Chương 2289
Trong lúc nhất thời, Tân Thiên và Ngô Bình Nhi đều kinh ngạc khi phát hiện trên người hai người có rất nhiều độc trùng nhỏ bám xung quanh.
Nếu không phải có linh khí của Tân Trạm, những con côn trùng này khó có thể nhìn bằng mắt thường, bọn họ căn bản sẽ không phát hiện ra.
“Đây là?” Tân Thiên kinh ngạc hỏi.
Anh ta và Ngô Bình Nhi không biết thứ vật nhỏ này đã bám trên người bọn họ từ lúc nào, một chút cảm nhận cũng đều không có.
“Thứ này gọi là truy hồn trùng, không có khả năng công kích, khả năng ẩn dấu thuộc hạng nhất, chúng nó có tác dụng trong việc theo dõi mục tiêu, hơn nữa còn truyền lại vị trí của đối phương cho người theo dõi” Tân Trạm giải thích.
Cùng học tập với Mộ Dung Di trong nửa tháng đúng là không uổng phí, khi anh giúp Mộ Dung Di thoát vây một cách an toàn, ông ta đã nói hết những gì ông ta biết cho Tân Trạm.
Trong đó có cả truy hồn trùng.
“Đây là thứ do Long Thần phóng ra?” Tân Thiên lập tức phản ứng lại, sắc mặt trâm xuống.
“Có lẽ là anh ta, trước khi anh ta rời đi đã thu tay vào trong tay áo, có lẽ là lấy thứ này” Tân Trạm gật đầu nói.
“Vậy phải xử lý như thế nào, giết hết thứ này sao?” Ngô Bình Nhi nhíu mày nói.
“Không được, thứ này rất đặc biệt, cả người không mang theo hơi thở, bình thường những tu sĩ rất khó phát hiện, cho dù Khương Thời Miễn cũng khó có thể nhận ra”
Tân Trạm lập tức lắc đầu nói: “Nếu như chúng ta giết chết nó, đương nhiên có thể khiến Long Thần không truy đuổi được hành tung, nhưng càng khiến cho Long Thần nghi ngờ về thân phận của chúng ta”
Khương Thời Miễn am hiểu về chiến đấu, nếu Long Thần vừa mới dùng truy hồn trùng để theo dõi lại bị chúng ta giết, anh ta không nghỉ ngờ mới là lạ.
“Tôi đã tìm ra cách đối phó với chuyện này”
Tân Trạm dùng tay cầm những con truy hồn trùng ra, sau đó ra lệnh cho bọn họ đem những con truy hồn trùng vào thuốc bột khiến nó hôn mê rồi nuốt vào trong bụng chứ không cần thiết phải giết chết.
Sau đó thả truy hồn trùng ra, chúng sẽ bay múa loạn lên.
“Chiêu này của em quả thực rất tốt, Long Thần vất những con truy hồn trùng này lên người chúng ta, khẳng định đã biết chúng ta cất giấu nhiều bí mật, muốn đi theo chúng ta để tìm bảo vật”
“Nhưng nếu cứ như vậy, cho dù anh ta có triệu tập truy hồn trùng về để lấy tin tức, cũng sẽ đều phát hiện chúng ta di chuyển loạn lên.
” Tân Thiên phản ứng lại, cười nói.
Sau khi xử lý xong đám truy hồn trùng, ba người lại tìm được nơi cất giấu tiên vật.
Tuy nhiên chỗ ba người tìm thấy chỉ là tiên vật nhỏ, bọn họ cho rằng vì thời gian trôi qua đã lâu nên bảo vật đã mất đi linh khí.
Tân Trạm tìm được ba tiên tàng này, một ngày sắp trôi qua.
Không phải tốc độ của tiên thuyền chậm, hoặc là bốn phía không có tiên tàng.
Nhưng càng ngày càng có nhiều tu sĩ tiến vào chiến trường tiên ma, rất nhiều anh sáng rực rỡ của tiên tàng cũng theo thời gian lưu chuyển, bản thân vầng sáng cũng càng ngày càng mạnh.
Dãn tới ba ngưởi Tân Trạm đi mấy chỗ tiên tàng, rất nhiều đã bị lấy những người trước lấy đi, trong đó có hai nơi đại tiên tàng.
Nhìn nơi tiên tàng trống rỗng, Tân Trạm suýt nữa tức đến hộc máu.
Nhưng mà nhìn những dấu vết chiến đấu bên ngoài tiên tàng, núi xanh sụp đổ, và mặt đất nứt nẻ.
Linh khí hỗn loạn tản ra thật lâu chưa tiêu tan.
Rõ ràng ở mỗi một nơi tiên tàng, rất nhiều tu sĩ vì tranh giành bảo vật mà đánh nhau, thậm chí trên mặt đất cũng không có ai liệm thi thể.
Rõ ràng, họ không giống như ba người Tân Trạm nhẹ nhàng đến được tiên tàng như vậy.
Với lại đến cuối cùng, cho dù là thân phận của Khương Thời Miên, anh ta cũng áp chế được những tu sĩ đã tới đây.