Trưởng Tỷ Trọng Sinh Điền Văn


Liễu Oa có nhị hổ ( hai thế lực), Đông Chu cùng Tây Trịnh.

Đông Chu chính là chỉ là Chu gia phía đông trấn, nghe nói có người ở kinh thành làm quan, đến nỗi là đến phẩm cấp nào, người trong trấn, ai cũng không rõ, chỉ nhớ rõ có một lần, thời điểm Chu đại nhân về nhà, Tri phủ đại nhân cũng tự mình tới thăm hỏi, cha mẹ đại nhân kia cũng đã vào trong huyện ở, tóm lại, người trấn trên đều biết, Chu đại nhân kia là làm quan lớn ……
Mà tây Trịnh, chính là chỉ Trịnh gia phía tây trấn, cũng chính là Trịnh gia của Trịnh đồ nương tử giờ phút này đang nói chuyện bát quái.

Trịnh gia không có quan lớn, cũng không có ngàn khuynh ruộng tốt như Chu gia vậy, bất quá, Trịnh gia ở ở nông thôn có hung danh (danh tiếng hung hãn) hiển hách.

Trịnh lão gia tử năm đó là đệ nhất đao phủ ở phủ thành, hiện giờ con cháu Trịnh gia bọn hok, có người làm đao phủ, có người làm đồ tể, cũng có người làm bảo kê, tóm lại từng kẻ đều là người tàn nhẫn, hung hãn.

Bởi vậy, cho dù Trịnh gia so ra kém Chu gia cả quyền thế cùng tài phú, nhưng vẫn như cũ cùng Chu gia ở Liễu Oa trấn này là nhị hổ, tóm lại đều là nhà mà người bình thường cho dù không nịnh bợ cũng không dám đắc tội.


“Như thế nào không có khả năng a, ta đây chính là có tin tức nội tình, ngày hôm qua Hoa bà mối tới nhà của ta uống rượu, uống say nói ra, ngươi nói Chu gia vì sao muốn cưới Lý Nguyệt Tỷ?” Trịnh đồ nương tử thầm lải nhải nói.

“Vì sao?” Nguyên mụ mụ vội vàng, vẻ mặt tò mò hỏi.

“Nghe nói Chu lão gia tử sắp không được rồi, Chu gia đánh chính là chủ ý xung hỉ.

” Trịnh đồ nương tử nâng nâng cằm, khoe khoang nói.

“Xung hỉ?” Nguyên mụ mụ kinh ngạc đến cằm sắp rớt xuống dưới: “Lý Nguyệt Tỷ như thế nào chịu a?”
Nhà người bình thường, không đến mức vạn bất đắc dĩ, ai chịu đi xung hỉ? Bởi vì một khi đi vào, nếu người cần xung hỉ vẫn ra đi, tân nương tử xung hỉ sẽ bị tròng lên danh tiếng mệnh cứng rắn, ngôi sao chổi, khắc phụ, cả đời này liền không còn có ngày xuất đầu.

“Hôn nhân đại sự, sao có thể tùy vào bản thân nàng làm chủ.

” Trịnh đồ nương tử nói.

“Cũng đúng.

” Nguyên mụ mụ ca thán, ai, một đám oa nhi nhà Lý tướng công này, không phải là bị dậu đổ bìm leo sao.


“Uy, Nguyên mụ mụ, chuyện hôm nay này, ra khỏi miệng ta, vào được tai ngươi, nhưng ngàn vạn đừng truyền đi ra ngoài, nếu truyền ra, hỏng chuyện này của Chu gia, Chu gia còn không xé da hai nhà chúng ta a.

” Trịnh đồ nương tử thấy Nguyên mụ mụ bộ dáng buồn bã, nàng có chút hối hận, không nên đem việc này nói ra ngoài, tuy rằng Trịnh gia nhà nàng cùng Chu gia song song là nhị hổ trong trấn, nhưng địa vị hai nhà lại là cách biệt một trời, Trịnh gia gặp Chu gia, liền giống như trứng gà gặp phải cục đá.

“Đã biết, đã biết.

” Nguyên mụ mụ cũng vâng vâng dạ dạ nói.

Kế tiếp hai người liền không có hứng thú bát quái nữa.

Nhưng vào lúc này, trên đường phố lát đá xanh xuất hiện một nữ tử trẻ tuổi, trên người mặc áo kẹp bông, áo khoác trắng chịu tang, mang nón cói, trên chân là giày tang đã ướt đẫm, dẫm lên tuyết trơn, kẽo kẹt kẽo kẹt đi đường.

Tay nàng còn vác theo một cái giỏ tre lớn, bên trong tất cả đều là chút đồ dùng, vại chén, các loại khí cụ, đeo trên lưng còn có một cái sọt tre, cũng chất đến cao cao, cảm giác cả người liền sắp bị đè ép xuống đường vậy, chỉ là bước chân của nàng lại thật là nhẹ nhàng, tươi cười trên mặt cũng mang theo một loại tự tin thoải mái.


.

“Nguyệt Tỷ nhi a……” Mà lúc này, sắc mặt Trịnh đồ nương tử đều có chút xấu hổ, không biết Lý Nguyệt Tỷ vừa rồi có ở chỗ ngoặt nghe được hai người nói chuyện hay không, bất quá, hai người xem thần thái Lý Nguyệt Tỷ tự nhiên, hẳn là không nghe được gì đi?
Nữ tử này đúng là vai chính Lý Nguyệt Tỷ trong miệng hai người trước đó nói chuyện phiếm.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận