"Xuy xuy! "
Hắc sắc tỏa liên (sợi xích) như con độc xà, đột ngột hóa thành một hắc tuyến mơ hồ, xuyên thấu qua không gian, đâm mạnh vào Dược Lão cách đó không xa.
Mũi nhọn của tỏa liên vô cùng bén nhọn, lại được bao phủ bởi các ký hiệu huyền ảo, từng vòng xoắn ốc quấn quanh một chỗ, nhờ vào năng lượng Vu hộ pháp đưa vào, hiện lên sát khí mơ hồ, hiển nhiên hắc sắc tỏa liên này cũng không phải là tỏa liên bình thường.
Đối với tỏa liên xuyên thấu qua không gian đâm tới, Dược Lão không dám chậm trễ, Hồn Điện cực kỳ thần bí, hơn nữa công kích của bọn họ tựa hồ có thể tạo thành tổn thương cực lớn với linh hồn thể, nhưng cũng may Dược Lão cũng không phải là linh hồn thể bình thường, có Cốt Linh Lãnh Hỏa hộ thân, đối với cường liệp bộ giả của Hồn Điện, cũng không hẳn là không có sức hoàn thủ.
Trong lòng bàn tay bạch sắc hỏa diễm hiện lên dày đặc, chợt hóa thành một hỏa tiễn (mũi tên lửa – ko fai cái thứ bay ra ngoài ko gian đâu nha ^^") cuồng bạo bắn ra, sau đó va chạm mãnh liệt với hắc tuyến tỏa liên kia.
"Oành! "
Hai người giao thủ, thanh âm trầm thấp vang lên. Nhưng không có thanh âm nổ mạnh, chỉ có hiện lên một vòng tròn với hai màu đen trắng giao nhau, kình khí gợn sóng lan tỏa ra không một tiếng động, mà hễ chỗ gợn sóng đi qua, ngay cả không gian cũng xuất hiện một chút rung động.
Hắc sắc tỏa liên va chạm cùng hỏa tiễn, một kích này có kết quả khác xa với tưởng tượng của Vu hộ pháp, hơn nữa trong mơ hồ, từ tỏa liên nhanh chóng truyền tới một luồng băng hàn điệp gia với hỏa nhiệt tạo nên một sức nóng kỳ dị, làm cho đấu khí trong cơ thể hắn rối loạn một hồi.
"Khó trách năm đó ngươi có thể trốn thoát sự truy bắt của Hồn Điện, hóa ra là dựa vào khả năng của dị hỏa!" Tỏa liên sau khi tấn công liền thu về, xoay quanh Vu hộ pháp, đối mặt với đôi mắt lạnh lẽo của Dược Trần luôn nhìn chằm chằm mình, có chút kinh ngạc nói.
Linh hồn thể bình thường chống lại liệp bộ giả của Hồn Điện, cho dù linh hồn có mạnh hơn nữa, lực lượng có khả năng sử dụng cũng sẽ giảm rất nhiều, vũ khí của bọn hắn đều được đặc chế, có công hiệu chuyên khắc chế linh hồn thể, nhưng mà loại khắc chế này, đối với một ít linh hồn thể có được thiên địa linh vật như dị hỏa, cũng mất đi hơn phân nửa hiệu quả.
Mà cũng đúng như lời hắn nói, năm đó Dược Lão có trốn thoát sự truy bắt của Hồn Điện, đích thật là dựa vào uy lực Cốt Linh Lãnh Hỏa, mới có thể chạy thoát.
Ánh mắt đạm mạc nhìn thân thể Vu hộ pháp bốc lên từng luồng khói đen, bàn tay Dược Lão chậm rãi nắm chặt, sâm bạch hỏa diễm nhanh chóng ngưng tụ trong tay. Một lát sau, liền ngưng tụ thành một thanh giống như Huyền Trọng Thước của Tiêu Viêm, chỉ nhỏ hơn một chút, trên thân thước có ngọn lửa bốc lên, nhưng lại đem cho người ta một cảm giác lạnh như băng, nhưng nếu ai thật sự dính phải ngọn lửa nhìn lạnh như băng này, chỉ sợ sẽ hóa thành tro tàn trong chốc lát.
"Hồn Điện ngươi có cách khắc chế linh hồn thể rất hiệu quả, nhưng đối với ta thì vô dụng, cho nên xuất ra thực lực chân chính của ngươi đi, nếu không hôm nay tại Vân Lam Tông sẽ là mồ chôn của ngươi." Bạch thước chỉ về hướng Vu hộ pháp cách đó không xa, Dược Lão chậm rãi nói.
"Hừ, nói năng ngông cuồng, coi như không có hiệu quả khắc chế, nhưng chỉ bằng linh hồn thể như ngươi mà muốn giết bổn hộ pháp? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!" Nghe vậy, Vu hộ pháp cười lạnh một tiếng, chợt cánh tay rung lên, 3 tỏa liên từ sau lưng bắn ra mang theo thanh âm hoa lạp lạp, giống như ba đầu độc xà, xoay qua xoay lại không ngớt.
"Tam đoạn hồn tỏa! "
Trong hắc vụ hiện lên bàn tay, chợt bàn tay biến đổi thủ ấn. Ba tỏa liên xoay xung quanh đỉnh đầu Vu hộ pháp, đột nhiên bắn ra, mang theo tiếng xé chói tai.
Ba tỏa liên hóa thành ba hắc tuyến, đan xen kín kẽ nhau, vừa vặn phong tỏa tất cả đường lui của Dược Lão, hiển nhiên vị Vu hộ pháp này đối với điều khiển vũ khí tỏa liên quỷ dị này, đã đạt tới trình độ vô cùng thuần thục. - https://.vn
Trong đôi mắt lạnh lẽo nhanh chóng phóng đại ba đường hắc tuyến, tay áo Dược Lão vung lên, năm ngón tay búng ra liên tục, năm đạo sâm bạch hỏa diễm nhanh chóng ngưng tụ thành hình, giống như trường xà xoay quanh thân, rồi đột nhiên bắn ra, va chạm trực tiếp với ba tỏa liên kia.
Keng keng kẻng kẻng …!
Tỏa liên va chạm kịch liệt với bạch sắc hỏa diễm, vang lên tiếng kim loại va chạm, thậm chí còn xuất hiện hoa lửa, nhưng cho dù tỏa liên có tấn công quỷ dị khó lường như thế nào, Dược Lão chỉ cần điều khiển năm hỏa diễm trường xà là có thể ngăn cản, kinh nghiệm chiến đấu lão luyện nhìn là thấy.
Đã dùng tới thủ đoạn như thế, mà vẫn như cũ chưa lấy được ưu thế rõ ràng nào, Vu hộ pháp cũng cảm thấy kinh ngạc, hắn có thể cảm giác rõ ràng, mỗi lần tỏa liên va chạm với hỏa diễm, thì sẽ có hai luồng nóng lạnh luân phiền truyền tới từ tỏa liên, loại cảm giác này, khiến hắn cảm thấy có chút không tốt.
"Lão bất tử này quả nhiên lợi hại. Khó trách năm đó, Hồn Điện xuất động tới ba vị hộ pháp cường giả, nhưng vẫn bị hắn trốn được, trước kia ta còn cho rằng các tên kia bịa chuyện, không nghĩ tới… Thật sự là khó giải quyết." Công kích ngày càng mãnh liệt, trong lòng Vu hộ pháp càng thêm ngưng trọng, sự mạnh mẽ của linh hồn Dược Lão với Cốt Linh Lãnh Hỏa khó giải quyết kia, tất cả đều vượt xa dự liệu của hắn.
"Vân Sơn, cấp tốc giải quyết Tiêu Viêm!" Lại một một lần giao thủ mãnh liệt với Dược Lão, nhiệt độ khác thường kia làm cho thân thể Vu hộ pháp hơi run rẩy. Tới thời khắc này, hắn cũng không hề bận tâm mặt mũi, trực tiếp ra lệnh cho Vân Sơn đang triển khai đại chiến kịch liệt với Tiêu Viêm ở xa xa.
Nge được tiếng quát của Vu hộ pháp, sắc mặt Dược Lão hơi trầm xuống, bạch sắc hỏa diễm trên thân thể càng dày đặc, thế công càng lúc mãnh liệt hơn, bất quá xem thế trận, muốn trong khoảng thời gian ngắn giết chết Vu hộ pháp thì có chút khó khăn, dù sao Vu hộ pháp cũng có công hiệu khắc chế linh hồn thể, tuy nhờ sự trợ giúp của Cốt Linh Lãnh Hỏa đã giảm hiệu quả này tới mức thấp nhất, nhưng người này cũng là một vị cường giả Đấu Tông giai biệt, muốn giết nói dễ hơn làm.
Trên bầu trời phía xa, Vân Sơn nghe được tiếng quát của Vu hộ pháp, hơi kinh hãi, lão gia hỏa kia mạnh như vậy sao? Ngay cả Vu hộ pháp mà cũng khó thu thập được lão?
Sự kinh hãi trong lòng chỉ kéo dài trong chớp mắt, tay áo Vân Sơn vung mạnh lên, một luồng đấu khí cuồng mãnh đẩy lùi thế công của Tiêu Viêm, rồi phi thân về sau, vừa lui ra thì đấu khí mênh mông từ trong cơ thể ùn ùn bùng phát.
"Tiểu vương bát đản, vốn định chơi đùa với ngươi một phen, nhưng giờ xem ra, hình như tình hình không cho phép. Nếu đã thế, thì bằng một chiêu giải quyết ngươi thôi." Cười lạnh với Tiêu Viêm ở đối diện, tay áo Vân Sơn khẽ rung, từ tay áo trào ra năng lượng màu xanh đậm gây chấn động một hồi, một lát sau, liền ngưng tụ thành một thanh trường kiếm màu xanh dài chừng một trượng.
Bề ngoài trường kiếm có màu vô cùng ám trầm, cả thanh không hề sáng bóng, nhưng khi trường kiếm ngưng tụ thành thì không gian chung quanh đột nhiên chấn động dữ dội, hiển nhiên thanh trường kiếm được ngưng tụ bởi đấu khí hùng hồn của Vân Sơn chứa một năng lượng cực kì khổng lồ.
Nhìn Vân Sơn huyền phù trên cao, năng lượng khổng lồ từ trường kiếm chậm rãi xoay tròn quanh người, cảm thụ được năng lượng mênh mông đó, sắc mặt Tiêu Viêm kịch biến một hồi, hai cánh sau lưng khẽ động, rồi đột nhiên lui về một khoảng, trong lúc lui lại thì thủ ấn kết trong tay Tiêu Viêm khẽ thay đổi.
Theo thủ ấn kết trong tay Tiêu Viêm dẫn đường, đấu khí mênh mông trong cơ thể bắt đầu dâng tràn, dưới sự điều khiển vô cùng thận trọng của Tiêu Viêm, nhanh chóng đi qua mấy kinh mạch định trước…
Dưới áp lực của nguy hiểm, tinh khí thần của Tiêu Viêm đều tập trung cao độ, cho nên lúc bình thường luyện tập sẽ có thời điểm ngẫu nhiên đấu khí đi sai lệch, thế mà lúc này lại vô cùng thuận lợi.
Trong cơ thể đấu khí như thủy triều không ngừng theo các kinh mạch cố định tràn vào hai tay Tiêu Viêm, theo đấu khí khổng lồ tràn vào, bàn tay vốn thon dài đã biến lớn lên, một luồng ánh sáng ngọc quang dần dần hiện lên, tới đỉnh điểm như là một mặt trời mới, chói mắt vô cùng.
Trong lòng bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên hiện lên ánh sáng chói lọi, làm cho Vân Sơn khẽ nhíu mày. Tên tiểu hỗn đản này còn có con bài tẩy, quả nhiên phiền toái. Ý nghĩa vừa lướt qua trong đầu, ngẫu nhiên liếc qua trận chiến xa xa của Vu hộ pháp với Dược Lão, thấy rõ người đó dưới thế công mãnh liệt của Dược Lão đã hơi rơi vào thế hạ phong, trong lòng cả kinh.
"Xem ra không nên dây dưa, nhanh chóng giải quyết tên tiểu này, nếu không đợi cho lão gia hỏa kia xuất thủ, ta sẽ nguy mất…"
Trong lòng hiện lên ý niệm, nhãn thần Vân Sơn trở nên sắc bén, hai tay thủ ấn đột nhiên biến đổi, sát ý bỗng tràn ngập cùng tiếng quát chói tai vang vọng phía chân trời.
"Phong Sát Yên Cương!"
Tiếng quát vừa dứt, phía xa đột nhiên vang lên tiếng kiếm ngâm vô cùng chói tai, mọi người hoảng sợ ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy thanh đấu khí trường kiếm trên đỉnh đầu Vân Sơn, đang điên cuồng xoay tròn, thanh âm quái dị kia truyền ra từ đây.
"Tới! "
Thủ ấn biến đổi, ngón tay chỉ về Tiêu Viêm ở xa xa, thanh trường kiếm đang điên cuồng xoay tròn đột nhiên lao ra!
Tốc độ của trường kiếm nhanh đến mức có thể vượt không gian, bởi vậy chỉ lóe lên vài cái, đã tới chỗ cách Tiêu Viêm mấy chục thước.
Nhìn một đòn mãnh liệt của Vân Sơn, sắc mặt đám người Hải Ba Đông trong vòng hỗn chiến kia đột nhiên tái nhợt, mặc dù cách xa như vậy, bọn họ vẫn cảm nhận được năng lượng khủng bố bên trong trường kiếm, bọn họ ước chừng nếu đổi lại là mình bị đánh trúng, sợ rằng ít nhất cũng đương trường trọng thương.
Chỗ gần đài Hỉ thai, bàn tay Vân Vận che miệng lại, khuôn mặt tuyệt mĩ hiện lên vẻ tái nhợt, công kích như thế, cho dù là cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong cũng khó tiếp được, huống chi Tiêu Viêm hiện giờ …
Dưới vô số ánh mắt tràn ngập các loại cảm xúc soi mói, Tiêu Viêm thân là đương sự, đột nhiên chậm rãi nhắm hai mắt lại, mà trong lúc nhắm mắt thì ấn kết trong tay cũng biến đổi, chợt một năng lượng đồng dạng mênh mông mãnh liệt tuôn ra từ phía chân trời.
"Khai Sơn Ấn! "
Theo một tiếng quát trầm thấp trong lòng Tiêu Viêm (lòng nó quát đc ta cùi T_T), một thủ ấn khổng lồ bằng năng lượng hiện lên!
Điều này có thể nhận thấy khi thủ ấn hiện lên, không gian quanh thân Tiêu Viêm giống như gợn sóng, chấn động không ngừng...