Dĩ nhiên cũng không cải biến được vấn đề bọn họ lãng phí siêu cấp pháp bảo. Cho dù là bần đạo cũng không có cách nào phát huy một nửa năng lực mấy kiện pháp bảo loại này. Tỷ như Mạn Quyển Hà Sơn Phiến của ta cũng là như thế. Theo ta đoán chừng phải có thực lực chủ thần đi.
Sau đó bần đạo hỏi thăm Miểu Miểu những chuyện khác, xem như hiểu rõ đại thể về Linh Hồn Thần Giới một cách trực quan, hiển nhiên nó có trợ giúp rất lớn đối với nhiệm vụ lần này.
Kế tiếp chính là vấn đề chia của, nhờ có Miểu Miểu chỉ điểm, chúng nữ mỗi người nhận được một kiện pháp bảo. Nói thật việc này đúng là lãng phí. Ở trên tay nhóm người thực lực mạnh mẽ như Lệ Nhược Nhã, năng lực của những bảo bối này phát huy không tới một phần trăm, về phần đám người Hương Hương lại càng thảm hại hơn.
Dù sao thì siêu cấp pháp bảo vẫn có chỗ bất phàm, chỉ cần các nàng luyện hóa pháp bảo thành công và vận dụng khẩu quyết ứng phó thích hợp. Vậy thì pháp bảo sẽ nhận thức các nàng làm chủ, rồi tự động bảo vệ chủ nhân. Ít nhất tính trên năng lực phòng hộ, chúng nữ đã được gia tăng vài cấp bậc.
Dĩ nhiên cũng không cải biến được vấn đề bọn họ lãng phí siêu cấp pháp bảo. Cho dù là bần đạo cũng không có cách nào phát huy một nửa năng lực mấy kiện pháp bảo loại này. Tỷ như Mạn Quyển Hà Sơn Phiến của ta cũng là như thế. Theo ta đoán chừng phải có thực lực chủ thần đỉnh cấp mới có thể phát huy tám phần lực lượng trở lên. Cho nên mười mấy kiện pháp bảo còn lại, bần đạo cũng không cần dùng đến, ta dự định đưa cho nhóm sư huynh. Dù sao bây giờ sắp gặp phải Vô Lượng Thiên kiếp, tất cả mọi người cùng nhau chống đỡ Vô Lượng Thiên kiếp mới là chuyện lớn. Gia tăng thực lực của bọn họ sẽ có ích lợi lớn hơn.
Chia của xong, Vong Ưu được Miểu Miểu an bài bế quan tu luyện. Bần đạo ở lại chỗ này chơi vài ngày, nguyên nhân là phải bàn luận với Miểu Miểu và Hàn Băng ma thần về vấn đề tu luyện. Những người còn lại thì nhờ Miểu Miểu cách thức luyện hóa thần khí.
Mấy ngày sau, tất cả mọi người đã hoàn thành luyện hóa bước đầu tiên. Chỉ có Âu Dương Nhược Lan, Hương Hương thực lực quá kém vẫn chưa thành công. Các nàng cần thêm một tháng mới có thể tạm thời ổn định. Bần đạo thì đợi không được nữa. Dù sao năng lực chiến đấu của các nàng hoàn toàn không đáng kể. Bần đạo dứt khoát để các nàng lưu lại nơi này cho Miểu Miểu trông nom. Sau đó ta và đại quân trực tiếp xuất phát.
Trải qua hơn một tháng lặn lội đường xa, đám người bần đạo rốt cục đi tới một Vị Diện Nhân gian giới bình thường. Nơi này mặc dù là Nhân gian giới nhưng mà không có người ở, chỉ có rừng rậm nguyên thủy và một ít động vật cấp thấp. Nơi này chính là Vị Diện duy nhất có thể tiến vào Linh Hồn Thần Giới, cho nên chúng ta bắt buộc phải xuyên qua nơi này mới có thể đi tiếp.
Sau khi tới đây, bần đạo giải phóng Thiên Không Thành ra ngoài để cho chúng nữ tự do hoạt động, ta không hề vội vã tiến vào Linh Hồn Thần Giới. Mà an tâm ngồi xuống khôi phục mệt nhọc mấy ngày đi đường liên tục. Dù sao hung danh Linh Hồn Thần Giới ở bên ngoài quá lớn, kết hợp với vấn đề Đại thần thượng cổ cũng không dám khinh thường vào trong đó, ta tự nhiên phải phá lệ vô cùng cẩn thận.
Hết thảy khôi phục ổn thỏa, bần đạo bắt đầu phân công công việc: "Mân Nhi, bắt đầu từ bây giờ ngươi chỉ huy toàn bộ Thạch tượng quỷ. Lệ Nhược Nhã và Ái Liên Na, Băng Hỏa công chúa dẫn dắt một nhóm Thạch tượng quỷ tinh nhuệ nhất cảnh giới chung quanh. Vạn nhất có người ngoài tới đây các ngươi phải cẩn thận xử trí. Hết thảy lấy bình ổn làm chủ."
"Còn có người ngoài tới đây sao?" Lệ Nhược Nhã tò mò nói.
"Chẳng qua là có thể có..." Bần đạo nghiêm nghị nói: "Đối tượng các ngươi cẩn thận phòng bị có hai chuyện. Một là mấy gã Thần Ma. Nếu có người biết chúng ta từ nơi xa xôi như thế tiến vào Linh Hồn Thần Giới, bọn họ không có lý do gì không biết. Hơn nữa đồ vật ở trong Linh Hồn Thần Giới quá mức quý trọng. Mấy vị Đại thần thượng cổ cũng không chịu nổi hấp dẫn, chỉ sợ bọn họ sẽ ra sức cướp đoạt. Mà địa phương như vậy đầy rẫy bảo bối, ngươi nói xem, bọn họ biết được tin tức chúng ta tới lấy bảo khố nơi đây có dám làm chút chuyện gì đó hay không?"
"Đánh cướp?" Lệ Nhược Nhã lập tức tỉnh ngộ nói.
"Chúng ta đã lặng lẽ đến chỗ này, không có ai biết tin tức mà?" Ái Liên Na khó hiểu nói."Bọn họ vì sao đột nhiên tới nơi này gây phiền phức cho chúng ta đây?"
"Loại địa phương tối trọng yếu thế này chắc chắn bọn họ sẽ phái người định kỳ tới xem xét. Dù sao hao phí thời gian không bao nhiêu. Mặt khác..." Bần đạo nghiêm nghị nói: "Ta nói đến uy hiếp thứ hai chính là người chim, bọn người kia là âm hiểm nhất. Bọn họ có thể trực tiếp phái quân đội tới đây, cùng một lúc xử lý cả chúng ta và đống bảo bối luôn, cũng có thể sẽ cấu kết với thế lực chung quanh, hành động mượn đao giết người."
"A?" Mấy cô bé sắc mặt nhất thời thay đổi, Mân Nhi lại càng giật mình nói: "Thánh thiên sứ có làm như vậy sao? Nàng không phải có chỗ cầu cạnh chúng ta hay sao?"
"Nói thế nào đi nữa, người chim vẫn là địch nhân của chúng ta, tâm tư địch nhân chúng ta không thể nào có thể nắm giữ trong tay. Cho nên chúng ta thường nói một câu, cẩn thận là tối ưu !" Bần đạo nghiêm nghị nói: "Tóm lại, ở trong một địa phương xa lạ, cẩn thận một chút luôn luôn tốt."
"Hiểu rồi!" Chúng nữ đều là người từ vùng chiến hỏa đi ra, căn bản không cần ta nói quá nhiều lập tức hiểu được quan hệ lợi hại trong đó. Sau đó, Mân Nhi cho quân đội trấn thủ, còn lại mấy cô nàng bắt đầu chỉ huy quân đội Thạch tượng quỷ phân ra tiến hành điều tra bốn phương tám hướng.
Bần đạo đặc biệt dặn dò tiểu Lục: "Tiểu Lục, lỡ may nơi này phát sinh chiến đấu, ngươi nhớ là nhất định phải thông báo cho ta biết đầu tiên." Sau khi ta vào trong Vị Diện này chỉ có thể giữ liên lạc với mỗi tiểu Lục, dĩ nhiên ta phải đặc biệt dặn dò hắn.
"Yên tâm đi." Tiểu Lục nói: "Ai dám tới tìm phiền toái, ta trực tiếp đập chết bọn chúng."
"Chuyện này…, trước tiên ngươi nên chiếu cố người phe ta thật an toàn mới tốt." Bần đạo cười khổ nói: "Khi nào thật sự nguy cơ hãy nói với các nàng. Còn nữa, khi ta tiến vào bên trong sẽ phải dùng đến Hạo Thiên thần kiếm."
"À, biết rồi, ngươi yên tâm, ta sẽ giữ vững trạng thái mạnh nhất." Tiểu Lục lên tiếng bảo đảm.
"Tốt lắm, chuẩn bị xong xuôi ta sẽ tiến vào." Bần đạo nói dứt lời lập tức thả ra Huyễn Tật Thiên Hỏa bảo vệ quanh thân. Tiểu Lục thì truyền ma lực vào bên trong Hạo Thiên thần kiếm, khiến cho Hạo Thiên thần kiếm phát ra kiếm quang mạnh mẽ cùng khả năng đặc biệt của nó.
"Đi !" Bần đạo ngay sau đó gào to một tiếng, trực tiếp triển khai pháp thuật Thuấn Di, dựa theo không gian tọa tiêu Thánh thiên sứ cấp cho, tiến thẳng vào trong Vị Diện.
Lát sau bần đạo xuất hiện ở trong Linh Hồn Thần Giới. Nơi này đúng là một chỗ thần kỳ, khắp nơi đều là từng đoàn từng đoàn Linh Hồn Hỏa trôi nổi lơ lửng. Nhóm Linh Hồn Hỏa này giống như là ngọn lửa nhỏ và dài, lớn nhỏ không đồng nhất, nhỏ thì bằng đốm lửa leo lét, lớn thì dài hơn mười thước, bề rộng to chừng vài thước. Đám lửa này bay tán loạn trên bầu trời, số lượng nhiều lắm, sợ rằng ngay cả châu chấu cũng không thể so sánh nổi.
Toàn bộ không gian đều bị chúng nó chiếm giữ, không thể nào nhìn thấy bầu trời phía trên. Ta cảm giác giống như tiến vào trong hải dương do Linh Hồn Hỏa tạo thành vậy.
Chúng nó hiển nhiên cũng có linh tính riêng, vừa thấy được người ngoài xuất hiện lập tức y như bị dội nước lạnh lên đầu, cả đám bùng lên giận dữ. Cơ hồ trong nháy mắt, bần đạo đụng phải Linh Hồn Hỏa từ bốn phương tám tận tình ập đến chiêu đãi. Chúng nó mãnh liệt xông tới chỗ ta, tựa hồ nhìn thấy bần đạo trở thành bữa cơm trưa mỹ vị vậy.
Bần đạo cũng không phải là hạng ngồi không, lập tức vung Hạo Thiên thần kiếm thi triển Thái Cực kiếm pháp, từng đạo kiếm quang hoa mỹ nở rộ trong không gian, đám Linh Hồn Hỏa hung mãnh kia nhanh chóng bị đánh nát. Hạo Thiên thần kiếm có thuộc tính "không gì không phá" vào lúc này phát huy ra trọng dụng. Nếu như đổi lại một loại vũ khí khác căn bản khó lòng thương tổn đám Linh Hồn Hỏa không có thật thể này. Chỉ trong nháy mắt, không gian phương viên vài chục dặm chung quanh ta đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Dĩ nhiên, bần đạo xuất hiện ở nơi Linh Hồn Hỏa vô cùng dày đặc. Bất kể ta phản ứng mau cỡ nào vẫn bị một ít Linh Hồn Hỏa công kích nhập thể. May là ta có Huyễn Tật Thiên Hỏa hộ thân, cho nên những đốm Linh Hồn Hỏa không có tác dụng gì nhiều, rất nhanh bị ta thiêu hủy thành tro tàn. Nhưng mà vẫn còn lại mấy đốm lửa may mắn xuất hiện ở gần ta. Trước khi bị Huyễn Tật Thiên Hỏa luyện hóa đã hung hăng đốt ta một phát.
Bần đạo bị bọn chúng công kích liền cảm thấy Nguyên thần tựa như bị người ta dùng cây gậy nện mạnh vào, khiến cho ta đầu váng mắt hoa. Mặc dù không có bị thương nhưng kinh hãi đến mức một thân đổ ra mồ hôi lạnh. Mà mấy thứ này còn không mạnh gì lắm, thế mà có thể tạo thành khốn nhiễu với ta như vậy. Nếu như bị ngàn vạn Linh Hồn Hỏa cùng nhau công kích, chẳng phải Nguyên thần của ta sẽ trực tiếp bị oanh nát hay sao? Không trách được ngay cả Đại thần thượng cổ cũng không dám nhẹ dạ tiến vào trong này. Thứ lửa này quả nhiên lợi hại, pháp bảo và pháp thuật căn bản không có bất kỳ năng lực phòng hộ nào. Chỉ dựa vào Nguyên thần không thể nào ngạnh kháng nhiều Linh Hồn Hỏa như vậy công kích.
Mặc dù ta tạm thời có thể chống đỡ thế công của bọn chúng, nhưng bần đạo không dám trì hoãn chút nào. Bởi vì Linh Hồn Hỏa ở chung quanh đã bắt đầu tụ họp lần nữa, sau đó hùng hổ giết qua chỗ ta. Nhìn thấy tình thế khắp nơi toàn là Linh Hồn Hỏa cũng đủ khiến cho hai chân bần đạo như nhũn ra. Hiển nhiên, cho dù ta có đối kháng đến mệt chết cũng không thể giết sạch bọn chúng nổi. Ta đây mau chóng chuyển sang nơi khác làm chuyện đứng đắn vậy, không nên ở đây dây dưa thêm nữa.
Nghĩ tới đây, bần đạo vỗi vã giảm thấp độ cao phi hành xuống gần sát mặt đất. Cảnh sắc trên mặt đất lại càng kỳ lạ, từ xa xa nhìn lại chỉ thấy rất nhiều gốc cây cổ thụ khổng lồ kỳ lạ đứng vững trên mặt đất mênh mông vô bờ bến. Cây cổ thụ nhỏ nhất đường kính vượt qua mười thước, cao chừng vài chục thước đến trăm thước, phi thường hùng vĩ. Bọn chúng phân tán lá cây và cành nhánh hình dạng to rộng, bao phủ phương viên rất lớn, đồng nhất một màu vàng diễm lệ. Trong đám cành lá xum xuê đó mơ hồ có thể thấy vô số trái cây to bằng cái chậu, màu sắc lớn nhỏ cũng không giống nhau, xem ra còn chưa có thành thục.
Ta quan sát một hồi thì cảm giác khó lòng tiến sát vào đó, bởi vì chung quanh mỗi cây đại thụ chi chít đầy Linh Hồn Hỏa, bọn chúng chú ý ở cùng một chỗ sít sao, tạo thành một vùng hỏa diễm sáng ngời. Bất luận là ai muốn tiến vào bắt buộc phải đột phá hàng phòng ngự này mới được. Nếu không chỉ có nước đứng nhìn mà thôi, ta chọn một gốc Thần Thụ nhỏ nhất quan sát, căn bản không rõ lắm tình huống bên trong đó. Hẳn là đạo phòng tuyến này ngăn chặn Thần Thánh thiên sứ, nếu không lấy bản lãnh của bọn hắn, nếu hợp lại thương tổn một ít vẫn có thể lấy được không ít trái cây Linh Hồn Thần Thụ.
Từ phía trên nhìn lại, trên mặt đất khắp nơi đều là biển lửa trải dài như vậy. Phạm vi bọn chúng cách nhau coi như hợp lý, không hề có tình huống ở chung một chỗ.
Mặt khác ở trong thế giới này ngoại trừ Linh Hồn Thần Thụ ra, còn có một loại cây cỏ nhỏ kỳ quái ngoan cường sinh trưởng bên cạnh Linh Hồn Thần Thụ, bọn chúng không dám tiến vào phạm vi biển lửa kia. Chỉ có thể sinh sống ở bên ngoài, nhưng luôn luôn có thể nhìn thấy thân ảnh của bọn nó. Loài cỏ này màu sắc xanh tím, biến ảo bất định, số lượng rất nhiều, cơ hồ chiếm hết tất cả khe hở có thể giúp cho bọn chúng sinh trưởng.
Bần đạo theo bản năng cho rằng đám cỏ tuyệt đối không là vật thường. Mặc dù không có người yêu cầu, nhưng ta đã quyết định phải mang về nhiều một chút. Không chừng dựa vào ánh mắt Lão Quân, bọn chúng sẽ trở thành bảo bối thì sao?
Bởi vì có Miểu Miểu nhắc nhở, bần đạo không có nhiều hứng thú đối với Linh Hồn Thần Thụ ở chỗ này. Ta đặt tất cả tâm tư trong việc tìm kiếm Linh Hồn Thần Thụ Vương. Chỉ tiếc rằng Thụ Vương thật sự quá hiếm, Miểu Miểu chỉ thỉnh thoảng mới nhìn thấy một gốc, trong lúc nhất thời bần đạo không dễ dàng tìm thấy nó.
Sau đó ta đi dạo chung quanh một vòng, hai tay không ngừng huy vũ Hạo Thiên thần kiếm tiêu diệt Linh Hồn Hỏa xông tới, còn phải liên tục vận chuyển Huyễn Tật Thiên Hỏa lên tới cực hạn, dùng để chống đỡ chúng nó cận thân tập kích. Tình huống này khiến cho linh khí của ta tiêu hao hết sức nghiêm trọng, Hạo Thiên thần kiếm còn dễ nói, dù sao thì nó sử dụng ma lực của tiểu Lục. Ta chỉ cần phất tay một cái là có thể thi triển, mặc dù mệt nhọc nhưng vẫn có thể kiên trì một trận. Chỉ có Huyễn Tật Thiên Hỏa nhất định phải dùng linh khí bản thân thúc dục. Lấy tiêu hao linh khí làm cơ bản có quan hệ trực tiếp đến uy lực mạnh mẽ của nó. Theo trình độ pháp lực hiện tại của bần đạo chỉ có kiên trì hơn nửa canh giờ đã có cảm giác kiệt lực. Ở trong tình cảnh bất đắc dĩ, bần đạo đành phải quay trở lại nghỉ ngơi. Bạn đang đọc truyện được tại
Trở lại Thiên Không Thành, bần đạo mỏi mệt không chịu nổi, mau chóng phục dụng mấy viên đan dược khôi phục linh khí, sau đó ngồi xuống đả tọa khôi phục. Tình cảnh lúc nãy thật sự rất huyền diệu, nếu không phải ta cảm thấy sự việc không ổn, mau chóng chạy trở lại, sợ rằng phát động pháp thuật Thuấn Gian Di Động cũng không làm nổi. Linh Hồn Thần Giới quả nhiên không phải là địa phương tốt lành mà.
May là nhiệm vụ lần này phi thường trọng yếu, trên người mang theo không ít đan dược cực phẩm do Lão Quân cung cấp. Được dược vật giúp đỡ trải qua mấy giờ điều tức, bần đạo cuối cùng đã khôi phục tám chín thành pháp lực. Nếu muốn hoàn toàn khôi phục ít nhất phải trải qua mấy ngày nữa mới được.
Từ trong tĩnh tọa mở mắt ra, ta liền thấy chúng nữ lo lắng đứng kề bên, trong lòng bần đạo ấm áp một trận, mỉm cười nói với các nàng: "Yên tâm đi, ta không có chuyện gì."
"Ngươi mới đi vào hơn nửa canh giờ đã mệt mỏi thành như vậy, bên trong thật sự đáng sợ như vậy sao?" Lệ Nhược Nhã lo lắng nói.
"Ừ, Linh Hồn Thần Giới quả nhiên là hung địa, Linh Hồn Hỏa nơi đó uy lực rất mạnh, số lượng lại rất nhiều !"
Bần đạo cười khổ nói: "Ta dùng Hạo Thiên thần kiếm tiêu diệt chín thành Linh Hồn Hỏa, nhưng mà còn dư lại một ít vẫn khiến cho linh khí của ta tiêu hao nhanh chóng. Mà đây chính là Huyễn Tật Thiên Hỏa đó, nếu như đổi lại thủ đoạn hộ thân khác căn bản không thể nào chống nổi chúng nó, thật sự quá mức điên cuồng. Đúng rồi, tình huống nơi này như thế nào?"
"Phu quân đoán đúng rồi." Lệ Nhược Nhã nghiêm nghị đến: "Chúng ta phát hiện ra mấy tên lén lút, thực lực của bọn họ rất mạnh, so với ta cũng không sai biệt lắm. Hơn nữa năng lực ẩn thân cũng là nhất lưu. Nếu không phải có tiểu Lục nhắc nhở, chúng ta căn bản không thể phát hiện được bọn hắn."