Truyền Kỳ Phu Nhân


“Ta hiện tại đã không trúng cử, làm sao hài lòng cho được?”
Cổ Uyên tức giận trừng anh, ngay sau đó, đáy mắt chợt lóe nghi hoặc.

Trước khi bắt đầu bỏ phiếu, hắn từng nhẩm tính số phiếu, nhân mạch của hắn cùng với Xa gia hỗ trợ, hắn đủ tự tin sẽ được trúng cử lần nữa, nhưng làm sao lại thua hai người kia đến hơn 10.

000 phiếu được?
Cổ Uyên đột nhiên híp mắt, nhất định là có người âm thầm lấy đi phiếu của hắn nên mới làm hắn không trúng cử, rốt cuộc là ai đã lấy đi phiếu của hắn?
“Cữu bá, hiện tại đại hội bỏ phiếu đã kết thúc, ứng cử viên đại tướng đã định xuống, bất kể người làm gì cũng sẽ không thay đổi, người nên nhìn rõ sự thật trước mắt đi.

” Phong Tĩnh Đằng dùng chút kiên nhẫn cuối cùng thuyết phục.

“Ai nói sẽ không có thay đổi, chỉ cần…” Cổ Uyên đột nhiên ngừng nói, nhìn chằm chằm Phong Tĩnh Đằng: “Ta không trúng cử, chẳng lẽ là con giở trò sau lưng ta?”
Hắn hoài nghi như vậy, là vì những sĩ quan từ đội Ẩn Ảnh ra nhiều vô số kể, những người này đều được đại tướng che chở, tấn chức cũng đặc biệt nhanh, nếu những người này đều nghe lệnh sĩ quan chỉ huy tối cao của đội Ẩn Ảnh, như vậy,……
Cổ Uyên càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ, hắn thật sự không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.

Phong Tĩnh Đằng không thừa nhận cũng không phủ nhận, cửa thang máy vừa mở liền đi ra ngoài.

Cổ Uyên bước nhanh cùng đi ra ngoài, rống giận nói: “Phong Tĩnh Đằng, con trở lại cho ta.


Mọi người dồn dập hướng hắn nhìn qua.

Phong Tĩnh Đằng không quay đầu lại, đi ra Đại Hội đường.

Xa Tu Nam đứng dựa vào cửa thang máy khác, nhàn nhạt đi tới: “Ta nói hắn là bạch nhãn lang rồi mà.


Trong mắt Cổ Uyên hiện lên một tia âm trầm.

Từ khi Chung Cách Tân mang thai hài tử Phong Tĩnh Đằng, Phong Tĩnh Đằng biểu hiện vô cùng thuận theo.

Hắn nói cái gì Phong Tĩnh Đằng liền làm cái đó, khiến hắn vô cùng hài lòng, cũng dần hạ thấp cảnh giác, nhưng chưa từng nghĩ tới, cháu ruột hắn sẽ từng chút từng chút lôi kéo người bên cạnh hắn.

Cổ Uyên càng nghĩ càng giận càng đau lòng.

Hay cho Phong Tĩnh Đằng, không báo đáp công ơn nuôi dưỡng thì thôi, lại còn giúp người ngoài đến áp hắn, thật là thứ ăn cây táo rào cây sung.

Đúng lúc này, thang máy bên cạnh đột nhiên đinh một tiếng, bên trong đi là Uông Nguyên cùng Mai gia các vị thượng tướng, thoạt nhìn như người một nhà, vừa nói vừa cười đi về phía cổng.

Xa Tu Nam giễu cợt nói: “Thật là hoà thuận, Uông Nguyên có thể ngồi vào vị trí đại tướng, chỉ sợ là không thể thiếu Mai gia hỗ trợ.


Cổ Uyên không nhìn đám người Uông Nguyên, mà chằm chằm nhìn Bàng Vinh Lợi cùng Hàn Thâm đi ra từ một thang máy khác.

Xa Tu Nam theo tầm mắt hắn nhìn qua, thấy Bàng Vinh Lợi cùng Hàn Thâm từ thang máy ra, liền trực tiếp rời đi, khịt mũi xem thường: “Đều là một đám nịnh bợ, chẳng lẽ anh còn trông cậy bọn hắn vây quanh mình như trước sao? Hàn Thâm không nói, vậy nói Bàng Vinh Lợi đi, gã cũng là thượng tướng như anh, sẽ không còn hạ thấp mình như trước kia để lấy lòng anh đâu.


Cổ Uyên trong lòng cười lạnh một tiếng, người Xa gia không phải cũng thế sao.

Hắn lạnh lùng quay người rời đi, vào trong xe huyền phù liền lấy thông tấn khí, nhắn một tin cho Hàn Thâm: “Chúng ta ấn theo kế hoạch R tiến hành.


Đối phương trầm mặc một lát, mới nói: “Cổ đại tướng, nha, không, ta hiện tại phải gọi ngươi là Cổ thượng tướng, ta cho là hiện tại thực hiện kế hoạch R rất không thích hợp và không hợp lý.

Với tình hình hiện tại, khẳng định có rất nhiều người không muốn mạo hiểm như vậy, ta cảm thấy ngươi không nên làm như vậy tốt hơn.


“Chúng ta lúc trước không phải đã thống nhất rồi sao, chỉ cần lợi dụng toàn bộ sĩ quan đều ở nơi này, một lưới bắt hết bọn họ, như vậy Diroya tinh cầu sẽ là của chúng ta.


Hàn Thâm nói thẳng: “Lúc trước ngươi là đại tướng, nhưng ngươi hiện tại là thượng tướng.


Khi Cổ Uyên là đại tướng, các thượng tướng đều phải nghe lệnh hắn, hiện tại Cổ Uyên lại là thượng tướng, như vậy những sĩ quan cùng cấp bậc không thể nghe lệnh hắn giống như trước đây.

Cổ Uyên giận dữ: “Ngươi…”
Hàn Thâm nghe ra Cổ Uyên đang tức giận, cũng không muốn trêu chọc sĩ quan cấp bậc cao hơn gã, liền mềm giọng: “Cổ thượng tướng, kỳ thực ta cũng không phản đối thực hành kế hoạch R, như vậy đi, nếu những người khác vẫn đồng ý kế hoạch R, như vậy, ta khẳng định cũng sẽ ủng hộ ngươi đến cùng.


“Được.

” Cổ Uyên lập tức gửi truyền tin, nhưng phần lớn bị từ chối, Cổ Uyên tức giận đến thiếu chút nữa đập nát thông tấn khí.

Hắn biết là Phong Tĩnh Đằng đang làm trò quỷ, bởi vì đại đa số sĩ quan không tiếp máy điều đến từ đội Ẩn Ảnh, có một phần nhỏ sĩ quan là thượng tướng, thân phận ngang nhau nên không muốn dưới trướng Cổ Uyên.

Mà những người nghe máy đều có quân hàm thấp hơn Cổ Uyên, nhưng họ đều tỏ ra không tán thành kế hoạch R, dùng binh lực của hắn bây giờ căn bản không có khả năng đem sĩ quan nơi này một lưới bắt hết, vì vậy không ai nguyện ý mạo hiểm như vậy.

Cuối cùng, Hàn Thâm không thể không nhắc nhở Cổ Uyên: “Cổ thượng tướng, ngươi có thể trước tiên đoạt lại vị trí đại tướng.


Đây là cách dễ dàng nhất, chỉ cần Uông Nguyên cùng Mai Chấn Thu bị giết trước khi họ rời khỏi đây, như vậy vị trí đại tướng tuyệt đối sẽ rơi vào người thứ ba là Cổ Uyên.

Chỉ cần Cổ Uyên trở lại làm đại tướng, những người khác nhất định sẽ toàn lực ủng hộ Cổ Uyên như trước.

Cổ Uyên suy nghĩ một chút, đoạt lại vị trí đại tướng quả thực ổn thỏa hơn kế hoạch R, bất quá lại phiền phức hơn, không thể một lần liền đoạt được tất cả quyền lực tại Diroya tinh cầu.

Nhưng nếu kế hoạch R được triển khai trực tiếp ngay bây giờ, như vậy sau khi thành công, vị trí lãnh đạo tối cao có lẽ không tới phiên thân phận thượng tướng của hắn.

“Được, liền ấn theo Hàn thiếu tướng nói đi.

” Cổ Uyên theo thói quen liền hỏi một câu: “Các ngươi ai nguyện ý giúp ta đi giải quyết hai người bọn họ?”
Những sĩ quan trong video không lên tiếng, trong lòng lại trào phúng.

Muốn lấy lại chức đại tướng, tất nhiên phải tự mình cử người giải quyết, còn muốn người khác không công giúp ngươi à.

Cổ Uyên thấy đều trầm mặc không nói, đè lửa giận hít sâu một cái.

Rất tốt!
Vô cùng tốt!
Từ lúc về lại vị trí thượng tướng, một tên hai tên đều không nể mặt hắn, chờ hắn thượng vị lại, nhất định phải cho đám người này đẹp mắt.

Cổ Uyên cúp máy, rất mừng vì mình đã chuẩn bị trước.

Hắn nhanh chóng bấm một dãy số: “Có thể động thủ.


……
Một bên khác, Mai Truyền Kỳ mới vừa cùng Mai Chính Quân vừa bước ra khỏi đại sảnh, liền thấy Phong Tĩnh Đằng truyền tin đến: “Truyền Kỳ, em mau rời khỏi đại sảnh.


Biết sắp có chuyện, Mai Truyền Kỳ vội hướng Mai Chính Quân nói: “Phụ thân, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây.


Phong Tĩnh Đằng thông qua truyền tin nghe Mai Truyền Kỳ nói, lo lắng nói: “Đừng đến bãi đậu xe Mai gia bên kia.


Mai Truyền Kỳ lập tức kéo Mai Chính Quân hướng về chỗ đậu xe đội Ẩn Ảnh, vừa chạy vừa hỏi: “Phong Tĩnh Đằng, tình hình bây giờ thế nào.


Cậu biết gần đây Phong Tĩnh Đằng luôn nghe lén Cổ Uyên cùng những người thân cận của hắn nói chuyện, hiện tại chỉ cần có tiếng gió thì anh sẽ ngay lập tức biết được.

Phong Tĩnh Đằng dùng ngữ khí thất vọng trầm giọng nói: “Chính là kết quả xấu nhất chúng ta đoán được, em trở lại quân đội ngay lập tức.


Bọn họ đã sớm dự tính tình huống xấu nhất nếu Cổ Uyên không được chọn, đó chính là giết chết người xếp hạng trước hắn, để hắn đảm nhận vị trí này.

Vừa rồi anh nghe lén Cổ Uyên nói chuyện, quả nhiên là như vậy.

Mai Chính Quân vừa chạy vừa truyền tin tới gia tộc, mọi người đều được được cảnh báo, tất cả đều không về bãi đậu xe của Mai gia.

Mai Truyền Kỳ kéo Mai Chính Quân trở lại bãi đậu xe của quân đội họ, vội vàng cùng đám người Ô Lãng nói: “Nhanh, mau lên xe, rời khỏi chỗ này.


“Được.

” Ô Lãng thấy sắc mặt cậu khó coi, vội vàng mở cửa xe.

Đột nhiên, ầm một tiếng nổ tung, mặt đất rung chuyển dữ dội, toàn bộ hiện trường lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn.

Ngay sau đó, tiếng chuông báo động vang lên.

Những sĩ quan chưa kịp rời xa Đại Hội đường liền quay vào trong, mở phòng hộ tráo trong đó ra.

Những người đã đến bãi đậu xe nhanh chóng lái xe đi.

Mai Chính Quân nhanh chóng đẩy Mai Truyền Kỳ lên xe: “Mau lái xe.


Bọn Ô Lãng lập tức khởi động xe huyền phù bay lên không trung, chỉ thấy bãi đậu xe bị đạn pháo tạc thành một cái động lớn.

Khói dày đặc bốc lên, chung quanh đều là những mảnh vỡ của xe huyền phù, còn có một đống thi thể, một phần trong đó đều bị đốt trọi.

Mai Chính Quân sắc mặt xanh mét: “Đó là nơi Mai gia đậu xe.


Ô Lãng thần sắc ngưng trọng: “Tại sao lại phát sinh vụ nổ lớn như vậy?”
“Hãy nhìn lên bầu trời.

” Lư Côn kêu lên.

Mai Truyền Kỳ bọn họ nhìn ra ngoài cửa sổ, một đám cơ giáp bay về phía bọn họ, cũng triển khai công kích mãnh liệt, bãi đậu xe bên dưới liên tục bị tạc nổ, rất nhiều xe huyền phù bị nổ tung.

Nguyên bản Đại hội đường vô cùng trang nghiêm đã bị thổi bay thành phế tích.

“Báo động, báo động, khủng bố tấn công, khủng bố tấn công.


 
 
     
------oOo------
     
Chương 373
Nguồn: EbookTruyen.

VN


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui