Tây Á mất đi quân đội, cho dù tài hoa tuyệt thế, ủng hộ đối với tân Giáo Hoàng cũng trở nên cực kỳ hạn chế. Hơn nữa bởi vì hai phe ngưng chiến, công tác xây dựng lại hải quân dưới sự cản trở của Tiên Nhã luôn không có tiên triển gì, mãi đến hiện tại, Tây Á cơ hồ vẫn là một quan tham mưu.
Nhất là Da Cáp Đức sau khi chết, gia tộc Giáo Hoàng cũng không cách nào có được sự hỗ trợ của Đại Dự Ngôn thuật, mọi người thậm chí bắt đầu hoài nghi bọn hắn đã bị thần vứt bỏ. Trái ngược là ủng hộ Tiên Nhã có quan hệ mật thiết nhất với Quang Minh thần tộc, đặc biệt là cuồng tín giả quân đoàn. Có được những tín đồ mệnh danh là thành tín nhất làm gương, những khác đều rối rít theo sát phía sau, nguyện trung thành với Tiên Nhã. Dưới loại tình huống này, quyền lợi của Tiên Nhã càng lúc càng lớn, thậm chí đã hoàn toàn vượt qua Giáo Hoàng.
Đặc biệt là Tiên Nhã nhờ vào ta lấy lại vài món di vật của Giáo Hoàng, càng khiến cho thanh danh của nàng ở Giáo Đình càng tăng cao. So sánh thì biểu hiện của tân Giáo Hoàng làm cho người ta quá thất vọng, ngay cả Đại Dự Ngôn thuật cũng không sử dụng được, phỏng chừng, cái ngày Tiên Nhã một mình nắm lấy Giáo Đình không còn xa nữa.
Ở một phương khác, thiên sứ quân đoàn, cuộc sống của bọn hắn cũng không phải là dễ chịu. Athéna sau khi chấp chưởng đại quyền, thì đối phải với một cái cục diện siêu cấp rối rắm. Thần giới bị phá hủy, đại lượng tinh nhuệ mất sạch, vật tư cung ứng cũng bắt đầu trở thành túng thiếu, hơn nữa, mấy chốt nhất chính là, theo sự rơi rụng của Da Cáp Đức cùng bốn vị thập dực đại thiên sứ trưởng, những chủng tộc luôn luôn bị thiên sứ ức hiếp bắt đầu rục rịch, liên hợp lại với nhau, dáng điệu quyết ăn thua đủ với thiên sứ quân đoàn.
Nhưng mà cái gọi là loạn thế xuất anh hùng chính là ở đây. Athéna vừa vặn có một cơ hội, biểu diễn tài hoa chiến tranh cường hãn trước mặt những bộ hạ của mình. Nàng là kiên quyết vứt bỏ một số thủ đoạn không có chút giá trị thực tế, dùng ba phân thân ở ba cái vị diện chỉ huy tác chiến. Với âm mưu quỷ kế của nàng, thiên sứ quân đoàn liên tiếp đại phá quân địch. Thỉnh thoảng dùng tới bát quái trận, càng là đánh đâu thắng đó. Dưới sự chỉ huy của nàng, thiên sứ quân đoàn đánh đâu thắng đó, rốt cục đứng vững vàng gót chân.
Trong một thời gian ngắn, danh dự của Athéna ở trong thiên sứ quân đoàn lên cao, không chỉ có bộ hạ của nàng đối với nàng nói gì nghe nấy, thậm chí ngay cả Cáp Mặc cũng tự mình phát ra lời ngợi khen. Tóm lại, thông qua thắng lợi liên tiếp, Athéna cuối cùng đã xác lập địa vị của mình.
Bất quá, thực lực trên tay Athéna vẫn là quá yếu, thật sự không đủ đế chống đỡ gia nghiệp lớn như vậy, tuy rằng nàng trên chiến trường cục bộ lấy được thắng lợi huy hoàng, nhưng đây cũng là hy sinh một phần bị diện là cái giá phải trả. Nếu cứ theo đà này, địa bàn của thiên sứ quân đoàn, chỉ sợ càng ngày càng ít. Đương nhiên, trách nhiệm này khẳng định không đổ lên trên người Athéna, ai nấy đều thấy được nàng đã cố hết sức rồi.
Vì thế, Cáp Mặc quyết định cử hai vị hộ vệ bên người hắn đến hiệp trợ Athéna tạm thời quản lý thần giới. Hai gia hỏa này đều là thập dực đại thiên sứ trưởng, bời vì luôn luôn ở bên cạnh Cáp Mặc, cho nên có chút kiêu ngạo. Sau khi đến nơi đây, tuy rằng trên danh nghĩa hiệp trợ Athéna, nhưng trên thực tế lại là gây dựng thế lực cho mình, hiển nhiên là muốn đoạt quyền.
Bất quá, thanh danh của Athéna là dựa vào quân công mà có được, cho nên tuyệt đại đa số người vẫn là ủng hộ nàng. Chỉ có một số ít người bất đắc chí, ngược lại ôm chân hai người kia. Trong những người này, có phần lớn là thành chủ của thần giới, thực lực không lớn, nhát gan sợ chết, nhưng am hiểu a dua nịnh nọt.
Vì thế, thần giới dần dần bắt đầu hình thành hai thế lực, quân đội Athéna ước chừng có thể điều động tám phần, mà hai người kia chỉ có thể khống chế hai phần. Có thể nghĩ, tỉ lệ như vậy, bất kể như thế nào cũng không thể khiến cho hai người kia thỏa mãn. Hơn nữa, Athéna cũng không phải người dễ trêu chọc, thần giới vô luận công việc lớn nhỏ, tất cả quyền lợi đều bị nàng một tay nắm giữ. Hai người đường đường là thập dực đại thiên sứ trưởng, lại bị nàng phái đến tiền tuyến, lý do là, muốn quyền lợi, nhất định phải dùng quân công để đổi.
Hai tên ngốc này lúc đầu còn không cho là đúng, nghĩ rằng bằng thực lực của bọn hắn, muốn đánh thắng mấy trận chiến còn không phải là dễ lật bàn tay sao? Cho nên, bọn hắn thật sự lên tiền tuyến, hơn nữa còn là xung phong đi đầu. Kết quả là phi thường thê thảm, một chân giẫm vào trong mai phục của người ta, cơ hồ toàn quân bị diệt. Nếu không phải Athéna đột nhiên xuất hiện, đem bọn hắn cứu đi, hai tên ngu ngốc này có lẽ đã trở thành thi thể bị người ta ném bỏ ngoài kia rồi.
Nhưng mà kể từ đó, Athéna không những không được cảm ơn, ngược lại hoàn toàn đắc tội hai tên này. Bọn hắn nhất quyết cho rằng Athéna cấu kết cùng địch nhân cố ý thiết trí cạm bấy cho bọn hắn (mà trên thực tế, cũng không sai biệt lắm).
Còn kết quả chính là, lần này hai người tổn thất rất lớn, không chỉ có hơn vạn thân bình tự mình dẫn theo toàn bộ chôn vùi, thậm chí cả những tiểu đệ mà bọn hắn ở nơi này thu nhận cũng tử thương vô số. Hơn nữa, làm cho bọn hắn bi phẫn chính là, cái mạng của mình không ngờ là do Athéna cứu, điều này làm cho bọn hắn cảm thấy phi thường sỉ nhục.
Ở mặt ngoài, bọn hắn tự nhiên ngay cả cái rắm cũng không dám phóng nhiều, dù sao lúc này, bọn hắn cũng sợ bị Athéna dùng chuyện này làm cớ tố cáo, vạn nhất bị xử tội, có thể bị đánh roi trước mặt mọi người, đây chính là rất mất mặt. Nhưng mà, bọn hắn tuyệt đối cũng không phải người chịu ngồi yên, từ sau chuyện này, bọn hắn biết chính diện thì không cách nào đối kháng với Athéna, cho nên mặt ngoài thì kính cẩn nghe theo, trên thực tế là bằng mặt không bằng lòng, đồng thời cũng âm thầm tích súc lực lượng, tính toán lật đổ Athéna, chính mình khống chế thần giới này.
Trên thực tế bọn hắn cũng đã từ Cáp Mặc nhận được ẩn ý, lỗi của Da Cáp Đức quá lớn, cho dù là trở về cũng mất đi tư cách quản lý nơi này, như vậy, rất hiển nhiên, chủ thần đỉnh cấp nơi này sẽ từ ba người trong bọn hắn tuyển chọn ra. Nếu Athéna cường thế như thế, bọn hắn nhất định sẽ hợp tác, tranh thủ thu dọn các đối thủ cạnh tranh khác.
Tính toán nhỏ nhặt của bọn hắn tự nhiên không lừa được Athéna, nhưng mà nàng lại không hề tiếp tục chèn ép bọn hắn. Đương nhiên, đây không phải nói Athéna nương tay, mà là bởi vì nàng có sự theo đuổi ở cấp bậc cao hơn. Sự thật, sự xuất hiện của hai người kia, ở một mức độ nào đó mà nói, đối với nàng có lợi chứ không hại. Không chỉ có hai cao thủ có thể chỉ huy, hơn nữa, tại thời khắc mấu chốt, hắc hắc, bọn hắn cũng là người chịu tội thay tốt nhất a!
Thời gian một năm chớp mắt trôi qua, bần đạo bế quan ở nguyên tố giới rốt cục công thành, chậm rãi mở mắt. Xung quanh vẫn là hỏa diễm, phía dưới vẫn là cái mặt hồ kia, hết thảy đều không có thay đổi, chỉ là Hỏa Tổ không thấy đâu. Bần đạo trước duỗi lưng một cái, sau đó yên lặng nội thị xem thu hoạch một năm của mình. Bạn đang đọc truyện được tại
Nguyên Thần đã ngưng luyện đến trình độ của chủ thần đỉnh cấp, tinh thần lực cường hãn dị thường. Nguyên thần tử hỏa phượng hoàng của ta uy lực tăng lên, bất quá, thực lực của ta so với thời điểm bế quan còn kém hơn một chút, ước chừng miễn cưỡng đạt đến cấp độ Đại La Kim Tiên. Dù vậy cũng đã giống với kiếp trước, phối hợp với pháp thuật siêu cường cùng một thân bảo vật biến thái của ta, giết thập dực đại thiên sứ cũng là tuyệt đối nắm chắc, cho dù là chống lại Da Cáp Đức thời kỳ toàn thịnh, cũng có năm phần thắng. Hắc hắc, Hạo Thiên thần kiếm đủ để bù lại chênh lệch giữa chúng ta. Nếu như tính luôn Tiểu Lục, ha ha, mấy Da Cáp Đức cũng không phải đối thủ của ta a!
Bần đạo sau khi kiểm tra, nở nụ cười thỏa mãn, sau đó, ném hai cái phân thân tiếp tục tu luyện, bản thể thì chỉnh đốn trang phục một phen, chuẩn bị trở về nhà. Ta mặc vào phục tốt nhất, trên tay cầm mạn quyển sơn hà phiến, ra vẻ tiêu sái quạt quạt hai cái. Về nhà gặp vợ, ta cũng phải ra dáng một tí, hí hí.
Mang tâm tình kích động, bần đạo bước ra khe không gian, đi vào trong nhà của ta ở Bác Lạp Tư. Lúc này là vào sáng sớm, địa điểm bần đạo xuất hiện là ở hậu hoa viên sau nhà, vừa khéo, hai công chúa Băng Hỏa đang ở trong này luyện công buổi sáng, nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc cùng với khí thế phát ra của các nàng, liền biết các nàng một năm này tiến bộ thần tốc, hiển nhiên đều không có lười biếng, bần đạo không khỏi vui mừng gật đầu.
"A!" Băng công chúa tinh mắt, là người đầu tiên phát hiện ra ta, lập tức thét to :"Phu quân?"
"Ha ha, như thế nào, một năm không gặp liền không nhận ra ta sao?" Bần đạo cười nói.
"A, nhớ chết chúng ta." Hai người lập tức bổ nhào qua, chúng ta ba người ôm nhau thật chặt.
