Chương 1392
Anh chỉ cảm thấy có một luồng khí tức tràn đầy của đan dược xông thẳng vào thần thức.
Điều này hoàn toàn khác với khí tức nhẹ nhàng ban đầu của Đan ‘Vân mà anh cảm nhận được trong quá khứ.
Cảm ngộ khí tức tràn đây như sông như biển, trong chớp mắt đó, có rất nhiều thứ mà anh có thể hiểu được về chế thuốc.
“Mẹ kiếp, sợ là đan vân này coi cậu như là Dược tôn cấp năm luôn”
Phù Ma cũng giật mình đến mức suýt cắn vào lưỡi.
“Bởi vì cảm ngộ ban đầu này là nhằm vào Dược tôn cấp năm, cho nên tôi nhận được phần thưởng ban đầu của Dược tôn cấp năm”
Tân Trạm cũng hiểu được điều này, không khỏi hai mắt sáng rực.
Mình chỉ ở trình độ luyện dược sư cấp tám, nhưng lại nhận được phần thưởng của Dược tôn cấp năm, đây là một thu hoạch lớn với bản thân mình.
Điều này có nghĩa là chỉ cần mình phối hợp với luyện chế đan dược với Hồ Phong, cho dù linh khí ban đầu của phần thưởng mỏng manh, nhưng góp gió thành bão, mình cũng sẽ có một con đường tắt nhanh chóng thăng chức thành Dược Tôn.
“Dược Tôn luyện đan, chẳng trách hôm nay đóng cửa không tiếp khách”
Bên ngoài cửa nhà Hồ Phong, một số tu sĩ nhìn thấy Đan Vân hình thành đầu có chút rung động.
“Có mấy tin đồn trên phố rằng Hồ dược tôn có vấn đề, ông ta không thể luyện chế được tiên đan, xem ra tất cả đều là giả.
Đan vân của tiên đan cấp năm không thể làm giả được”
“Biết đâu có những Dược Tôn khác luyện chế thuốc ở đây chăng?”
“Mày bị ngu à, làm gì có Dược Tôn nào thể hiện ra bản lĩnh của mình ở trước mặt người khác chứ” Có người cạn lời, nói.
Điều mà Hồ Phong không ngờ là một số nghi vấn từng được lưu truyền đã biến mất hoàn toàn vì sự xuất hiện của đan vân này.
Sau đó, Tân Trạm và Hồ Phong luyện chế thêm hai lò Băng Nguyên Đan, sử dụng hết tất cả nguyên liệu mà Hồ Phong đã mua.
Tân Trạm cũng đã được lợi rất nhiều, khí tức bổn nguyên này đối với dược tôn cấp năm mà nói chính như gân gà ăn thì không ngon mà vứt thì tiếc, nhưng đối với anh cũng có lợi rất nhiều.
Nhìn thấy đan vân liên tục hình thành, thậm chí những người còn nghi ngờ Hồ Phong đang tìm người khác luyện chế thuốc lúc trước cũng ngậm miệng lại.
“Ông có thể tiếp nhận luyện chế thuốc được người ta đặt, nhưng đừng hẹn trước thời gian luyện thành.
Tôi có việc khác, không thể cùng luyện thuốc mỗi ngày với ông nữa”
Trước khi đi, Tân Trạm dặn dò Hồ Phong.
“Ừ, cậu yên tâm đi.
Bên này tôi cũng sẽ mua nhiều linh thảo tiên thảo một chút.
Đến lúc đó, cậu tới thì trực tiếp luyện đan luôn, không đến nỗi phải chờ đợi” Hồ Phong cũng gật gật đầu nói.
Theo số lần phối hợp ngày càng nhiều của hai người, có một vài sự ăn ý sẽ tự nhiên mà hình thành.
Tuy giữa hai người, hiển nhiên Hồ Phong có tu vi cao hơn, trình độ luyện dược cũng mạnh hơn, nhưng quan hệ thì mơ hồ có vẻ là Tân Trạm làm chủ.
“Đúng rồi, những đan dược này đều là linh đan do tôi luyện chế, ông có thể bán đi một ít, cứ nói là đan dược ông mới nghiên cứu chế tạo ra.
Giá bán thấp hơn giá thị trường là được rồi”
Tân Trạm giao cho Hồ Phong một ít linh dược, lại nói thêm chút về cách dùng và hiệu quả.
Lúc trước, những đan dược này anh đã bày bán ở hội dược sư, lượng tiêu thụ không hề cao.
Nhưng nếu đổi lại thành tên tuổi của đại sư Hồ Phong này thì lại khác rồi.
Tuy giá linh đan giá thấp, nhưng tích lũy số lượng nhiều cộng vào thì cũng là một khoản tiền lãi không hề nhỏ.