Trường Yên Như Mộng FULL


Nội chiến vậy ra Mã Tư Hành muốn liên hôn với Thiên Lý vì muốn mượn binh lực dẹp loạn, mà người Mã Tư Hành nhắm vào chính là hắn.

Một nước cờ này Mã Tư Hành đi cũng thật nhanh, vậy xem ra Lục hoàng tử kia cũng không phải kẻ dễ đối phó, bằng không Mã Tư Hành còn tốn công đến như vậy sao.
"Tra cho bản vương Mã Tư Hàn kia là kẻ thế nào?"
"Vâng."
Trần Chân lui ra, trong phòng lại yên tĩnh trở lại, hắn cũng yên tĩnh xem sổ sách công vụ.
**Nghê Tuyết Cung.
Khi cô tĩnh lại nhìn mọi thứ nơi này, cô cuối cùng cũng chấp nhận sự thật giữa cô và Lý Long Mộc đã kết thúc.

Đêm qua là Lý Nhật Trung mang cô về đây, cô bây giờ chẳng còn chỗ để nương thân nữa rồi.
Ngày mai hắn sẽ mở rộng cửa phủ đón tân nương, còn cô thì sao.


Nếu hắn đã vì quyền lực mà vứt bỏ cô, vậy cô sẽ bắt hắn phải cúi đầu trước mình.
Lý Đế cũng không nghĩ nàng cư nhiên lại rất nhanh liền đồng ý với hắn, còn muốn được sắc phong vào ngày mai.
"Chỉ cần nàng muốn bất kỳ thứ gì trẫm cũng có thể cho nàng."
"Ta muốn vị trí dưới một người trên vạn người."
"Được."
Đối với hắn mà nói chỉ cần nàng gật đầu cả giang sơn này hắn cũng có thể cho nàng.
Chỉ vài giờ sau, hoàng đế ban chiếu thư bố cáo thiên hạ, TriệuTrinh hoàng hậu vốn là là hậu Thiên Lý Quốc, nhưng 20 nặng tình cố đô, không thể buông bỏ.

Nay thuận theo ý nguyện rút bỏ hậu vị, cho phép xuất gia tu hành vì Thiên Lý mà cầu phúc.
Thánh chỉ rất nhanh được đưa đến phủ Trường Yên.
Nhận lấy thánh chỉ trên tay Thanh Loan khẽ cười, hai mươi năm cuối cùng nàng cũng có thể rủ bỏ danh phận hoàng hậu của Lý Nhật Trung.

Đối với người trong thiên hạ mà nói, một hoàng hậu bị truất vị chính là đáng thương, nhưng với nàng đó chính là sự giải thoát, nàng không muốn mang danh phận kia đi gặp phụ hoàng cùng các huynh đệ của nàng.
Lý Bồ Long bên cạnh đỡ lấy mẫu hậu, hắn biết đời này mẫu hậu hắn chưa từng để danh vị kia vào mắt.

Cũng bao lần mẫu hậu muốn xuống tóc nhưng lòng chính là vì bọn họ mà không nỡ buông, bây giờ thánh chỉ đến tay, không nỡ vẫn phải buông.
Mà hắn biết tất cả mọi chuyện hôm nay vì một Lý Hà Linh mà thành, việc Long Mộc thành thân với công chúa Đại Lý hắn cũng vừa nhận được tin.

Hắn sao không biết tam đệ hắn yêu nàng ta thế nào.
"Bồ Long, Trường Yên còn có cả đồi Hà Khê này, sau này giao lại cho con."
Nàng xuất gia vậy thì chẳng thể ở lại trong điện thờ này nữa, hương khói nơi này cũng không thể ngụi lạnh.

Lý Bồ Long biết nơi này vô cùng quan trọng với mẫu thân hắn, bà đã dành nữa đời người để ở đây.

"Người yên tâm, cứ giao cho con."
Giữa phật điện, tiếng kinh mõ vang lên âm thanh trầm bỗng, nàng quỳ trên đất, mái tóc dài đã điểm chút pha sương.

Thanh Loan mặc một bộ đồ lam sờn vai, từng lọn tóc nàng rơi trên mặt đất, tựa nhưng những đoạn duyên trần theo gió cuốn đi.
Tất cả những oán hận, đau thương của cuộc đời nàng từng ném trải, nay nàng buông bỏ tất cả.

Hồng trần này nàng không có gì để lưu luyến, về phần Long Mộc nàng hy vọng nó có thể bình an sống tiếp một đời.

Tóc đã không còn, nợ duyên trần thề cũng đã hết.
"Nay bần ni nhận con vào phật huyền, vậy những thứ thuộc về hồng trần con hãy vứt bỏ hết đi.

Về sau con là người của Pháp Loa Tự, ta sẽ gọi con là Thanh Tâm, tâm thanh tịnh, lòng ắt thanh tĩnh."
"Đa tạ sư phụ thu nhận."
Nàng theo Thanh Huyền rời khỏi đồi Hà Khê, một thân ni cô áo lam giày vải, tay lần phật châu, đầu không ngoảnh lại.
Lý Bồ Long âm thầm đứng dưới tán bồ đề, hắn muốn ghi nhớ rõ hình ảnh này của mẫu thân hắn.


Cả đời hắn chưa từng thấy mẫu thân cười thật tâm như thế bao giờ, mẫu thân hắn bây giờ rất đẹp.
"Mẫu thân đã đi rồi, nhũ mẫu nếu người muốn rời đi cứ nói với bản vương, bản vương chuẩn bị cho bà."
Bà cả đời đều theo công chúa, nay người đã xuất gia, bà tuy không thể đi cùng, nhưng bà đã nguyện cả đời này ở lại nơi đâu thay công chúa lo hương hoả cho tiền triều.
"Tạ vương gia, nhưng nô tỳ đã già, cũng chẳng có nơi nào để đi."
"Đa tạ nhũ mẫu."
Lý Bồ Long cũng không nói gì thêm liền rời đi, Thu Nguyệt một đời theo hầu mẫu thân hắn,cũng là nhũ mẫu mà hắn kính trọng, bà cả đời không con không cái hết lòng vì mẫu thân, ân tình này hắn sẽ không quên.
Lý Long Mộc từ khi nghe được thông cáo thiên hạ về việc truất bỏ hậu vị của mẫu hậu, thì tâm hắn như rơi vào tầng băng lạnh.

Hắn biết điều gì phía sau sẽ đến, nàng đã thật sự trở thành phi tử của Lý Nhật Trung.
Hắn muốn vào cung, muốn đưa nàng đi, nhưng mà giờ này hắn lại một thân hỷ phục, bên cạnh lại bái đường cùng kẻ khác.
Hắn thậm chí còn không nghe được chủ lễ đang nói gì.
Trong khi hắn bái đường cùng đệ nhất mỹ nhân Đại Lý, thì nàng cũng một thân hỷ phục hoa lệ, ở Nghê Tuyết Cung trở thành phi tử của Lý Nhật Trung..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận