"Làm người sống đời thực vật ta không sợ, nhưng mà Cáp Mặc không chết, ta không cam lòng a! "
Vừa lúc đó, Hỏa Tổ lại đi đến bên cạnh ta, cười khổ nói :"Tiểu tử ngươi sắp không xong rồi. ăn đi. đừng khách khí." Nói xong, đưa cho ta một khối tinh huyết to bằng một nắm tay.
" Đa tạ!" Bần đạo rưng rưng cảm kích nói. Chuyện quá khẩn cấp, hiện tại cũng không phái lúc khách khí, ta vội vàng một ngụm nuốt vào, sau đó vận công khôi phục.
"Ai. nén bi thương đi! Bất quá, ta thấy linh hồn của em dâu tựa hồ được Nguyên Tố nữ thần cứu đi. ngươi cũng không nên quá tuyệt vọng!" Hỏa Tổ nói xong, chìa một bàn tay trợ giúp ta thúc giục lực lượng trong máu huyết.
Hỏa Tổ thân là lão quái do thiên địa linh khí tụ tập, trải qua trăm vạn năm tu luyện, máu huyết trong cơ thể có linh khí cực kỳ phong phú. Dưới sự trợ giúp của Hỏa Tổ, bần đạo khôi phục rất nhanh, trong khoảng mấy nhịp thở đã đem thương thế chữa trị lành lặn, sau đó cười khổ nói với Hỏa Tổ Nguyên Tố nữ thần cứu đi chính là Tinh Linh của Vong Ưu, Vong Ưu..."
Nói đến đây, ta đã bắt đầu rơi nước mắt, oán hận nói: "Không giết Cáp Mặc, ta thề không làm người." Nói xong, bần đạo hóa thành ba đạo lưu quang, nhắm ngay phương hướng Cáp Mặc chạy trốn bay tới.
Lúc này, ba phân thân của bần đạo đã có thực lực của thập dực thiên sứ, hơn nữa nguyên thần ngưng luyện đã đến một cảnh giới mới hoàn toàn, riêng lấy sức chiến đấu mà nói, đã có thể cùng chủ thần đỉnh cấp tranh cao thấp. Thêm với bảo bối một thân của ta, chống lại Hỏa Tổ cũng là tám lạng nửa cân. Hai người chúng ta liên thủ coi như không bằng Cáp Mặc thời kỳ toàn thịnh, nhưng lại tuyệt đối so với Cáp Mặc bị thương chạy trốn mạnh hơn một bậc.
Hỏa Tổ cũng biết cơ hội lần này thật sự khó được. Cáp Mặc bị thương lần này nguyên nhân hoàn toàn chính là quá cuồng vọng, nếu hắn có thể cần thận một chút, tuyệt đối không có khả năng thua ở trên tay chúng ta. Mặc dù là chúng ta chiếm cử địa lợi tuyệt đối, thì phần thẳng của hắn thực ra cũng lớn hơn một chút. Nếu bỏ qua cơ hội ngày hôm nay, chúng ta chỉ sợ vĩnh viễn vô pháp xử lý Cáp Mặc. Một khi hắn khôi phục lại, xui xẻo nhất định là chúng ta, cho nên Hỏa Tổ ỷ kiến khác chưa nói, theo sát ta đi truy đuổi.
Cáp Mặc hôm nay là cực đen đủi, chẳng qua là truy kích một vài gia hỏa so với hắn kém còi hơn rất nhiều, nhưng không ngờ liên tiếp phát sinh ngoài ý muốn, trước là bởi vì không quen thuộc không gian loạn lưu. thiếu chút nữa bị cuốn vào, tuy rằng dựa vào thực lực mạnh mẽ giết ra, lại bị người ta đánh thành trần truồng. Sau đó muốn giết một tiểu gia hỏa cấp bậc sáu cánh, nhưng không ngờ hắn nguyên lai là giả heo ăn hổ. lại có thể hai lần phóng ta pháp thuật mạnh mẽ có thể so với chủ thần đỉnh cấp, trực tiếp nổ cho mình chật vật không chịu nổi.
Điểm chết người nữa là phục kích từ phía dưới hồ nước kia. mình rõ ràng không có nhìn thấy bọn hắn giở trò a? Vì cái gì dưới hồ nước có thể có người ẩn núp chứ? Chẳng lẽ đó là một cái bẫy dụ ta đi vào? Không giống, lần này đến rất đột ngột, ai cũng không biết a? Dù sao bất kể thế nào, hồ nước này kỳ thật mới là nguyên nhân cơ bản nhất khiến mình thất bại, thực lực của mình có hồ có hơn một nửa dùng để chống lại sự ăn mòn của nước, nhưng mà thẳng đến hiện tại, nước hồ này cũng chưa có bị tẩy rửa sạch sè.
Xui xẻo nhất vẫn là chuyện ngộ thương đó, ta rốt cuộc đã giết a? Như thế nào trực tiếp làm cho tiểu từ đó tức giận đến cuồng bạo, cái loại sát khí sắc bén không tiếc đồng quy vu tận đó thật sự là đáng sợ. Cáp Mặc chỉ sợ cả đời này cũng quên không được cái ánh mắt ngập tràn lửa giận đó. Bị cái loại ánh mắt đó nhìn đến. tâm thần của Cáp Mặc trở nên bất ổn, thế cho nên cuối cùng bản thân bị trọng thương, hoàn toàn sụp đổ, làm một lính đào ngũ đáng xấu hổ.
Lúc này, Cáp Mặc đang chạy trốn trong buồn bực, hắn đã không chỉ một lần nguyền rùa cái không gian loạn lưu chết tiệt, nếu không có loạn lưu quấy phá, uy lực của pháp thuật không gian mình đắc ý nhất sẽ không mất hết, thậm chí cả chiến pháp sở trường lợi dụng thuấn gian di động tiến hành công kích cũng vô pháp phát huy. mười thành bản sự ngay cả một nửa cũng không phát huy ra được, thua lần này, cũng thật là uất ức. Hơn nữa làm cho hắn bất đắc dĩ chính là, tốc độ phi hành của hắn vì nguyên nhân thiếu đi sáu cánh, chỉ có thể dựa vào pháp thuật phi hành, cho nên có chậm đi một chút, nhưng bày giờ đang là chạy trốn a? Chậm một tí là mất mạng, hắn quả thật tuyệt đối không muốn ăn một kiếm như vậy nữa. một kiếm có thể nói là làm hắn ám ảnh cả đời.
Vừa lúc đó, Cáp Mặc đột nhiên cảm giác được sau lưng truyền đến bốn luồng khí tức cường đại. không cần hòi. chính là ba phân thân của bần đạo cùng Hỏa Tổ đuổi theo tới. Cáp Mặc nhanh chóng nhìn lại, đầu tiên nhìn thấy chính là một quả cầu lừa màu vàng so với mặt trời còn sáng ngời hơn, sau đó chính là ba khuôn mặt dữ tợn của bần đạo. Nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí kia của ta, Cáp Mặc không khỏi rét run một trận, thậm chí miệng vết thương vừa mới khép lại tựa hồ lại bắt đầu đau trở lại.
Hắn biết mình là tuyệt đối chạy không lại chúng ta, bất đắc dĩ đành phái lại vận dụng pháp thuật không gian, bất chấp không gian loạn lưu dày đặc xung quanh, mạnh mẽ xé rách không gian về tới thần giới. Cũng may là nơi này đã là ở bên ngoài khu cuồng bạo, uy lực của loạn lưu cũng không phái quá lớn. nhưng mà hành động mạo hiểm lần này. hắn vẫn là trả giá không ít, miệng vết thương mới vừa khép lại toàn bộ nứt toát, máu tươi nhuộm đò nửa cơ thể của hắn. Hơn nữa. sau cái cánh ánh sáng không có bị thương cũng mờ đi rất nhiều, hiển nhiên, hắn tiêu hao là rất lớn.
Cho dù cái giá không nhỏ nhưng mà có thể lại nhìn thấy thành Thiên đường, vẫn là làm cho có được niềm vui nho nhỏ. Bất quá, tiếp theo sau, tâm tinh của hắn thì càng thêm buồn bực, xuất hiện ở trước mặt thuộc hạ với bộ dáng chật vật như thế, da mặt hắn có dày cỡ nào cũng chịu không nổi a! Hắn thậm chí có ỷ nghĩ có nên hay không tiêu diệt toàn bộ những người chửng kiến ở đây ngày hôm nay? Nhưng mà hắn cũng đành phải bất đắc dĩ buông tha cho ý tưởng không phù hợp với thực tế này, bởi vì thành Thiên đường còn có năm vị chủ thần đinh cấp trấn thủ, đây chính là một nửa số lượng trên tay mình, hắn thật sự luyến tiếc a?
Nhưng mà vừa lúc này, bần đạo và Hỏa Tổ lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Cáp Mặc. Ta trả bất cứ giá nào, dù có chết cũng phải giết cho bằng được Cáp Mặc, chết còn không sợ, há còn có thể sợ cái không gian loạn lưu nho nhỏ đây? Vả lại, ta có Hạo Thiên thần kiếm, hỗn thiên làng cùng phật tổ kim liên ba kiện pháp bảo hộ thân, cộng với thực lực bây giờ đại tàng, uy lực của pháp bảo cũng hiển hiện ra, cho nên cái loại không gian loạn lưu không quá cường liệt này còn không làm khó được ta. về phần Hỏa Tổ, hắn là một địa đầu xà, đối với không gian loạn lưu quen thuộc cực kỳ, đã sớm nắm giữ được quy luật nhất định, ở trong đó thi pháp thuật không gian thật sự là rất đơn giản. Cho nên chúng ta đều tương đối thoải mái đi theo phía sau Cáp Mặc, đuổi tới thần giới.
Chúng ta vừa xuất hiện liền trực tiếp ngăn chặn đường quay về thành thiên đường của Cáp Mặc. Mặt ngoài thành thiên đường còn có ma pháp hộ bích bao phủ, ta cũng không sợ hắn có thể trực tiếp thuấn di đi vào. đương nhiên. Hỏa Tổ vì sợ vạn nhất, vẫn là bố trí một cái pháp thuật không gian cầm cố. Chỉ bất quá bần đạo bất chấp những thứ này, tam tài trận trực tiếp phát động, đem Cáp Mặc vày ở trong đó. Sau đó giận dữ hét Cáp Mặc, chạy đi đâu, chịu chết cho ta."
Nói thì chậm nhưng thực ra rất nhanh, thời gian bần đạo nói chuyện thù huyễn tật thiên hỏa kiếm, Hạo Thiên thần kiếm. hỏa tổ giới chỉ trên tay phân thân đã phóng ra vô ảnh kiếm, tạo thành một cái lưới lớn, đổ ập tới. Đồng thời còn thêm năm khỏa thái dương thần lòi còn sót lại, bần đạo hiểu được ta ở thần giới là không có lợi, cũng là sân nhà của Cáp Mặc, nếu thời gian kéo dài. chết nhất định là ta, dù sao thành thiên đường còn có năm vị chủ thần đinh cấp. Bọn hắn nếu đi ta, ta cùng Hỏa Tổ chính là cản khôn được. Vì thế ta hạ quyết tâm tốc chiến tốc thẳng, ra sức một kích giết chết hắn. cho nên mới dùng tới toàn bộ pháp bảo cuối cùng.
Trên thực tế, Cáp Mặc trọng thương đến tình trạng hiện tại cơ hồ là không thể nào đón nhận thêm công kích mạnh mẽ như thế, cơ bản là hắn hiện tại cũng chỉ có thể nhắm mắt chờ chết mà thôi. Nhưng vừa lúc đó, một chuyện quỷ dị đã xảy ra, Cáp Mặc thân cao to hơn mười thước, không ngờ trực tiếp lao vào trong đất không thấy đâu. Kháo, trời ạ, bần đạo quả thực không thể tin nổi vào mắt mình, chẳng lẽ điểu nhân cũng biết độn thổ sao?
-o0o-
May mắn hiện tại ta nói như thế nào cũng là nhân vật đỉnh cấp, đã có thể hành động thu phát tự nhiên, cho nên nhanh chóng thu hồi lại năm khỏa thái dương thần lôi còn chưa bạo phát kia, Tránh khỏi tổn thất vô ích. sau đó tìm kiếm bốn phía. Trong giây lát liền phát hiện các đó mấy trăm thước, xuất hiện hai người một nam một nữ, nam tự nhiên là cái tên hỗn trướng Cáp Mặc, nữ thì là một nữ thần hiền lành phi thường xinh đẹp. Dáng người của nàng rất thanh tú, ước chùng cao gần hai mươi mét, so với Cáp Mặc cao hơn rất nhiều. Nhưng mà chỉ số thân thể của nàng phi thường hoàn mỹ. cho nên chinh thể coi như là mỹ nữ. Lễ phục màu vàng nhạt trên người, càng toát ra một vẻ cao quỷ.
Chỉ bất quá, cảnh tượng như vậy nhìn ở trong mắt bần đạo. lại sinh ra một trận buồn bực, mỹ nữ cứu anh hùng cũng thì thôi, nhưng hiện tại làm sao lại thịnh hành mỹ nữ cứu cẩu hùng chứ? Trời ạ, còn có thiên đạo không chữ? Vì thể mà cho dù vị nữ thần kia có khí chất cao nhã. nhưng mà hiện tại, ấn tượng của nàng trong đầu ta lại kém cực kỳ.
Bần đạo có thể cảm giác được thực lực của nữ thần này tuyệt đối đáng sợ, bởi vì nàng có thể vô thanh vô tức cửu người từ trong tay của ta, hơn nữa. nàng cùng Cáp Mặc đũng chung một chỗ, uy áp vô hình phát tán ra không ngờ làm cho Cáp Mặc cũng không thể không cúi đầu. Nhưng mà, điều này lại không thể hù ngã bần đạo, vì báo thù cho Vong Ưu, ta là đều không để vào mất, phật cản thì giết phật, thần ngàn thì giết thần, không kiêng kỵ gì hết.
Cho nên bần đạo sau khi phát hiện ra bọn hắn. thoáng đáng giá một chút rồi trực tiếp đằng đằng sát khí bay qua tới. Ba phân thân, ba thanh kiếm, hóa thành ba đạo lưu quang, lao thẳng tới Cáp Mặc.
Lúc này, trong thành thiên đường đã sớm ầm ĩ, vô số thiên sử dưới sự dẫn dắt của Athéna cùng năm vị chủ thần đinh cấp, từ trong thành thiên đường giết ra. Chính là, bọn hắn toàn bộ bị Hỏa Tổ ngàn cản, tuy rằng Hỏa Tổ đủ mạnh, nhưng mà cũng tuyệt đối không có khả năng đánh lại nhiều người như vậy, tạm thời ngàn cản thì có thể, nhưng thời gian tuyệt đối không làu, cho nên bần đạo mới cấp bách như thế.
Mà vị nữ thần kia đối với việc bần đạo xòng lại không thèm quan tâm, bàn tay thong thả giơ lên, tung ra một mảnh kim quang chiếu xạ trên người Cáp Mặc. Nhất thời, một loạt âm thanh ràng rắc vang lên, trên người Cáp Mặc bắt đầu bốc lên một luồng khói trắng, dầu như là đổ nước vào trong dầu sôi. Mà Cáp Mặc cũng là biểu hiện ra bộ dáng thống khổ, cả người run lên. nhưng mà hắn lại không chút nào có ỷ tử phản kháng, thậm chí còn chủ động triệt hồi ma pháp hộ bích của mình.
Thế nhưng, cảnh tượng như vậy rơi vào trong mắt bần đạo. lại làm cho ta chấn động. Bởi vì vị kia nữ thần cũng không phải là đang thương tổn Cáp Mặc, mà trái lại là nàng ta đang dùng yên diệt thuật, pháp thuật cấp cao thổ hệ khống chế phi thường tinh chuẩn khu trừ chất lỏng hỏa nguyên tố ngưng kế dính ở trên người Cáp Mặc. Đối phó với loại chất lỏng có nhiệt độ cực cao này, chỉ sợ cũng chỉ có yên diệt thuật mới là lựa chọn tốt nhất, nếu dùng nước hay bàng mà nói, nhất định trực tiếp sẽ làm ra nổ mạnh, làm cho Cáp Mặc tổn thương càng thêm tổn thương.
Chẳng qua là, yên diệt thuật tinh chuẩn mà cường đại như thế tuyệt đối không thể nào là phàm nhân có thể làm ra được, coi như là nguyên tố Tinh Linh nữ thần cũng tuyệt đối không thể. Nguyên Tố nữ thần có lè làm được tinh chuẩn, nhưng mà nói đến cường đại thì khẳng định không được, dù sao loại chất lỏng cực nóng này là ngay cả Hỏa Tổ cũng không dám chạm vào, lấy thực lực của Nguyên Tố nữ thần, là rất không có khả năng dễ dàng tiêu trừ đi. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Dưới sự trợ giúp của vị nữ thần kia. chỉ trong nhất mắt, chất lỏng trên người Cáp Mặc đã hoàn toàn tiêu thất, Cáp Mặc không có ẩn hoạn này ít nhất là tăng lên ba thành sức chiến đấu. Lúc này hắn e là ta không phải có thể dễ dàng đối phó. Bần đạo nhìn đến đây trong lòng nhất thời trầm xuống. Bất quá, bần đạo đã là tên kéo trên dây. không phát không được, cho nên, ta không những không có dừng lại. ngược lại đem lực lượng toàn thân càng thêm hung mãnh phóng ra, tính toán cùng Cáp Mặc cá chết lưới rách.
Cáp Mặc sau khi thoát khỏi ẩn hoạn, hưng phấn kêu to một tiếng, sau đó thi lễ với nữ thần bên cạnh cười nói: "Đa tạ Đại Địa mẫu thần cứu giúp, Cáp Mặc ngày sau tất có báo đáp."
" Tiện tay mà thôi, không cần phái nói ân huệ!" Đại Địa mẫu thần tiếp theo cười nói với ta Tiểu gia hỏa thực lực rất mạnh a? Tinh thần không tồi, bất quá. ngươi đã liên tục chiến đấu trong thời gian rất dài. nếu còn không an dưỡng cho tốt, sợ là sẽ lưu loại ẩn hoạn đấy."
Bần đạo sau nghe xong lời nói của nàng ta, lập tức ngừng lại, cũng không phái ta muốn dừng tay. Thật sự là cuộc chiến này không thể đánh được. Người ta nguyên lai là Đại Địa mẫu thần, ông tổ khống chế pháp thuật thổ hệ. Bần đạo hiện tại mới phát hiện, bần đạo kỳ thật cũng không thể bay tới gần người ta. Chúng ta nguyên bản cách nhau mấy trăm thước, lấy tốc độ của bần đạo, căn bản chỉ là trong nháy mắt là đi tới, nhưng mà ta vừa rồi bay cả nửa ngày, dưới chân mình càn bản không có di động, khoảng cách giữa chúng ta không ngờ không có chút biến hóa. Ngất, tới gần không được thì đánh thế nào chữ?
Đồng thời ta cũng phát hiện, chiến trường bên kia cũng xuất hiện tình huống này, Hỏa Tổ cùng một ít bầy điểu nhân cũng bị Đại Địa mẫu thần động tay động chân, hai bên chung quy vô pháp tới gần nhau. Hiện tại cũng thành thành thật thật dừng lại. xem tình thế phát triền của chúng ta bên này.
Bần đạo biết, đây là một loại pháp thuật tương tự như "chỉ xích thiên nhai" (nhìn rất gần nhưng thực ra lại rất xa), xem chúng ta là gần trong gang tấc, kỳ thật cũng là xa cuối chân trời. Không phá được pháp thuật của nàng, ta căn bản đùng mong đụng đến được một cọng lông của Cáp Mặc. Nhưng mà Đại Địa mẫu thần hiển nhiên là một cường giả biến thái hơn Cáp Mặc một bậc, pháp thuật nàng thi triển, ta làm sao có thể phá giải a? Thực lực càn bản kém quá xa!
Ý thức được điểm này bần đạo cực kỳ tức giận nói: "Đại Địa mẫu thần, ngươi luôn luôn được xưng là công bằng, không hỏi thế sự, hôm nay vì sao lại bao ché cho tên hỗn tạp này?"
"Ngươi mới là hỗn tạp!" Cáp Mặc tức giận đến mặt tái đi, rít gào nói: "Đại Địa mẫu thần, xin người thả hắn ra, ta muốn tự tay làm thịt hắn!"
"Được rồi được rồi! Tất cả mọi người không nên tức giận!" Đại Địa mẫu thần không hổ là thần minh có tu dưỡng tốt nhất, đối mật với sự vô lý của ta, không chút nào Tức giận, mà là tiếp tục cười giải thích với ta Sự tình thế nào ta đã biết toàn bộ, nói một càu công đạo, sai lầm đích thật là thiên sử quân đoàn phạm phải trước, Da Cáp Đức ý đồ phong ấn Tự Nhiên nữ thần, điều này hiển nhiên là không đúng. Nhưng mà chuyện này Cáp Mặc cũng không có tham dự. hắn chỉ là có chút bao che khuyết điểm mà thôi, nhưng mà hiện tại đã bị ngươi đánh cho trọng thương, ngươi cũng nên dừng tay đi?"
"Thù giết vợ, bất cộng đái thiên, hôm nay không phái hắn chết thì ta chết, tuyệt đối không có con đường thứ hai. Ngài không cần nhiều lời." Bần đạo lập tức chuyển hướng Cáp Mặc, hung tợn quát: "Cáp Mặc! Trốn dưới váy nữ nhân, ngươi còn là một nam nhân sao? Có dũng khí lăn ra đây chịu chết!"
"Ngươi muốn chết!" Bị ta sĩ nhục trước mặt mọi người. Cáp Mặc rất tức giận, lập tức muốn xông lại liều mạng với ta, tuy nhiên đồng thời lại bị Đại Địa mẫu thần vây khốn, vô luận hắn cố gắng như thế nào, cũng không cách nào tới gần ta. Nếu Cáp Mặc ở thời kỳ toàn tịnh, hắn đương nhiên không sợ thứ này. nhưng mà hiện tại, hắn cũng phái bế tắc như vậy, đành phái nói với Đại Địa mẫu thần Mầu thần, ngài đây là ý gì a?"
" Ý của ta là không muốn nhìn thấy các ngươi đánh tiếp, ta nghĩ ngươi cũng biết, thương thế của ngươi không phải là nhò, cũng phải gần một ngàn năm mới có thể khôi phục hoàn toàn, nếu như là đấu với hắn. hậu quả khó lường, cơ hồ nhất định là lưỡng bại càu thương, chẳng lẽ ngươi muốn dưỡng thương mấy vạn năm sao?" Đại Địa mẫu thần cười khổ hòi.
Cáp Mặc bất đắc dì nói: "Ta là muốn tha hắn. nhưng mà hắn không thuận theo a?"
"Không sao, việc này ta đã có kế hạch, chỉ xem ngươi có nguyện ỷ hỏa giải hay không!" Đại Địa mẫu thần nói..
" Ai. ta cũng không muốn tính toán với tên điên, giải hỏa đương nhiên ta chấp nhận." Cáp Mặc buồn bực nói. Hắn kỳ thật cũng không nguyện ý giải hỏa, nhưng mà hắn lại biết, một khi mình không đáp ứng. chỉ sợ Đại Địa mẫu thần sẽ lập tức đứng chung chiến tuyến với Hỏa Tổ cùng Nguyên Tố nữ thần, dù sao quan hệ của bọn họ mới là thân mật nhất. Khi đó, hắn sao mà chống nỗi. cho nên rơi vào đường cùng, hắn cũng chỉ có thể tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, đáp ứng giải hỏa.
" Ha ha. như thế rất tốt!" Đại Địa mẫu thần cười gật đầu nói. theo sau nàng chuyển hướng cười nói với ta :"Các hạ có tâm với thê tử như thế, ý chí đáng khen, chẳng qua là. lệnh thê tử kỳ thật còn cứu được, thân thể của nàng tuy rằng tổn hại. nhưng mà linh hồn lại được Nguyên Tố nữ thần cứu đi. không biết ngươi có nguyện ý hay không làm cho nàng sống dậy?
"Cái gì?" Bần đạo bị cái tin tức tố lành đột ngột này trực tiếp chấn cho choáng váng, vội vàng kinh hỉ hỏi: "Nhưng mà ta như thế nào không nhìn thấy Nguyên Tố nữ thần lấy đi linh hồn của Vong Ưu chứ? Nàng không phải là chỉ cứu đi Tinh Linh Uy Na của Vong Ưu hay sao?'
" Ha ha. Vong Ưu là một hài từ thông minh, nàng trước khi chết, đem linh hồn phụ thể lên trên người Tinh Linh của mình, sau khi Nguyên Tố nữ thần phát giác ra, lập tức mang nàng ữờ lại nguyên tố giới, đem linh hồn Vong Ưu tạm thời gởi lại trong giếng ánh trăng trùng tố thân hình, như vậy Vong Ưu không những sống lại. hơn nữa còn có thể có được thân thể Tinh Linh, thực lực cũng có thể khôi phục đến cảnh giới nhất cấp chủ thần ban đầu." Đại Địa mẫu thần cười nói: "Thế nào? Mọi người có thể hỏa bình rồi chứ?"