Chương 996: Thần thức xuất hiện vấn đề
“Anh đừng không thức thời như vậy” Sắc mặt Lịch Ám Tây hơi cứng đờ, chợt lạnh lùng nói: “Giết anh cũng dễ dàng giống như giết một chó vậy, bây giờ tôi không chỉ giết anh mà ngay cả Thiết Lang và con gái của ông ta, tôi cũng sẽ không khách sáo đâu”
“Đúng là tự tìm cái chết mà”
Đột nhiên ánh mắt Tân Trạm thoáng qua chút lạnh lẽo, một ảo ảnh từ trong người anh bay lượn ra bên ngoài.
Bốp!
Lịch Ám Tây không kịp cản trở, chỉ cảm thấy một luồng ảnh đen đập vào mặt.
Trên gò má đau nhức không ngừng, trong nháy mắt đã bị đánh đến mức bay ra ngoài, lượn vài vòng trên không trung rồi sau đó đụng ầm vào trên cây đại thụ khiến đại thụ ngàn năm lập tức vỡ nát.
Tất cả mọi người đều giật mình hoảng hốt, không ai ngờ được Tân Trạm lại dám ra tay với Lịch Ám Tây như vậy.
“Anh dám đánh tôi sao?” Trên mặt Lịch Ám Tây hằn lên một vết máu, anh ta khó tin sờ lên gò má đã sưng đỏ của mình rồi từ dưới đất bò dậy, tức giận quát: “Lên, làm thịt anh ta cho tôi Anh ta vừa mở miệng thì tất cả các yêu tu của nhà họ Lịch đều dâng lên sát khí, bọn họ vội vàng rút vũ khí ra chỉ về phía Tân Trạm.
“Để tôi xem ai dám ra tay”
Cả người Tân Trạm quỷ mị như diêm la, trong chớp mắt đã bay đến bên cạnh Lịch Ám Tây, tay phải chụp vào trên cổ anh ta.
Đột nhiên U Lam Minh Hỏa xuất hiện, trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Lịch Ám Tây.
Ngọn lửa nóng bỏng kia tản ra hơi thở cực kỳ nguy hiểm khiến cho cơ thể Lịch Ám Tây lập tức cứng đờ lại.
“Buông Vương Tử của nhà tôi ra” Một đám yêu tu đều thốt lên giận dữ, vây quanh Tân Trạm.
“Lịch Ám Tây, bảo thủ hạ của anh chú ý một chút, nếu không tôi sợ rằng bàn tay này của mình sẽ dễ run, khiến ngọn lửa kia dính lên người anh, như vậy thì anh sẽ lập tức hóa thành cát bụi mất”
Tân Trạm nhàn nhạt mở miệng, ngọn lửa U Lam kia không ngừng đến trước mặt Lịch Ám Tây khiến sắc mặt anh ta thay đổi.
Anh ta có cảm giác ngọn lửa kinh khủng này sẽ bay vào cơ thể mình, sau đó sẽ đánh tan mình thành mây khói giống như Tân Trạm đã nói.
“Đừng làm càn, lui về phía sau cho tôi”
Lịch Ám Tây rống to, trong lúc nhất thời người nhà họ Lịch không dám tiến lên.
“Con mẹ nó, đều lui về sau hết đi” Lịch Ám Tây mảng.
Trưởng lão tóc trắng kia đi ra, người nhà họ Lịch chậm rãi thối lui.
“Chàng trai này, xin hỏi cậu muốn làm gì thế? Chẳng lẽ cậu muốn uy hiếp con trai trưởng của Yêu Vương sao? Đây là sai lầm động trời đấy, như vậy cậu tuyệt đối sẽ không thể ra khỏi dãy núi yêu thú này đâu.
Vì thế tôi khuyên cậu mau chóng buông Vương Tử nhà tôi ra đi” Ông lão tóc trắng rất bình tĩnh, mở iệng nói.
Lời nói của ông lão vô cùng tự tin, đây cũng là sự thật.
Mặc dù nội bộ của Yêu Tộc có chút mâu thuẫn nhưng tổng thể vẫn luôn nhất trí đối ngoại, nếu như Tần Trạm cố ý bắt giữ con của Yêu Vương thì sẽ giống như gặp phải đại họa.
“Các người sai rồi, Lịch Ám Tây và tôi là bạn tốt.
Thấy cả đoạn đường này, chúng tôi đã tiêu hao không ít thể lực nên đặc biệt đến đây bảo vệ chúng tôi, tại sao lại là uy hiếp chứ?
Đúng không Lịch Ám Tây?”
Tân Trạm cười nhạt, Lịch Ám Tây hừ khẽ một tiếng.
Quan trọng nhất là ngọn lửa U Minh trước người Tân Trạm đang tỏa ra một luồi nhiệt, sau đó đột nhiên bay vào trong miệng anh ta.
“Anh, anh…”
Lịch Ám Tây trợn trắng hai mắt, tỏ vẻ chán ghét nhìn Tân Trạm.
Hiện tại ngọn lửa đáng sợ kia đã bay vào trong bụng anh ta, nếu như đốt lửa thì chẳng phải đốt anh ta cháy sạch sao?
“Tôi nói không sai, phải không?” Tân Trạm nghiền ngẫm nhìn Lịch Ám Tây.
Lịch Ám Tây khẽ cần răng, anh ta vô cùng bài xích Tân Trạm nhưng hiện tại, dưới ánh mắt lạnh lùng kia, anh ta cũng chỉ đành phải dần dần rơi vào thế yếu.
Cho dù Tân Trạm có phải chịu chết hay không thì hiện tại, nếu như anh ta vẫn làm theo ý riêng, không nghe lời Tân Trạm thì người chết trước chắc chắn sẽ là anh ta.
“Đúng vậy, đương nhiên anh là bạn tốt của tôi rồi.
Trưởng lão, lần này tôi đến đây là để bảo vệ mọi người rời khỏi dãy núi yêu thú”
Lịch Ám Tây cố gắng nặn ra một nụ cười, nhìn xung quanh nói: “Mọi người còn đứng ngây ra đó làm gì nữa, mau thu vũ khí vào đi”
Lũ yêu tu do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn rối rít buông vũ khí xuống.
“Anh Trình, như vậy anh có thể thu hồi lại ngọn lửa của mình rồi chứ?” Lịch Trình cắn răng nói.
“Được rồi, chờ đến khi chúng tôi an toàn, đương nhiên anh cũng sẽ an toàn thôi.
Chẳng phải anh đã nói dãy núi yêu thú rất lớn, chuyện gì cũng có thể xảy ra sao?” Tân Trạm cười nói.
Lịch Ám Tây hận không thể giáng cho mình một bạt tai.
Bây giờ chẳng những anh ta không uy hiếp được Tân Trạm một chút nào mà còn không thể giết chết Tân Trạm nữa, nếu động đậy thì ngay cả cái mạng nhỏ của anh ta cũng không còn, “Đừng làm càn, anh là con của yêu vương, cũng đã từng trải sự đời rồi.
Ngọn lửa này của tôi chỉ có tôi mới có thể điều khiển được thôi, nếu như anh tự tìm cách lung tung, cuối cùng lại dẫn lửa thiêu thân thì đừng trách tôi không nhắc nhở”
“Bây giờ chúng tôi muốn nghỉ ngơi một lát, anh có thể cút rồi đấy”
Tân Trạm uy hiếp một tiếng, sau đó buông Lịch Ám Tây ra.
“Tôi biết, tôi biết rồi.”
Lịch Ám Tây vội vàng gật đầu, chạy ra thật xa, cách Tân Trạm một khoảng thật lớn, vô cùng sợ hãi.
Tân Trạm hít một hơi thật sâu, đột nhiên bày một trận pháp xung quanh, bao vây mấy người bọn họ bên trong lại.
“Tân Trạm, anh sao rồi Cho đến lúc này, sắc mặt Tân Trạm mới hiện lên vẻ tái nhợt, mồ hôi trên trán không ngừng xuất ra, suýt chút nữa đã tê liệt ngã xuống đất.
Chung Trác Linh và Hồ Bạch Linh thấy vậy bèn vội vàng chạy đến đỡ anh.
“Thần thức của cậu rất yếu, ngọn lửa kia là thế nào vậy?” Hồ Lão bước tới chữa trị cho Tân Trạm một lượt, sau đó lo lắng nói.
“Không biết nữa”
Tân Trạm hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy trước mắt như biến thành màu đen, trên đầu lại vô cùng đau đớn như bị kim châm vậy.
Loại cảm giác này không phải do cơ thể xuất hiện thất thường, cũng không phải do linh khí chỉ nhiều hơn thu mà chính là thần thức xảy ra vấn đề.
“Bởi vì đầu lâu vàng kia sao?” Ánh mắt Tân Trạm lướt qua chút lo lắng, loại cảm giác này rất giống với lúc dung hợp với đầu lâu vàng.
Hơn nữa trước đây anh chưa bao giờ xuất hiện qua loại tình trạng thế này cả.
Ngồi vận công hết một giờ, Tân Trạm mới dần dần khôi phục lại tinh thần Sau khi gỡ bỏ trận pháp, Tân Trạm phát hiện đám người Lịch Ám Tây đang sâm mặt đứng đó chờ đợi.
Không biết trong khoảng thời gian này, Lịch Ám Tây có tìm cách giải quyết ngọn lửa U Lam kia không.
Thế nhưng Tân Trạm cũng tin tưởng, trừ phi anh ta vận khí nổ tung, chứ nếu không sẽ tuyệt đối không thể phá giải thuật này được.
Mọi người lại lên đường một lần nữa, lần này mấy người Tân Trạm cũng không cần phòng bị gì cả.
Bốn phía đều có yêu tu của nhà họ Lịch và Lịch Ám Tây bảo vệ, bọn họ còn sợ xảy ra chuyện hơn đám người Tần Trạm.
Dọc theo đường đi, đột nhiên thần thức của Tân Trạm lại xuất hiện tình trạng này ba lần khiến anh càng thêm bất an.
Phù Ma nói vật này sẽ mang đến lợi ích cho anh, nhưng kết quả còn chưa phát hiện ra tốt chỗ nào thì đã gặp phiên phức trước rồi.
Cũng may là sau khi giao thủ xong thì thần thức mới bùng nổ, nếu như đang đánh đến chỗ quan trọng, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa, thần thức này cắn trả, khoảng cách đến lúc bùng nổ càng ngày càng ngắn.
Tần Trạm sợ rằng cuối cùng loại chuyện này sẽ trở thành trạng thái bình thường, thường xuyên xuất hiện, như vậy thì hại chết anh rồi.
Dọc đường đi, Tân Trạm cũng nói xa nói gần, hỏi thăm Hồ Lão tình huống tương tự.
Dù sao thì trước nay việc lấy máu và xương của thần thú hoặc yêu thú để tu luyện chưa bao giờ gián đoạn, Hồ Lão là một người có hiểu biết sâu rộng trong giới Yêu Tộc, có lẽ cũng có nghe qua.
“Thư viện của Tuyệt Nhật Yêu Hoàng sao?”
Tân Trạm khẽ nhíu mày, đây là câu trả lời của Hồ Lão đưa ra.
Bên trong Yêu Tộc, tổng cộng có tam hoàng chín vương, mỗi người có địa bàn thành trì riêng.
Mà Tuyệt Nhật Yêu Hoàng là hậu nhân của Lăng Nhật Yêu Hoàng, bên trong thành trì còn có một thư viện lớn nhất Yêu Tộc.
Hồ Lão từng nói ông ấy đã từng nghiên cứu không ít các loại sách tương tự ở đó, hơn nữa ông ấy và Hồ Bạch Linh cũng có giao thiệp rất tốt với các trưởng lão phụ trách thư viện.
“Nếu tôi muốn tìm ra vấn đề của thần thức thì xem ra phải đến đó một lần rồi: Tân Trạm thở dài một hơi, vốn dĩ bản thân muốn cách xa Yêu Hoàng một chút nhưng chuyện gì cũng có duyên phận của nó, thế mà ngược lại anh càng ngày càng xích lại gần Yêu Hoàng hơn.