Xỉn xỉn lại được một chương!
Đại chiến trên bầu trời đột nhiên dừng lại, làm cho vô số người bên dưới ngơ ngác không hiểu ra làm sao, bàn tán xôn xao, thi nhau đưa ra đủ loại đáp án.
Mà phía trên quan ải, Hải Ba Đông đã quay trở về, đối với ánh mắt của mọi người cũng chỉ so vai, tỏ vẻ lão cũng không biết trên trời rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
"Nữ nhân ác độc kia bỗng dưng ngừng giao thủ, thật sự nằm ngoài dự đoán của tất cả, chẳng lẽ vì kiêng kị Tiêu Viêm? Có điều, sau khi thi triển ra Hỏa Liên, Tiêu Viêm hình như đã hơi suy yếu mà?" Gia Hình Thiên trầm ngâm nói.
"Không cần biết là lí do gì, nữ nhân đó dừng tay đương nhiên là chuyện tốt, dù sao một thân độc công quỷ dị khó lường của nàng ta thật quá mức đáng sợ. Mà hiện tại nàng ấy còn chưa toàn lực thi triển, một khi phát động, độc khí bay tới, binh lính bình thường hít vào ắt sẽ chết hết!" Pháp Mã thở dài nói. Sức chiến đấu của tông chủ Độc Tông có lẽ không mạnh hơn Mỹ Đỗ Toa bao nhiêu, nhưng độc công kia lại rất đáng sợ, rất dễ làm cho quân nhân của bọn họ thiệt hại nặng. Bởi vậy, nếu có thể tránh giao thủ cùng ả, đối với Đế Quốc Gia Mã là kết cục tốt nhất.
"Bọn họ dường như đang trò chuyện gì đó với nhau. Hy vọng tam đệ có thể ngăn chặn nữ nhân này, Đế Quốc Gia Mã cũng có thể thoát khỏi một đại thảm họa." Tiêu Đỉnh cũng thở dài một hơi. Gần một năm nay, Độc Tông tông chủ đã để lại cho bọn họ ấn tượng quá kinh khủng, giờ nhắc tới độc công quỷ dị của nàng, dù là Tiêu Đỉnh cũng cảm thấy toàn thân ớn lạnh.
"Khống chế?"
Nghe hắn nói vậy, Tiểu Y Tiên lấy làm kinh dị, chợt nhíu mày, nhìn chăm chú lên vẻ mặt đầy chân thành của Tiêu Viêm, dường như cũng đã hơi động tâm.
"Chỉ cần muội hoàn toàn khống chế Ách Nan độc thể, thì chuyện vô ý làm người khác trúng độc mà chết sẽ không tái diễn nữa. Mà ngược lại kịch độc trong cơ thể, có thể sẽ để muội tùy ý sử dụng." Tiêu Viêm trầm giọng nói.
Nghe Tiêu Viêm nói, Tiểu Y Tiên ánh mắt liền xoay chuyển, ngần ngừ: "Huynh thật sự nắm chắc?"
"Hãy tin tưởng ta." Tiêu Viêm gật đầu kiên quyết, với kinh nghiệm của hắn bây giờ vẫn chưa tìm ra biện pháp đối phó với Ách Nan độc thể, nhưng có nguồn kiến thức khổng lồ mà Dược Lão lưu lại, Tiêu Viêm trong quá trình luyện đan khi đọc qua đã phát hiện được cách thức khống chế, có điều phương pháp này yêu cầu lại có chút hà khắc, đầu tiên là phải có được ba loại Dị Hỏa.
Điều này đối với người bình thường mà nói là không có khả năng. Nhưng với Tiêu Viêm thì cũng không khó khăn mấy, trong cơ thể hắn đã có Vẫn Lạc Tâm Viêm, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, còn có Cốt Linh Lãnh Hỏa của Dược Lão, vừa vặn đủ số.
Đôi mắt tím thẫm chăm chú nhìn lên vẻ mặt chân tình thuần phác của Tiêu Viêm, ánh lên một chút ánh sáng nhu hòa, khe khẽ gật đầu. Nàng hướng sang phía Mỹ Đỗ Toa đang chịu đựng đau đớn vì độc tính hành hạ trong cơ thể, tay khẽ vẫy, lập tức mấy giọt máu tím bầm trong cơ thể của Mỹ Đỗ Toa từ từ tản ra, sau đó bị Tiểu Y Tiên hút lại vào người.
Từng giọt máu tím rời khỏi cơ thể, khiến Mỹ Đỗ Toa sắc mặt cũng nhanh chóng trở lại bình thường, nhưng giọng điệu vẫn lạnh lùng: "Ai cần ngươi nhiều chuyện? Bản vương có thể tự mình hóa giải."
Tiểu Y Tiên không ý kiến, lại quay mặt về Tiêu Viêm, có vẻ khó xử: "Giúp muội khống chế Ách Nan độc thể, muội sẽ giải tán đại quân cùng tam tông thế nào? Muội lần này phát động chiến tranh, mục đích cũng chỉ muốn tìm được phương pháp phá giải Ách Nan độc thể mà thôi."
"Trận đại chiến này, Đế Quốc Gia Mã cùng Xà Nhân Tộc gánh lấy thương vong nặng nề, chẳng lẽ ngươi nghĩ như vậy là có thể kết thúc ư?" Mỹ Đỗ Toa cười lạnh.
"Nếu ta ra lệnh một tiếng. Dù cho có ngươi bảo vệ, Gia Mã Đế Quốc cùng Xà Nhân Tộc sẽ không có cơ hội sinh tồn đâu, ngươi không phải là trẻ nít, hẳn cũng biết đạo lý mạnh được yếu thua chứ!" Từng tia nhìn sắc lạnh lóe lên trong đôi mắt tím thẫm của Tiểu Y Tiên, nàng lạnh nhạt nói.
"Bản vương cũng muốn thử xem là ai mạnh ai yếu!" Mỹ Đỗ Toa mặt lạnh như băng, giơ tay định tiếp tục động thủ, nhưng đã bị Tiêu Viêm cản lại.
"Nàng nếu còn muốn liều mạng, Xà Nhân Tộc và Gia Mã Đế Quốc chắn chắn tổn thất sẽ càng lớn, hiện tại không phải là lúc hành động theo cảm tính." Tiêu Viêm hạ giọng thì thào bên tai Mỹ Đỗ Toa. Nguồn: https://.vn
"Ta biết ngươi và nàng ta quen nhau, nhưng nàng đã gây ra rất nhiều thiệt hại cho Xà Nhân Tộc! Bản Vương sẽ ghi nhớ, ngày sau nhất quyết đòi lại món nợ này!" Sắc mặt khẽ cau lại, Mỹ Đỗ Toa đảo mắt nhìn đại quân phía trước, nghiến răng lạnh lùng nói.
Cười khổ một tiếng, Tiêu Viêm thầm than, trải qua bao nhiêu chuyện, Tiểu Y Tiên hiện giờ đã không còn là cô gái ngây thơ thiện lương năm đó! Sự tàn nhẫn so với Mỹ Đỗ Toa chỉ hơn không kém. Lần này đại chiến dừng lại, một là vì Tiêu Viêm, hai là vì cách khống chế Ách Nan độc thể đối với nàng ta quả thật có sức hấp dẫn không nhỏ.
"Theo lời muội nói, phát động chiến tranh chỉ vì tiêu diệt Gia Mã Đế Quốc sẽ có thể có được phương pháp phá giải Ách Nan độc thể ư?" Tiêu Viêm đột nhiên nghĩ tới điều gì, cau mày nói.
Tiểu Y Tiên chần chờ một lát, khuôn mặt bỗng nhiên rất kỳ quái thì thào: "Có một tổ chức thần bí tìm đến muội, nói với muội nếu có thể chiếm lấy Gia Mã Đế Quốc, bắt sống được Minh Chủ Viêm Minh, thì sẽ đưa cho muội cách phá giải Ách Nan độc thể! Nhưng, muội thật không nghĩ tới Minh Chủ Viêm Minh lại là huynh!"
Mỹ Đỗ Toa và Tiêu Viêm đều sửng sốt, thì ra thiên hạ náo động một hồi, toàn bộ những rắc rối xung đột đó lại chỉ vì nhằm vào hắn mà thôi.
"Thật ra một năm nay có rất nhiều cơ hội để tiêu diệt Đế Quốc Gia Mã, nhưng vì huynh chưa xuất hiện, nên cũng chưa thật sự ra tay." Tiểu Y Tiên đưa ánh mắt kỳ quái nhìn Tiêu Viêm, chợt nói: "Xem ra mấy năm nay, huynh đắc tội cũng không ít người nhỉ, tổ chức thần bí kia có lẽ rất mạnh, vì bọn họ cũng không sợ Ách Nan độc thể của muội."
Tiêu Viêm nhíu mày, mục đích của tổ chức trong bóng tối kia chính là hắn? Mấy năm nay hắn cũng chưa đắc tội đến thế lực nào mạnh mẽ, khoảng cách từ Hắc Giác Vực đến nơi này lại quá xa xôi… chẳng lẽ là...
Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Viêm như sáng tỏ hẳn, mặt xám xịt lại: "Là Hồn Điện?"
"Ừ, đúng là tổ chức chuyên thu bắt lấy linh hồn thể trên đại lục đó, chỉ không nghĩ bọn họ lại để ý với huynh, xem ra quả đúng như huynh nói a, hiện giờ huynh cũng không còn là một tiểu Đấu Giả năm đó nữa rồi!" Tiểu Y Tiên cũng không giấu diếm gật đầu, có lẽ nàng lại đang nhớ đến cảnh tượng năm đó Tiêu Viêm bị Lang Đầu Dong Binh Đoàn đuổi giết. Mà vẻ lạnh lùng trên mặt cũng thoáng hiện nét tươi cười, mà với nụ cười này, Tiêu Viêm dường như mơ hồ nhìn thấy lại hình ảnh cô gái trong sáng vui tươi năm nào.
"Muội cười thật giống như năm đó! Nhìn rất đẹp nga." Tiêu Viêm cũng cười hiền lành.
Nghe lời Tiêu Viêm tán tỉnh. Tiểu Y Tiên chỉ khẽ cắn môi, nhẹ nhàng thở dài: "Có một số điều, đã không thể nào thay đổi nữa, những việc của ngày xưa, bây giờ cũng đã là ký ức, không còn thích hợp với muội rồi. "
"Nhưng huynh thực sự rất thích." Tiêu Viêm tùy ý cười nói.
Tiểu Y Tiên lòng nao nao, nhìn ánh mắt không còn non nớt ngây ngô như năm nào của hắn, thản nhiên cười.
"Hồn điện hiện đang ở Đế Quốc Xuất Vân?" Tiêu Viêm im lặng ngần ngừ một hồi lâu, rồi mới đột nhiên hỏi. Hắn đối với Hồn điện không biết được gì nhiều, dù ngày đó tấn giai Đấu Hoàng đã ngẫu nhiên xâm nhập vào Thạch điện, hơn nữa còn nhìn thấy được Dược Lão, nhưng thạch điện đó nằm ở đâu, hắn cũng không biết một chút manh mối nào.
"Muội cũng không rõ lắm, người của Hồn Điện rất quỷ dị kì bí, chỉ toàn chủ động tới tìm muội mà bàn bạc, nếu không phải là người rất quen thuộc với bọn họ thì rất khó mà tìm được!" Tiểu Y Tiên lắc đầu.
Nghe vậy, Tiêu Viêm đành thở dài thất vọng, hắn còn tưởng có thể chạy tới Xuất Vân mà bắt sống một tên Hồn Điện, sau đó có thể sẽ khai thác được một ít vấn đề về Hồn Điện và Dược Lão cũng như về người cha mà lâu nay hắn vẫn không có tin tức gì.
"Đã như vậy, hôm nay muội sẽ giải tán đại quân, nhưng chuyện Ách Nan độc thể, huynh cũng phải mau mau giúp muội giải quyết, vì muội cảm giác được, thời điểm độc tính bộc phát đã không còn xa! Mà để đến lúc đó, mọi việc đều sẽ quá muộn đó." Tiểu Y Tiên trầm trọng.
Tiêu Viêm khẽ gật đầu, chợt hỏi: "Muội có thể cảm ứng được thời điểm bộc phát sao?"
"Không chính xác lắm! Sớm thì nửa năm, lâu thì hai năm thôi." Tiểu Y Tiên cười khổ não.
"Hơi gấp gáp a!" Nghe vậy, Tiêu Viêm nét mặt hơi đổi, cau mày.
"Nếu thời gian không cấp bách như vậy, muội cũng không muốn đáp ứng Hồn Điện phát động chiến tranh rồi." Tiểu Y Tiên ảm đạm buồn bã.
"Được rồi, huynh hy vọng thời điểm bộc phát chậm một chút, chỉ cần thu đủ tài liệu, tất sẽ đem Ách Nan độc thể của muội khống chế!" Tiêu Viêm trầm ngâm một hồi, nghiến răng quả quyết nói.
"Uh, vậy tối nay muội đến phòng huynh nhé." (:D) Tiểu Y Tiên khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Tiêu Viêm thật sâu, sau đó xoay người phá không mà đi.
Thấy Tiểu Y Tiên đến. Các cường giả của tam tông liền vội vàng khom người hành lễ.
Tiểu Y Tiên đảo mắt nhìn mọi người, lạnh nhạt: "Ba quân y lệnh, rút về Xuất Vân Đế Quốc."
Nghe những lời này của nàng, tất cả các cường giả đang đứng giữa không trung đều sững sốt. Hôm nay tuy liên tiếp hai gã Đấu Tông bị đánh bại, thì thanh thế của Liên quân tam tông vẫn vô cùng cường đại, để đột phá phòng tuyến của Đế Quốc Gia Mã tuyệt không có vấn đề gì, tại sao lại rút lui chứ?
"Tông chủ!" nghi hoặc và ngờ vực, một số người liền vội vàng lên tiếng.
"Ta đã nói: là thu quân!" Những người này còn chưa kịp đưa ra thắc mắc, đôi mắt tím thẫm của Tiểu Y Tiên đã chậm rãi quét tới, thanh âm lạnh lùng băng giá: "Ai còn có ý kiến gì khác?"
Đối với đôi mắt này, ai nấy đều ớn lạnh cả người, lời nói nơi cửa miệng chưa kịp thốt ra đã vội nuốt vào, một loạt thân ảnh liền phân tán ra, đem mệnh lệnh của nàng, tuyên bố cho đại quân.
Trên bầu trời, Tiêu Viêm nhìn tới nơi Tiểu Y Tiên chỉ với một câu nói, đã khiến Liên quân liền nhổ trại lui binh, rốt cuộc nhịn không được thở dài một hơi! Ai có thể biết được, một dược sư nhỏ bé ở dược phường năm đó, giờ lại trở thành Chưởng Khống Giả lãnh đạo cả Đế Quốc Xuất Vân. Biến hóa này, quả thật là nghiêng trời lệch đất a.