Chương 1173
Điều khiến cho sắc mặt họ nhanh chóng trầm xuống chính là âm thanh vang bên ở trong bụi mù.
Cộp cộp cộp!
Hình như là tiếng bước chân, tựa như giãm ở trong lòng bọn họ, giống như báo hiệu trước khi tử thân đến.
Bóng dáng của Tân Trạm, đi ra từ trong sương mù rất nhanh.
“Điều này sao có thể!”
Hai người trừng lớn hai mắt, dường như không thể tin nổi.
của Nhạc Nhất Tuần trong nháy mắt.
Tốc độ này nhanh đến cực hạn, Tân Trạm thi triển dung hợp lực lượng Súc Địa Thành Thốn vốn có ở trong không gian, Nhạc Nhất Tuần căn bản không kịp phản ứng.
Mà khi anh ta đã lấy lại ý thức, một cái bóng đen cực lớn, càng lúc càng lớn ở trong con ngươi của anh tra.
Tân Trạm đá ra một cước, thân thể Nhạc Nhất Tuần tựa như như đạn pháo, bay về phía sau, đụng ầm ầm vào núi đá.
“Đây là tốc độ gì?
Đôi mắt của Trác Cư đột nhiên rụt lại, trong lòng phát run.
Rốt cuộc anh là ai?
Mắt thấy Tân Trạm quay đầu nhìn về phía anh ta, trong lòng Trác Cư ớn lạnh, liều mạng lùi lại, đồng thời bóp nát rất nhiều đá phù lục, hình thành từng tâng từng tầng màn sáng bảo hộ ở bên ngoài cơ thể.
Quả nhiên một giây sau bóng dáng của Tân Trạm đã xuất hiện ở trước người của Trác Cư.
Thánh nhân chỉ quyền.
Tân Trạm đấm ra một quyền.
Uỳnh!
Quyền ảnh kim sắc đầy trời, khí tức mạnh mẽ dường như là xé rách cả trời đất.
Những màn sáng yếu ớt kia tựa như là pha lê, đều bị thánh nhân chỉ quyền đánh nát, mấy trăm đạo quyền ảnh đánh vào người của Trác Cư.
Miệng của anh ta phun ra máu tươi, bay ngược ra ngoài ngã xuống trên mặt đất.
Ở trước mặt, Tân Trạm đã khôi phục một phần tu vị, lúc này năng lực mà hai người bọn họ biểu hiện ra quả thực không chịu nổi một chiêu của anh.
“Chỉ có hai phần thần thức mà đã có uy lực như vậy?”
Nhạc Nhất Tuần khó có thể tin.
“Rốt cuộc anh là ai?” Trác Cư cắn răng gào thét.
Hai người bọn họ đều là tinh anh trong tông môn, lấy hai địch một thế mà còn không phải là đối thủ của một tu sĩ có tu vi tương đương, điều này khiến cho bọn họ khó có thể tiếp nhận.
Đừng bảo là hai phần thần thức, cho dù Tân Trạm hoàn toàn khôi phục tu vi cũng chỉ là Xuất Khiếu Cảnh thất phẩm.
Một tu sĩ có tu vi tương đương, có thể treo hai người bọn họ lên đánh, Tân Trạm rốt cuộc có thân phận gì.
“Kỳ thật các người hẳn là may mắn, dù sao Xuất Khiếu Cảnh đại viên mãn, tôi cũng không phải là chưa đánh qua”
Lời này của Tân Trạm, khiến cho trong lòng của hai người lại run lên lần nữa.
Tân Trạm cười lạnh nói: “Hản là trên người các người đều có át chủ bài, hiện tại lấy ra để cho tôi làm nóng người, nếu không thì không có cơ hội nữa đâu.
”
Nhạc Nhất Tuần và Trác Cư liếc nhau, đều cắn răng xông ra lần nữa.