Trương Tam Phong Dị Giới Du


"Ha hả, người chim đưa mỹ nữ cho ngươi là đòi mạng già của ngươi, ta đây mặc dù không cho ngươi thứ gì, thế nhưng ít nhất có thể bảo đảm an toàn của ngươi." Bần đạo cười hì hì nói: "Ta nghĩ chuyện đơn giản như vậy, tự nhiên ngài phải biết nên lựa chọn như thế nào, đúng không?"

"Hai phe các ngươi toàn là đồ khốn kiếp, tiên sư chúng nó – vậy thì ta không giúp ai cả, tạm được rồi chứ?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ giận dữ nói.

"Tùy ngươi thôi." Bần đạo cười gian nói: "Dù sao một khi chiến sự bất lợi, ta kiếm đường chạy cũng phải ưu tiên Minh giới rồi, bần đạo mà chết đạo hữu cũng có thể làm cái đệm lưng cho ta, ta chết cũng cao hứng nha!"

"Ngươi, ngươi thật sự khốn kiếp." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta hiện tại mới phát hiện, thì ra ngươi so với lũ người chim còn ác hơn nhiều. Lão tử không chọc giận ngươi nữa, tại sao ngươi còn không bỏ qua cơ chứ?"

"Ha hả, dường như một tên cầm thú chuyên ăn thịt người như ngươi không có tư cách chỉ trích ta nha?" Bần đạo cười nói: "Con người của ta luôn luôn bình đẳng bác ái, ta không phạm người thì người đừng có phạm ta, từ thời khắc ngươi sử dụng pháp thuật giam cầm đánh lén ta bắt đầu, ngươi nên có giác ngộ bị ta trả thù mới đúng."

"Ngươi có tin ta liều mạng trở mặt với đám người chim, cũng phải chém giết ngươi ngay tại chỗ này hay không?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ đằng đằng sát khí nói.

"Ha hả, ngươi giết không được ta, chỉ cần một khi đánh nhau, ta sẽ đi tới Thiên Giới Chi Môn ngay lập tức, sau đó chúng ta một đường phá hư xuống, cho đến khi phá hủy Thiên Giới luôn mới vui." Bần đạo cười nói: "Thực lực của ta không đủ, lực phá hoại không đủ, thế nhưng có ngươi phối hợp, chúng ta nhất định có thể đập phá toàn bộ thành thị Thiên Giới thành phế tích, có muốn hiện tại thử một chút hay không?"

"Ngươi ~?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ giận đến toàn thân phát run, sát cơ càng ngày càng đậm. Mắt thấy sắp sửa liều lĩnh bộc phát rồi.

Bần đạo nhìn thấy chọc hắn giận đến mức đó là đủ rồi, vội vàng nghiêm sắc mặt nhìn hắn nói, "Lần này nếu như ngươi xuất thủ hỗ trợ. Chỗ tốt thực chất tự nhiên là không có, nhưng mà ~!" Bần đạo nói tới đây cố ý dừng lại.

Minh thần Tạp Ba Tư Cơ quả nhiên rút lui, vội vã hỏi tới: "Nhưng mà cái gì?" Hắn vừa nói câu này cơn giận đã tiêu tán đi rất nhiều.

"Nhưng mà thái độ của ngươi có thể đổi lấy rất nhiều giao tình, ít nhất nữ thần Tự Nhiên và nữ thần Nguyên Tố sẽ cảm kích ngươi, sau này ngươi có chỗ cần nhờ, tự nhiên người ta sẽ tận lực thỏa mãn." Bần đạo cười nói: "Các tính tình nàng đều là tri ân tất phải trả, hoàn toàn không giống với người chim, hơn nữa thân là nữ thần nên rất ít khi có việc cầu người, cho nên đối với ngươi mà nói. Đây là cơ hội hiếm có đó?"

"Ta là thần đứng đầu Minh giới, làm sao cần đến các nàng làm gì?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ làm bộ bình thản nói, mặc dù khẩu khí cứng rắn. Thế nhưng đã không còn mạnh miệng như trước kia nữa, hiển nhiên hắn đã động tâm rồi.

"Không thể nói như vậy, ai cũng không biết chắc tình huống rủi ro phát sinh ở sau này, tỷ như Hỏa Thần, Hải Thần chính là ví dụ đấy thôi. Bọn họ quá mức cao ngạo, không có một người bằng hữu, cho nên bị tính toán cũng không ai biết. Rồi nữ thần Tự Nhiên có thể tìm được nữ thần Nguyên Tố và ta hỗ trợ. Đây chính là chỗ tốt của bằng hữu, vạn nhất ngày nào đó ngươi bị người chim tính toán, những người bạn như chúng ta sẽ tới giúp cho ngươi ?"

"Ai dà, được rồi." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thở dài nói: "Ta đây sẽ giúp các ngươi một phen, coi như là lưu cho mình một con đường lui, đám người chim thật sự quá mạnh mẽ, danh dự lại thối muốn chết, bọn họ nếu như dễ dàng thu thập các ngươi, chỉ sợ sẽ không bỏ qua cho ta."

"Chuyện này là đương nhiên." Bần đạo mỉm cười giơ chén rượu lên, cười nói: "Hợp tác khoái trá."

"Khoái trá." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bất đắc dĩ cầm lấy cái chén của mình uống một hớp. Buồn bực cười khổ nói: "Ta đây là lần đầu tiên trong đời chỉ dựa vào mấy câu nói đã phải giúp người làm không công đấy? Tiểu tử, cái mồm của ngươi đúng là lợi hại mà!"

"Sai." Bần đạo cười hắc hắc nói: "Chúng ta đều là người sáng mắt không nói tiếng lóng, không phải miệng của ta lợi hại để thay đổi dự định của ngươi, mà do thực lực của ta làm cho ngươi biến chuyển. Nếu như ta bị ngươi bắt được dễ dàng, ngươi nhất định sẽ trực tiếp bắt ta chuyển giao cho người chim để đổi lại một ngàn thiên sứ mỹ nữ, ta có nói đằng trời cũng không dùng được, đúng không?"

"Hắc hắc." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bị ta nói toạt ra màn xiếc, không hề không đỏ mặt, đỉnh đạc nói: "Không sai, ta tìm đồng bạn hợp tác chứ không phải tìm phế vật, nếu biết rõ các ngươi khẳng định thua, ta làm sao ngu ngốc đi giúp các ngươi chứ? Nói đi nói lại, thực lực các ngươi thật sự khiến cho ta kinh hãi, thực lực của ngươi tối đa chỉ là bản lãnh ngang với Thiên sứ tám cánh, tinh thần lực chỉ hơi mạnh một chút, cũng chỉ là cấp bậc Đại Tôn, mà trên thực tế còn kém hơn Đại Tôn một ít. Thế nhưng ta không thể hiểu rõ, tại sao ngươi lại có lực chiến đấu mạnh mẽ như vậy vậy? Ngay cả không gian giam cầm của ta vốn có thể giam cầm Đại Tôn cũng bị ngươi phá đi dễ dàng, rốt cuộc ngươi là cái quái thai nào sinh ra thế hả?"

"Ha hả, đây là bí mật của ta." Bần đạo cười nói: "Nếu như muốn biết, cầm ra một vạn con Cốt long làm phí tình báo, ta sẽ nói cho ngươi biết."

"Ngươi cũng quá đen tối đi? Một vạn con Cốt long? Ngươi cho rằng Cốt long là gà aa..a? Minh giới chúng ta tổng cộng có không tới con số trăm vạn, ngươi chỉ nói một câu đã muốn đổi lại nhiều như vậy? Nói đùa gì vậy." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bất mãn lớn tiếng nói.

"Không đổi hả? Chẳng lẽ mua bán cũng không được, ngươi gấp cái gì?" Bần đạo cười ha hả nói.

"Mua bán? Tốt lắm, chúng ta liền nói chuyện mua bán. Sợi dây băng thần khí kia đổi lại hay không? Ta ra giá một vạn Cốt long." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ đột nhiên nói.

"Một vạn Cốt long?" Bần đạo cúi đầu suy tư, không phải không thừa nhận, đám Cốt long này đối với ta rất có lực hấp dẫn. Dĩ nhiên, ta không thể nào dùng Hỗn Thiên Lăng đổi lại bọn chúng, nhưng mà bảo bối của ta nhiều như vậy, tựa hồ trong đó còn có một thứ đặc biệt thích hợp với tên dâm đãng này.

Nghĩ tới đây, bần đạo nói với Minh thần Tạp Ba Tư Cơ: "Sợi dây băng đó là binh khí tùy thân của ta, không thể nào cho ngươi được, ngươi bỏ qua tâm tư đó đi. Thế nhưng ta còn có vài thứ tốt khác, ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ thích, tuyệt đối có thể khiến cho ngươi mê muội."

"Thứ gì? Lấy ra xem một chút?" Ánh mắt Minh thần Tạp Ba Tư Cơ sáng lên, khẩn cấp nói.

"Món đồ quá lớn, nơi này không thể thả ra, ngươi đi theo ta." Bần đạo vừa nói, thuận tay vẫn ném một kim tệ lên trên bàn, sau đó thuấn di một cái đi ra một chỗ hoang vắng ở ngoài thành.

Sau một khắc, Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cũng đi theo đến bên cạnh ta, thúc giục: "Vật tốt gì đó, mau lấy ra cho ta nhìn xem."

"Ha hả, chớ vội." Bần đạo cười nói. Tiếp theo ta tiện tay bố trí đạo pháp kết giới phòng ngừa năng lượng ba động tiết ra ngoài, sau đó mới chậm rãi từ trong hư không lấy ra một kiện đồ vật, đưa ra cho Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nhìn. :

Chỉ thấy trong lòng bàn tay bần đạo có thêm một cỗ kiệu hình bát giác được điêu khắc khéo léo vô cùng. Tạo hình đặc biệt kỳ lạ, mỹ quan bắt mắt. Bản thân cỗ kiệu chính là một cái giường, mặt trên còn có cái ô che trên đầu, một hàng vải mỏng tang buông xuống, che chắn cảnh tượng ở bên trong.

"Đồ chơi nhỏ như vậy? Tại sao khi nãy không thả ra cho rồi? Còn hành hạ ta đi một hồi làm gì?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bất mãn nói: "Mặc dù năng lượng ba động của nó coi như không tệ, nhưng mà nhiều nhất chỉ tính là thứ do một một gã chủ thần cấp một chế tạo. Uy lực có thể mạnh mẽ bao nhiêu chứ?

"Ha ha." Bần cười to nói: "Ngươi xem." Vừa nói, ta ném cỗ kiệu ra xa xa, nhất thời cỗ kiệu đón gió thổi lớn lên, trong nháy mắt biến thành một cỗ kiệu xa hoa khổng lồ. Chỉ riêng cái giường lớn của cỗ kiệu đã có đường kính chừng mười thước. Không chỉ như thế, sau khi cỗ kiệu phóng lớn đột nhiên bên dưới cái tán che hiện ra ba mươi sáu mỹ nữ ăn mặc phóng đãng. Tám người mang kiệu, tám quạt, tám bay múa ở giữa không trung, tám ở trên giường dùng nhạc khí trình diễn ca xướng.

Đây là cỗ kiệu của chủ thần Tiểu Quỷ Tử - Tu Tả Chi Nam. Khi bần đạo phi thăng được năm trăm năm, thành tài lại hạ xuống Nhân Gian Giới tu luyện. Lúc ấy ta vừa mới xuất quan trở lại nhân gian nghe ngóng, Tiểu Quỷ Tử đánh một trận chiến giết chết bốn trăm ngàn quân dân. Làm cho ta đây cả kinh mặt mày tái mét, lại hỏi thăm được bọn họ làm ra đủ loại tội ác khiến người ta giận sôi. Cuối cùng còn nghe thấy Thiên Chiếu và Tu Tả Chi Nam từng lợi dụng linh hồn chết trận trong chiến tranh luyện chế pháp khí tà ác.

Dưới cơn lửa giận, ta đây đánh thẳng tới cửa, đáng tiếc lúc ấy thực lực ta không đủ, không thể triệt để hủy diệt bọn họ, chỉ có thể phá hủy thân thể Tu Tả Chi Nam, Thiên Chiếu trọng thương bỏ chạy, từ đó ẩn núp trốn tránh ta. Hơn nữa, nhờ có người chim và chủ thần Tây Phương cố ý che chở. Cho nên ta tìm không ra bọn hắn, về sau ở thời điểm ám toán ta và Athena mới xuất hiện lại. Ài, hối hận chết ta, diệt cỏ không diệt tận gốc, chính là để lại phiền toái cho mình. Vọng động là ma quỷ mà, ta lúc ấy nếu như đi tìm thêm vài trợ thủ, đánh cho bọn hắn trọn đời không siêu sinh mới tốt.

Cỗ kiệu này chính là chiến lợi phẩm ngày đó, Tu Tả Chi Nam phải mất khá nhiều khí lực mới chế tạo ra. Chớ có xem thường ba mươi sáu mỹ nữ kia, bọn họ là thị nữ đã đi theo Tu Tả Chi Nam từ rất sớm, trải qua mấy ngàn năm tu luyện có được bản lãnh bán thần rồi, các cũng ít nhất cũng có thực lực Thiên sứ sáu cánh. Coi như là vợ bé của Tu Tả Chi Nam, sau khi Tu Tả Chi Nam chơi chán, liền mang cả đám vào luyện chế thành pháp khí tà ác này. Cỗ kiệu này lúc bình thường Tu Tả Chi Nam dùng để dâm loạn, bần đạo bắt được có lòng phá hủy, nhưng lại tiếc những tài liệu tốt kia, vì thế vẫn sưu tầm để ở trong kim liên.

Hiện tại vừa lúc mượn cơ hội này chuyển giao cho Minh thần Tạp Ba Tư Cơ, lấy ánh mắt sắc quỷ của lão dĩ nhiên biết được giá trị vật này. Quả nhiên, sau khi ba mươi sáu mỹ nữ xuất hiện, ánh mắt Minh thần Tạp Ba Tư Cơ lập tức nhìn thẳng, thậm chí nước miếng chảy ra hai hàng. Những nữ nhân này đều là đứng mỹ nữ nhất hạng do Tiểu Quỷ Tử lựa chọn, nếu không cũng không thể cho đi làm thị nữ rồi.

Các nàng ở trong cỗ kiệu này lâu dài ảnh hưởng, ăn chơi trác táng không biết bao nhiêu năm tháng, sớm đã quên mất liêm sỉ là thứ gì rồi, tất cả cơ hồ không có mặc quần áo, động tác ngôn tình phong tao vô cùng. Kể từ khi bị ta lấy được, cho tới bây giờ cũng không có mang ra, hiện tại thật vất vả mới có cơ hội biểu hiện, các nàng tận tình biểu hiện ra sự khát vọng, khiến cho dâm trùng Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bắt đầu bò lên tận não.

Khà khà, nhìn Minh thần Tạp Ba Tư Cơ biểu hiện, bần đạo đã biết có cửa rồi, hắc hắc, Tu Tá ơi là Tu Tá, ngươi bị sừng trâu đâm chết cũng đừng có trách ta, ai bảo nhóm tiểu lão bà của ngươi quá phong tao làm chi? Nếu như các nàng là phụ nữ đàng hoàng, ta đây làm như vậy thật sự không tốt cho lắm, nhưng mà bây giờ nhìn lại ta đây mà không đưa ra, các nàng khẳng định oán hận ngược ta ấy chứ.

"Cẩn thận." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nhìn không chớp mắt, ngó đăm đăm vào đám nữ nhân nói: "Ta đổi lại, một vạn Cốt long, mau đưa các nàng cho ta." Nhìn bộ dáng kia, hình như hắn hận không thể xách súng lên ngựa tại chỗ hay sao đó?

Vào lúc này, bần đạo trực tiếp thu cỗ kiệu vào, cười nói: "Xin lỗi, đồ tốt như vậy, một vạn Cốt long không bán."

"Vậy ngươi muốn bao nhiêu? Nói mau." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thúc giục: "Không nên quá mức đó, nhẫn nại của ta là có hạn độ."

"Ha hả, ta đây nói rõ vậy, ta có ba điều kiện, đáp ứng hết chúng ta tựu thành, không đáp ứng, cho dù..." Bần đạo cường ngạnh nói: "Coi như cho tới bây giờ ngươi chưa từng thấy nó là được rồi."

"Trời đất ơi, mang ra chọc cho ta nổi lửa lên rồi, còn có thể làm như chưa từng nhìn thấy?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ giận dữ hét: "Nói điều kiện ra nhanh lên."

"Thứ nhất, ta muốn hai vạn Cốt long, trong đó phải có hai đầu Cốt long Hoàng, 2050 đầu Cốt long vương, còn lại là Cốt long bình thường, sải cánh không thể dưới ba mươi thước." Bần đạo nghiêm túc nói.

"Trời đất, ngươi cũng quá tham lam đi? Cốt long Hoàng ta đây có bao nhiêu chứ?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ giận dữ nói: "Kiên quyết không được, ngươi đây là đang lừa gạt. Chỉ có mười mấy nữ nhân đã muốn thu nhiều thủ hạ của ta như vậy? Ngươi cho rằng ta đây thật sự là hôn quân hả?"

"Hừ." Bần đạo cười lạnh nói: "Ngươi, cái tên ngu ngốc này, chẳng lẽ chỉ biết nhìn thân thể của các nàng thôi sao? Các nàng kém cõi nhất cũng có thực lực Long vương, bốn nàng dẫn đầu lại là cấp bậc Long Hoàng, ngươi cho rằng các nàng chỉ để cho ngươi chơi thôi hả? Các nàng đều là bán thần thực lực cường hãn đó. Hơn nữa, các nàng tổ hợp lại thành một trận pháp, uy lực cực kỳ cường hãn, nói không khách khí, dù có là ngươi muốn thu thập các nàng cũng không phải là chuyện dễ dàng đâu."

"A?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nhất thời á khẩu không trả lời được, hắn dĩ nhiên nhìn ra thực lực của những nữ nhân kia, chỉ là ta đây ra giá quá ác, hắn thật sự không nhịn được mà thôi. Hiện tại bị ta nói mới thanh tỉnh một điểm, chỉ biết than thở: "Nhưng mà số lượng hai vạn hình như hơi nhiều quá?"

"Số lượng mặc dù nhiều nhưng mà chất lượng kém cỏi." Bần đạo cười lạnh nói: "Bốn Long Hoàng bên ta đổi lại nhiêu đó người của ngươi. Ngươi còn không biết xấu hổ nói mình lỗ lả? Chơi không được, chuyện mua bán này không làm nữa." Nói xong, ta xoay người rời đi. Dĩ nhiên ta là giả vờ giả vịt, nếu không, ta đã trực tiếp bay đi luôn rồi.

Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thấy thế, vội vàng kéo ta lại, nói: "Đừng đi. Coi như ta sai lầm đi, không được hay sao? Cứ như vậy, ta đồng ý."

"Hừ, chiếm tiện nghi còn khoe mã. Thật sự chưa từng thấy tên nào như ngươi." Bần đạo cười lạnh xoay người lại nói.

"Rồi rồi, ta biết rồi mà, ta chiếm một món lời nhỏ, tạ ơn tiểu huynh đệ." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ vội vàng cười làm lành nói: "Nói điều kiện thứ hai đi?"

Thật ra so sánh ba mươi sáu nữ nhân và hai vạn Cốt long, trên phương diện lực chiến đấu là mỗi người mỗi vẻ, một bên là chất lượng tốt, một bên là số lượng nhiều, đúng là không tính ai chiếm tiện nghi của ai. Nhưng mà Cốt long không thể nào thỏa mãn thú tính của Minh thần Tạp Ba Tư Cơ, nếu như tính về điểm này, dĩ nhiên là nữ nhân trọng yếu hơn Cốt long rồi.

"Thứ hai, ta có một gã thuộc hạ, cầm thần khí Minh thần trớ chú của ngươi, ta muốn ngươi giải trừ linh hồn khế ước đối với hắn. Để cho hắn sau này có thể thoát khỏi ngươi khống chế, tự ý trưởng thành." Bần đạo cười nói: "Thế nào? Đối với ngươi chẳng qua là tiện tay mà thôi."

"Trời đất ơi, như vậy sao được? Nếu như giải trừ, chẳng khác nào ta mất đi quyền sở hữu đối với món đó thần khí rồi?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bất mãn nói: "Đây không phải là ta mất đi một thần khí sao? Ta còn không đổi được kiện thần khí của ngươi, bản thân lại mất đi 2 vạn Cốt long còn không tính, nay phải mất đi một cái thần khí nữa, ngươi cũng quá đen tối đi?"

"Không thể nói như vậy." Bần đạo bất mãn nói: "Chiếc nhẫn kia thì tính là cái gì? Chỉ là một thứ ngươi nhất thời chế tạo mà thôi, ngươi thật sự có chỗ tốt từ nó sao? Sợ rằng không có chỗ nào dùng được đâu."

"Chuyện này không liên quan đến ngươi." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ ương ngạnh nói: "Trước kia không có, không có nghĩa là sau này không có. Dù sao đám Cốt long của ta đã có thể bồi bổ lại những nữ nhân kia, ngươi không có lý do gì lại để cho ta tổn thất thêm một thần khí."

"Ha ha." Bần đạo cười to nói: "Tốt, cứ dựa theo ngươi nói, những Cốt long kia có thể bồi bổ lại nữ nhân, nhưng mà cỗ kiệu của ta ngươi còn chưa có bồi cho ta đây? Cỗ kiệu kia được chế từ tài liệu cực kỳ hiếm thấy, công nghệ chế tạo mặc dù hơi kém, nhưng mà chỉ cần ngươi cải tiến thêm là có thể nâng cao uy lực, đặc biệt là cái dù và màn che rủ xuống, đều là pháp bảo cực phẩm phòng ngự đó, Thiên sứ tám cánh công kích căn bản không có hiệu quả, ngươi suy nghĩ một chút đi, nếu như ngươi cải tạo thành công nó sẽ lợi hại đến cỡ nào đây?"

"Cái này ~!" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bắt đầu do dự.

"Một chiếc nhẫn vứt đi không biết lúc nào có thể sử dụng, lại có thể đổi lại kiện thần khí phòng ngự tốt như vậy, ngươi đừng có mà không biết đủ." Bần đạo cười lạnh nói: "Nếu không phải vì thuộc hạ của ta, ta đây mới không có ngu như vậy. Đổi hay không đổi, cho ta một câu thống khoái đi."

"Đổi !" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ rốt cục khuất phục, cúi đầu hữu khí vô lực nói: "Ngươi không đi làm gian thương thật sự là lãng phí nhân tài mà. Một điều kiện cuối cùng là cái gì? Ta nói trước, nữ nhân và cỗ kiệu ta đã đổi rồi, còn muốn bảo ta cho ngươi thêm bất kỳ món gì cũng không thể nào, cho dù là một Khô Lâu binh cũng không được."

"Không cần ngươi cho ta cái gì!" Bần đạo cười nói: "Ta muốn ngươi ở đây giúp cho ta một việc vào lúc chiến hậu."

"Là việc gì?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ hỏi.

"Toàn lực xuất thủ công kích một vật." Bần đạo cười nói: "Yên tâm, chỉ cần ngươi xuất thủ một lần thôi. Ngươi chiếm ta nhiều tiện nghi như vậy, ta đây ra yêu cầu này cũng không có quá phận chứ?"

"Được rồi." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bất đắc dĩ nói: "Chúng ta một lời đã định, mau đưa đồ vật kia cho ta."

"Ha hả." Bần đạo cười nói: "Ngại quá, danh dự các hạ thật sự làm cho ta không yên tâm lắm. Cho nên, chúng ta giao dịch phải sau khi đại chiến chấm dứt mới có khả năng tiến hành, nếu như ngài có bất kỳ hành động nào thiên vị người chim, món đồ này vĩnh viễn không nằm trên tay của ngươi rồi."

"Ngươi, ngươi khinh người quá đáng." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cả giận nói: "Ngươi nếu như chết ở trong đại chiến thì làm sao bây giờ?"

"Ha ha, yên tâm, trước khi chết ta sẽ tới Minh giới tìm ngài, đến lúc đó ta sẽ đưa cho ngài. Chu toàn chưa?" Bần đạo không thèm quan tâm gì nữa, chỉ cười lớn nói toạt ra.

"Trời đất!" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nổi giận mắng: "Khi ngươi bị đuổi giết lại mang cho ta vật này, rõ ràng là muốn đám người chim tìm ta phiền toái hả? Ngươi, cái tên này, quá mức vô sỉ rồi. Rõ ràng là giá họa mà."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui