Trương Tam Phong Dị Giới Du


Vương đô động loạn một điểm quan hệ đến ta cũng không có, hiện giờ ta cũng là đang cùng mẫu thân đang trên đường đi đến Tinh linh chi đô*

Lần đầu tiên đi xa, quả có rất nhiều cảm giác mới lạ. Chúng ta được Quốc vương cử một đội theo bảo vệ ra ngoài

Trong số 3000 bộ đội, vốn có võ sĩ gia tộc Long gia tạo thành 200 cao thủ cấm vệ đoàn, 8 hoàng kim võ sĩ, 50 ngân cấp võ sĩ, còn lại đều là thanh đồng cấp. Phải biết rằng ngân cấp võ sĩ bình thường đều có thể làm vạn phu trưởng, một ít sư đoàn trưởng đôi khi cũng là bạc cấp võ sĩ đỉnh phong mà thôi. Hoàng kim cấp võ sĩ ít nhất cũng là sư đoàn trưởng a! (một sư đoàn gồm 10 vạn người, còn mỗi quân đoàn trực thuộc thì số lượng không giống nhau)

Vài ngày đi đầu tiên , dọc theo đường còn có người đi lại, qua mười ngày sau cơ hồ đều là sơn dã núi cao, chỉ có vài nhóm thương hội quy mô chỉ ngàn người, trong đó dong binh hộ vệ đã chiếm hơn một nửa, xem ra quốc gia cũng địa nghiễm nhân hi** a.

Trên đường cứ mỗi lần nhìn thấy một mẩu ruộng thì chúng ta lập tức tăng tốc đi nhanh hơn vì biết chắc rằng thị trấn gần đó cũng không còn xa nữa. Thông thường chúng ta đều ngủ lại ven đường*. Thế này thì những thương hội ta gặp lúc trước đi theo từng đoàn nhiều người như vậy cũng là có nguyên nhân, loại địa phương hoang vu này, đạo phỉ tuyệt đối không thể không có.

Chúng ta liên tục đi về hướng Đông Nam khoảng 40 ngày đường, lúc này đã đi đến tới thành thị tên là Bác lạp Tư. Nói là thành thị, kỳ thật chỉ là 1 cái trấn nhỏ, phương viên khoảng mấy trăm dặm, thành trì đều không có. Thành thị này có thể xem là một hành tỉnh gần vương quốc đúng hơn. Dân cư trong thành chỉ có mấy vạn, quân đội không đến 3 ngàn. Bác Lạp Tư đi về hướng Nam 200 dặm chính là một thị trấn nhỏ của Ngõa Nạp vương quốc. Đáng tiếc trong 200 dặm này tinh linh chi sâm bao trùm hết cả.

Tinh linh chi sâm thuộc loại rừng nhiệt đới, rất rậm rạp, bên trong là ma thú rất nhiều, chỉ có tinh linh nhân tài mới có thể đi vào. Đặc sản nới này chính là các loại ma thú. Ma thú nếu bị thuần phục có thể trở thành tọa kỵ cho kỵ sĩ hoặc ma sủng cho pháp sư, đáng tiếc bắt chúng rất khó. Theo ta biết, ngũ cấp ma thú có thể bán được mấy ngàn kim tệ, lục cấp thì mấy vạn, nếu thất cấp thì dù có là mười vạn cũng lập tức hết hàng. Bát cấp chính là một bảo vật vô giá. Đặc biệt cửu cấp lại chính là một siêu cấp ma thú,chưa hề nghe nói ai đủ sức bắt được.

Mỗi cấp ma thú đều phân làm thượng trung hạ ba vị, khoảng cách mỗi cấp rất lớn. Hoàng kim chiến sĩ và lục cấp ma thú

tấn công trực diện cũng không sai biệt lắm. Phụ thân ta có thể đánh ngang tay với thất cấp ma thú a! Cho nên thị trấn nhỏ này nơi nơi đều là những người đi thám hiểm và thương nhân.


Vài vùng phụ cận còn có vài loài nhân tộc tồn tại

Trước hết chính là dã man nhân cuồng hóa kỹ năng. Dã man nhân trưởng thành có chiến đấu lực bình thường tương đương với một ngân cấp võ sĩ, sau khi cuồng hóa cơ thể lập tức có thể chiến đấu công bình với hoàng kim võ sĩ. Đáng tiếc cuồng hóa mà không chết thì cũng phải mất mấy năm dưỡng thương, hơn nữa dã man nhân cứ hễ đánh là không hề phân biệt địch ta gì cả, khiến cho giá trị bọn họ giảm nhiều đi trong mắt nhân tộc.

Ngoài ra những ai có khả năng mạnh mẽ trong bọn họ có thể thông qua một loại nghi thức truyền thống, khiêu chiến với địa hành long. Nếu họ đánh bại địa hành long là có thể trở thành chủ nhân của rồng, lập tức tấn cấp thành Địa hành long kỵ sĩ.

Địa hành long là ma thú lục cấp, cao 2 thước, dài 6-7 thước (tính cả đuôi), cả người lân giáp màu đen, khỏe mạnh vô cùng, phòng ngự siêu cường, dùng vũ khí thường công kích tuyệt đối không có hiệu quả. Chúng rất thích dùng hai sừng trước vây khốn địch nhân, rồi dựng thẳng người lên dùng hai chân trước phát kích, rồi dùng trọng lượng của mình đánh địch thủ té xuống đất, kết quả thật thê thảm a!

Đáng tiếc dã man nhân toàn tộc bất quá hơn 10 vạn mà địa hành long kỵ sĩ chỉ có mấy trăm.

Ngoài ra còn có dực nhân tộc. Dân cư dực nhân tộc so với dã man nhân cũng gần giống, thuần thục trường cung và trường mâu, trời sanh đã là trinh sát binh. Bọn họ đa số đều là phong hệ ma pháp sư, nhân số có mấy ngàn.

Lại còn có Ải nhân tộc, nhân số rất nhiều, khoảng mấy trăm vạn. Họ thường sống ở sơn động trên núi, am hiểu cận chiến .Ải nhân tộc nhân vốn có thực lực phi thường "thủ nã trọng chùy, thân phi cương giáp". Bọn họ vốn sinh ra để làm trọng bộ binh. Ải nhân tộc trong phương diện chế tạo vũ khí phòng cụ rất có thành tựu. Quan hệ với nhân tộc, và tinh linh nhân tộc rất tốt, trở thành một tộc ngoài nhưng không ai dám trêu chọc!

Ngoại trừ Ải nhân tộc, các tộc khác đều bị nhân tộc khinh phụ, dực nhân tộc càng bởi vì mỹ mạo bề ngoài mà bị phần lớn nhân tộc xem như nô lệ. Tại thị trấn nhỏ này thâm chí còn công khai mua bán dực nhân làm nô lệ a! Chỉ là, ta…sao lại hỏi nhiều thế a? Mặc dù bần đạo cũng không dùng, nhưng có kiện thức rộng lớn cũng là rất tốt ! Hắc hắc

Sau khi đến thị trấn này , ta liền được một tinh linh tộc vệ đội khoảng 300 người theo bảo vệ ta và mẫu thân trên đoạn đường còn lại. Ta cũng không biết mẫu thân lúc nào đã thông tri cho Nương gia mà khi vừa đến thì những người khác như đã lưu tại đây thời gian, chờ chúng ta đến.


Họ đi chung với chúng ta vốn cũng vì tinh linh chi đô không cho ngoại nhân tự nhiên bước vào. Ngoại trừ tình huống đặc biệt, như ta chẳng hạn là có thể!

Chúng ta tại trấn nghỉ ngơi hai ngày. Ta một mực huấn luyện Lôi Đạt, sự thật trong khi ta đem nó cùng đệ nhất cấp linh kiện thần khí Thủy tinh cầu cho người nhà ta xem đã khiến cho họ một trận kinh thán. Trong lòng ta cũng có chút thỏa mãn. Hắc hắc. Lý lịch thủy tinh cầu ta không nói ra một lời, làm cho bọn họ nhận định là ta ở nhà luyện tập luyện kim hết sức vất vả.

Mẫu thân khi vừa nhìn thấy liền khẳng định năng lực ta,tỏ vẻ rất quan tâm, nhưng ta cảm giác với người, nó cũng không có giá trị liên thành gì. Phụ thân mới đầu cũng không thấy giá trị, liền nói : "Cũng không tệ lắm, bất quá không có tác dụng gì."

Gia gia lúc ấy vẫn kích động quan sát ảnh tượng trên thủy tinh cầu, nghe được mẫu thân nói nhíu nhíu mày, lại đến nghe phụ thân nói rốt cuộc nhịn không được liền bộc phát nói lớn: "Câm miệng! Cái tên hỗn đãn này, ngươi có phải là một Nguyên soái không vậy, ngươi thật không thấy giá gị của nó sao? Ta thậm chí nguyện ý xuất 100 vạn kim tệ để mua nó a!" Câu nói kế tiếp hiển nhiên là nói với mẫu thân.

"Thật sự giá trị nhiều như vậy?" Mẫu thân ta hỏi lại.

"Đương nhiên, thậm chí còn nhiều hơn" Gia gia nói.

"Vậy nó có tác dụng gì?" Phụ thân mờ mịt nói.

"Ngu ngốc, nếu ta dùng nó khi công thành, ta có thể biết bên trong có bao nhiêu người, có nhiều ít,bao nhiêu lương thực, ở đâu là trọng điểm phòng thủ; trong khi dã chiến, ta liếc mắt là có thể biết địch nhân có động hướng ra sao và nhược điểm thế nào. Một khi phát hiện nơi chỉ huy bọn họ, liền có thể phái ra một đội bộ đội tinh nhuệ tấn công giết sạch, cái gì mà không thể thắng? Tình báo trọng yếu này mà không đáng 100 vạn kim tệ à?" Gia gia tiếp tục kích động nói, "Phải biết rằng, lúc trước nhân tộc cũng thậm chí từng thử dụng phi hành thuật của ma pháp sư để làm tình báo, chỉ là đáng tiếc bọn họ bay không quá cao, vừa một lát, nõ tiễn ma pháp liền có thể bắn chết họ. Về sau ma pháp sư nhân tộc vì tổn thất quá lớn mà chấm dứt. Bất quá bây giờ lại không giống , không ai lại lãng phí mấy trăm kim tệ sử dụng nỏ tiễn để bắn lên người con chim ưng cả. Được rồi, thế chim ưng ngươi có thể sử dụng buổi tối không tiểu tử?"

"Đương nhiên ạ!" Ta tự hào nói: "Mặc dù ưng bình thường không được, nhưng mà con vốn đã gia trì Liễu ưng nhãn thuật và Ma lực trinh trắc ma pháp lên người nó, không chỉ nói buổi tối không ảnh hưởng, chỉ cần khởi động ma lực trinh trắc ma pháp, con còn có thể phát hiện địch nhân trốn ở rừng rậm và trong lều trại nữa kìa! Hơn nữa, hành động hoàn toàn chim ưng có thể chỉ huy, thậm chí có thể sử dụng để truyền lại tin tức.


Gia gia, điều ngài vừa nói còn sai một chút nữa, đó là giá trị. Thủy tinh cầu không phải đơn giản như vậy, Thủy tinh cầu bình thường vốn không thể nhìn rõ ảnh tượng , hơn nữa linh hồn dung hợp vốn dĩ cũng không dễ dàng thành công, cái này chính là thấu xảo, cho nên đại lục chỉ có duy nhất một cái, tác dụng trên chiến trường cũng rất lớn, người nói xem, nó giá trị bao nhiêu?"

"Ha ha, không sai, 100 vạn kim tệ thật sự cũng không đủ. Hiện tại cho dù chỉ là quân phí cho hai quân đoàn cũng đã hơn mấy trăm vạn, một khi lâm vào giai đoạn giằng co, chiến tranh, thậm chí hai ngàn vạn cũng không gọi là hiếm. Có nó, tác dụng thật sự là quá lớn rồi, ta cũng không biết giá trị nhiều ít,bao nhiêu, ta nghĩ nên có thể so với nhất kiện thần khí a! Gia gia bỗng nói: "Chuyện này tuyệt đối phải giữ bí mật, một khi Thanh Long quân đoàn có chiến sự, ta liền có thể chinh dụng a!"

Mẫu thân từ khi biết giá trị của Lôi Đạt mỗi ngày đều kêu ta chiếu cố nó. Nếu không phải ta kiên trì, người thậm chí còn không cho phép ta thả nó bay ra ngoài chơi. Trải qua hai ngày chúng ta tiếp tục lên đường đến tinh linh chi đô.

Lúc này trong số 300 hộ vệ theo sau gồm có 200 nữ 100 nam. Mỗi người đều xinh đẹp anh tuấn lạ thường. Nữ đội trưởng đội hộ vệ vốn là bạn tốt của mẹ ta, ta gọi người là Khải Lâm a di. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Tinh linh nhân trang bị rất kỳ lạ, vũ khí có 3 kiện, một bảo bối tinh linh cung, một đoản kiếm giắt trên hông và một pháp trượng tinh xảo.

Tinh linh cung có màu xanh biếc hình như do một nhánh cây chế tác thành, được khắc hoa văn tinh mĩ và ma pháp trận. Từ tinh linh cung lộ ra một cỗ ma pháp ba động, từ ma pháp ba động có thể thấy loại ma pháp gia trì lên chúng rất giống nhau gồm địa, phong, thủy, hỏa các hệ đều có.

Pháp trượng tinh xảo cũng khắc tinh mĩ hoa văn và ma pháp trận, ba động ma pháp cường đại xuất ra khí thế bất phàm. Còn đoản kiếm ta không có nhìn kỹ, bất quá cũng đều là ma pháp gia trì, có lẽ chúng là tác phẩm của Ải nhân.

Quần áo bọn họ đều là đằng giáp, được khinh tiện kiên cố, cũng là một vật phẩm ma pháp phi thường tinh mĩ. Họ còn có nhiều vật phẩm ma pháp khác như hạng liên, nhĩ hoàn, giới chỉ ít nhất là hai cái, trời ạ, tinh linh đều giàu có như vậy sao? Tinh linh chi đô đều thế này à? Bọn họ mỗi người đều mang vật phẩm giá trị cũng phải mấy vạn kim tệ a.

Ta đem nghi vấn này nói cho mẫu thân, mẫu thân liền cười nói: " Ma pháp sư của tinh linh nhân tộc rất nhiều. Bọn họ không giống loài người vì phải sanh kế mà lao lực. Vốn dĩ tinh linh chi sâm có rất nhiều dã quả và ma thú làm thức ăn, bọn họ có rất nhiều thời gian và tinh lực dùng cho chế tạo các loại ma pháp vật phẩm. Hơn nữa giết ma thú xong liền có rất nhiều ma hạch, ma tinh có thể cùng Ải nhân trao đổi, cũng có thể đổi cả tài liệu chế tác, cho nên mới có nhiều vật phẩm ma pháp như vậy, bất quá cũng không phải mỗi người đều có nhiều như vậy, bọn họ là tinh nhuệ hộ vệ của đại vương mà! Nhiều một chút cũng đúng thôi."

"Tại sao nhân tộc không bắt chước tinh linh nhân làm vậy rồi đem bán các vật phẩm ma pháp? Vật phẩm ma pháp trong thế giới nhân tộc là rất ít a" Ta hỏi

"Nhân tộc không thể tiến vào tinh linh chi sâm, tinh linh nhân vừa ra khỏi là có thể bị bọn phiến tử cướp ngay, nên tinh linh nhân cũng rất ít ra ngoài. Cho nên rất ít có tinh linh vật phẩm lưu lạc đến thế giới loài người, ngay đến ta làm công tước phu nhân chưởng quản Long gia thương hội cũng chỉ mới có cơ hội sở hữu một ít thôi. Ta cũng thường giúp bọn họ đổi cho loài người những vật phẩm ma pháp họ không dùng đến, bọn họ rất cảm kích ta a".


"Tinh linh thích thứ gì ở nhân tộc vậy mẫu thân?" Ta hỏi

"Pha lê, kiếng, diêm, ti trù* và công nghệ phẩm. Bọn họ còn rất thích những món điểm tâm của nhân tộc, lúc này ta cũng là đang dẫn theo mười xe hàng hóa sẽ đổi được không ít đồ a"

"Người để ở đâu sao con không thấy?" Ta hỏi

"Trong không gian giới chỉ!" Mẫu thân chỉ vào một hắc giới chỉ trên tay giải thích.

"Không gian giới chỉ! Có thể có không gian lớn vậy sao, có thể xem là bảo vật của Vô giới a?" Ta ngạc nhiên nói

"Nhìn đi, kà mẫu thân đã cho ta giá trang này! Toàn đại lục cũng chỉ có mấy người có không gian giới chỉ lớn như vậy, cho dù là loại không gian nhỏ thì toàn đại lục cũng chỉ có bất quá hơn 10 cái thôi, mỗi cái đều là có giá trị vô cùng a!" Mẫu thân tự hào nói

Đoạn đường tiếp theo chúng ta cũng không có nói chuyện nữa, ta bắt đầu chú ý ở xung quanh hơn. Hai bên đường cây cối rất rậm rạp, năm ngày sau chúng ta đi đến một khóm rừng bên bờ một cái đầm, trời đã tối, chúng ta quyết định tìm một chỗ nghỉ chân. Không thể ngủ trên xe ngựa, ta và mẫu thân quyết định dựng lều ngủ chung. Cả ngày mệt mỏi, ta nhanh chóng vào lều là ngủ say ngay. Nửa đêm ta đột nhiên bị một luồng khí tức cường giả làm ta tỉnh giấc.

Định tâm, ta vội vàng dụng nguyên thần tra xét, phát hiện quả có hai cường giả đang ở ngoài 100 trượng sâu trong ao đầm chiến đấu, chính bọn họ đã tỏa ra sát khí ảnh hưởng đến nguyên thần làm ta tỉnh giấc. Ta cũng không muốn không làm ảnh hưởng người khác, cũng không hiểu vì sao chỉ mình ta bị đánh thức. Mặc dù ta biết rõ nguy hiểm, nhưng cũng do lòng hiếu kỳ không thể khống chế, ta mạo hiểm quyết định, mau chân đến xem hai cường giả này chiến đấu!

* Tinh linh chi đô : Có thể dịch là Thành đô của tinh linh nhân. Nhưng ta vẫn cứ giữ nguyên cho nó…hay^^

** Địa nghiễm nhân hi : Đất rộng người thưa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui