Túi trữ vật tuy thuận tiện nhưng chỉ dùng để bảo vật thiết yếu hữu dụng, tu sĩ thường mở tàng bảo thất chứa các loại tài liệu hoặc nuôi trồng linh thảo, yêu thú…
Âm Quỷ thượng nhân nhanh chóng đi vào, lấy ra một cái túi trữ vật rồi vận chuyển linh lực, một đạo bạch quang từ bên trong phát ra lượn trong mật thất, đem toàn bộ bảo vật cuốn hết vào.
Thấy cảnh này Lâm Hiên có chút ngạc nhiên. Vừa rồi hắn dùng thần thức quét qua nhưng không phát hiện bảo khố này do đối phương bày ra huyễn thuật quá lợi hại.
Âm Quỷ thượng nhân vừa bước ra khỏi bảo khố thì biến sắc. Bùng một tiếng, đột ngột một đạo hồng quang xuất hiện đánh văng hắn vào trong vách động.
Lâm Hiên thầm than đáng tiếc, vẫy tay một cái đem hồng quang thu lại. Thì ra đó là cực phẩm linh khí Ngô Câu.
Do không để đối phương phát hiện, nên Lâm Hiên chỉ phát huy được hai thành uy lực của cực phẩm Linh Khí này. Tuy thân thể tu sĩ đã trải qua dịch kinh tẩy tủy nhưng vẫn là huyết nhục, uy lực như vậy cũng để hắn hồn phi phách tán.
Âm Quỷ thượng nhân nằm mơ cũng không ngờ có người lẻn vào động phủ tập kích. Nhưng thân thiếu chủ của Lệ Quỷ bang bảo vật đương nhiên không ít. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc một tầng sáng hộ thân hiện lên cứu hắn một mạng.
Đánh lén không thành Lâm Hiên cũng động thân. Âm Quỷ thượng nhân từ trong đống đá vụn chui ra nhìn vào thiếu niên vừa sợ vừa giận nói:
"Ngươi là ai mà dám đánh lén bổn tọa?"
Lâm Hiên chẳng nói chẳng rằng, lập tức thao túng Ngô Câu tấn công đối thủ, đồng thời vung tay đem Hồn Kim Tác tế ra.
Thấy thế Âm Quỷ thượng nhân cực kỳ tức giận. Hắn há miệng đem Quỷ Xoa xuất ra. Chỉ thấy hồng quang cùng hắc quang cuốn lấy nhau không ngừng trên không.
Còn Hồn Kim Tác thì Âm Quỷ thượng nhân không thèm để ý, đánh ra một đạo pháp thuật băng thuộc tính đem nó băng phong lại.
Nhưng hắn vừa ngẩng đầu lên thì vô cùng hoảng sợ. Chỉ thấy vô số hỏa cầu cự băng thiểm điện đang oanh tạc tới. Đây chính là thủ đoạn công kích quen thuộc của Lâm Hiên.
Âm Quỷ thượng nhân vội vung tay tế ra một tấm Bạch Cốt Thuẫn Bài. Ầm ầm mấy tiếng đã đem pháp thuật ngăn cản lại.
"Tiểu tử đáng chết!"
Cánh tay Âm Quỷ thượng nhân tê dại mới miễn cưỡng đỡ được công kích. Hắn đang muốn lấy bảo vật thì cảnh vật xung quanh trở nên uốn khúc, bốn phía dần mờ đi, một bát quái đồ cực lớn hiện ra.
Trận pháp!
Âm Quỷ thượng nhân cả kinh, không ngờ đối phương còn bày được cả trận pháp. Chỉ thấy hai tay Lâm Hiên hợp lại đánh ra một đạo pháp quyết. Nhất thời bát quái đồ phát ra tiếng kêu ông ông, bắn ra một đạo sáng to bằng miệng bát.
Lúc này Ngô Câu đánh tan văng Quỷ Xoa bay đến trước mặt Âm Quỷ thượng nhân. Nếu là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ khác thì hẳn đã mất mạng. Có điều hắn tuy luống cuống tay chân nhưng nhanh chóng há miệng phun ra một viên châu đỏ như máu.
Chỉ thấy viên châu xoay tròn rồi phóng hồng quang rực rỡ. Ầm một tiếng, cột sáng bị đánh tan rồi nó phản ngược Ngô Câu bay trở lại.
Huyền Hỏa Thần Châu!
Trong mắt Lâm Hiên lóe lên một tia lệ quang. Tự thể nghiệm mới thấy uy lực của nó so còn đáng sợ hơn tưởng tượng rất nhiều.
" Tiểu tử, ngươi tới cùng những kẻ kia sao?"
Lâm Hiên cười lạnh không trả lời, lại thò tay vào trong ngực khiến Âm Quỷ thượng nhân giận quá hóa thẹn, thân là thiếu chủ Lệ Quỷ bang, hắn chưa bao giờ ăn đau khổ thế này, liên tục bị tập kích nên buồn bực vô cùng.
"Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Vẻ mặt Âm Quỷ thượng nhân cực kỳ hung ác. Hai tay hợp lại rồi tách ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một đoàn hắc vụ bên ngoài có hồ quang màu lam bao bọc, nhìn qua quỷ dị vô cùng.
Lúc này trong tay Lâm Hiên xuất hiện một tấm phù màu vàng kim nhạt. Hắn vận chuyển linh lực khiến tấm phù tự cháy, trên không trung xuất hiện một con quái điểu to lớn.
"Đi!"
Lâm Hiên điểm ra một chỉ, Thiên Tường Điểu ngẩng đầu hót vang một tiếng, phát ra uy áp kinh người lao về phía đối thủ.
"Thú phù!"
Không hổ là thiếu chủ Lệ Quỷ bang, liếc mắt đã nhìn ra lai lịch quái điểu trước mắt.
Lại nghe Lâm Hiên hừ một tiếng, hai tai biến hóa pháp ấn liên tục. Mặt ngoài Ngô Câu bùng lên hỏa diễm hừng hực, nhưng kì lạ không phải màu đỏ mà là màu vàng kim nhạt.
Cực phẩm linh khí này có thuộc tính hỏa. Khi trước Lâm Hiên lại cẩn thận tế luyện một lần. Hỏa diễm kia chính là Tiên thiên Chi hỏa.
Cùng lúc đó bên ngoài truyền đến tiếng ầm ầm như sấm nổ. Ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ Lệ Quỷ Bang dựa vào trận pháp đau khổ chống đỡ Âm Sát Khô Lâu. Nhưng xem ra không tri trì được bao lâu. Tu sĩ dẫn đầu quay đầu lại động phủ, trên mặt hiện vẻ lo lắng. Thiếu chủ đi đã lâu sao chưa trở lại?
Chỉ thấy Âm Quỷ thượng nhân hừ lạnh một tiếng, lấy một tấm Thú phù trong người hóa thành một con Hắc Hùng vĩ đại, lao đến vật lộn giằng co với Thiên Tường Điểu.
Sau đó hắn dùng thần niệm thao túng Huyền Hỏa Thần Châu nhập vào trong đoàn hắc vụ kia. Nhất thời sương mù cuồn cuộn tỏa ra bốn phía bao phủ thân ảnh hắn vào trong.
Lâm Hiên cảm ứng được khí thế đối phương đang điên cuồng tăng lên. Hắn nhíu mày, vươn tay điểm nhẹ một chỉ về phía Ngô Câu.
Lập tức Tiên thiên Chi hỏa bùng cháy dữ dội. Ngô Câu đón gió biến lớn nháy mắt đã dài tới mấy trượng, mang theo khí thế kinh người chém vào sương vụ.
Âm Quỷ thượng nhân hừ một tiếng, há miệng đem toàn bộ vụ khí hút sạch vào bụng như cá voi hút nước.
Huyền Hỏa Thần Châu đang trôi nổi trước người hắn đã biến thành màu đen. Hai tay hắn vẫy một cái, từ trong Bảo Châu phát ra một đạo hắc hỏa, thoáng cái đã bao phủ Ngô Câu đang bay tới.
Tiên Thiên Chi Hỏa màu vàng nhạt chỉ ngăn cản được một chút liền bị đồng hóa. Sau đó Ngô Câu cũng phát ra tiếng gào thét.
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ kinh sợ, không ngờ hắc hỏa này lại có thể luyện hóa Linh Khí. Hắn vội vàng kết một pháp ấn muốn thu hồi Ngô Câu nhưng thần thức liên hệ với Linh Khí đã mất.
Âm Quỷ thượng nhân cười lạnh một tiếng, từ trong Huyền Hỏa Thần Châu phun ra một đạo hắc hỏa bắn tới Lâm Hiên.
Đối đầu tiểu tử Trúc Cơ trung kỳ trước mặt Âm Quỷ thượng nhân cũng có phần kiêng kị. Tên này Linh Khí rất nhiều, công pháp kì lạ, quả là một đại địch. Do vậy hắn không tiếc tổn hao chân nguyên sử dụng Huyền Thiên Ma Hỏa, muốn tiêu diệt đối phương bằng được.
Mắt thấy công kích sắp tới Lâm Hiên phất tay áo một cái, tế ra một tấm phù phòng ngự trung cấp kim thuộc tính. Trong hỏa quang ẩn hiện một cái tiểu chung màu vàng kim lấp lánh nhưng vẫn bị hắc hỏa dễ dàng đốt thành tro bụi.
Thấy thế Lâm Hiên thầm sợ hãi. Kim Cương phù không ngờ lại không cản được một thoáng, ma hỏa này thật lợi hại.
Sắc mặt hắn trầm xuống, lại lấy ra một tấm tiểu thuẫn có họa những hoa văn kì dị. Thấy ma hỏa đến trước mặt, Lâm Hiên không chút do dự đem tiểu thuẫn đẩy ra ngoài.
Đạo hắc hỏa to cỡ nắm tay hung hăng oanh tạc tới, tiểu thuẫn không ngừng rung lên nhưng Lâm Hiên thở phào một hơi. Bảo vật này là một kiện cực phẩm Linh Khí phòng ngự, được chọn từ trong bảo khố Linh Dược sơn,.
Bất quá dưới công kích của ma hỏa, tiểu thuẫn không ngừng phát ra tiếng gào thét. Lâm Hiên cắn răng đem pháp lực toàn thân truyền vào, tiểu thuẫn phát ra hào quang chói mắt mới ngăn cản được hắc hỏa.
Hai người lâm vào cục diện giằng co. Nhìn qua đương nhiên Lâm Hiên đang ở thế hạ phong.
Vẻ mặt hắn trở nên lo lắng nhưng khi thấy đối phương đang đem thần thức toàn bộ đặt vào cuộc chiến, thần niệm hắn khẽ động, như phát ra tín hiệu nào đó.
Đột nhiên không gian đang tĩnh lặng phía sau Âm Quỷ Thượng Nhân lăn tăn gợn sóng. Thân ảnh Nguyệt Nhi chợt hiện ra, thao túng Bích Tuyết Hoàn xé gió đánh thẳng tới sau lưng đối thủ.
Âm Quỷ Thượng Nhân vô cùng kinh hãi muốn tránh không kịp, chỉ có thể mở Linh Khí hộ thuẫn ngăn cản.
Bùng một tiếng, hộ thuẫn tuy chưa bị phá vỡ nhưng bộ dáng của Âm Quỷ Thượng Nhân cực kỳ chật vật. Lâm Hiên thầm kêu đáng tiếc, tu vị của Nguyệt nhi còn quá thấp nên không thể phá vỡ phòng ngự của hắn.
Tranh thủ thời gian, Lâm Hiên đem Thú Phù Hỏa Diễm Tê Ngưu xuất ra.
Sau đó hắn lại lấy thanh trủy thủ quỷ dị kia, đây chính là Khí Linh có uy lực vượt trên một bậc so với Ngô Câu.
Trên mặt Lâm Hiên phủ một tầng sát khí dày đặc, thanh trủy thủ liền hóa một mũi hàn quang như vết sao sa bắn tới. Âm Qủy Thượng Nhân cũng nhận ra điểm bất ổn, liền tụ chân nguyên toàn thân thao túng Bảo Châu phóng ra hào quang rực rỡ, hóa thành một tầng sáng hộ thể.
Đáng tiếc vô dụng, thanh âm vỡ vụn lập tức vang lên, rất nhanh tầng sáng đã bị mũi hàn quang kia xuyên thủng.
Âm Quỷ Thượng Nhân trợn tròn mắt như không thể tin nổi, trên ngực có một cái lỗ đỏ lòm đang chảy ra máu tanh như suối, thụ thương nghiêm trọng nhưng hắn còn chưa ngã xuống, trên mặt lộ vẻ hung tàn như muốn liều mạng cùng đối thủ.
Lâm Hiên đương nhiên không dây dưa với kẻ sắp chết, hắn dẫn động pháp quyết. Hỏa Diễm Tê Ngưu liền nhào tới đem thân thể hắn thiêu đốt thành tro bụi.
Tức thời một quang đoàn màu vàng từ trong thân thể Âm Quỷ Thượng Nhân bay vụt ra.
Trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ cười nhạo: "Nguyên thần xuất khiếu định chạy, tâm si vọng tưởng! "
Sớm đã có chuẩn bị hắn nhẹ nhàng huy động Bách Hồn Phiên. Một tầng sương vụ quỉ dị xuất hiện truyền ra bao phủ lấy quang đoàn kia.
Bên tai Lâm Hiên liền truyền đến âm thanh van xin thảm thiết buông tha cho hắn thì khác nào thả hổ về rừng?
Lâm Hiên nhanh chóng đem quang đoàn hút vào trong Bách Hồn Phiên. Thêm một hồn phách của tu sĩ Trúc Cơ Hậu kỳ, sau này uy lực của ma phiên sẽ tăng nhiều.
Kết cục Âm quỷ thượng nhân không chuyện ác gì không làm, thân thể cuối cùng đã cháy thành tro, mà phồn phách không được siêu sinh. Lâm Hiên nhanh chóng đem túi trữ vật cùng các bảo vật thu lại. Thần thức hắn đảo qua một lượt, quả nhiên bên trong túi trữ vật có một cái ngọc giản màu xanh nhạt.
Sau đó hắn lại phất nhẹ tay, một đạo bạch quang cuốn ra đem một viên châu màu đỏ thu về trước mắt.
Huyền Hỏa Thần Châu!
Lâm Hiên không khách khí thu vào trong rồi lặng lẽ rời khỏi động phủ. Lúc này tình thế ba tu sĩ Trúc Cơ Kỳ Lệ Quỷ Bang đang vô cùng nguy hiểm. Âm Sát Khô Lâu lúc nào cũng có thế phá trận mà ra.
Lâm Hiên cười thầm một tiếng, hóa thành một đạo lam quang bay về phía xa, dọc đường không hề dừng lại. Hai ngày sau hắn vô sự về đến Linh Dược Sơn.
Trở về động phủ, Lâm Hiên lập tức đi vào phòng luyện công.
Đem túi trữ vật của Âm Quỷ Thượng Nhân đổ ra, hắn đem linh thạch phù lục Linh Khí để qua một bên, dù cũng có những bảo vật quý giá nhưng đây không phải là thu hoạch lớn nhất.
Lâm Hiên lấy ra cái ngọc giản đem thần thức truyền vào, nhất thời vô số hàng văn tự li ti dẫn vào trong đầu.
"Linh Âm Cửu Biến!"
Lâm Hiên xem lại lần nữa, quả nhiên đây là một thiên công pháp quỷ tu. Tuy hắn không tu quỷ đạo nhưng vẫn có chút kiến thức về nó.
Quỷ tu quỷ dị là một nhánh của tu ma, song công pháp không chỉ có nhân tộc mà âm hồn thuần âm chi thể cũng tu tập được.
Lâm Hiên cầm ngọc giản ngắm nghía một hồi, chuyến đi này tuy khó khăn nhưng đã thu hoạch không tệ, đó là đỉnh cấp công pháp Trúc Cơ Kỳ quỷ tu giả.
"Nguyệt Nhi!"
"Thiếu gia!"
Chỉ thấy bạch khí tụ lại, một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài nhu thuận hiện ra. Lâm Hiên đem ngọc giản đưa tới tay nàng:
"Đây là công pháp rất có uy lực, ngươi hãy tu luyện cho tốt. "
"Nguyệt Nhi hiểu" Thiếu nữ ôn nhu gật đầu vẻ mặt đầy vẻ cảm kích, lần này Lâm Hiên trải qua hung hiểm thế nào nàng đã tận mắt chứng kiến, sẽ không phụ tâm ý của thiếu gia.
Lâm Hiên lại lấy Huyền Hỏa Thần Châu cầm trong tay, cẩn thận quan sát. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Viên châu này to cỡ mắt rồng, bên ngoài tỏa ra hồng quang nhàn nhạt, khi cầm có cảm giác ấm áp. Hắn đem thần thức truyền vào nhưng vừa chạm vào bề mặt của nó đã bị phản ngược trở lại.
Lâm Hiên lại nhíu mày đem thần thức thu hồi rồi trầm ngâm suy nghĩ, xem ra vật này không phải Linh Khí. Đương nhiên đây cũng không phải Pháp Bảo do Âm Quỷ Thượng Nhân không phải Ngưng Đan kỳ tu sĩ.
Tuy rằng không thể biết rốt cuộc nó vật gì nhưng đây hẳn là một lợi khí công thủ toàn vẹn.
Lâm Hiên đem nó cầm trong tay bắt đầu thử luyện hóa. Trải qua mấy ngày mấy đêm thử qua nhiều cách, cuối cùng hắn đã nhận ra với tu vị Trúc Cơ Trung kỳ tuyệt không thể luyện hóa được nó.
Trong túi trữ vật của Âm Quỷ Thượng Nhân cũng có một thiên tâm đắc ghi chép về Huyền Hỏa Thần Châu này.
Theo đó viên châu này vốn là truyền thừa chi bảo của một gia tộc tu tiên suy tàn do hắn xảo hợp đoạt được. Bên trong cũng nói rõ không phải cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ thì tuyệt không thể khu sử bảo châu.
Âm quỷ thượng nhân có nói dựa vào tu vị Trúc Cơ kỳ tầng thứ sáu của hắn, cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát ra vòng hộ thân của bảo châu và một hai loại thần thông công kích. Hắn phỏng chừng chỉ phát huy được một hai thành uy lực của nó mà thôi.
Một ..hai ..thành?
Trong lòng Lâm Hiên cả kinh rồi mừng rỡ vô cùng. Hắn đã tận mắt chứng khiến sự thần diệu của bảo châu này, nếu có thể phát huy mười thành uy lực chẳng phải có thể cùng pháp bảo tranh phong sao?
Bất quá Lâm Hiên nhanh chóng trầm tĩnh lại. Muốn lĩnh ngộ hết thần thông của nó e rằng còn quá xa vời, chỉ khi nào Kim Đan đại thành …
Nhưng dù sao cũng là bảo vật khó cầu, hắn mừng rỡ đem nó thu vào túi trữ vật.
Sau đó trầm ngâm một chút, hắn lấy ra một quyển cổ tịch có ghi ba chữ Thiên Lôi Quyết rất lớn. Trong này vốn được gia trì tài liệu luyện chế pháp bảo là Huyền Thiết Chi Mẫu.
Sau khi đấu với Âm Qủy Thượng Nhân, Lâm Hiên cảm giác thực lực của mình vẫn còn quá thấp.
Hiện hắn vừa mới tiến giai Trúc Cơ Trung kỳ, trong khoảng thời gian ngắn muốn đột phá cảnh giới là không thể. Muốn gia tăng thêm uy lực, cách tốt nhất gia nhập Huyền Thiết Chi Mẫu vào Ngô Câu để tăng uy năng của Linh Khí.
Trong luyện đan thất, Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, tức thời địa mạch chi hỏa trong miệng quái thú hừng hực tuôn ra.
Linh Dược Sơn nổi danh về luyện đan nhưng tạp học cũng khá nhiều, đối với luyện khí cũng có tìm hiểu, hai kỳ nghệ này vốn có chỗ tương đồng.
Lâm Hiên cũng từng xem qua điển tịch về kỳ nghệ này, với khả năng của hắn muốn tách tài liệu không phải là khó khăn. Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp thuật đánh vào cổ tịch Thiên Lôi Quyết đem nó lơ lửng trước mặt, sau đó dùng thần thức thao túng địa mạch chi hỏa từ từ luyện hóa.
Mấy canh giờ sau, sắc mặt hắn khó coi thu cuốn cổ tịch thu về.
Hắn đưa ra trước mặt cẩn thận quan sát thì sắc mặt càng thêm âm trầm, địa mạch chi hỏa này nóng ít nhất cũng mấy ngàn độ, nhưng nung lâu như thế mà cổ tịch không hề có dấu hiệu hòa tan.
Khó trách Lôi Ngạo từng nói qua, bản cổ tịch này thủy hỏa bất xâm, Linh Khí cũng không thể phá được.
Chầm chậm lắc đầu, Lâm Hiên đang chuẩn bị đem nó cất đi thì trong đầu chợt lóe lên linh quang.
Sau một lúc do dự hắn cắn răng đem Thiên Lôi Quyết kẹp giữa hai lòng bàn tay. Sau đó hít một hơi bắt đầu điều động lam quang trong cơ thể.
Lâm Hiên chợt có ý nghĩ táo bạo rằng. Dị năng của Lam sắc Tinh hải có thể tách tạp chất của linh đan dược thảo thì biết đâu có thể chiết xuất được cả tài liệu.
Đây quả là một ý nghĩ lớn mật nhưng phải thử qua mới biết. Lâm Hiên vô cùng cẩn thận chiết xuất, đây là lần đầu chắc chắn khó khăn hơn nhiều.
Một đêm rất nhanh trôi qua, hắn mở mắt đứng lên thân thể có chút mỏi mệt, còn sắc mặt không lộ vẻ hỉ nộ.
Hiện tại không biết nói là vui hay buồn!
Ý nghĩ của Lâm Hiên không hề sai. Lam sắc tinh hải cũng có tách tạp chất tài liệu luyện khí nhưng do tu vị của hắn chưa cao, thể tích của lam sắc tinh hải chưa đủ lớn để có thể tách Huyền Thiết Chi Mẫu ra.
Lâm Hiên kinh ngạc là muốn tinh chế một điểm Huyền Thiết Chi Mẫu thì cần tiêu hao lượng quang điểm lớn hơn tinh chế đan dược cả ngàn lần.
Xem ra không tiến vào Ngưng Đan Kỳ thì tinh chế tài liệu luyện khí chỉ là mộng ước mà thôi!
Lâm Hiên cười khổ không thôi. Qua một lúc hắn đem tâm tình thả lỏng ra, phát hiện này về sau rất hữu ích.
Tu sĩ tiên giai Ngưng Đan Kỳ, dùng công kích chính là pháp bảo. Tài luyện chế pháp bảo cực kỳ hi hữu, không ít tu sĩ Ngưng Đan Kỳ dùng toàn lực để tìm kiếm nhưng không thể thu thập đủ tài liệu, cho nên Tu tiên giới vẫn lưu truyền một câu: Ngưng Đan không dễ nhưng muốn có pháp bảo càng khó hơn lên trời.
Đem cuốn cổ tịch thu lại, Lâm Hiên nghỉ ngơi hai ngày rồi bắt đầu tu luyện.
Có điều mây ngày sau hắn đã xuất quan, đem cửa của động phủ đóng lại, thiết lập cấm chế xung quanh rồi rời khỏi Linh Dược Sơn, nhằm hướng đông nam bay đi.
Lần xuất hành này, là một việc ngoài ý muốn.
Khi đại chiến cùng Hắc Hùng, năng lượng hồn phách Thiên Tường Điểu tiêu hao không ít, vì thế Lâm Hiên đem lệnh bài thần bí kia bổ sung nhưng khiến hắn trợn mắt há mồm là không có tác dụng.
Cẩn thận nghiên cẩn thận một phen, hắn phát hiện rốt cục năng lượng tinh hồn bên trong lệnh bài đã hết, cần phải tìm yêu thú hấp thu tinh hồn sau đó mới tiến hành bổ sung cho Thú phù.
Biết rõ điểm này Lâm Hiên quyết định đi tìm yêu thú. Còn tu luyện lên Trúc Cơ hậu kỳ không phải là việc ngày một ngày hai.