Truyền Kỳ Phu Nhân


Mọi người đều ngạc nhiên.

Nhìn thấy Phong Tĩnh Đằng vội vội vàng vàng mang một trung niên nam tử lên tòa, tất cả mọi người hiện lên nghi hoặc.

Đặc biệt là Mai Truyền Kỳ càng tò mò hơn, cậu căn bản không quen người này, làm sao là nhân chứng cho cậu được.

Phong Tĩnh Đằng hướng quan tòa giới thiệu: “Kính thưa quan tòa, vị này chính là tổng tài cửa hàng công đoàn A thành, Nghiêm Tử Tả Nghiêm tiên sinh, hắn mang đến một tinh phiến có thể chứng minh sự trong sạch của Mai Truyền Kỳ.


Mai Truyền Kỳ vừa nghe trung niên nam tử là tổng tài cửa hàng công đoàn, loáng thoáng đoán được khối tinh phiến này là chuyện như thế nào.

Hà Quân bọn họ đại khái cũng đoán được lai lịch tinh phiến, đỏ mắt gắt gao nhìn chằm chằm Nghiêm Tử Tả.

Mọi người có nghĩ nát óc cũng không ngờ một người nhát gan sợ phiền phức như Dư Thiên Nghĩa lại đem tinh phiến chỉ định cho tổng tài cửa hàng công đoàn Nghiêm Tử Tả.

Nghiêm Tử Tả đem một phần văn kiện trình lên quan tòa: “Đây là vũ trụ lịch ngày 15 tháng 2 năm 3318, cùng ngày giao thừa, Dư Thiên Nghĩa thượng úy tự mình chỉ định thư ủy thác, thỉnh quan tòa đại nhân xem qua.


Quan tòa tiếp nhận thư ủy thác, nghiêm túc nhìn qua một lần, thì thầm: “Dư Thiên Nghĩa tôi nếu có một ngày bất hạnh hy sinh hoặc tử vong, qua đời, liền ủy thác cho tổng tài cửa hàng công đoàn Nghiêm Tử Tả tiên sinh khi Mai gia đại thiếu gia Mai Truyền Kỳ thiếu tá mở phiên tòa, đem mảnh tinh phiến này trình lên.


Hắn đem văn kiện chuyển qua, để mọi người có thể thấy rõ nội dung văn kiện: “Phía trên có dấu tay, chữ ký, tóc, còn có nước bọt, máu của Dư Thiên Nghĩa để nghiệm chứng thân phận.


Nghiêm Tử Tả lại đem một phần văn kiện khác đưa đến trước mặt quan tòa: “Đây là chứng minh thân phận Dư Thiên Nghĩa thượng úy, Dư Thiên Nghĩa thượng úy khi còn là tân binh, là đồng đội với Mai Truyền Kỳ thiếu tá, còn cùng Mai Truyền Kỳ thiếu tá cùng nhau đối kháng Trùng tộc, sau đó thăng lên thượng úy, liền bị điều đến Trung Á Châu nam bộ quân khu nhậm chức.


Tiếp theo, hắn lại đem một mảnh tinh phiến giao cho quan tòa: “Khối tinh phiến này có thể chứng minh Mai Truyền Kỳ thiếu tá trong sạch.



Quan tòa lại tiếp nhận tinh phiến, nói thư ký viên đem tinh phiến để vào quang não truyền phát tin.

Chỉ chốc lát sau, bên trong hình chiếu xuất hiện Dư Thiên Nghĩa mặc quân trang, ngồi trên sô pha nhếch miệng cười khổ: “Ta là Dư Thiên Nghĩa, quay lại đoạn này vì ta quá mức nhát gan sợ phiền phức, sợ ngày nào đó sẽ chết trong tay Vệ Long thiếu tá.


“Nghe tới đây, hẳn mọi người sẽ thắc mắc vì sao Vệ Long thiếu tá rõ ràng đã hy sinh trên chiến trường, tại sao ta lại sợ một kẻ đã chết, đúng không?”
Dư Thiên Nghĩa cười cười: “Chuyện như vậy nghe quả thật rất buồn cười, nhưng ta không phải đang nói đùa, ta đúng là sợ sệt chết trong tay Vệ Long thiếu tá, bởi vì Vệ Long thiếu tá cũng chưa chết.

Sau khi đại chiến Trùng tộc, hắn đã chỉnh dung, trở thành Dương Thường Chính trung tướng hiện nay.


Nghe đến đây quan tòa cùng người xem đều kinh ngạc.

Trên mặt Hà Quân bọn họ tức khắc viết ba chữ ‘xong đời rồi’.

“Cho nên, ta sợ hắn, sợ có một ngày không còn giá trị lợi dụng, hắn sẽ vứt bỏ ta giống như vứt bỏ Lý Binh, hoặc vô tình tra tấn ta, hoặc giết chết ta, vì vậy ta muốn ghi lại một đoạn video để uy hiếp Vệ Long thiếu tá, để giữ được mạng mình.


Dư Thiên Nghĩa đem ống kính chuyển hướng bên trái, để mọi người thấy giữa đại sảnh có bày một máy quét hình đại não ký ức.

“Lát nữa ngươi phải đem những hình ảnh hữu dụng này đều thu lại cho ta, biết không?” Hình chiếu Dư Thiên Nghĩa không biết đang nói với ai.

“Ngươi xác định muốn làm như vậy?” Người nói chuyện cố ý hạ giọng, khiến người nghe không nhận ra giọng thật của hắn.

Dư Thiên Nghĩa châm chọc nói: “Ngươi ngẫm lại một chút phái đi 3000 binh lính, bây giờ còn lại chưa đến 50 người, có thể thấy được thủ đoạn Vệ Long có bao tàn nhẫn, ta không làm một chút phòng bị được không?”
“Nếu ngươi sợ hắn như vậy, tại sao còn muốn đi theo bên cạnh hắn làm việc.


“Bởi vì người không đi theo hắn làm việc đều đã chết.


” Dư Thiên Nghĩa nằm trên giường “Ngươi đừng lo, người làm giống ta tuyệt đối không chỉ có một, ta tin Đặng Phi cùng Thành Kiện Văn bọn họ nhất định cũng sẽ thu video như vậy để giữ mạng.


Những người có mặt tại tòa nghe đến đây, im lặng đưa mắt nhìn sang Đặng Phi cùng Thành Kiện Văn bọn họ.

Đặng Phi cùng Thành Kiện Văn vẫn luôn cúi đầu, khiến người không thấy rõ bọn họ đang suy nghĩ gì.

Trên màn hình, người trợ giúp Dư Thiên Nghĩa quét hình đại não ký ức bao mình kín không kẽ hở, mặc áo blouse trắng, trên mặt quấn vải trắng, mắt còn mang kính râm.

Hắn nhìn ống kính nói: “Hôm nay là vũ trụ lịch ngày 16 tháng 5 năm 3315, chính thức quét hình đại não ký ức Dư Thiên Nghĩa.


Hắn xoay người, trước tiêm thuốc ngủ cho Dư Thiên Nghĩa, sau đó đem máy quét hình đặt lên đầu Dư Thiên Nghĩa, mở máy quét ra, thu lại toàn bộ ký ức của Dư Thiên Nghĩa.

Lúc đầu quét hình ký ức là Trùng tộc đại chiến, cùng giống như Lý Binh, ba ngàn binh lính đều bị dụ dỗ cùng uy hiếp, mới dần dần có người thỏa hiệp đi vu hại Mai Truyền Kỳ chạy trốn.

Liền lên tòa đứng ra xác nhận Mai Truyền Kỳ, tiếp đó đội trưởng bảo Dư Thiên Nghĩa đi tìm Đặng Phi, Thành Kiện Văn, cùng Hà Quân bọn họ cùng tiến lên tòa án, tiếp theo đó, hắn ở quân khu sân luyện tập tìm được bọn họ đứng sau một cây đại thụ.

“Thành Kiện Văn, Hà Quân, Đặng Phi, các ngươi ở đó làm gì, đội trưởng kêu chúng ta qua đại lâu tập hợp.


Hà Quân, Đặng Phi, Thành Kiện Văn đang dưới tán cây nghe có người gọi bọn họ, sắc mặt đại biến, dồn dập ‘Suỵt’ một tiếng.

Dư Thiên Nghĩa nghi hoặc đi tới trước mặt bọn họ: “Làm sao vậy?”
“Không làm sao cả!” Trả lời hắn chính là hai người bước ra sau từ đại thụ.

Hai người kia đúng là hai trong mười bảy thượng úy đang đứng ở bục bị cáo, phân biệt gọi Phương Tự Minh cùng Tạ Hạo.


Dư Thiên Nghĩa đầu đầy sương mù nhìn bọn họ.

Thành Kiện Văn bọn họ lập tức xin lỗi: “Xin lỗi, chúng ta cũng không phải cố ý nghe lén các ngươi nói chuyện.


Phương Tự Minh nói: “Nếu nghe được chúng ta nói chuyện, thì phải gia nhập chúng ta, bằng không……”
Thành Kiện Văn bọn họ nghe ra uy hiếp trong giọng nói của Phương Tự Minh, sắc mặt vô cùng khó coi, tức giận trừng Dư Thiên Nghĩa, nếu không phải hắn, bọn họ cũng sẽ không bị phát hiện.

Hà Quân chỉ Dư Thiên Nghĩa: “Hắn, hắn cũng muốn gia nhập.


Dư Thiên Nghĩa thật sự không hiểu bọn họ đang nói gì: “Gia nhập cái gì?”
Thành Kiện Văn tức giận nói: “Chúng ta vừa rồi nghe được Phương Tự Minh cùng Tạ Hạo đang nói Vệ Long không chết, hơn nữa, còn chỉnh dung thành Dương Thường Chính trung tướng, hiện tại, ta phi thường hoan nghênh ngươi gia nhập chúng ta.


Dư Thiên Nghĩa hoàn toàn ngốc trụ.

Tạ Hạo cười nhạo một tiếng: “Nhìn hắn, cao hứng đến người đều choáng váng.


Thành Kiện Văn bọn họ ngoài cười nhưng trong không cười ha ha hai tiếng.

Lúc sau, Thành Kiện Văn bọn họ liền cùng đám Tạ Hạo đứng thành một đội, thế nhưng không được Vệ Long tín nhiệm bằng, cho nên, khi lên tới cấp úy liền điều đến Trung Á Châu trung bộ, bọn họ không giống đám Tạ Hạo, có thể tùy thời đi theo bên người Vệ Long.

Bất quá, Vệ Long cũng không bạc đãi, tốc độ tấn chức giống Tạ Hạo bọn họ.

Hình chiếu đến cuối cùng, lại xuất hiện thân ảnh Dư Thiên Nghĩa, hắn trào phúng nhìn ống kính: “Hôm nay là vũ trụ lịch ngày 15 tháng 2 năm 3318 giao thừa, ta hiện tại ghi lại đoạn thoại này là bởi vì Thành Kiện Văn, Hà Quân, Đặng Phi bọn họ thế nhưng hoài nghi ta lén cùng Mai Truyền Kỳ có liên hệ, cho rằng ta nhận chỗ tốt từ Mai Truyền Kỳ, liền đem chân tướng năm đó bán cho Mai Truyền Kỳ.


Hắn cười nhẹ: “Thiệt thòi chúng ta ở chung nhiều năm như vậy, lại cho rằng ta là loại người vì chút ân huệ liền bán đứng bằng hữu.

Bất quá, bọn họ hoài nghi ta cũng là chuyện bình thường, ai bảo ta năm đó đúng thật là thu được chỗ tốt, mới ra toà xác nhận Mai Truyền Kỳ, hiện tại bọn họ hoài nghi xem như ông trời trừng phạt ta đi.



Thành Kiện Văn cùng Hà Quân bọn họ đứng trên đài bị cáo nghe được lời này, trong lòng cảm giác thực khó chịu.

Lúc đó bọn họ cũng lo lắng mình sẽ bị khai trừ quân tịch rồi ngồi tù, lòng nghi ngờ mới có thể lớn như vậy.

Dư Thiên Nghĩa trên mặt trào phúng càng lúc càng lớn, thậm chí còn mang theo một tia bi ai: “Ta biết sau khi bị bọn họ hoài nghi, liền sẽ nghĩ cách giải quyết ta, cho nên, ta hiểu rõ mình sẽ không sống được bao lâu, liền thừa dịp nghỉ tết đến cửa hàng công đoàn lấy tinh phiến, bởi vì tinh phiến ghi lại đoạn clip sẽ gây bất lợi cho Dương Thường Chính trung tướng.


“Nguyên bản ta nghĩ mang tinh phiến đi uy hiếp Dương Thường Chính trung tướng, để hắn lưu lại một mạng cho ta, nhưng ta suy đi nghĩ lại cảm thấy cho dù đem tinh phiến đi uy hiếp Dương Thường Chính trung tướng, dùng lòng dạ độc ác của hắn cũng chưa chắc sẽ bỏ qua cho ta, cho nên, tiện nghi cho cậu, Mai Truyền Kỳ.


Dư Thiên Nghĩa cười khổ một tiếng: “Ta không biết cậu làm sao có thể khiến Thành Kiện Văn bọn họ nghi ngờ ta, bất quá ta là người sắp chết, vậy để thứ này lại cho cậu, giúp cậu rửa sạch tội danh, đồng thời cũng thay ta báo thù, tuyệt đối đừng tha cho Dương Thường Chính.

Còn nữa, hy vọng cậu có thể cho Thành Kiện Văn, Hà Quân, Đặng Phi ba người bọn họ một cơ hội lấy công chuộc tội, bọn họ cũng từng bị uy hiếp nên mới hoàn toàn bất đắc dĩ chỉ ra và xác nhận cậu, lúc sau còn lo lắng tiền đồ của mình, càng lún càng sâu, không có cách nào quay đầu, cậu nhìn ta, chính là ví dụ tốt nhất.


Thành Kiện Văn, Hà Quân cùng Đặng Phi bỗng chốc ngẩng đầu, không thể tin nhìn Dư Thiên Nghĩa.

Bọn họ đã hoài nghi hắn, hắn thế nhưng lại còn nói giúp bọn họ.

“Mai Truyền Kỳ, cậu nhất định rất kỳ quái vì sao ta lại thay bọn họ nói chuyện, đó là bởi vì ta có thể cảm nhận được tâm tình bọn họ mấy năm nay.

Cuối cùng, ta muốn nói với cậu tiếng xin lỗi, đến bây giờ ta vẫn rất áy náy, chỉ là ta không dám nói với ai, đành chôn giấu thật sâu trong lòng, ta cũng không biết mình có thể sống đến khi cậu lật lại bản án hay không, vậy thì tại đây chúc cậu có một ngày có thể lật lại bản án thành công.


 
 
     
------oOo------
     
Chương 357
Nguồn: EbookTruyen.

VN


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận