Chương 1977
Vừa nói anh ta vừa mở tay ra, bên trên viên huyết ngọc này lại có một luồng khí màu đỏ tỏa ra, đung đưa trong không khí, giống như một bức họa mở ra một mảng không gian.
Mà cảnh tượng bên trong viên huyết ngọc kia lại xuất hiện trước mắt hai người.
Sau đó Ngũ Tổ nắm hai tấm đệm cói rồi cả hai người họ ngồi trong đại điện.
Dù sao thì hai người cũng không có chuyện gì, chuẩn bị nhìn thật kỹ nhất cử nhất động của Tiêu Nam Vương.
Tân Thành chỉ cảm thấy hoa mắt sau đó lại nhanh chóng đi tới một khu rừng núi vô cùng xa lạ.
“Đây chính là huyết ngọc không gian sao?”
Tân Trạm cảm nhận một chút lại nhanh chóng phát hiện ra, ở chỗ này cũng không phải như trong tưởng tượng của anh, một thế giới thiếu sức sống.
Ngược lại bên trong chỗ này đầy đủ cây cối, rừng núi, trên bầu trời có ánh mặt trời, trong rừng cũng có tiếng côn trùng kêu, vô cùng có sức sống.
Không hổ là một phần không gian thời kì cận đại, dường như có thể nhìn thấy một thế giới nhỏ ở nơi này.
Mà điều quan trọng nhất chính là bên trong không gian này, nguyên khí đậm hơn bình thường.
Mỗi khi hút vào thì Tân Trạm cũng có thể cảm nhận được bên trong cơ thể có cảm giác tăng trưởng.
Tiêu Nam Vương đi cùng Tân Sương Nhan lúc này cũng xuấ n bên cạnh Tân Trạm.
Việc đầu tiên Tiêu Nam Vương làm chính là quan sát bốn phía, sau đó nhìn về phía Tân Trạm.
“Này cậu Tần, thực lực bây giờ của chị cậu kém hơn tôi rất nhiều.
Bên trong huyết ngọc không gian này có tồn tại những nguyên thú nguy hiểm.
Chỉ bằng cậu lăn xả cùng tôi đi, tôi sẽ nể mặt em gái Mộng, nhất định sẽ bảo bọc cho cậu!”
“Anh mau cút đi, nêu dựa vào cái thể chất này của anh để tìm kiếm thì tôi thật sự sợ rằng mình sẽ sống không qua ngày mai” Tân Sương Nhan nhanh chóng lên tiếng đáp trả.
“Sớm muộn gì cũng có lúc hai người cầu xin tôi thôi”
Tiêu Nam Vương hừ nhẹ một tiếng, sau đó nhanh chóng lách người rời đi.
“Đừng để ý đến anh ta, chúng ta mau đi tìm một người quen thuộc nơi này, chị dạy em cảm thụ kim chỉ bản nguyên.”
Tân Sương Nhan quay sang nói với Tân Trạm.
Bên trong huyết ngọc không gian diện tích cũng không nhỏ.
Tân Sương Nhan đưa Tân Trạm đến một khu đất trống bằng phẳng.
Sau đó, cô ấy nhanh chóng lấy ra một linh khí, bắt đầu vẽ một đừng vân trên mặt đất.
“Đây là trận pháp.”
Tân Trạm nhìn mấy lần, phát hiện trận pháp mà chị ba của anh bố trí là một trận pháp vô cùng kỳ lạ.
“Không sai chắc hẳn mưới vừa rồi em cũng nghe được, bên trong thế giới huyết ngọc này nguyên thú tồn tại” Cuối cùng Tân Sương Nhan cũng nhanh chóng vẽ xong trận pháp dưới đất, sau đó đứng dậy vỗ tay một cái.
“Ừ, nguyên thú này là cái gì?” Tân Trạm lên tiếng hỏi.
“Huyết Ngọc không gian này vốn chỉ là một nơi tồn tại linh khí bình thường, thế nhưng sau đó tổ tiên nhà họ Tân lại dùng nó làm thành nơi cung cấp nguyên khí.
Cho nên mỗi khi có người nhà họ Tần đến đây thì nguyên khí ở nơi này sẽ nồng hơn một chút.”
Tân Sương Nhan nhanh chóng lên tiếng giải thích với Tân Trạm/ “Ban đầu, những nguyên khí này chỉ ngưng tụ rồi tồn tại dưới dạng mây mù.
Thế nhưng sau đó bời vì nguyên khí quá nhiều, hơn nữa còn có các loại nguyên khí hỗn tạp, cũng không biết chuyện gì xảy ra mà có một số sinh mạng ra đời”
“Thật ra thì nói sinh mạng cũng không chính xác bởi vì nguyên thú được tạo thành từ nguyên khí phần lớn đều không có suy nghĩ và ý thức.
Dĩ nhiên là cơ thể cũng không có cấu †ạo giống như người bình thường chúng ta, toàn thân cũng chỉ toàn là nguyên khí mà thôi”