Chương 2120
“Haha, việc này sau này hẳn nói, nếu thực lực của đối phương mạnh thì chúng ta cũng không cần phải quá kích động làm gì” Phù Ma cười nói: “Bây giờ đừng nói về tôi nữa, mau đi bắt tên Đồ trưởng lão suýt chút hại chết cậu lại đi”
“Ông ta vẫn chưa phát hiện ra tôi để lại dấu vết của thần hồn, ông ta chạy không thoát được đâu” Tân Trạm cười, anh không tin tên Đồ trưởng lão đã dùng đến Phệ Thiên Trùng rồi mà vẫn còn bản lĩnh gì khác.
Khi Tân Trạm lại một lần nữa xuất trước mặt Đồ trưởng lão giống như bị dọa cho nổi điên rồi, chí hỏa trên người của cậu ta trăm loại độc cũng không thể xâm nhập được, ngay cả Phệ Thiên Trùng cũng không thể cắn chết cậu †a sao? Cậu ta rốt cuộc là dược sư cảnh thần phó phân hay là Độ Kiếp Kỳ đại năng?
“Có qua có lại mới toại lòng nhau, ông đã xuất chiêu rồi thì bây giờ đến lượt tôi mới phải” Tân Trạm cười lạnh một tiếng, bắt đầu khởi động kiếm ý.
Đồ trưởng lão vốn không thể nào chống lại được, một vài thanh kiếm tiên trong chốc lát đâm xuyên qua tứ chỉ của Đồ trưởng lão, kiếm tiên như những chiếc đỉnh đóng chặt ông ta xuống dưới đất.
“Tha cho tôi đi, đừng giết ta, tôi đồng ý giao ra mệnh hồn, nhận cậu làm chủ” Đồ trưởng lão nhìn thấy Tân Trạm đi đến liền đau khổ cầu xin, bây giờ ông ta thật sự rất sợ, bản thân ông ta là một độc sư, nhưng kết quả là trăm loại độc cũng không thể xâm nhập vào người Tân Trạm, anh hoàn toàn là thiên địch của ông ta, ông ta bây giờ đến cả sức phản kháng cũng không có.
“Không giết ông cũng không phải là không được” Tân Trạm suy nghĩ một chút liền dừng bước.
Ông ta thật sự cũng có chút hữu ích.
Tân Trạm vươn tay thi triển tam phong của yêu tộc, giam cầm kinh mạch, linh khí và thân hồn của Đồ trưởng lão lại, ở giữa lông mày ông ta phong ấn một tầng chí hỏa, sau đó lại bố trí một trận pháp xung quanh để ông ta hoàn toàn bị phong ấn.
“Đạo hữu, cậu muốn làm gì?” Giọng của Đồ trưởng lão có chút run rẩy, nhiều lúc không biết gì còn khiến cho người khác sợ hãi hơn.
Tân Trạm không giết ông ta cũng không thả ông ta ra ngược lại còn giam giữ ông ta ở lại đây, còn lấy dược đỉnh ra để làm gì.
Tên này cũng là dược sư, không lẽ cậu ra muốn đem ông ta luyện thành dược để giải hận đấy chứ, việc này còn ác độc hơn ông ta nữa.
“Ông không cần lo lắng, hơn nữa ông đừng tưởng rằng tôi không biết” Tân Trạm cười lạnh nhìn Đồ trưởng lão rồi từ trong không gian chứa vật lấy ra các loại tiên thảo.
“Đối với tu sĩ hợp thể cảnh, khống chế mệnh hồn của đối phương quả thật có tác dụng nhưng nếu như tu sĩ có chút thủ đoạn thì nếu bóp nát mệnh hồn cũng chỉ khiến cho bản thân bị thương không đến mức phải chết.
Vậy nên dể đối phó với loại người giảo hoạt như ông tì tôi cần phải có cách tốt hơn nữa”
Tân Trạm vừa nói vừa đốt linh hỏa lên.
Bên trong Thông Thiên Đỉnh chứa hàng triệu con trùng độc nên Tân Trạm không thể sử dụng được nó nên chỉ có thể dùng dược đỉnh bình thương thôi.
May là trước đó khi anh ở trong không gian luyện thuốc rảnh rỗi sinh sự nên đã luyện được vài cách luyện độc đan, lúc đó anh chỉ là chuẩn bị sẵn kế hoạch mà thôi, không ngơ hôm nay lại có thể dùng đến.
“Cậu muốn luyện độc đan” Đồ trưởng lão nhìn thấy Tân Trạm không ngừng cho các loại tiên thảo linh thảo vào vạc thuốc thì liền hiểu ra, sắc mặt ông ta liền tái nhợt.
Bản thân ông ta là dược sư, chủ yếu là dùng độc dược, nhìn thấy những thứ này liền có thể đoán ra được Tân Trạm muốn làm gì, tên này cũng thật tàn nhẫn, cậu ta lo rằng ông ta không đáng tin nên mới dùng độc dược để khống chế ông ta.
Đồ trưởng lão nhìn Tân Trạm luyệt chế thuốc trong lòng càng thêm lo lắng.
Bản thân ông ta là dược sư trong Dược Tôn cấp năm, đã vượt qua rất nhiều người trong hội dược sư cấp hội trưởng rồi, cho dù thân phận bây giờ của ông ta cũng đã nhận được sự sùng bái của rất nhiều nhân vật lớn khác rồi nhưng những thứ này đều là dựa vào việc tu luyện nhiều năm cùng với một số cơ duyên tuyệt vời mà ra.
Nhưng người thanh niên trước mặt ông †a, tuổi tác còn rất trẻ những thủ đoạn luyện thuốc không những cực kì cay nghiệt mà còn luyện chế ra đan dược, đây rõ ràng là Hồn Toái Đan cấp năm.
Không lẽ cậu ta là Dược Tôn ngũ phẩm sao?