Lúc này, bần đạo nhịn không được cảm khái muôn vàn, nhớ ngày đó, các nàng tuy rằng làm công chúa cao quý, lại bởi vì nguyên nhân của mẫu thân, trong cung chịu lăng nhục. Duy chỉ có bần đạo không chút do dự xuất thủ cứu hộ, không chỉ mới ba tuổi vì các nàng giết người, thậm chí còn vận dụng quan hệ trong cung, trợ giúp các nàng lấy được địa vị vốn có của mình. Nhất là sau này, một số lớn bảo vật ta là tiện tay đưa cho các nàng, kỳ thật lúc ấy cũng không có nghĩ nhiều, bất quá là ưa thích tính cách tự lực cánh sinh của các nàng, lại liên tưởng đến thời thơ ấu bi thảm của mình, cho nên có quan tâm nhiều hơn mà thôi. Nhưng không ngờ các nàng quyết một lòng theo ta, hắc hắc, vô tâm được hai mỹ nhân thật lòng thật dạ, xem ra, bần đạo người tốt, cho nên số mạng cũng tốt a!
Nhưng mà, khi mà bần đạo còn đang tự kỷ, không khí xung quanh đột nhiên khẩn trương hẳn lên. Chỉ thấy trên bầu trời, phong vân biến sắc, từng đoàn lôi vân tụ tập trên đầu ta. Trong mây đen dày đặc kia, vô số tia chớp xuyên qua xuyên lại, cũng không biết tích chứa bao nhiêu năng lượng, dù sao, ta thấy đều là tia lửa bắn xẹt xẹt.
Ông trời ới! Bần đạo vừa thấy, sắc mặt nhất thời đại biến, thứ này mặc dù chưa có trải qua, nhưng mà ta tuyệt tuyệt đối không xa lạ gì. Bởi vì đây rõ ràng chính là thiên kiếp mà người tu đạo chúng ta nghe đến liền biến sắc.
Cả đời bần đạo, chưa từng có kinh nghiệm độ kiếp, ta phi thăng là dựa vào Thái Cực Hồn Thạch, cho nên cũng không có độ qua nhất cửu thiên kiếp mà người tu hành phải vượt qua. Sau lại, tu hành năm trăm năm bên cạnh ân sư, nhị cửu, tam cửu thiên kiếp một cái cũng không có gặp, liền trực tiếp trở thành Đại La Kim Tiên.
Trên thực tế, Đại La Kim Tiên của ta tương đối kỳ quặc, người khác đều dựa vào vượt qua Tam Cửu thiên kiếp đạt được danh hiệu Đại La Kim Tiên, nhưng mà ta không có thiên kiếp, cũng chỉ phải tạm thời dùng sức chiến đấu để đánh giá. Kết quả, ta dựa vào sự biến thái của tam bảo, đánh ngang với một vị Đại La Kim Tiên, trên thực tế, người ta kỳ thật so với ta mạnh hơn một chút, nhưng mà bảo bối của ta tốt, nhưng thế mới làm cho ta lăn lộn được với danh hiệu Đại La Kim Tiên.
Ta sau đó từng hỏi qua ân sư, ông ấy nói ta sở dĩ không có thiên kiếp hoàn toàn là do Thái Cực Hồn Thạch tác quái, nó âm thầm trợ giúp ta đem thiên kiếp hóa giải. Bất quá, như vậy có lợi cũng có hại, tuy rằng ta không cần phải lo lắng bị thiên kiếp đánh chết, nhưng mà cũng vô pháp có được chỗ tốt do thiên kiếp mang đến. Tỷ như nguyên thần cùng thân thể cường hóa. Ân sư đề nghị ta nhanh chóng ném đi Thái Cực Hồn Thạch, thiên kiếp sau này tự mình độ lấy.
Cho nên sau đó ta liền đem Thái Cực Hồn Thạch cho Athéna, tính toán tự mình độ tứ cửu thiên kiếp, nhưng mà không ngờ lại vào ngày hôm nay. Buồn bực, chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân giả bộ ra vẻ oai phong sao? Hôn mê, chẳng thể trách mọi người đều nói, đừng có mà ra vẻ oai phong không thì bị sét đánh! Nguyên lại thật đúng là có chuyện như vậy a!