Trương Tam Phong Dị Giới Du


SaTrong đó, người dẫn đầu, sự tức giận hiện rõ trên khuôn mặt, sau khi xuất hiện, ngay cả lễ nghi tối thiểu cũng không nói, trực tiếp hổn hển chỉ trích nguyên tố nữ thần và Minh thần: "Hai người các ngươi nói như thế nào cũng là tồn tại đỉnh cấp,chẳng lẽ không biết xấu hổ sao? Như thể nào có thể xuất thủ đánh lén người so có cấp bậc kém hơn các ngươi chữ?"

" Da Cáp Đức. ngươi bị ngu hả?" Nguyên tố nữ thần cười lạnh nói :"Ta giết bọn hắn còn cần đánh lén? Bọn hắn không xứng là đối thủ của ta, ta chỉ là bóp chết mấy con kiến, để răn đe những tên ngu ngốc không hiểu quy củ mà thôi."

"Không sai!" Minh thần cũng phụ họa nói Rõ ràng đã nói là hai người quyết đấu. như thế nào có thể đột nhiên xuất thủ vây công đây? Hành vi không có phong độ thân sĩ như vậy thật sự làm cho mọi người chúng ta phỉ nhổ, bị giáo huấn một lần cũng đáng."

"Các ngươi..." Da Cáp Đức vốn là tiểu bạch kiểm diện mạo coi như anh tuấn, nhưng mà lúc này, mặt của hắn cũng đã tức giận đến biến dạng. Chuyện lần này hiển nhiên là bên hắn đuối lý trước, nhưng mà chịu thiệt thòi lớn như vậy, Da Cáp Đức làm sao có thể cam tâm a? Đây chính là ba vị đại Thiên sứ trưởng a? Tổng cộng lại chỉ có bốn, thoáng cái mất đi ba. hắn không tức giận mới là lạ.

Cố tình lúc này, Minh thần tiếp tục công kích hắn nói: "Da Cáp Đức lão huynh, tuy rằng quan hệ cá nhân giữa ta và ngươi không tệ, nhưng mà với vấn đệ phái trái rõ ràng này ta cũng lực bất tòng tâm. Bởi vậy có thể thấy được, ngươi trước kia dung túng với bọn hắn thật sự là hại bọn hắn a!" Minh thần bộ dáng hiên ngang lẫm liệt quả thật làm cho Da Cáp Đức Tức muốn chết, ngay cả bần đạo cũng nổi hết cả da gà.

Da Cáp Đức ở một bên hô hấp dồn dập, mắt thấy sắp bạo phát thì một thập nhị dực Thiên Sứ bên cạnh duỗi tay ngăn hắn lại, sau đó hắn cười lạnh nói Lần này có lẽ là bọn hắn quá đáng một chút, nhưng mà lấy thân phận và thực lực của các ngươi, chế trụ bọn hắn là được rồi. vì cái gì lại trực tiếp lấy tánh mạng chứ? Khổ tu mười mấy vạn năm của bọn hắn bị phá hủy trong chốc lát, các ngươi không cảm thấy quá phận sao?"

" Bọn hắn không đáng chết thì ta đáng chết sao?" Tự Nhiên nữ thần lại đột nhiên đứng ra cười lạnh nói.

"Bọn hắn đã có hành vi giết người thì cũng nên có giác ngộ sẵn sàng chịu chết." Bần đạo cười nói :"Như vậy mới gọi là công bằng."

Hai người chúng ta không chút khách khí châm chọc, nói cho ba tên điểu nhân khuôn mặt cứng đờ, không biết nói gì. Minh thần lại vào lúc này cười nói Ha ha: "chuyện này kỳ thật coi như là ngoài ý muốn, ta cùng nguyên tố nữ thần bất quá là có lòng cứu người, cho nên xuất thủ có nặng một chút, chớ trách, chớ trách."

" Hừ!" Da Cáp Đức hừ lạnh một tiếng nói Bộ hạ của ta là bị ngươi bắt sống, căn bản không có chết, ta còn có thể cảm giác được sự tồn tại của nàng ta."

"Có sao?" Minh thần giả bộ ngu nói: "Không thể nào, ta vừa rồi xuất thủ rất nặng, khẳng định trực tiếp đánh chết, có phải hay không ngươi vì tường niệm cấp dưới mà sinh ra ảo giác?"

" Nói bậy! Ta có thể sinh ra ảo giác sao?" Da Cáp Đức tức giận đến cả người run run, căm tức nói: " Mau đem người giao ra đây, bằng không ta sẽ không khách khí."

"Không có ngươi bảo ta giao kiểu gì?" Minh thần đối với Da Cáp Đức hơi bất mãn nói Các hạ nói như vậy là không tin thực lực của ta sao?"

" Không, không, không!" Một tên điểu nhân khác nhìn thấy sự tình không ổn, vội vàng xoa dịu Có thể đem nàng ta sống mới có thể càng thêm thuyết minh thực lực của ngươi cường hãn. Ý của chúng ta là ngươi cũng không thể giữ nàng ta làm tù binh được, ân, đương nhiên chúng ta nguyện ý điều kiện nhất định." Đại thiên sứ trưởng cũng không phải là nói có là có. Mỗi một người đều rất trân quỷ, trực tiếp quyết định thế lực của chủ thần đỉnh cấp, cho nên bọn hắn mới không thể không tạm thời cúi người, chờ cửu được người rồi nói sau.

Minh thần vừa nghe quả thật có chút động tâm, vị đại Thiên sứ trưởng kia. ngoại trừ chơi đùa ra, tối đa cũng chỉ là tăng lên một chút thực lực. tuy nhiên đó là hoàn toàn đắc tội với Quang Minh thần tộc, về lâu về dài xem ra tựa hồ được không bù được mất. Ngay tại khi lúc hắn vừa định đáp ứng thì lại đột nhiên phát hiện mấy người chúng ta mọi người thờ ơ nhìn hắn. Minh thần nhất thời giật mình, lập tức biết mình thiếu chút nữa phạm sai lầm, hắn hiện tại kỳ thật đã đắc tội với Quang Minh thần tộc, đem người trà lại cũng không lấy được tình hữu nghị của người ta, tuy nhiên đó lại đắc tội với đồng minh chúng ta, đó không phải chẳng khác nào là hai mặt sao? Minh thần tự nhiên không ngốc, biết chân đạp hai cái thuyền là không thể nào. cho nên lập tức liền quyết định cùng chúng ta kiên định chiến đến cùng.

Vì thế hắn lớn tiếng nói :"Ta sau cùng tuyên bố một lần nữa. vị đại Thiên sứ trưởng kia đã chết rồi. thậm chí cả linh hồn cũng tiêu tán, xin các ngươi không cần tiếp tục dây dưa với ta nữa được không?"

Nhóm người bần đạo thần sắc lập tức buông lỏng, cười a a nhìn Minh thần, đều bởi vì sự thức thời của hắn mà cảm thấy hắn đáng yêu hơn rất nhiều. Nhưng mà ba gia hỏa bên kia thiếu chút nữa thì Tức chết, nhất là Da Cáp Đức. tổn thất hôm nay trực tiếp làm cho thế lực của hắn ít hơn phân nửa. ít nhất trong mấy vạn năm, không thể khôi phục như cũ, hắn gấp đến độ muốn hộc máu, vừa rồi cố nén không có phát tác, hoàn toàn là bởi vì trên tay đối phương còn có một đại Thiên sứ trưởng đem cho hắn một sự hy vọng, bày giờ nghe Minh thần vừa nói như thế, nhất thời hy vọng tan biến. Da Cáp Đức rốt cuộc không nhịn được nữa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Minh thần Tạp Ba Tư Cơ Chung Doanh Chính, ngươi dám!"

"Cũng như ngươi thấy đấy!" Minh thần cũng không đếm xỉa đến, trực tiếp cười lạnh nói :"Ta xác thực dám!"

" Ta và các ngươi liều mạng!" Da Cáp Đức tức thì nổi giận, hắn nói xong trên tay lấy ra một thanh bảo kiếm màu trắng rực cháy thánh viên, đó là vũ khí hắn mang bên mình, thánh kiếm quang chỉ nha. tiếp đó hắn phất tay hướng phía sau mình vẽ một cái, theo bạch quang chói mắt hiện lên, một khe không gian lớn mấy trăm dặm liền xuất hiện phía sau hắn cách đó vài chục dặm, theo sau, trong khe nứt đi ra thiên sứ quân đoàn số lượng cực lớn, trong nháy mất chiếm hết không gian phía sau Da Cáp Đức. số lượng tuyệt đối vượt quá mấy ngàn vạn. Hơn nữa mỗi gia hỏa đó đều được trang bị hoàn mỹ, thực lực cũng so với chiến sĩ bình thường mạnh mẽ hơn một chút, rất hiển nhiên là quân đội trực thuộc Da Cáp Đức quản hạt, là bộ phận tinh nhuệ nhất trong thiên sứ quân đoàn, sức chiến đấu phi thường cường đại.

" Tạp Ba Tư Cơ, ngươi là muốn khai chiến hay là muốn đem người giao cho ta?" Da Cáp Đức có một đám quân lính cường đại như vậy làm chỗ dựa. vô cùng hèn mọn, lại lớn tiếng quát hỏi.

" Khi dễ ta không có ai sao?" Tạp Ba Tư Cơ cười lạnh một tiếng, sau đó theo tay hắn vung lên. tiếp theo tại phía sau hắn, bên trái chiến trường chúng ta bên này đột nhiên xuất hiện một đám mây đen. chu vi gần một trăm cây số.

Trong mây đen có bốn sự tồn tại siêu cấp cường đại, theo thứ tự là vu yêu, cốt long, khô cốt và tử vong kỵ sĩ bốn vị đại tôn. Bên trong mây đen thỉnh thoáng có cốt long, vu yêu hay vong linh sinh vật xuất hiện, xem tình hình ít nhất cũng có mấy trăm vạn, tuy rằng chất lượng so với Thiên Sứ mạnh hơn một chút, nhưng mà về số lượng thì vô pháp so sánh với Thiên Sứ quân đoàn, kém đến mười lần. Cho nên đánh nhau thực, thì đám vong linh khẳng định không được.

Da Cáp Đức cười lạnh một tiếng, nói: "Tựa hồ số lượng quá ít, hơn nữa vong linh các ngươi trời sinh bị quang minh chúng ta khắc chế, cho nên, chút quân này của ngươi hoàn toàn không đủ."

"Vậy tính thêm cả ta thì sao?" Nguyên tố nữ thần cười lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên, trên không quang mang đủ màu sắc không ngừng lóe ra, mỗi lần chớp lên một cái thì sẽ xuất hiện một vị Tinh Linh, trong nháy mắt, phía sau nguyên tố nữ thần đã có thêm đại quân gần trăm vạn người, những tiểu gia hỏa này đừng nhìn chỉ lớn bằng trẻ con, nhưng mà kém cỏi nhất cũng là hạ vị Tinh linh vương. Cực mạnh chính là ba vị nguyên tố Tinh Linh thừ thần cấp bậc tương đương thập dực thiên sứ. Thực lực của bọn họ coi như mạnh mẽ, nhưng mà số lượng quá ít, tổng hợp lại sức chiến đấu, chỉ sợ ngay cả đám vong linh cũng không sánh bằng. Hơn nữa cho dù là cộng thêm bọn họ, chỉ sợ cũng chưa phải là đối thủ của mấy ngàn vạn điểu nhân tinh nhuệ kia.

"Hừ!" Da Cáp Đức cười lạnh nói: "Dường như vẫn chưa đủ!" Kỳ thật hắn trước khi sử dụng đến quân đội thì đã tính trước rồi. chính là đoán ra nguyên tố nữ thần và Minh thần không có thế lực khổng lồ như hắn. mới dám đi hiểm chiêu này, ngang nhiên tiến hành uy hiếp vũ lực với bọn họ.

Da Cáp Đức tiếp theo hướng Tự Nhiên nữ thần nói: "Đạt Tây Lai Tư, còn thiếu đội quân của ngươi chưa lên, cũng kêu ra đi! Bản thân ta muốn nhìn xem, các ngươi ba nhà liên thủ, có thật sự đánh bại ta hay không."

" Ha ha. quân của ta số lượng ít, thực lực cũng kém, sẽ không lấy ra để bêu xấu." Đạt Tây Lai Tư không thèm quan tâm nói.

"A?" Da Cáp Đức cười lạnh nói :"Ngươi nếu không xuất động, chỉ bằng bọn hắn cũng không phải là đối thủ của ta a?"

"Thật không?" Bần đạo cười hắc hắc nói :"Ta cũng muốn vô giúp vui, không biết được không?"

"Ngươi? Hừ. bằng ngươi cũng xứng! Da Cáp Đức thần tình khinh thường nói.

" Ha ha. xứng hay không vậy thì mời chính ngươi xem đi!" Bần đạo khẽ cười nói. Tiếp theo, bàn tay ta vung về phía sau, hỏa tổ giới chỉ bắn ra một đạo năng lượng lưu vô hình. Sau đó là bầu trời bao la phía sau ta đột nhiên bị một mảng quang mang lửa đỏ bao bọc. chỉ thấy trong hư không, một khe không gian dài hơn nghìn dặm lặng lẽ mở ra, sau đó cái khe trên dưới chia ra, cùng nhau vỡ ra một lỗ hổng lớn rộng vài dặm, bên trong lao ra một dòng khí nóng rực, tiếp theo sau, tất cả mọi người đều bị cảnh tượng bên trong hù dọa.

Chỉ thấy trong cái khe. hòa nguyên tố sinh vật dầy đặc, nhìn không đến giới hạn, ít nhất cũng có số lượng đến trăm triệu, bọn hắn cũng không có gì là yếu nhược, vô luận là ai, chỉ cần là sinh vật của hỏa nguyên tố giới, bọn chúng đều là hỏa hệ pháp sư uy lực cường đại. tuyệt đối toàn dân giai binh, cho nên số lượng mới cực lớn như thế, bởi vì nơi này tập hợp hết tất cả quân đội mà hòa nguyên tố giới có thể điều động, chỉ mình bọn họ cũng đủ dễ dàng tiêu diệt đội quân của Da Cáp Đức mang đến.

Nhất là bảy vị đại thống lình đầu lĩnh kia. Phượng Hoàng, Hỏa Long, nguyên tố Cự Nhân, bọn họ đều là một thân liệt hỏa màu vàng, tản mát ra khí thể cường đại. làm cho tất cả mọi người ở đây có thể liếc mắt một cái là nhìn ra cấp bậc của bọn họ, tuyệt đối so với thập dực đại thiên sứ trưởng chỉ mạnh hơn chứ không yếu. Bảy vị liên thủ mặc dù là Da Cáp Đức tự hỏi cũng không phải là đối thủ.

Cho nên Da Cáp Đức lúc này khi nhìn thấy đội quân của ta đã sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm. Ngay cả Minh thần cùng nguyên tố nữ thần cũng lần đầu tiên toát ra biểu tình khiếp sợ, bọn hắn biết ta có thể điều động đại quân của hỏa nguyên tố nhưng tuyệt không ngờ là quân đội mạnh như vậy. Bọn họ lúc này mới hiểu được, vì cái gì ta kiên trì không cần Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư xuất động đội quân của mình. Thật sự bởi vì bộ hạ của ta thật sự cuồng bạo, tuy rằng bọn hắn còn chưa có từ hỏa nguyên tố giới đi ra, nhưng mà nhiệt lưu bọn hắn phát ra đã ảnh hưởng đến cái vị diện này, nhiệt độ xung quanh chúng ta tức thì lên tới mấy trăm độ.

Chút nhiệt độ ấy, đối với những cường giả chúng ta mà nói tự nhiên không coi vào đâu, vong linh cùng nguyên tố Tinh Linh cũng có lực thích ứng rất mạnh, nhưng mà đối với đội quân thực vật của Tự Nhiên nữ thần mà nói lại phi thường không thích ứng. chỉ riêng thần mộc chiến sĩ đã cót chút tinh thần không thoái mái. Đây mới chỉ là chào hỏi, vạn nhất nếu khai chiến, bọn họ từ hòa nguyên tố giới vừa ra tới, chỉ sợ đội quân thực vật của Tự Nhiên nữ thần trước hết là hao tổn một nửa trong tay bọn họ. Cho nên ta mới không bào Đạt Tây Lai Tư điều động đội quân, sợ là sẽ bị ngộ thương.

Ngay lúc chúng ta bên này giằng co, đội quân Thiên Sứ tiến công cũng đã sớm ngừng lại. chạy đến bên Da Cáp Đức. mà đám người Hương Hương cũng bị chúng ta đón vào Thiên Không Chi Thành, ở bên trong không cần lo lắng đến nhiệt độ bên ngoài. Tại

Bần đạo sau khi lộ ra con bài chưa lật, thì hướng về ba tên thập nhị dực điều nhân khuôn mặt khó coi, mỉm cười nói :"Các ngươi có còn muốn đánh không?"

Da Cáp Đức mặt già đỏ lên, cả giận nói Có gì đặc biệt hơn người, chẳng qua liều cá chết lưới rách, đem phiến đại lục này toàn bộ phá hủy, hừ. ta không chiếm được, ngươi cũng đừng muốn."

" Ngươi!" Da Cáp Đức nhất thời không biết nói gì. lấy thực lực hiện tại của ta mà nói. Thiên giới thật sự chính là thủ không được. Chỉ cần ta nguyện ý, tùy thời có thể nắm lấy. Mấu chốt cũng không phải cai này, tổn thất một cái vị diện. Da Cáp Đức còn chịu được, hắn thật ra là sợ đánh trận xong với ta, nguyên khí đại thương, ta nếu như tức giận trực tiếp mang theo hai vị đồng minh tìm tới thần giới thì hắn gặp phiền toái to. Kỳ thật hắn sau khi nhìn thấy đội quân của ta thì không còn muốn đấu với ta, bởi vì căn bản không có khả năng đánh lại ta, nếu thua trận thì ai nguyện ý đánh a? Vừa rồi chỉ là nhất thời tức giận, hắn mới là không muốn để cho đội quân tinh nhuệ của mình đi liều mạng.

"Khụ khụ!" Lúc này một vị thập nhị dực điểu nhân bên cạnh nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, sau đó giả bộ ra bộ dáng nhân từ nói: "Kỳ thật, lần này chẳng qua là cái hiểu lầm nho nhỏ, mọi người chúng ta dù sao cũng là hàng xóm tốt tương giao mấy vạn năm, thật sự cũng không cần phải vì chút chuyện nhỏ mà gây chiến, thế lực chúng ta tương đương, đánh đến cuối cùng chỉ có thể là lường bại câu thương, không khéo lại tiện nghi cho địch nhân, cho nên, ta cho rằng, mọi người là nên giải quyết việc này hòa bình, được chứ?"

Kháo! Tuy rằng chiêu số đánh không lại thì cầu hòa của bọn hắn đã sớm nằm trong dự liệu của chúng ta nhưng mà hắn nói cũng thật ghê tởm cái gì hàng xóm tốt mấy vạn năm? Cả ngày tính toán như thế nào cướp đoạt tín đồ người khác, như thế nào thu dọn thần minh vướng bận, có hàng xóm nào như bọn hắn chữ? Vậy mà còn mặt mũi mà nói.

Bất quá chúng ta cũng không có ai nguyện ý vạch trần lời nói dối của hắn. dù sao vào lúc này, đây cũng chưa phải là thời cơ tốt để khai chiến, ta cũng không muốn đem sân nhà mình hủy diệt, ha ha. mặc dù là muốn đánh, vậy cũng phải ở bên nhà bọn hắn mới được a! Cho nên bần đạo vung tay lên, đầu tiên đóng cửa khe không gian của hỏa nguyên tố giới, tỏ vẻ thành ý của ta, sau đối mới bất đắc dĩ nói với bọn hắn Kỳ thật ta cũng không muốn khai chiến, nhưng mà ai bảo các ngươi hùng hổ dọa người đây? Nhắc nhỡ chư vị một câu, nơi này chính là địa bàn của ta, các ngươi đều đánh lên cửa. ta như thể nào có thể mặc người chém giết chữ?"

"Nga!" Gia hỏa kia ngẩn người, lúc này mới ý thức được mình đang ở trên địa bàn của người ta, đành phải cười khổ nói :"Là người phía dưới không hiểu chuyện." Nói xong, hắn ra hiệu cho Da Cáp Đức. một vị khác thì cũng phụ họa. Da Cáp Đức bất đắc dĩ. lúc này mới mở lại khe không gian đem đội quân thu hồi.

Nhìn thấy Da Cáp Đức yếu thế yếu thế nguyên tố nữ thần cùng Minh thần cũng đều tự đem đội quân của mình về, một cuộc chiến diệt thế cuối cùng tiêu tán trong vô hình. Bần đạo cũng ở trong lòng âm thầm thờ dài một hơi. thầm nói, cuối cùng không tệ, phút nguy hiểm nhất đã qua. hiện tại hết thày đều nằm trong kế hoạch của ta.

"Ha ha!" Bần đạo mỉm cười nói Nguyên lai là một hồi hiểu lầm a? Như vậy là dễ nói chuyện rồi! Chúng ta không cần phái vì một hiểu lầm nho nhỏ liền liều một sống một chết, đây thực sự rất ngu xuẩn."

" Đúng a! Đúng a!" Gia hỏa kia vội vàng phụ họa nói :"Đây cũng không phù hợp với ý chí nhân từ của Quang Minh thần tộc." Gia hỏa này đến bày giờ còn miệng nói nhân từ, làm chúng ta phải đỏ mặt thay cho hắn.

" Ha ha!" Bần đạo bị sự vô liêm sĩ của hắn đánh bại, đành phải cười ha ha. sau đó hỏi: "Tại hạ Long Thanh Thiên, không biết nhị vị xưng hô như thế nào a?"

" Ta là chủ thần đỉnh cực của Quang Minh thần tộc Da Cáp Đặc, vị này chính là chủ thần đỉnh cực Da Cáp Khoa!" Da Cáp Đặc cười giới thiệu nói. Dáng người của hắn tương đối cao gầy, mảnh khảnh, tựa hồ sở trường pháp thuật.

"Chào ngài!" Da Cáp Khoa kia mỉm cười gật gật đầu với ta, hắn là một tên tương đối mập lùn, trên khuôn mặt tròn lộ vé tươi cười chân thành tha thiết, một chút cũng nhìn không ra ý cừu hận. Nhưng hắn càng như vậy, trong lòng ta lại càng cảnh giác, ta thậm chí dám khẳng định, tiểu tử này mới là nhân vật lợi hại nhất trong ba người.

"Chào ngài!" Bần đạo trước mỉm cười đáp lễ với Da Cáp Khoa, sau đố trực tiếp nói: "Ba vị, sự tình hôm nay đã rõ ràng, thủ hạ của các ngươi xâm lấn lãnh thổ của ta, giết hại quân lính của ta, phá hủy một tòa chủ thành cùng với một tòa Thiên Không Chi Thành, có đúng hay không?" Bần đạo nhìn xuống thành Thương Hải đã hóa thành đống hoang tàn dưới mặt đất, tâm lý đặc biệt khó chịu, một cỗ lửa giận vô danh đang bắt đầu lần tràn trong ngực ta.

"A. vậy sao!" Da Cáp Đặc có chút khó khăn nói: "Các hạ muốn thế nào?"

"Bồi thường!" Bần đạo không chút do dự nói :"Nếu là chiến tranh các ngươi chủ động khai mào, như vậy nên bồi thường toàn bộ tổn thất của ta, đây là hợp tình hợp lý."

"Thúi lắm?" Da Cáp Đức vừa nghe, lập tức cả giận nói: "Ngươi không phải chỉ tổn thất ít đồ thôi sao? Có thể so sánh với ta không, quân đội của ta tổn thất thảm trọng gấp nhiều lần, ngươi biết không? Ba vị đại Thiên sứ trưởng, một bị giết, một bị phong ấn, một thì bị bất sống, ta đi tìm ai đòi bồi thường đây?"

"Ta không quan tâm!" Bần đạo dị thường hung hăng càn quấy nói :"Ai bảo bọn hắn không có việc gì tới tìm chết? Tổn thất của ngươi là đáng đời."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui