giao cho Giáo hoàng? Nghe đến đây, dường như cấp bậc của hắn còn thấp hơn cả Giáo hoàng. Việc này cũng không quá ăn khớp a?

"Chỉ bằng ngươi thôi à? Chỉ sợ còn không đủ tư cách này, ta khuyên ngươi nhanh chân chạy trở về tìm người đến đây trợ giúp, bằng không kết cục của ngươi so với Mễ Tạp còn muốn thê thảm hơn nhiều" Bần đạo cố ý kích tướng.

"Hừ, thu thập ngươi, như vậy chỉ mình ta là đủ rồi, tiểu tử kia" Na Tháp La khinh thường cười lạnh nói: "Ngươi đừng tưởng rằng ở tại cái địa phương thiết lập một chút cạm bẫy là có thể làm cho ta này nọ, nói cho ngươi biết, thực lực tuyệt đối mới là quan trọng nhất. Hôm nay ta dùng hành động thực tế để cho ngươi hiểu được cái đạo lý này"

Nghe xong lời nói ngu ngốc này, làm bần đạo thở ra một hơi nhẹ nhõm, xem ra lần này lại thành công nữa rồi, quả nhiên Thiên giới chỉ phái ra một người đến đuổi giết ta. Đại khái là bọn họ sau khi nghe xong Mễ Tạp xui xẻo tường thuật lại trận chiến với ta, trong lòng liền sinh ra ý niệm khinh địch, mới có thể hành động như thế, lập tức phái Na Tháp La đến thu thập ta. Cạc cạc. Một khi đám Thiên giới ngu ngốc đó đã nguyện ý đưa cổ cho ta chém, không thừa cơ hội này thu thập bọn họ, ta nghĩ nghĩ thực xin lỗi đến bọn họ đã phối hợp.

"Ha ha, tốt, làm cho ta kiến thức qua một lần thực lực tuyệt đối của ngươi đi ha" Bần đạo hắc hắc cười gian nói: "Chẳng qua, một lát nữa ngươi nếu bị ta đánh cho kêu cha gọi mẹ, nhưng ngàn vạn lần đừng có khóc lóc đấy?"

"Đáng giận, tên tiểu tử cuồng vọng, đi tìm chết cho ta đi" Na Tháp La bị lời trêu chọc của ta trực tiếp tức giận chết khiếp, không bao giờ … đề cập đến chuyện bắt sống ta nữa, bắt đầu động sát thủ.

Hắn gầm lên một tiếng, một đạo hư ảnh bảo kiếm cự đại nhằm cái đầu bần đạo bổ tới, đây là một trong mười hai công kích pháp thuật trong Quang Minh hệ - Chế Tài Chi Kiếm. Nó nằm trên tay Thiên sứ sáu cánh xử xuất ra thì uy lực lại càng thêm bất phàm, đạo pháp thuật Quang Minh hệ nguyên tố tạo thành bảo kiếm dài hơn trăm mét, rộng đến vài thước, mang theo sát khí lẫm lẫm hướng bên này vọt đi.

Đương nhiên bần đạo không ngốc đi đón đỡ liền thoát đi, cho nên lúc Chế Tài Chi Kiếm nện xuống mặt đất, ta trực tiếp sử dụng hai bí quyết Thổ, Hỏa ở trong Ngũ Hành Độn thuật, lủi vào bên trong nham tương hải nóng chảy. Đồng thời, hoàn toàn dẫn phát ra Thất Thập Nhị Lộ Đại Sát Lôi Hỏa Trận.

Sau khi trận pháp khởi động, nhất thời không gian chung quanh trở nên bắt đầu vặn vẹo phong tỏa lại, thình lình xảy ra biến hóa này dọa cho Na Tháp La chết khiếp, hắn bắt đầu nhận thấy tình cảnh của chính mình có điểm không ổn, bởi vì hắn đột nhiên phát giác bản thân mình dường như bị phong tỏa trong một cái không gian, thậm chí ngay cả sự liên lạc tinh thần giữa hắn với nhóm đồng bạn từ Thiên giới cũng đã hoàn toàn gián đoạn.

Kể từ đó, hắn chẳng nào bị cô lập hoàn toàn ở bên trong một cái địa phương lạ lẫm và tràn đầy nguy hiểm, vừa không thể kêu gọi đồng bạn đến hỗ trợ, cũng không thể mời đồng bạn liên thủ kéo chính mình ra khỏi nơi đây. Trong nhất thời, hắn không ngờ trở thành con ba ba ở trong rọ, muốn đi ra cũng không được.

Nếu chỉ có như thế thôi, còn không đủ làm cho hắn thất kinh, chỉ là chuyện phát sinh đáng sợ sau đó, rốt cục khiến cho hắn bắt đầu sinh ra tâm tình tuyệt vọng. Chỉ thấy ở bốn phía chung quanh nham tương hải nóng chảy vốn yên lặng, trong lúc này đột nhiên biến thành cuồng bạo lên. Giống như nước sôi không ngừng quay cuồng, phun ra từng đạo hỏa diễm cự đại.

Hỏa diễm nhỏ nhất cũng đạt đến vài thước, dài trên trăm thước, lớn nhất cũng có mấy chục thước, cuồng bạo phun trào như thế, khiến cho uy lực của mấy đạo hỏa diễm này cũng không thua gì ma pháp Hỏa hệ cấp mười một. Tại bần đạo cố ý điều khiển, mấy đạo hỏa diễm này như quá dài so với ánh mắt, tập trung lại oanh kích đến trên người Na Tháp La đáng thương kia.

Na Tháp La thân là Thiên sứ sáu cánh, tạo ra một ma pháp hộ thuẫn cũng không quá để ý đến công kích của mấy hỏa diễm này. Nhưng vấn đề là, hỏa diễm thật sự nhiều lắm, một hai quả có thể không thành vấn đề gì, nhưng mà hơn ngàn vạn đạo hỏa diễm cùng nhau hướng hắn phun trào đến. Na Tháp La cho dù là một tên vênh váo cũng không chịu nổi a? Cho nên Na Tháp La cũng chỉ chạy tán loạn ở chung quanh, với ý đồ tận lực tránh né hỏa diễm đầy trời này.

Đáng tiếc, Na Tháp La tuyệt đối không ngờ rằng, hắn làm như vậy mới thật sự rơi vào trong bẫy của ta. Thật ra ta cũng đoán chắc rằng hắn sẽ chạy loạn bốn phương tám hướng, cho nên trước hết vì hắn mà chuẩn bị một cái ám chiêu. Đừng quên, tại nơi đây trong phạm vi mấy ngàn dặm nham tương hải nóng chảy, có vô số sinh vật Hỏa hệ nguyên tố sinh hoạt, bình thường chúng nó im lặng ngủ ngon, nhưng mà hôm nay lại khác. Tất cả nham tương hải nóng chảy đều bị ta là cho rối tinh rối mù lên, ai còn có thể ăn no ngủ yên được nữa chứ?"

Bản thân sinh vật Hỏa hệ nguyên tố lại có tính tình táo bạo nóng nảy như Hỏa nguyên tố, chúng nó vô cớ bị quấy rầy giấc ngủ tức thì lộ vẻ dị thường tức giận. Tất cả đều rống giận lên một từ chỗ sâu bên trong nham tương hải nóng chảy chui lên, muốn tìm giết tên gia hỏa đến quấy rầy giấc ngủ của chúng cho hả cơn giận. Sau khi chúng nó chui ra từ nham tương nóng cháy, mà ở trên trời Thiên sứ sáu cánh Na Tháp La đang bay lui bay tới. Ha ha, ai bảo tên Na Tháp La kia có bộ dáng ngu ngốc rất không có phong cách? Nghĩ muốn người ta không chú ý cũng rất khó a.

Sinh vật Hỏa hệ nguyên tố với chỉ số thông minh không tính là cao, chúng nó không quản người tới nơi này là ai, là sinh vật chưa bao giờ biết sợ hãi là gì. Chỉ cần trên người không có khí tức Hỏa hệ nguyên tố khác nhau ở từng khu vực, vậy tuyệt đối sẽ nhận được công kích từ sinh vật Hỏa hệ nguyên tố, cho dù là Thiên sứ sáu cánh cường đại cũng không ngoại lệ. Cho nên rất tự nhiên Na Tháp La cũng đã thành đối tượng để cho chúng nó xả cơn giận.

Vì thế đủ loại sinh vật Hỏa hệ nguyên tố bắt đầu đối với Na Tháp La điên cuồng công kích. Na Tháp La vô cớ bị công kích, trong lòng cũng đè nén không được, cơ hồ lập tức sinh ra oán niệm cự đại, rõ ràng là tên tiểu quỷ kia bày trò, vì vậy mấy tên gia hỏa chết tiệt này tìm đến ta xả cơn giận đây? Chẳng lẻ nói ta lại dễ dàng bị khi dễ sao hả?

Tâm tình mang theo vô cùng bi phẫn, Na Tháp La cũng ngay tức khắc bắt đầu phản kích sắc bén, hắn duỗi tay rút thanh phối kiếm ở sau lưng, đó là một đơn kiếm tỏa ra băng hàn lóng lánh, kiểu dáng tương đối hoa lệ. Na Tháp La có kiếm nơi tay, lập tức hào hùng vạn tượng, cánh tay vẩy ra chém ra vài đạo đấu khí nhận cường hãn, làm cho mấy chục con ma thú có gan công kích hắn toàn bộ đều bị trảm thành vài đoạn.

Na Tháp La chém ra một nhát, không chỉ có không có tác dụng giết một người răn trăm người, ngược lại là như tổ ong vò vẽ, càng lúc càng nhiều ma thú bắt đầu gia nhập đội ngũ công kích đối với Na Tháp La, hoàn toàn không để ý đến sinh tử, không cần biết đến thương vong, sẵn sàng điên cuồng lên giống như bọn họ vậy. Đối mặt với đám điên không sợ chết, ai gặp phải mà không đau đầu chứ? Cùng chiến đấu với bọn họ căn bản không có chút giá trị gì.

Một khi đánh cũng không được, chạy cũng không xong. Cho nên trong nội tâm Na Tháp La dâng lên nỗi buồn bực, tâm hắn muốn đi, không muốn cùng chúng nó lãng phí thời gian và tinh lực. Nhưng ma, lúc này sinh vật Hỏa hệ nguyên tố đang bao vây quanh hắn, vì thế Na Tháp La muốn chạy cũng chỉ có thể mở ra một đường máu mà đi. Na Tháp La rơi vào đường cùng, đành phải đại khai sát giới, cùng đám sinh vật Hỏa hệ nguyên tố ở trong này đánh một trận túi bụi.

Hẳn ở nơi này chém giết, bần đạo ở bên dưới gây sóng gió, một khắc cũng không ngừng chỉ huy đại trận dụng hỏa diễm công kích hắn, dù sao đối vơi trong này mà nói, hỏa diễm chính là thực phẩm bổ dưỡng cho ta, cho nên cũng không cần lo lắng nó ngộ thương. Đồng thời, ta còn nghĩ ra biện pháp hấp dẫn đám sinh vật Hỏa hệ nguyên tố ở phía xa xa chạy tới đây, gia nhập vào đại quân thảo phạt Thiên sứ.

Bản thân Na Tháp La là Thiên sứ sáu cánh, quả nhiên đủ mạnh mẽ, ngăn cản công kích điên cuồng của vô số sinh vật Hỏa hệ nguyên tố, vô số hỏa diễm dưới sự khống chế của bần đạo, liền chống đỡ ba ngày ba đêm, mới hiển lộ ra thần thái mệt mỏi. Trải qua thời gian dài chém giết như vậy, sinh vật Hỏa hệ nguyên tố ở trong phạm vị mấy ngàn dặm chung quanh chúng ta đều bị giết sạch không còn, nhưng khẳng định ở cái địa phương xa xa khác còn có tồn tại, đáng tiếc bần đạo lại không có bổn sự kéo chúng đến đây.

Đối Na Tháp La cũng không tốt hơn, sau khi khai chiến xong thì vẫn đứng tại chỗ không chút nhúc nhích, không bao giờ … đi bộ được nữa, cho nên về sau hắn nhìn thấy sinh vật Hỏa hệ nguyên tố chung quanh đều bị giết sạch sẽ, thẳng đến lúc này đã không bị cái gì đến quấy rầy, có thể toàn tâm toàn ý ngăn cản thế công hỏa diễm của ta. Buồn bực a. Tiêu hao dần như thế, người cuối cùng không chống đỡ được đầu tiên chính là bần đạo.

Mặc dù lúc này bần đạo đều là lợi dụng đại trận tụ tập lại năng lương tiến hành công kích, nhưng bản thân mình cũng cần phải hao phí một chút linh để mà dẫn đường hỏa diễm công kích, hơn nữa tại bên trong nham tương nóng chảy mà thi triển độn thuật, linh khí hao phí thật sự không nhỏ.

Cho nên đến cuối cùng, thật đúng là ta không thể chống đỡ được, mắt thấy linh lực sắp tiêu hao hết, vì không muốn bị thiêu sống, ta chỉ hảo hảo hiện thân mà thôi. Nằm lên phiến tiểu đảo đơn độc kia chậm rãi nghĩ ngơi, thật sự là đáng chết a, không ngờ lại thất bại trong gang tấc. Mà đối thủ của ta, Thiên sứ sáu cánh Na Tháp La cũng không tốt hơn bao nhiêu, hiện tại tên này chật vật không chịu nổi, đã tiến sát gần giai đoạn dầu hết đèn tắt.

Lúc này Na Tháp La đã hoàn toàn không có hăng hái như ở thời điểm mới tới, không chỉ có vẻ mặt mệt mỏi, thậm chí ngay cả sáu cánh ở trên lưng hắn cũng đã bị nhiệt độ cực nóng thiêu đốt cháy khét, một mảnh tối đen. Về người, lại còn tưởng rằng hắn chính là Thiên sứ đọa lạc.

"Tiểu tử, có thể bức ta đến bộ dáng chật vật như thế nào, ngươi đã đủ để kiêu ngạo rồi" Na Tháp La nghiến răng nghiến lợi nói: "Chẳng qua, vận khí của tiểu tử chết tiệt ngươi đã hết, ta hiện tại nên vì chính mình mà báo thù" Nói xong, Na Tháp La chậm rãi bay đến trước mặt ta, phiêu phiêu cách ta khoảng mấy chục thước, lấy một tư thái của chiến thắng cao ngạo nhìn ta nói.

"Hưu chết về tay ai còn không nhất định a, ngươi cũng không nên cao hứng quá sớm đó?" Bần đạo cười nói: "Nếu như lời ta phán đoán không sai, ma lực của ngươi cũng biến mất sạch sẽ, nói cách khác cái cánh của ngươi như thế nào biến thành hắc thiên nga vậy?"

"Hừ, cho dù ta còn một tia ma lực nho nhỏ cũng cũng đủ giết một trăm người như ngươi mà quay về" Na Tháp La một bên cười lạnh, một bên chậm rãi giơ bảo kiếm của hắn lên, ý đồ là muốn một kích cuối cùng đến ta.

"Ha ha, muốn giết ta? Có thể, chẳng qua ta hỏi trước ngươi một vấn đề nha" Bần đạo không chút lo lắng nào, cười hỏi: "Sau khi giết ta rồi, ngươi định như thế nào để đi ra ngoài vậy? Không gian đã bị phong tỏa, ngươi muốn đi ra phải có ta dẫn đường mới được, nếu như giết ta, hắc hắc, ngươi chuẩn bị ở trong này sống cuộc đời còn lại đi ha"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui