Truyện Hào Môn Sâu Thẳm

Chương 12:

"xin lỗi tôi đến muộn!" – Nhã Tư ôm nhiều văn kiện đứng ngay cửa nói.

"không sao chưa bắt đầu, con ngồi đi!" – Phàm Bách Niên nói.

"hôm nay tôi có chuyện muốn nói với địa cổ đông! Công ty chúng ta mới có một vị địa cổ đông mới đó chính là giám đốc Thẩm Bách Xuyên! Cậu ấy hiện đag nắm giữ 10% cỏ phiếu của Ôn thị! Chào mừng giám đốc Thẩm" – Phàm Bách Niên nói,cả hội trường xàm xì vỗ tay Thẩm Bách Niên đứng lên chào mọi cổ đông, ánh mắt anh dừng lại đối diện cùng ánh mắt Ôn Nhã Tư, rồi nhanh chóng chuyển hướng khác ngồi xuống.

"chuyện thứ hai là mọi cổ đông muốn hỏi về kế hoạch của tiểu thư Ôn đấy!"

Mọi người lại rầm rì bán tán to nhỏ.

"không biết Ôn tiểu thư có còn nhớ giao kèo giữa chúng ta hay không!" – Phàm Nhất Lam nói,tin Nhã Tư không vào được cửa Trình gia khiến Nhất Lam vô cùng hài lòng, cô không nghĩ một người cổ lỗ sỉ như Trình tiên sinh dễ dang chấp nhận một ÔN Nhã Tư như vậ còn hơn thế cô ấy lại còn mang họ ÔN

"Tôi vẫn còn nhớ rõ giám đốc Phàm không cần nhắc nhở!" – Nhã Tư điềm đạm đứng lên nói.

"kính thưa các vị cổ đông, hôm nay tôi đén cuộc họp này muộn cũng vì hợp đồng với TRình tiên sinh! Tôi có một số thay đổi trong kế hoạch tôi sẽ nói vắn ắt lại với mọi người một lược!" – Ôn Nhã Tư nhanh chóng nói lại vài chỗ cần sửa đổi trong bản kế hoạch lần trước của cô.

"kế hoạch này xem ra cũng rất khả thi! Nhưng mấu chốt vẫn là Trình tiên sinh" – Thẩm Bách Xuyên điềm đạm tựa ghế nói.


"đúng như giám đốc Thẩm đây nói đến, Giáo sư Trình được xem như là mấu chốt của bảng kế hoạch này! Và đây! Chính là hợp đồng giữa tôi và ông ấy được ký kết vào sáng ngày hôm nay!" – Ôn Nhã Tư đưa ra bảng hợp đồng cho mọi người trong cổ đông cùng xem tiếng bàn tán xôn xao lại nổ raraats lớn.

"không thể nào! chắc chắn đây là hợp đồng giả mạo!" - Phàm Nhất Lam đứng thẳng dậy khỏi ghế ngồi của mình, cô không tin vào những gì cô thấy vi với tính cách ổ lỗ sỉ của Trình tiên sinh thì không thể nào chấp nhận hợp tác cùng với Ôn thị!

"giám đốc Phàm cô nghĩ tôi ngu ngốc đến mức có thể giả mạo hợp đồng trong một buổi họp cổ đông như thế này và không bị ai phát hiện ra hay sao?" – ÔN Nhx Tư phì cười cho sự quá mức tức cười của Pham Nhất Lam.

"chắc chắn là giả!" – Nhất Lam vẫn cương quyết điều dó.

- tiếng vỗ tay vang lên mọi người đều chuyển dời sự chú ý của mình từ cuộc tranh luận của Ôn Nhã Tư và Phàm Nhất Lam sang đó. THẩm Bách Xuyên ngồi điềm đạm trên ghế vỗ tay – "quả thực nên khen ngợi Ôn tiểu thư đây! Rất xuất sắc! kế hoạch này của cô rất ổn, nếu như Ôn thị không chịu đâu tư thì THẩm thị chúng tôi sẵn sàng đầu tư đơn độc!"

Mọi người bắt đầu xôn xao nhiều hơn, đâu đó còn nghe tiếng phản đối nho nhỏ trong sự thảo luận,Nhã Tư không ngờ THẩm Bách Xuyên lại đứng lên phát biểu như vậy nên trố mắt ra nhìn anh.

"tôi nói thật Ôn tiểu thư không cần trưng ra sự ngạc nhiên như vậy! Thẩm thị là một công ty chuyên đầu tư đương nhiên tôi có thể quyết định đầu tư hay không mà không cần thông qua hội đồng!" – THẩm Bách Xuyên vẫn ung dung tựa ghế nói, quả thật dúng như anh nói, dù Thẩm thị là công ty chuyên đầu tư nhưng số lượng cổ phần nám trong tay của THẩm Bách Xuyên vượt móc 60% có khả năng tự quyết mọi thứ.

"giám đốc Thẩm quá đùa, kế hoạch này đương nhiên Ôn thị chúng tôi phải đầu tư chứ! Hiện cậu cũng nắm một lương cổ phần của ôn thị nên đương nhiên cũng như cậu đang đầu tư một phần!" – Phàm Bách Niên nói.

"ba cái này không thể nào là thật được!" – Phàm Nhất Lam đứng bên cạnh bất ngờ lên tiếng.

"con im ngây cho ba!"- Bách Xuyên nhíu mày trợn mắt với cô, nhân thấy ba mình thật sự giận nên cô không dám manh động nữa.


"vậy nếu hội đồng cổ đông ai cũng đồng tình vậy tôi không biết bao giờ tôi mới nhận được kinh phí và chạy nó?" – Trong lòng Ôn nhã Tư phất cờ chiến thắng mặc dù bên ngoài cô đang cố gắng tỏ ra điềm tĩnh nhất có thể.

"sớm nhất là tuần sau!" – một người trong đám cổ đông nói, người đó là giám đốc tài chinh Ôn thị.

"được vậy vẫn đề này hông qua...chúng ta còn vấn đề nào không?" – Phàm bách Niên nói cuộc họp cổ đông tiếp tục diễn ra với những công việc khác. NHã Tư điềm đạm ngồi xuống mỉm cười hài long, ngước mắt nhìn lên thấy THẩm Bách Xuyên đang nhìn mình có chút ngỡ ngàng vội gật đầu cảm ta anh ta, Bách Xuyên cũng gật đầu nhẹ lại rồi xoay sang chỗ khác. Nhã Tư không ngờ Bách Xuyên mua cổ phần của Ôn thị càng không nghĩ đến anh ta lại ủng hộ cô, có thể đúng như lời anh ta nói, anh ta là người đầu tư chỉ cần nơi nào có lợi đương nhiên sẽ nhìn vào!

.....

- hồ sơ trên bàn bay vèo xuống đất, lửa giận của Phàm Bách Niên ngút trời,Phàm Nhất Lam đứng bên cạnh không dám hó hé nói lời nào.

"chuyện thành thì ít mà ăn hại thì nhiều chính là mày!" – Phàm bách Niên lớn tiếng chửi, ánh mắt ngoan độc nhìn Nhất Lam đnag lo sợ đứng trước mặt.

"ba thật sự con nghi cái đó là giả, lão già cổ lỗ hữu đó sao có thể chịu ký hợp đồng với nó như vậy!"- Nhất lam vẫn giữ ý kiến như trong cuộc hợp nói.

"giả! Làm sao giả được chứ, cô không thấy dấu luật sư Mai Chiển Vĩ làm chứng hay sao? cô không thấy con dấu đỏ của Giáo sư Trình bên trên chữ ký hay sao! ngu xuẩn!" – Bách Niên lớn tiếng nói.

"con không nghĩ con nhỏ đó lại thủ đoạn hay như vây có thế dụ dỗ ông già đó!" – Nhất Lam nước mắt lưng tròng nói.


"nói người ta không phải do bản thân cô ăn hại sao! bây giờ cả công ty này đều biết nó có năng lực vượt qua con gái Phàm bách Niên ta! Mọi người đều biết nó đang thực hiện một dự án quan trọng của Ôn thị! Cô muốn tôi phải làm sao với cô, còn việc cá độ!" – Bác Niên thật sự quá tức giận nói, mặt ông xanh đỏ thay đổi.

"ba phải giúp con, việc điều chức là không thể!" – Phàm Nhất lam cầu xin.

"tôi thật sự không biết cô có phải con gái tôi hay không sao đầu óc quả thật quá ngu muội!" – Phàm Bách niên nói.

.....

- nghe tiếng gõ cửa, Ôn Nhã Tư đnag ngồi trên bàn làm việc ngước đầu nhìn về phái cửa, cánh cửa mở ra là Lan tẩu.

"tiểu thu, lão gia cho gọi cô xuống gặp nói chuyện ạ!" –lan tẩu nói.

"được, tôi cũng muốn xem cha con nhà này giở trò gì!" – Nhã Tư cười đứng lên đóng Laptop lại, sau chuyện bắt gặp Phàm Nhất Lam trong phòng cô đến nay cô rất đề phòng những thứ như laptop cô luôn cẩn trọng.

"à con đến rồi ngồi xuống chúng ta người nhà nói chuyện thăm tình với nhau một chút!" – Phàm Bách NIên nói. Nhã Tư ngoan ngoãn ngồi xuống ghế nhìn nhà 3 người bọn họ trước mặt.

"chuyện là Nhất Lam nó còn nhỏ.." – Phàm Bách Niên nói.

"à nhắc mới nhớ, con nghĩ cậu nên ban bố công văn sớm về việc điều chức con thành giám đốc và điều chức Phàm Nhất Lam chuyển ra chi nhánh 2 để học hỏi thêm kinh nghiệm!" – Ôn Nhã Tư nghe điệu bộ của cậu mình biết y muốn nói gì nên nhanh chóng ngắt lời phủ đầu.

"cô!" – Phàm Nhất Lam lên tiếng nhưng bị Minh Hà kiềm lại không phát tát lên.

"chúng ta là người một nhà mà! Cũng không nên làm lớn chuyện này đến mức như vậy đúng không?" – Minh Hà lên tiếng nói.


"đúng vậy, con người lớn không nên chấp nhứt nó còn nhỏ háo thắng nên vậy!" – Phàm Bách Niên nói.

"cậu à đúng là người nhà chúng ta cũng nên đâu ra đó, nếu nói nhỏ thì càng phải dạy cho tốt chứ!" – Nhã tư tụa ghế nhàng nhã quan sát biểu hiện cảu một nhà 3 người đó.

"cô!" – "Phàm Nhất Lam còn không mau xin lỗi chị mình đi!" – Phàm Bách Niên ngắt lời Nhất Lam.

"chị...lần này có thể bỏ qua cho em được không?" – Phàm nhất Lam cố gắng xuống nước đưa bộ mặt vô cùng đàng thương nói với Nhã Tư.

"cũng được! nếu mọi người đã nói như vậy thì con đây cũng giơ cao đánh khẽ một chút!"- mọi người nghe cô nói như vậy vô cùng mừng rỡ.

"nhưng cuộc cá cược này nhiều người biết lắm nên nếu như không làm gì thì không được ổn thỏa, vậy thì cứ điều chức cửa Phàm Nhất Lam chuyển sang bộ phận nào đó làm nhân viên bình thường là được, còn việc đến chi nhánh 2 có thể không cần! cậu thấy như vậy ổn thỏa không cậu!" – Ôn Nhã Tư nói,vừa nói cô vừa cười vô cùng vui vẻ nhìn Phàm Nhất Lam.

"chuyện này có phải hơi..." – Minh Hà lên tiếng.

"di thấy không ổn sao? vậy cứ để điều đến cơ sở 2 giữ chức quản lý tại đó cũng được!" – Ôn Nhã Tư nhìn bà ta, vẻ mặt vẫn tỏ ra vô cùng bình thường vô tội

"đương nhiên ổn, rất ổn! vậy quyết định như vậy nehs!mai cậu sẽ tiến hành!" – Phàm Bách Niên nhanh chon nói. để con gái còn trong ÔN Thị cho dù không làm giám đốc thì vẫn bên cạnh có thể một ngày chiếu cố lên lại,còn điều đi rồi khó ó lý do để điều quay trở lại.

"vậy con có việc xin phép lên lầu!" – nói đoạn cô quay người rời đi.quả thực cảm thấy buồn cười, cô không nghĩ những người này xem cô như trẻ nhỏ lấy tình thân đem ra dụ dỗ nhỉ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận