Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm


chương 658
“Đánh thì đánh, chẳng lẽ lại sợ anh sao.
Người nhà họ Khương cũng không cam chịu yếu thế, đều tiến lên, đánh nhau thành một đoàn cùng người nhà họ Trịnh.

Cả hai bên gia tộc đều có ân oán rất sâu nặng, lại tăng thêm việc trước đó nhà họ Trịnh vẫn luôn chèn ép nhà họ Khương, lửa giận của hai bên đều rất lớn.
Nhưng nơi này dù sao cũng là sân nhà của nhà họ Trịnh.

Người nhà họ Trịnh không ngừng tràn vào, người nhà họ Khương rất nhanh liền bị thế yếu
Khương Mạch Hàn đang đánh nhau với Trịnh Đô,
Tần Trạm đứng ở một bên quan sát một chút, Khương Mạch Hàn nếu so sánh về thực lực thì vẫn kém Trịnh Đồ một chút
Nhưng dù sao cũng là em gái của phủ chủ, Tân Trạm đương nhiên không thể nhìn Khương Mạch Hàn phải thiệt thòi được Ngón tay giấu ở trong tay áo khẽ giật giật, mấy dòng linh khí, nhỏ đến mức không thể thấy được bay ra.
Trịnh Đô đang chiếm thượng phong, đang đánh rất sảng khoái.
Đột nhiên liên cảm thấy bụng tê rần.

Anh ta phản ứng chậm nửa nhịp, bị một bàn tay của Khương
Mạch Hàn đập bay ra ngoài.
Gương mặt trong nháy mắt liền sưng lên.
Tân Trạm điều khiển mấy dòng linh khí bay ra ngoài, lại hướng phía trên người của người nhà họ Trịnh, rất nhanh, người nhà họ Khương có số lượng ít, ngược lại đã đem người nhà họ Trịnh đánh đến mức mặt mũi bầm dập.
Có vài người trẻ tuổi, thậm chí đã bật khóc, ngã ở trên mặt đất cầu xin tha thứ.
Nhưng người nhà họ Khương coi như khá kìm chế, đều không sử dụng vũ khí, nếu không người đó đã bị trọng thương,
Nhưng cơ hội có thể đánh cho mặt của đối phương thành đầu heo, cơ hội này thì sẽ không thể bỏ qua được.
Rất nhanh, có người đã truyền tin tức này ra bên ngoài.

“Dừng tay lại cho tôi”
Một tiếng quát lớn như sấm rền vang lên,
Một bóng hình, đột nhiên vọt vào từ bên ngoài.

Đây là một cái ông lão mặc áo trắng, sau khi ông ta nhìn qua toàn bộ hiện trường.
Nhìn thấy hai bên đã đánh thành một đoàn, nhất là nhà họ Trịnh, ăn thiệt thòi thì nhiều, mà chiếm tiện nghi thì ít.
Sắc mặt của ông già này lập tức có chút khó coi.

Ông ta vung tay lên, lập tức gió nổi lên.
Từng nguồn sức lực lớn tung ra, ầm ầm rơi vào trên người của để tử nhà họ.
Am am am!
Bao gồm của Khương Mạch Hàn ở bên trong, tất cả mọi người đều bị đánh lùi lại.
Một số người có tu vi thấp, thậm chí đã té ngã ở trên đất, khỏe miệng tràn ra máu tươi.

“Chuyện gì xảy ra?” Lão già hỏi Trịnh Đồ “Bác Hai, nhà họ Khương khinh người quá đáng, chủ động mở miệng vũ nhục chúng cháu, còn muốn ra tay.

Chúng cháu thực sự tức giận, mới không thể không phản kích lại được.

Trịnh Đồ ra vẻ người ác nói trước.

“Là ai khiêu khích trước.” Bác hại nhà họ Trịnh hỏi.

“Chính là người này
Trịnh Đồ u ám chỉ vào Tân Trạm nói: “Nghe nói là khách mời mà nhà họ Khương mới mời đến.
Bác Hai nhà họ Trinh nhìn về phía Tân Trạm, sắc mặt khó coi.

“Chủ động khiêu khích, châm ngòi là chuyện đúng đần, nên đánh”
Nói xong, ông ta giống như một con chim ưng lớn bay ra ngoài, trong chớp mắt vọt tới trước mặt Tân Trạm, một bàn tay vung về phía mặt của Tân Trạm.
Khi thể của người đã tiến vào một nửa cấp Hoá cảnh, trong nhảy bùng nổ, dùng toàn lực để ra đòn
Vậy mà không đợi người bên ngoài giải thích, tin vào lời nói của một bên, liền ra tay độc ác với Tân Trạm.
Nếu như Tân Trạm thật sự có tu là Võ Tông, bị một tát này đánh buổi chiều cũng đừng có thể tham gia trận đấu.

Tân Trạm đang muốn ra tay.

“Trịnh Nhị Cẩu, dám đụng đến người của nhà họ Khương tôi, ông muốn chết sao!”
Nhưng vào lúc này, một tàn ảnh nhanh chóng lướt qua viện.
Trong chớp mắt đã đi đến trước mặt của Tân Trạm, ngăn anh lại ở phía sau.
Sau đó nhằm ngay vào Bắc Hai nhà họ Trịnh, tung ra một cú
Am! đấm của hai người đụng vào nhau.
Người tới không nhúc nhích một chút nào, trong khi Bác Hai nhà họ Trịnh trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Sau khi liên tiếp đụng ngã vào núi giả và cây cối, rồi mới rơi ở trên mặt đất.
Sau đó phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

Người tới, chính là gia chủ nhà họ Khương.
Đôi mắt của Tân Trạm khẽ rung động.
Cường giả cấp hóa cảnh, nhà họ Khương không hổ là gia tộc ở thế giới ẩn, không đơn giản.

Ban nãy thực lực mà gia chủ nhà họ Khương thể hiện đúng là thực lực cấp hoá cảnh, hơn nữa cấp bậc của ông ta ở bên trong cấp
Hoá cảnh, cũng không tính là thấp.

“Ba, ba đã đến, ông già này không phải là đồ tốt đẹp gì, không hỏi rõ mọi chuyện đã dám có ý định tổn thương anh Tần rồi.”
Khương Mạch Hàn chạy tới cáo trạng “Khương Thành Đông, ông dám đả thương anh hai của tôi Lúc này, ở một bên khác của đình viện, có một người đàn ông trung niên cũng đi
Nhìn thấy Bác Hai nhà họ Trịnh đã bị thương, sắc mặt ông ta bỗng nhiên trở nên u ám.

“Khương Thành Đông, nhà họ Khương của ông tới, nhà họ Trịnh chúng tôi vẫn luôn lấy lẻ để tiếp đón, bây giờ ông lại làm cho nhiều người nhà chúng tôi bị thương như vậy, ông muốn làm gì?”
Gia chủ nhà họ Trình chỉ trích.
Gia chủ nhà họ Khương cười lạnh một tiếng: “Gia chủ nhà họ Trịnh, nên hiểu rõ về tình hình trước mắt đi.

Là nhà họ Trịnh các người khiêu khích trước, lại ra tay đổi khách mời của nhà chúng tôi, không giết ông ta, đã coi như là nề mặt ông rồi.”
“Ông đang còn muốn đến nhà họ Trịnh để giết người sao?” Gia chủ nhà họ Tịnh lộ ra sự oán hận: “Đừng tưởng rằng chỉ có ông là cấp hóa cảnh, thực lực của tôi chưa chắc đã kém ông đầu.

“Vậy thì không bằng tỷ thí một chút đi.” Gia chủ nhà họ Khương hừ lạnh nổi.
Sau đó khí thế ở trên người ông ta lập tức bùng nộ, khí thế mạnh mẽ như vậy khiến cho người nhà họ Trịnh không thể thở nổi”
Cây cối ở trong đình viện đều bị thổi đến mức kêu xào xạc
Gia chủ nhà họ Trịnh có chút biến sắc, thực lực của ông ta, kỳ thật vẫn kém một chút so với Gia chủ nhà họ Khương “Hai vị, tuyệt đối đừng phá hư quy củ
Mấy ông lão làm trọng tài, vội vàng chạy tới.

“Đã đánh bao nhiêu năm, hiệp hội luyện được chúng tôi mới đổi lấy sự hòa bình giữa mấy người, hai nhà được tiếp tục đánh nhau nữa.” Một trong năm vị trong tài, giọng điệu nghiêm túc nói.

“Đúng vậy, đều là gia tộc luyện dược, đều có tiếng tăm trong giới luyện dược, nếu như thực sự muốn ra tay, thì để cuộc thi đấu luyện được buổi chiều rồi dùng.

Một vị trưởng lão khác cũng nói.

“Được.

Dựa vào mặt mũi của các vị, coi như chuyện này xong.
Gia chủ nhà họ Trịnh hừ nhẹ một tiếng, liền thuận theo điều đó mà nói.
Mấy người khác đỡ Bác Hai nhà họ Trịnh dậy, đều vội vàng rời đi.

“Người nhà họ Trịnh càng ngày càng quá đáng, nếu như lần này nhà họ Khương lại thua, chỉ sợ thật sự sẽ lại có phiền toái lớn.” Ông cụ nhà họ Khương thở dài nói.

“Ông chủ, ba vị trong tài kia sớm không xuất hiện trễ không xuất hiện, hết lần này tới lần khác khi nhà họ Trịnh bị yếu thế thì xuất hiện, chỉ sợ là đã bị nhà họ Trịnh mua chuộc rồi.” Ông Lý đáp.

“Những năm này, chuyện mà nhà họ Trịnh những tay đến cũng không ít, chúng ta không thể không cẩn thận”
“Không nói những điều này nữa, lực chủ ý của chúng ta vẫn nên đặt vào trong trận đấu thì tốt hơn.” Ông cụ nhà họ Khương khoát tay áo nói.

“Tân Trạm, anh yên tâm, có ba tôi ở đây, không ai có thể làm anh bị thương đâu.”
Khương Mạch Hàn nhìn Tần Trạm như có điều suy nghĩ, thì cho là Tần Trạm sợ hãi, mở miệng an ủi,
Tần Trạm cười cười.
Nếu như rồi Gia chủ nhà họ Khương không có xuất thủ, thì chỉ sợ là Bác Hai nhà họ Trịnh kia sẽ còn bị thương nặng hơn.
Trận phong ba ở buổi trưa, chỉ kéo dài một lúc, Nhưng hận ý của hai bên, thì đã dẫn dẫn nóng lên.
Rất nhanh, cuộc so tài buổi chiều đã bắt đầu.
Nhà họ Trịnh và nhà họ Khương, đều đi vào trên một sân bãi rộng lớn.
Số người rất đông đảo, cả hai bên đều phải người đến để cổ vũ.
Chỉ là ở giữa hai bên, bầu không khí cực kì kìm nén.
Mặt đối mặt, trong không khí phảng phất có tia lửa xẹt qua.

Ai cũng biết ý nghĩa của trận đấu ngày hôm nay là như thế nào.

Đây là một trận quyết đấu không thể thua.
Ba vị trọng tài ngồi ở trên đài cao, nhìn chăm chủ mọi chuyện.

“Hai vị gia chủ, trước khi chính thức tranh tài, có điều gì muốn nói sao?”
Một vị trưởng lão lớn nhất mở miệng, đây cũng là quy củ của mỗi lần khi hai nhà so tài trước đây.

“Ba vị trọng tài.” Gia chủ nhà họ Trịnh dẫn đầu đi ra.
Ông ta cất cao giọng nói: “Hai lần so tài trước đó, đều là nhà họ Trịnh chúng tôi chiến thắng, cho nên lần này, tôi muốn chơi lớn một chút.”
Gia chủ nhà họ Khương giật mình, tất cả mọi người nhìn về phía Gia chủ nhà họ Trịnh.

“Ông muốn đánh cược cái gì?” Vị trưởng lão trọng tài hỏi.

“Trước đó hai lần, tôi nhà họ Trịnh đơn giản là thắng được một chút linh dược, còn có một chút sản nghiệp của nhà họ Khương ở bên ngoài.

“Lần này, chúng tôi muốn một nửa địa bản của nhà họ Khương o the gioi an.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui