Chương 635
” Cô gái tháo xuống, đưa tay về phía Trạm.
“Giới thiệu một chút, tôi tên là Angela
Tần Trạm nhìn tướng mạo của cô gái, cũng có chút xinh xan day.
Tướng mạo của cô ta tuyệt đẹp, mặt mũi sáng sủa, nét đẹp của phương Tây nhưng cũng rất hợp khẩu vị của người phương Đông.
Quan trọng nhất chính là lông mi của cô gái lại có chút hương vị của phương Đông.
Nhưng mà Tần Trạm cũng chỉ nhìn một cái, sau đó rất nhanh đã khôi phục lại sự bình tĩnh.
“Cô biết nói tiếng Việt Trạm nói.
Lúc nãy ở trong phòng chờ ở sân bay, cả hai bên đều nói tiếng Anh.
“Đúng vậy, ba của tôi là người Việt Angela có chút kinh ngạc.
Vừa rồi cô ta cố tình để lộ dung nhan của mình, thật ra là để thăm dò Tân Trạm một chút, xem rằng liệu có giống như lời của Jenny nói là anh chỉ vờ tha để bắt thật nhằm lừa cô ta hay không.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Tân Trạm, rõ ràng không hề nhìn mình, ánh mắt cũng thu hồi lại rất nhanh.
Điều này chứng tỏ là anh không hề hứng thú với mình.
Angela ít nhiều có chút thất vọng.
“Tôi tên là Tần Trạm, người Việt Nam” Tân Trạm cũng đưa tay, bắt tay Angela.
Lúc Trạm và Angela đang nói chuyện, những hành khách khác trong khoang hạng thương gia cũng chú ý đến hai người.
“Ô ồ, người đẹp, chào
Một người ngoại quốc ngồi hàng ghế trước hàng ghế của Trạm nhìn chăm chăm vào Angela, ánh mặt không rút ra được.
Ông ta liền chạy đến và ném một ánh mất quyến rũ cho Angela.
Nhưng mà ông ta vừa lùn vừa béo, cộng thêm khuôn mặt đầy dầu, nhìn rất là chán ghét.
“Chào anh.”
Ánh mắt Angela thoảng qua một tia chán ghét.
Cô ta cũng không hề đưa tay ra mà chỉ lễ phép trả lời lại rồi ngồi vào vị trí của cô ta.
Thật trùng hợp là cô lại ngồi cùng hàng với Trạm.
Người ngoại quốc này nhất thời có chút lúng túng.
“Người đẹp, em rất xinh đó.
Có muốn làm diễn viên màn bạc không? Ở bên Tây, tôi kinh doanh mấy công ty giải trí, có hứng thú đến ký hợp đồng không?”
Người đàn ông này vẫn chưa từ bỏ ý định, không ngừng nói chuyện bên cạnh “Ha ha.
Bây giờ, công việc của tôi bận rộn quá, ngay cả thời gian đặt may âu phục cũng không có.
Lần này đến ý, tôi định tiêu một lúc hết mười bảy tỷ rưỡi để mua thêm một chút.
“Người đẹp, tôi thấy đồng hồ của em cũng rất đẹp.
Em cũng thích đồng hồ hàng hiệu sao? Em xem kiểu dáng của tôi này, là bản limited, cả thế giới chỉ có hai trăm chiếc thôi”
Đỗ Trung Hải tự đánh bóng bản thân.
Sau đó, Angela cũng chẳng thèm trả lời qua loa lấy lệ nữa mà đeo kính lên rồi cúi đầu đọc tạp chí.
Nhưng dường như Đỗ Trung Hải vẫn không hề bị lay chuyển, vẫn không ngừng đánh bóng bản thân.
“Chào quý khách, máy bay sắp cất cánh rồi.
Mời anh trở lại chỗ ngồi của mình”
Lúc này, nữ tiếp viên hàng không tới nói.
Đỗ Trung Hải bị ngắt lời, lập tức cảm thấy khó chịu, Anh nhìn về chỗ của mình rồi lại quan sát Tân Trạm
Tần Trạm ăn mặc rất là tùy ý.
Mặc dù quần áo trên người cũng không rẻ, nhưng cũng không phải là loại cao cấp thường được bày bán trên các con phố
Cho nên nhìn qua, hình như là hàng bán vỉa hè.
Đỗ Trung Hải đảo mắt, đi tới.
Ông ta rút ra mấy tờ tiền giấy, quơ quơ trước mặt Tần Trạm nói: “Người anh em, chắc là cậu rút số trúng thưởng được vé ngồi hạng thương gia đúng không.
Như vậy đi, tôi với anh đổi chỗ cho nhau, tôi sẽ cho anh ba triệu rưỡi.
Vừa nói, Đỗ Trung Hải vừa đưa tiên đến trước mặt Tân Trạm, đồng thời lộ ra vẻ mặt vô cùng tự tin.
Là một người xuất thân quý tộc châu Âu, ông ta luôn coi những người Việt Nam đều là những con quỷ nghèo.
Chỉ là đổi một chỗ ngồi thôi đã có thể kiếm được nhiều tiền như vậy rồi.
Tần Trạm chắc chắn sẻ rất vui vẻ mà lập tức đứng dậy.
Nhưng điều khiến cho Đỗ Trung Hải bất ngờ là Tần Trạm không hề để ý đến ông ta.
“Tôi biết rồi, vậy rất tham lam đúng không”
Đỗ Trung Hải cười lạnh rồi lại lấy tiền ra: “Bảy triệu đỏi lấy một chỗ ngồi.
Cậu nhóc, không thể không nói là hôm nay cậu kiếm được một mối hời rồi.”
Tân Trạm ngẩng đầu nhìn Đỗ Trung Hải một cái.
Đỗ Trung Hải vui mừng, ông ta cho rằng Tân Trạm đã động lòng.
Nhưng một giây sau, sắc mặt ông ta cứng đờ
Tần Trạm gãi gãi lỗ tại nói: “Tôi đưa cho anh hai mươi triệu để anh im mồm lại, thấy sao?”
Angela ở bên cạnh nghe được, không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Đỗ Trung Hải càng tức giận hơn, ông ta chỉ vào mặt Tân
Tram.
“Cậu nhóc, mày đúng là không biết xấu hổ.
Tân Trạm hé mắt, nhìn ngón tay giữa của Đỗ Trung Hải, anh không hề ngần ngại mà bẻ gãy ngón tay của đối phương.
“Anh à, máy bay chuẩn bị cất cánh.
Vì sự an toàn của anh, mời anh lập tức trở về chỗ ngồi.” Nữ tiếp viên hàng không bất đắc dĩ nói.
“Hừ, mày cứ đợi đấy.” Đỗ Trung Hải dọa nạt rồi trở về chỗ ngồi của mình.
“Cam ơn anh” Lúc này, Angela cười nói.
Trước đó, cô ta còn có chút bận tâm liệu Tần Trạm có đổi chỗ hay không.
Dù sao thì cô ta cũng ghét tên kia.
“Đừng hiểu lầm, tôi không muốn giúp cô.
Chỉ là tiền ông ta cho tôi không đủ thôi.” Tần Trạm nói.
“Ồ? Vậy ông ta đưa bao nhiêu thì anh sẽ đổi chỗ cho ông ta?” Angela đá lông mày.
“Một trăm bảy lăm triệu.
Tân Trạm tùy ý nói.
“Nói chuyện phiếm với một người đẹp như tôi mà chỉ đáng giá một trăm bảy mươi lăm triệu thôi sao?” Angela buồn bực nói.
“Cô nghĩ nhiều rồi.
Cái giá một trăm bảy mươi lăm triệu là để tôi rời khỏi chỗ ngôi của mình.
Lời của Tần Trạm khiến cho Angela nghẹn lời.
Nhìn Tần Trạm và Angela ở phía sau vừa nói vừa cười, Đỗ Trung Hải càng hận đến ngứa răng.
Chờ đến sau khi máy bay đã cất cánh, ông ta lại đổi chỗ với vị khách ngồi phía trước Angela.
Sau đó lại khoe khoang với Angela một trận.
Angela dứt khoát đeo tai nghe lên.
Sắc mặt Đỗ Trung Hải lập tức trở nên khó coi.
Ông ta nhìn Tân Trạm đầy oán hận.
Ông ta cho rằng tất cả là tại Tân Trạm hại ông ta mất mặt trước mặt Angela Máy bay cất cánh được một lúc thì Đỗ Trung Hải cũng ngừng tấn công, bắt đầu xử lý một vài chuyện.
Tần Trạm thì nhắm mắt nghỉ ngơi Angela tò mò nhìn Tân Trạm một cái
Cô ta vốn còn tưởng rằng, Tân Trạm sẽ nhân cơ hội này để nói chuyện phiếm với cô ta.
Nhưng căn bản Tần Trạm lại không hề có suy nghĩ này
Chẳng lẽ mình thật sự không hề có sức hút như vậy sao? Lần đầu tiên, Angela bị lung lay trước dung nhan, khí chất trời sinh của mình.
Nhưng mà đúng lúc này, mấy người ở phía sau cửa đột nhiên lắc lư.
Sắc mặt của một nữ tiếp viên hàng không đầy hoảng hốt, nghiêng ngả, lảo đảo chạy vào.
Sau lưng cô ta còn có hai người đàn ông cao to lực lưỡng.
Vừa bước vào đây, người đàn ông phía trước liền rút ra một khẩu súng lục, chĩa vào mọi người rồi quát lên: “Tất cả đứng yên, thành thật một tí.
Lúc này, ở bên trong khoang hạng thương gia, tất cả mọi người đều xôn xao.
“Không tặc?” Tân Trạm sửng sốt, không ngờ rằng chanh tượng trong phim lại diễn ra ngay trước mặt mình.
Angela cũng tháo tai nghe xuống, nhìn thấy có chút kinh ngạc.
“Mở cửa buông lải ra.” Người đàn ông chĩa dúng vào nữ tiếp viên hàng không nói.
Cả người nữ tiếp viên hàng không run rẩy nhưng vẫn căn răng lắc đầu.
Đám người này vô cùng hung hãn, lại không biết rõ lai lịch của họ.
Nếu như để bọn họ khống chế cơ trường thì tất cả những người có mặt trên máy bay coi như xong đời.
Người đàn ông kia không nhịn được nữa, tát nữ tiếp viên hàng không ngã trên mặt đất.
Khóe miệng có ta rỉ máu.
“Ha ha.” Không ngờ rằng, lúc này, Đỗ Trung Hải lại đột nhiên cười lớn.
“Mấy người đang đóng kịch chứ gì? Bị tôi nhìn ra rồi nhé.
Đỗ Trung Hải cười đứng lên nói: “Hai người các anh muốn làm không tặc sao? Còn cả khẩu súng trong tay anh cũng là súng giả nữa.”
“Máy quay ở đâu? Mấy người là đài truyền hình nào vậy?” Tần Trạm lặc đầu một cái, xem ra cuộc sống yên bình quá lâu, cũng khiến cho những kẻ có tiền này bị lơ là cảnh giác.
Người đàn ông cầm khẩu súng lục kia ngẩn người, sau đó, đột nhiên giận dữ, cảm giác như bị làm nhục.
Anh ta nhả một phát súng về hướng của Đỗ Trung Hải.
“Pang.”
Không biết có phải là cố ý nổ súng để thị uy hay không nhưng mà viên đạt bay xoẹt qua bả vai Đỗ Trung Hải.