Truyền Kỳ Phu Nhân

Editor: Lép

Bởi vì thông tấn khí mở loa ngoài, người trong xe tất nhiên là đều nghe được những lời này, nháy mắt bên trong xe trở nên lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng ái muội phiêu đãng ở trong xe.

Mai Truyền Kỳ khoé miệng khẽ giật, cũng không lập tức trả lời đối phương, tùy ý để người trong thông tấn khí đạt đến cao trào, làm cho không khí bên trong xe càng ngày càng cổ quái.

Năm phút đồng hồ sau, người bên trong thông tấn khí cuối cùng cũng hoạt động xong, lúc này mới bình tĩnh nói: "Tôi ra tù rồi! Hai cái giờ sau đến tổng trạm ở G thành đón ta!"

Không để ý tới tiếng hô kinh ngạc của đối phương, liền nhanh chóng đóng cửa trò chuyện, cười tủm tỉm mà xoay người, nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của đám học sinh, mắt xấu xa liếc nhìn bộ phận phía dưới đang dựng túp lều cao của bọn họ: "Có phải nghe thực đã ghiền? Kia xuống xe trước, cảm phiền mỗi người trả cho tôi năm trăm điểm tín dụng, cám ơn!"

Mọi người nổi giận: "Ta thao!"

Mai Truyền Kỳ quay người lại đem thông tấn khí trả lại cho nam nhân bên cạnh, đùa cợt nói: " Người anh em, học sinh dưới chướng của anh định lực còn chưa đủ, cần phải rèn luyện nhiều hơn!"

Kỳ thật hắn cũng không biết nam nhân có phải là giáo viên của đám học sinh này hay không, nói như vậy cũng chỉ muốn xem đối phương là ai!

Nam nhân tiếp nhận máy truyền tin, khóe miệng chứa một chút nghiền ngẫm: "Đúng là phải cảm ơn bài kiểm tra đặc biệt của cậu, sau khi trở về sẽ phạt họ đến phòng trọng lực hảo hảo rèn luyện thêm!"

Ngây lập tức, bên trong xe một mảnh kêu rên!

Mai Truyền Kỳ nhướng nghướng mày!

Bất quá vẫn không tin tưởng nam nhân này là giáo viên bởi vì thoạt nhìn thật sự không giống!

Bất quá, hắn cũng không tiếp tục thử, mỉm cười điều chỉnh tư thế cho thoải mái, nhắm mắt tạm nghỉ!

Nam nhân khoé miệng tiếu ý càng ngày càng sâu, nhìn chằm chằm hắn một hồi lâu, mới chậm rãi quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Hai cái giờ sau, xe huyền phù đúng giờ đến tổng trạm của G thành.

Mai Truyền Kỳ đi xuống xe huyền phù, thấy anh em tốt của hắn vội vội vàng vàng hướng hắn chạy tới, cầm lấy một cái áo khoác trùm lên đầu hắn, đem toàn bộ đầu đều bao kín mít, chỉ lộ ra một đôi mắt phượng xinh đẹp!

Hắn tức giận nói: "Sí Bàng, cậu đang làm gì vậy?"

Giản Dực đẩy nhanh cái tay đang muốn lấy cái áo khoác xuống: "Mẹ nó! Muốn bị mọi người quần ẩu, thì lấy cái áo xuống đi!"

Nghe vậy, Mai Truyền Kỳ nhíu chặt mày: "Thế này là sao?"

Chẳng lẽ có người thù oán hắn biết hắn ra tù, cho nên tìm người tới đánh hắn?

Giản Dực cũng không đáp lời hắn, tay đặt ở trên vai hắn, vội vội vàng vàng kéo người lên chiếc xe huyền phù của chính mình: "Cậu có biết hay không, cậu hiện tại chính là người nổi tiếng!"

Mai Truyền Kỳ kéo áo khoác trên đầu xuống: "Thế là thế nào?"

"Sau khi cậu lĩnh hình phạt, ảnh chụp của cậu cũng được công bố ra, thậm chí có người dùng hình của cậu chế tác thành bia tập súng, thành bao cát, hoặc là các công cụ phát tiết trong trò chơi đạo tặc liên vũ trụ, cho nên thân cậu nổi tiếng rồi!"

Mai Truyền Kỳ: "......"

"Đó cũng chỉ là vấn đề nhỏ, điểm chết người chính là mọi người đối với chuyện cậu chạy trốn trong trận đại chiến cảm thấy phi thường phẫn nộ, có người còn tuyên bố chờ sau khi cậu ra tù, muốn dùng đòn hiểm cho ngươi ăn, hơn nữa ở Tinh Võng thượng còn có một bài viết "Muốn đánh Mai Truyền Kỳ hãy cho một like" nữa, bên trong người muốn đánh cậu đã cao tới hơn mười triệu người, có thể nghĩ cậu là đỉnh khuôn mặt hiện tại tùy ý loạn hoảng, chắc chắn bị mọi người vây công!"

Mai Truyền Kỳ: "......"

..........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui