Không biết mưa rơi bao lâu, Nam Cung Trụy Nguyệt giống như núp trong mưa, khóc hết nước mắt, mãi đến khi cuối cùng khóc không được, mãi đến khi ý thức bắt đầu mơ hồ, mãi đến khi nàng trực tiếp ngã xuống trong mưa.
Tại một khắc cuối cùng trước khi hôn mê, ý nghĩ trong đầu nàng là, có lẽ chết như vậy cũng là một sự giải thoát.
Đầu óc đã hỗn loạn thành một đống tương hồ, con mắt đau nhức không mở ra được, khó chịu nhất là, toàn thân cảm thấy lúc nóng lúc lạnh. Nhưng một khắc sau, lại có một lồng ngực ấm áp dày rộng ôm lấy nàng.
Nàng mở mắt không ra, chỉ có thể vô thức nắm lấy góc áo người kia, lần đầu tiên bất lực như thế.
" Nam Cung Quân......"
Người kia hình như ôm nàng chặt hơn.
“Ta đây."
Nam Cung Trụy Nguyệt nghe thấy hương vị sạch sẽ vui sướng từ người kia, nghe thấy thanh âm hơi lạnh lùng quen thuộc.
Nàng đã đến mức hoàn toàn không phân rõ đâu là thật, đâu là giả. Có lẽ chỉ có trong mộng, Nam Cung Quân mới có thể gần nàng như thế này.
Đến lúc này, còn cần kiềm chế làm cái gì, để giấc mơ này lại dài một chút nữa đi.
Nghĩ đến đây, nàng vươn tay ôm lấy đối phương, luôn thì thào hô,
" Nam Cung Quân, Nam Cung Quân, Nam Cung Quân......"
“Ta đây, ta luôn luôn ở đây.”
“Nam Cung Quân, chàng có biết ta thích chàng không.”
“Ừ, ta biết.”
Giấc mộng này thật sự quá tuyệt, nàng dường như nhớ lại một năm kia, Nam Cung Quân nằm trên giường, ôn nhu trò chuyện với nàng.
Một chút cảm tình luôn luôn bị đè nén, nhưng từ sau lần đầu tiên nó bộc phát, sợ rằng cũng đã không áp chế nổi.
Nam Cung Trụy Nguyệt dùng sức mở ra đôi mắt bị sương mù che lấp, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, nàng lại thấy Nam Cung Quân dùng ánh mắt rất đỗi dịu dàng nhìn nàng, giống như muốn nàng chìm ngập trong dịu dàng.
Giấc mơ này thật sự quá tuyệt. Nam Cung Trụy Nguyệt nhịn không được ngẩng đầu lên, lại gần người nàng vẫn tha thiết ước mơ trong quá khứ.
Bờ môi hơi mỏng hơi lạnh, tuyệt vời như trong tưởng tượng. Nàng nhịn không được muốn càng nhiều, càng nhiều.
Ở trong mộng, không phải nàng có thể yêu cầu rất nhiều sao, Nam Cung Quân nhất định sẽ không cự tuyệt nàng.
Tứ chi vốn xụi lơ của nàng, không biết nhận được khí lực từ đâu, lại áp đảo Nam Cung Quân luôn luôn dịu dàng vuốt ve nàng.
Nàng bá đạo đè lên người hắn, khiến ình có thể dán chặt vào hắn hơn, hôn càng sâu. Mông lung, nàng nhìn thấy trong đôi con ngươi đen trong trẻo kia, tràn đầy sủng nịnh dịu dàng cùng vui vẻ.
Nam Cung Quân ôn nhu như vậy, nàng thật sự không có biện pháp kháng cự. Khiến cho nàng muốn điên cuồng trong lúc này, chỉ cần 1 lần là tốt rồi.
Nàng hình như có chút dữ dội hôn cằm dưới Nam Cung Quân, hai tay không khống chế được lục lọi mở đai lưng Nam Cung Quân. Nam Cung Quân nhìn động tác có chút vụng về của nàng, nụ cười nhẹ ở khóe môi càng lúc càng sâu.
Thân thể của Nam Cung Quân, nàng nhìn qua không ít lần, nhưng mỗi lần nhìn đều nhịn không được thất thần. Lúc này cũng không có ngoại lệ, thân thể của Nam Cung Quân hoàn mỹ như điêu khắc, mỗi một đường cong đều không tiếng động trêu cợt Nam Cung Trụy Nguyệt.
Nàng giống như tôn thờ, từng chút từng chút nhẹ nhàng hôn lên, đầu lưỡi chậm rãi liếm qua làn da nhẵn nhụi của hắn. Nam Cung Quân bị thủ pháp tuyệt hảo của nàng, khiến cho không nhịn được rên lên một tiếng.
Phát hiện Nam Cung Quân không bài xích, nàng nhận được cổ vũ. Kiếp trước nàng cũng là một người lõi đời, lấy lòng một người đàn ông đối với nàng mà nói cũng không khó. Nàng thuận theo khe ngực hoàn mỹ của Nam Cung Quân liếm xuống, quanh quẩn trước đầu vũ của hắn, thậm chí còn xấu bụng dùng răng nhẹ nhàng cắn xé.
Nam Cung Quân không không kiềm được thở hổn hễn. Rất hài lòng với phản ứng của hắn, nàng một đường hôn đến bụng, nàng duỗi đầu lưỡi của mình, ở trên vùng bụng rắn chắc của hắn, liếm dọc theo đường cong của những khối cơ nhỏ kia.
Nàng càng liếm càng xuống dưới, liên tục đi đến chỗ thô cứng đã sớm đứng thẳng, ngăn cách một cái quần hơi mỏng, nàng hôn thẳng lên, nước bọt trong miệng nàng thấm ước quần hắn, nàng vẫn liếm dọc theo hình dạng thô cứng của hắn, trên quần bị thấm ướt một chút, lại miêu tả rõ ràng hình dạng của nó.
Nam Cung Quân khàn giọng kêu lên, cái này nghe vào tai nàng, biến thành một loại thúc giục cùng khẳng định. Nam Cung Trụy Nguyệt giống như ma xui quỷ khiến, chậm rãi cởi xuống cái quần trên người Nam Cung Quân, vừa kéo xuống một chút, gậy thịt của hắn giống như nhịn không được bắn ra, giống như đã nhịn thật lâu.
Nàng mở cái miệng nhỏ chậm rãi đến gần hắn, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đây là Nam Cung Quân. Tại sao ngay cả nơi đó trên người Nam Cung Quân, cũng giương cao hoàn mỹ như vậy, chẳng những dài hơn nhiều so với đàn ông bình thường, lại to lớn rắn chắc. Ông trời quả nhiên quá sủng ái hắn!
Sau đó ngậm của hắn vào trong miệng, đầu lưỡi liếm lổ nhỏ trên đỉnh của hắn, Nam Cung Quân chớp mắt nhìn nàng, giống như đang thúc giục nàng nhanh lên một chút, Nam Cung Trụy Nguyệt ngậm vào thật sâu, sau đó bắt đầu nhả ra mút vào, đầu lưỡi qua lại vòng quanh ở lối vào của hắn.
Nam Cung Quân nhịn không được nhắm mắt lại hưởng thụ, hắn lại không biết nha đầu kia còn có nhiều thủ đoạn tán tỉnh như vậy, có phải trước kia hắn đều quá coi thường nàng, còn luôn sợ hù dọa đến nàng, bây giờ xem ra, bị ăn sạch rõ ràng là hắn.
Thô cứng của Nam Cung Quân càng lúc càng nóng, càng lúc càng cứng rắn, lại khiến cho Nam Cung Trụy Nguyệt cảm thấy có chút không ngậm vào được. Nhìn nàng cau mày, hắn cười yêu ớt, sau đó nhẹ nhàng ôm nàng nghiêng người, thay đổi vị trí, biến thành Nam Cung Trụy Nguyệt ở phía dưới.
Tại sao trong mộng Nam Cung Quân lại chủ động như vậy? Nàng trợn mắt to bị sương mù che lấp, có chút khó hiểu. Nhưng nàng lập tức nghĩ đến, chỉ có trong mộng, Nam Cung Quân mới có thể chủ động như vậy, mới có thể thân mật với nàng như vậy.
Nam Cung Quân hôn đôi môi đỏ mọng của nàng, cái lưỡi linh hoạt ra ra vào vào trong miệng nàng, bắt chước luật động ái ân. Nam Cung Trụy Nguyệt thần trí mơ hồ, hoàn toàn trầm mê trong vui sướng Nam Cung Quân mang lại cho nàng. Nam Cung Quân hôn môi chưa dừng lại, ngón tay thon dài, linh hoạt cởi sạch y phục của nàng.
Bờ môi mỏng của hắn lưu luyến ở xương quai xanh của nàng, sau đó nhịn không được nhẹ nhàng gặm cắn. Nam Cung Trụy Nguyệt nhịn không được nhẹ hừ một tiếng. Ngón tay thon dài của Nam Cung Quân chạm vào giữa hai chân nàng, nhẹ nhàng vuốt ve bắp đùi nàng, làm cho nàng nhịn không được run rẩy. Hắn cúi xuống mút đầu vú sớm đã đứng thẳng vào trong miệng, ngón tay cũng phối hợp đi vào giữa cánh hoa đã có chút ướt át của nàng.
Hắn ác ý đẩy cánh hoa của nàng ra, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng rút ra đâm vào mật huyệt của nàng, nàng chỉ có thể khó chịu vặn vẹo, giống như càng muốn nhiều. Nam Cung Quân vẫn nhẹ nhàng, từng chút từng chút rơi xuống người nàng, mỗi một chỗ đều chạm vào, động tác ngón tay cũng càng lúc càng nhanh, mãi đến khi Nam Cung Trụy Nguyệt nhịn không được bắt lấy hắn run rẩy cầu xin.
" Nam Cung Quân, ta muốn chàng."
Khóe miệng Nam Cung Quân nhẹ nhàng cong lên, động tác trên đầu ngón tay càng lúc càng nhanh, sau đó còn nâng nhị châu giữa cánh hoa, kích thích như vậy khiến cho nàng căn bản không có cách nào thừa nhận, nàng nắm lây vai Nam Cung Quân, bất lực rên rỉ đạt đến lần cao trào đầu tiên trong đời.
“Ta muốn tiến vào.” Nam cung Quân lại gần bên tai nàng nhẹ nhàng nói.
Nàng vẻ mặt mê sảng, còn chưa kịp phản ứng, cực nóng của Nam Cung Quân đã đặt trước hoa huyệt của nàng, sau đó hắn nắm eo nàng, động thân một cái, liền hoàn toàn tiến nhập vào trong cơ thể nàng. nàng nhịn không được nhíu mày, tại sao trong mộng cũng có thể đau nhức. Nam Cung Quân vẫn tiếp tục đâm vào, nhẹ nhàng trấn an nàng.
Ngón tay an ủi hoa huyệt non mềm của nàng, gảy búng đỉnh trân châu của nàng, khiến cho thần trí vừa có chút thức tỉnh của nàng, lại một lần nữa rơi vào cám dỗ không có điểm dừng. Nàng ngoài trừ há miệng, cắn chặt bờ vai của hắn, trầm mê di động theo tiết tấu luật động của hắn, hoàn toàn mất hết ý chí.
Cuối cùng cao trào cũng tiến đến, nàng nhịn không được gắt gao ôm chặt hắn, dùng sức cắn bả vai của hắn. Bên tai lại truyền đến thanh âm hơi lạnh lùng nhưng cũng rất dịu dàng của hắn. “Nguyệt Nhi……”
Đêm đó, ở dưới Nam Cung Quân nàng 1 lần lại 1 lần đạt đến cao trào, nàng chưa từng nghĩ Nam Cung Quân lại có thể dũng mãnh như thế, chỉ là đây không phải là nằm mơ sao, tại sao nàng lại mệt mỏi đến mức tay cũng nâng không được, mắt cũng mở không được.