Text:
"Người nào?" Athéna tò mò hỏi.
"Đương nhiên là những quân nhân đóng ở thiết bích quan rồi." Bần đạo bất đắc dĩ nói :"Bởi vì mà hí kích này chúng ta nhất định phải diễn cho giống, không thể có chút sơ hở làm cho người ta sinh nghi, cho nên đại chiến song phương tuyệt đối sẽ rất kịch liệt, thương vong nhất định sẽ tương đối lớn. Mà nếu như phá quan, những bộ hạ của ta sợ là từ thương thảm trọng. Bọn họ là không thể nào biết Bí mật của nàng, cũng không rõ là mình đang tiến hành một trận chiến tuyệt đối sẽ thất bại, ta cảm thấy có lỗi với bọn họ."
" Không có biện pháp, đây là chiến tranh, chiến tranh tàn khốc." Athéna cũng rất bất đắc dĩ nói Muốn trách cũng chỉ có thể trách bọn họ chỉ là tiểu nhân vật. Đừng quên, chàng thường xuyên treo ở trên miệng một câu, từ bất chưởng binh (nhân từ không thể cầm binh)."
"Ai! Ta vốn cũng không phái tướng quân, ta là đạo sĩ mà?" Bần đạo cười khổ nói :"Ta thật sự không thể coi mạng người như là quân cờ để đùa chơi, đó rành rành là người, không phải quân cờ a? Cho nên ta mới luôn dùng ám chiêu chiến thẳng, vì chính là giảm bớt thương vong chiến tranh. Nhưng không ngờ lại bị chụp lên đầu cái mũ âm hiểm quân thần, thật là buồn bực."
"Vậy bày chờ chàng lại nghĩ ra một ám chiêu a, chỉ cần hợp lý hẳn là có thể giãi quyết được chuyện này." Athéna cười nói.
" Nói rất đúng!" Bần đạo lập tức cúi đầu suy tư một trận, sau đó đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, lập tức liền có chủ ỷ, hung phấn nói :"CÓ rồi, chúng ta đến lúc đó chỉ cần như thế này... ha ha. nàng có thể thoái mái đoạt thành, ta cũng có thể giảm bớt thương vong. Mấu chốt nhất là, như vậy nàng không những không có sơ hở, ngược lại sẽ được bọn hắn coi là thiên tài quân sự cần được trọng điểm bồi dường không chùng?"
" Ha ha!" Athéna hưng phấn nói :"Người phương đòng các chàng mưu mô nhiều thật, chẳng thể trách bị người đời gọi là âm hiểm quân thần, được, cứ làm như thể đi."
"Ha ha!" Bần đạo mỉm cười, nói :"Chuyện của nàng coi như giải quyết xong. Nhưng mà bên kia còn thật phiền toái a! Thật không nghĩ tới bọn hắn không ngờ tại trên biển vận dụng quân nhiều như vậy, hơn nữa còn coi trọng chiến hạm của chúng ta như thế, đây có chú khó khăn a? Tràm vạn đại quân còn dễ nói, mấy năm nay mấy năm nay làm ra kim chúc hóa vong linh cũng đủ liều một lần, nhưng vấn đề là năm mươi thiên sứ chiến tướng kia, ta tìm đâu ra nhiều cao thủ như thế a?"
"Chàng không phải có hòa nguyên tố giới dưới tay sao? Thật sự không được thì kêu Minh thần xuất động, dưới tay hắn cao thủ cũng là rất nhiều." Athéna nhắc nhỡ nói.
"Không được!" Bần đạo lắc đầu nói, "Mục đích cuối cùng của chúng ta không phải là chút thiên sứ quân đoàn ấy, cho nên bọn họ tuyệt đối không thể bại lộ sớm, để tránh hù sợ đám điểu nhân."
"Vậy chàng nói nên làm cái gì bày giờ." Athéna hỏi. "Chẳng lẽ chàng còn có ám chiêu gì."
" Dường như hẳn là có?" Bần đạo không xác định nói dường như ta nắm được bản chất của chuyện này, thứ nhất, bọn hắn là bên chủ động công kích, là bên phòng ngự, ta có quyền lựa chọn chiến trường. Thứ hai, mục đích của bọn hắn là chiến hạm của ta, hơn nữa là hoàn toàn không tổn hại đến nó. Chỉ cần có hai điểm này, có lẽ ta có thể tạo ra một hoàn cảnh cực kỳ bất lợi đối với bọn hắn. sau đó nhờ vào khoa học kỹ thuật của các Địa Tinh bù đắp vào thiếu hụt cao thủ."
"Nghe cũng có đạo lý, vậy chàng tính toán làm thế nào?" Athéna vội vàng hôi.
"Ta cũng không phải là Gia Cát Lượng, sao có thể thoáng chốc nghĩ ra được, ta chỉ là có ý tường, cụ thế bố trí như thế nào còn phái cùng Vong Ưu các nàng thương lượng sau mới biết được." Bần đạo cuối cùng cười nói hôm nay cuối cùng không có đến không, nhìn một hồi vở kịch hay, còn có chiếm được tin tình báo quan trọng, hắc hắc, điểu nhân lần này chết chắc rồi."
"Vậy chàng sau này thường xuyên đến gặp ta nhé!" Athéna vẻ mặt u oán nói,"Đày là lần đầu tiên chàng tới tìm ta."
"Hắc hắc, còn không phái là vì sợ bại lộ thân phận của nàng sao?" Bần đạo bất đắc dĩ giãi thích nói
"Lấy bổn sự của ta và chàng, có khả năng bị người khác phát hiện sao?" Athéna trừng mắt nhìn ta nói :"Ta làm sao nghe giống như là chàng đang chống chế?"
" Tuyệt đối không có, ta lúc nào cũng nhớ đến nàng, như thế nào lại không muốn gặp nàng chứ?" Bần đạo vội vàng phủ nhận nói, sau đó nhanh chóng bổ cứu nói :"Ta thấy nơi này không tệ, bằng không chúng ta cách vài này đến nơi này gặp nhau đi?"
"Tốt! Đày là chàng nói. không cho phép sai hẹn à nha!" Athéna cười hưng phấn nói ba ngày, ta muốn chàng ba ngày đến một lần."
"Ba ngày hả?" Bần đạo cau mày cười khổ nói, bất quá ta đột nhiên nhìn thấy sắc mặt không tốt của Athéna. nhanh chóng lập tức sửa lời nói :"Có phái là chút dài quá hay không? Hai ngày được không?"
" Ha ha. gia hỏa khẩu thị tâm phi!" Athéna bị bộ dáng của ta chọc cho buồn cười, nói : "Không cần hai ngày, ta nói ba ngày là ba ngày. Ta đi trước, ba ngày sau gặp lại. nhớ rõ phải tới a. Nếu để cho ta leo cây, ta sẽ cho chàng biết tay." Nói xong, hôn ta một cái sau đó hóa thành một đạo kim quang bay đi.
"Ha ha!" Bần đạo hạnh phúc tự nhủ :"Giống như trở lại những ngày đầu mới yếu nhau, cảm giác này, thật tuyệt! Ha ha!" Dứt lời, ta cũng trực tiếp ngự kiếm bay đi.
Vài ngày sau, Giáo Đình rốt cục công khai tuyên bố thái độ đối với thảm bại lần này, bọn hắn kịch liệt lên lên án chúng ta đánh lén hạm đội vận chuyển tiếp tế của Giáo Đình, nói đây là khiêu khích đến hòa bình trên đại lục. Nếu Tự Nhiên Thần Giáo chủ động khơi mào chiến tranh. như vậy Giáo Đình cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước. Vì vinh dự cùng tôn nghiêm của Quang Minh thần, Giáo Đình chính thức quyết định, phái ra đại quân tháo phạt Tự Nhiên Thần Giáo. Tướng quân xuất chinh thảo phạt lần này sẽ do Thánh nữ Tiên Nhã đảm nhiệm, bao gồm năm mươi vạn Thánh nữ bảo hộ quân đoàn, liên quân một trăm vạn do hai đại đế quốc hợp thành, còn có năm nghìn thiên sứ quân đoàn từ Thiên giới. Bọn hắn từ đường bộ tiến công, lao thẳng tới thiết bích quan, sau khi phá được thiết bích quan sẽ tấn công đến thành Thượng Hải.
Tuyên bố của Giáo Đình có thể tóm gọn trong hai chừ "vô sỉ". Bọn hắn càn bản là không đề cập tới lần trước tàn sát hàng loạt dân trong thành, thậm chí đem hạm đội chiến đấu nói thành hạm đội vận tài, đem đánh lén nói thành là tiến hành hậu cần tiếp tế, không biết là ai vẻ ra những lời nói dối này, thật sự là rất tài tình. :
Hơn nữa. làm cho người ta khó hiểu chính là, nhân số mà bọn hắn xuất chinh lần này, lộ tuyến hành quân, thậm chí mục tiêu công kích đều nói ra rõ ràng. Đây còn là đánh giặc a? Hiển nhiên đây là cố ý tạo chướng ngại cho Tiên Nhã. người sáng suốt ai nấy đều thấy được.
Chúng ta bên này tự nhiên phản pháo lại. trước tiên đem chuyện tình tàn sát hàng loạt dân trong thành bốn phía tuyên bố. làm cho mọi người biết được ai mới là người phá hoại nền hòa bình, sau đó chúng ta phân tích, Giáo Đình vừa mới chết một giáo chủ, sau lưng Giáo Đình lập tức phát binh tấn công, trước sau liên kết chặt chè với nhau, làm cho người ta không thể không hoài nghi cái chế của bị giáo chủ kia là âm mưu của Giáo Đình mà từ lịch sử nhìn lại, Giáo Đình tựa hồ không đủ một lần làm như vậy, làm thêm một lần cũng không kỳ quái.
Đồng thời chúng ta còn đem nhân viên trên chiến hạm Giáo Đình bị hải tộc bắt làm tù binh công khai, để cho bọn họ nói cho mọi người, rốt cuộc đó là hạm đội chiến đấu hay hạm đội tiếp tế? Rốt cuộc bọn hắn muốn đánh lén thành thị của chúng ta hay là đang vận chuyển tiếp tế? Sau đó chúng ta bày ra mấy trăm chiếc ma pháp chiến hạm thu được của Giáo Đình để cho người ta tùy ý tham quan, càng tăng thêm sức thuyết phục. Dư luận trên đại lục bắt đầu đảo hướng chúng ta.
Khẩu chiến không ngùng, nhưng trên quân sự thì càng phái nắm chặt. Sau này trở về cũng không có cùng bất luận kẻ nào phao tin. Chỉ là mình ở trong lòng tính toán, thằng đến khi tin Tức của Giáo Đình tới, ta mới chính thức tuyên bố chiến lược của ta.
Hiện tại trên thiết bích quan có bảy mươi vạn quân trú đóng, nếu chỉ là công kích bình thường, cũng có thể dễ dàng ngăn cản. Nhưng vấn đề là Athéna và con Bỉ Mông kia quá mức cương hãn, cho nên ta phải cử cao thủ trợ uy mới được. Suy nghĩ trước sau, ta cuối cùng phái Ái Liên Na, Mân nhi cùng một nhà hùng miêu đi.
Nếu đối phó với Athéna. Ái Liên Na, Mân nhi cùng hai hùng miêu trường thành bốn đối một, chung quy là đủ rồi. Ái Liên Na và Mân nhi hiện tại cũng cũng có sự đột phá nhảy vọt, đều là cường giả tương đương lục dực thiên sứ. Trên thực tế, nếu như đơn đấu, các nàng so với thiên sứ chiến tướng bình thường lợi hại hơn. Hai người tuyệt đối đánh thắng được ba thiên sứ chiến tướng, về phần hai hùng miêu, hợp tác cũng có thể đối phó với ba thiên sứ chiến tướng, bốn người phối hợp ăn ý, thậm chí có thể ửng phó với công kích của bảy tám lục dực thiên sứ. Chiến lực cường đại như vậy đối phó Athéna chắc hẳn chỉ cần hòa là Athéna đã giỏi lắm rồi, tuyệt đối không có người trách cứ nàng xuất chiến bất lực.
về phần Bỉ Mông, hắn đã cho tiểu hùng miêu đi đối phó, bì sợ tiểu gia hỏa này đánh không lại, ta cừ thêm Thương Long Giác tới, hắn có thể biến thân thành bích ngọc long, nếu hùng miêu phối hợp với bích ngọc long, còn đánh không lại một con Bỉ Mông, vật thật đúng là xuất hiện kỳ tích.
Đồng thời, bần đạo đứng trước hành động quân sự lần này của Thiên giới, chính mình thết kế ám chiêu ứng phó hoàn hão. Vong Ưu không ở bên cạnh, ta cũng không có ai để thương lượng, đều một mình chuẩn bị hết thây. Chờ Vong Ưu trở về rồi kêu nàng góp ý thêm nữa, dù sao thông qua chiến tranh mấy năm này, ta đối với nàng lực quân sự của mình có tin tưởng nhất định. Ha ha, có vẻ như ta rất giỏi tính kế người khác?
Nhiều lời thêm vô nghĩa, sau khoảng mười ngày, trước thiết bích quan, binh mã hai bên chính thức giằng co, mở màn trận đại chiến chưa từng có.
Thiết bích quan được xưng là tường đồng vách sắt quả không sai, trải qua mấy năm gia tu. hiện tại tường thành cao chùng ba mươi thước, dày khoảng hai mươi thước. Các loại dụng cụ thủ thành, lương thảo chất cao như núi. Nhìn vào địa hình của thiết bích quan, hai bên đều là đại sơn mờ mịt vô bờ bến, núi cao rừng rậm, ma thú hoành hành, căn bản không thể đi qua. Thiết bích quan này lỗ hổng duy nhất để đi qua đại sơn này.
Lỗ hổng này tương đối dài. trước sau ước chừng ba mươi dặm, có nhiều chỗ phi thường hẹp. Chỗ hẹp đương nhiên sẽ được tu kiến thành cửa quan, địa phương ngoằn nghèo rộng rãi thì thì đóng quân.Cho nên thiết bích quan thật ra là gọi chung của tam đạo quan ãi. Đạo quan ãi thứ nhất của thiết bích quan trực diện Mỹ Cách Lam đế quốc, trước kia thường xuyên bị tấn công, nhưng mà bởi vì chỉ huy hợp lý, quan ải hiểm trở vẫn luôn là hữu kinh vô hiểm, cơ hồ chưa từng có bị công phá.
Lúc này, tại trên tường thành cửa thứ nhất có vài người đang đũng lẳng lặng quan sát phía dưới, bọn họ chính là Ái Liên Na, Mân nhi. Thương Long Giác và quân đoàn trường của thiết bích quân đoàn Tốc Đạt Lạp.
Bên tiến công ngày hôm qua đã tới, hơn nữa cách thiết bích quan hai mươi dặm xây doanh trại, sáng sớm hôm nay, quân lính của Giáo Đình sắp xếp chỉnh tề trận hình đi đến trước quan, ở gần là Thánh nữ thủ hộ quân đoàn dưới trướng Tiên Nhã, bọn hắn một đám khôi minh giáp sáng, đằng đằng sát khí, vừa nhìn liền biết tuyệt đối là một đội quân hùng binh bách chiến. So sánh thì quân đội của hai đại đế quốc kém hơn một chút, đội ngũ cũng coi như chỉnh tề, tuy nhiên vẫn thiếu đi cái loại sát khí vô hình này, vừa nhìn giống như là tân đinh chưa từng thấy qua máu.
Quân đoàn trường Tốc Đạt Lạp đầu tiên kinh ngạc nói :"Khá lắm, những binh sĩ phía trước kia. mặc dù là kém cỏi nhất, cũng coi như là tinh nhuệ được huấn luyện nghiêm chỉnh, trong một quân đoàn tối đa cũng chỉ đến hai mươi vạn. Mặc dù là ta đây thường xuyên chiến đấu với các quân đoàn, cũng bất quá có ba mươi vạn tinh nhuệ mà thôi, thật không nghĩ tới Giáo Đình không ngờ xuất động nhiều như vậy."
" Ha ha!" Mân nhi mỉm cười nói Kỳ thật điều này chỉ có thể nói rõ một chuyện, toàn bộ chỉ huy của Giáo Đình đều là ngu ngốc. Binh lính tinh nhuệ phải trải qua dã chiến và ác chiến mới phát huy hết giá tri của bọn hắn. đem dùng bọn hắn đi công thành, đó căn bản là đang lãng phí nhân tài, rõ ràng là đem bọn hắn làm pháo hôi, chịu chết mà thôi."
" Đúng vậy! Công thành chiến nào mới bắt đầu đã dùng tinh binh, quả thực hồ đồ." Thương Long Giác cũng phụ họa nói Ta xem sự tình tựa hồ không đúng lắm, Thánh nữ Tiên Nhã vốn nổi danh nhân từ, nhưng tuyệt dối cũng không phải hạng ngu ngốc, hẳn sẽ không làm cái chuyện tiến công dại dột này. ôi chao! Thánh nữ Tiên Nhã đã ra rồi. nhìn xem trong hồ lô của nàng bán thuốc gì?" Mấy người lập tức đưa ánh mắt chuyển xuống dưới.
Quả nhiên, vừa lúc đó, Thánh nữ Tiên Nhã cười Bỉ Mông, chậm rãi từ sau trận đi tới, nàng mặc một bộ trường bào mục sư màu trắng, toát ra từ trên người nàng một loại hơi thở thần thánh làm cho người ta vừa thấy nhịn không được phái quỳ bái, cho dù là quân bão vệ thiết bích quan cũng không ngoại lệ. Tựa hồ chỉ một ánh mắt của Thánh nữ Tiên Nhã, bọn hắn coi như là vì nàng tan xương nát thịt cũng không từ.
Cho dù là Mân nhi sau khi nhìn thấy Thánh nữ Tiên Nhã cũng nhịn không được nữa một hồi thương tiếc cùng sợ hải than. Bất quá nàng sau đó rất nhanh thoát khôi cảm xúc này, hơn nữa ý thực được mình và bộ hạ thật ra là bị khí chất thiên sinh của Thánh nữ Tiên Nhã cảm nhiễm, nếu tiếp tục nữa. sợ là sẽ ảnh hường nghiêm trọng đến sĩ khí. Đây không phái là một loại ma pháp tinh thần mà thuộc về khí chất tự nhiên, kẻ khác khó lòng phòng bị.
Bất đắc dĩ, Mân nhi đành phải âm thầm thi triển Mông lung thuật bao phủ một phạm vi lớn, cưỡng chế binh lính của mình không đánh vào Thánh nữ Tiên Nhã.
Thánh nữ Tiên Nhã đến trước thiết bích quan gần ngàn mét mới dùng lại. nhẹ nhàng hỏi :" Xin hỏi, các ngươi ai mới là chủ soái?" sắc mặt của nàng tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng mà thanh âm phát ra lại mang theo một tia run rẩy, bại lộ tâm tình có chút không an tĩnh của nàng.
" Ta là chỉ huy tạm thời nơi này, có lời gì ngươi cứ nói." Mân nhi hồi đáp.
"Được!" Thánh nữ Tiên Nhã tiếp theo nhẹ nhàng nói Ta là muốn nói cho ngươi, quang huy của Quang Minh thần nhất định bao trùm toàn bộ đại lục, các ngươi đã được chú định vận mệnh là thất bại. Ta không đành lòng chứng kiến những binh lính vô tội này, bởi vì tội lỗi của các ngươi mà bị giết chết. Cho nên ta muốn khuyên các ngươi, đình chỉ chống cự, trở về dưới sự che chờ của Quang Minh thần, mọi người cùng vui vẻ sống với nhau không phải tốt hơn sao? Vì cái gì cứ phải một sống một chết mới cam tâm đây?"
"Ha! thật sự là buồn cười." Mân nhi phi thường tức giận nói :"Lạy ngươi luôn, ngươi không nên đổi trắng thay đen được không? Rõ ràng chúng ta đang sống một cuộc sống an ổn. là ngươi chủ động công kích chúng ta mà? Ngươi nếu muốn hòa bình, không muốn nhìn thấy giết chóc và chiến tranh, vậy người vì sao không bỏ đi, còn muốn tấn công những người vô tội chúng ta?"
" Ta tới tiến đánh các ngươi là để giãi cứu nhân dân đang bị các ngươi hắc ám thống tri, bao gồm những người có gan khinh lờn thần minh bắt lại tiến hành xét xử chính nghĩa." Thánh nữ Tiên Nhã vẫn rất bình tĩnh nói.
"Ha! Thật mắc cười. Ngươi dám nói chúng ta tiến hành thống trị tàn bạo?" Mân nhi cười lạnh nói :"Ngươi sao không nhìn dân chúng hai bên đi, cái thống trị các ngươi gọi là quang minh kia. dân chúng bị sưu cao thuế nặng của các ngươi ép cho phải tạo phản, thống trị hắc ám của chúng ta có thể làm cho bọn họ có một cuộc sống yên ổn, hạnh phúc. Xin hỏi, rốt cuộc chúng ta ai đen ai trắng a?"
"Bách tính khổ sở ta thừa nhận, nhưng mà nguồn gốc là từ các ngươi. Nếu không phải bởi vì các ngươi năm lần bây lượt công kích các thành thị vùng duyên hải. chúng ta như thế nào không tiếc bất cứ giá nào tạo chiến hạm đày? Không có chiến hạm chúng ta sẽ bị đánh bại, đối mặt với sự từ vong và khốn cùng chúng ta bị bắt phải lựa chọn cho nên dân chúng của chúng ta sở dĩ khổ sở như vậy, hoàn toàn là do các ngươi tạo thành, toàn bộ tội lỗi đều là do các ngươi gánh vác." Thánh nữ Tiên Nhã lời lẽ nghiêm khắc nói. Không nghĩ tới vài năm không thấy, tài ăn nói của Tiên Nhã đã lợi hại đến như vậy, thật nằm ngoài dự liệu của mọi người.
"Con mắt nào của ngươi nhìn thấy chúng ta công kích thành thị của các ngươi?" Mân nhi phản pháo nói :"Đó là ma thú trong biển và hải tặc làm, liên quan gì chúng ta? Trái lại các ngươi, tháng trước còn công kích thành thị của chúng ta, hơn nữa còn đồ thành, hơn mười vạn dân chúng vô tội bị giết, đầu lĩnh chính là Tây Á. ngươi dám nói hắn không có đi?"
Câu hỏi này của Mân nhi phi thường giáo hoạt, chuyện tình Tây Á đồ thành Giáo Đình luôn luôn không thừa nhận, nhưng mà mọi người đều biết sự thật, dù sao mấy chục vạn binh lính trở về đều ở khắp nơi thổi phồng công lao của mình, làm sao có thể Lừa người a? Thánh nữ Tiên Nhã nếu cũng không thừa nhận, chính là trước mọi người nói dối. hình tượng của nàng trong lòng mọi người khẳng định sẽ bị tổn hại, nếu như mà nàng thừa nhận, vậy chẳng khác nào cho Giáo Đình một cái tát.
Trong nhất thời Thánh nữ Tiên Nhã cũng có chút khó xử, bất quá, nàng dù sao sống trong hoàn cảnh dối trá của Giáo Đình nhiều năm cho nên rất nhanh tìm ra lời đối phó.
" Chuyện này ta nghe Tây Á nguyên soái nói qua. hắn nói, lúc ấy bởi vì hồng y giáo chủ hắn tôn kính nhất bị các ngươi sát hại tàn nhẫn, liền nghĩ rằng các ngươi đã chính thức khai chiến với chúng ta, cho nên mới nhất thời Tức giận làm ra cái chuyện kia. coi như là vì giáo chủ đại nhân báo thù. về phần chuyện đồ thành, ta có thể đảm bảo Tây Á các hạ cũng không có hạ mệnh lệnh này. là các bộ hạ của hắn bởi vì cái chết của giáo chủ nhất thời tức giận làm càn. Sau đó bọn hắn đều phi thường hối hận, hướng Quang Minh thần tiến hành sám hối, cũng đã được sự tha thứ của thần." Thánh nữ Tiên Nhã theo sau lấy làm tiếc nói, tiếp theo nàng lại biến sắc, cả giận nói : "Nhưng mà, chuyện các ngươi giết chết sử giả đàm phán của Giáo Đình thì vĩnh viễn không được thần minh hiểu và bỏ qua, ta khuyên các ngươi lập tức đầu hàng, giao ra hung thủ."