Truyền Nhân Thần Y

"Một đứa con hoang, tôi đã nuôi nó đến 10 năm rồi, mà bây giờ gặp mặt thậm chí còn không chào một tiếng, mở công ty quả thật là một trò cười." Tô Nhạc Luân cười khẩy một tiếng nghĩ thầm.

Mặc dù không biết Mã Hiểu Lộ lấy đâu ra tiền đăng ký công ty, nhưng với hơn mười năm lăn lộn trên thương trường, ông ta hiểu rõ chiến trường không khói súng này tàn nhẫn khắc nghiệt như thế nào.

Đừng nói không có nền tảng, không có mối quan hệ như Mã Hiểu Lộ, ngay cả Tô Thiếu Uy còn không dám chắc 100% có thể tồn tại khi được tập đoàn Tô thị hỗ trợ hết mình, huống hồ là Mã Hiểu Lộ và Tô Vũ.

Tô Nhạc Luân có thể khẳng định, công ty của Mã Hiểu Lộ chắc chắn sẽ phá sản ngay sau khi mở cửa, đến lúc đó chắc chắn sẽ mang nợ nần trở về nhà van xin ông ta, và ông ta cũng sẽ đối xử với Tô Vũ bằng thái độ xa lạ như hôm nay mà thôi.

Ở bên ngoài hội trường, Tiền Hào vừa đỗ xe xong đã thấy hai người chạy nhanh tới từ xa, dường như đang tranh cãi điều gì đó.

"Ôi, chính vì tối qua ông cứ ép tôi chơi ba ván nên tôi ngủ không ngon, đã trễ thế này mới tới."

"Này này, tôi chưa bao giờ thấy ông vô liêm sỉ đến thế đấy, ông là người thắng mà còn oán trách nữa à?"

Hai người như hai kẻ dở hơi kia chính là Từ Thiên Thành và Thẩm Ngạo.

Vì họ là những người đổ tiền vào công ty của Mã Hiểu Lộ, nên tất nhiên biết hôm nay công ty của Mã Hiểu Lộ khai trương.

Ban đầu định sẽ đến sớm để giúp đỡ, nhưng tối qua đánh vài ván bài cho vui nên ngủ nướng đến giờ.

"Ông chủ Từ, hội trưởng Thẩm, sao hai người lại đến đây mà không báo trước cho tôi đến đón?" Tiền Hào mỉm cười đi đến hỏi.

Từ Thiên Thành xua tay: "Cậu đến đón chúng tôi thì anh Tô phải làm sao chứ? Thôi bỏ qua những chuyện nhỏ nhặt này đi, anh Tô đâu?"

Tiền Hào gãi đầu: "À, có lẽ đã vào trong rồi."

Nói rồi hai người cũng đi vào trong, Chu Triết vội nói: "Hai vị khoan đã, thực sự xin lỗi, xin hỏi hai vị tên gì?"

Chu Triết cầm cuốn sổ khách mời, vì hôm nay sẽ có rất nhiều khách, và anh ta cũng không quen hết được, nên cũng chẳng biết phải làm thế nào.

Dù sao cũng không thể để những kẻ không ra gì lọt vào phá rối được. Rõ ràng, hai người trước mặt anh ta giống lão thổ phỉ hơn.

Sau khi hai người báo tên, Chu Triết tìm kiếm trong sổ nhưng không thấy tên nào cả.

"Hai vị có đi nhầm không ạ? Trong danh sách không có tên các ông đâu, hay sang công ty bên kia xem thử đi." Chu Triết tỏ ra vô cùng áy náy.

Hôm nay trong danh sách chủ yếu là khách hàng và đối tác của công ty, anh ta không dám cho người lạ vào lung tung.

Do hai bàn tiếp tân cách không xa, nên Tô Nhạc Luân ở bên kia cũng nghe thấy đoạn hội thoại.

"Hừ, quả nhiên là bọn xấu thường chơi chung với nhau, công ty thế nào thì người thế ấy, toàn là một đám ô hợp lưu manh." Tô Nhạc Luân lắc đầu nghĩ thầm, không nhìn sang bên kia nữa.

"Tôi nghĩ chắc anh Tô không có ý mời chúng tôi đâu, nhưng dù thế nào thì chúng tôi cũng phải vào bằng được." Từ Thiên Thành vỗ vai Chu Triết nói:

"Hay cậu vào báo, nói Từ Thiên Thành và Thẩm Ngạo đến rồi, chuẩn bị hai cái ghế nhỏ cho tụi tôi là được."

Chu Triết xấu hổ gật đầu, cảm giác hai người này giống thổ phỉ nhưng khí thế lại khiến anh ta cảm thấy có cảm giác áp bức vô cớ.

Khiến anh ta có cảm giác như mình chỉ là một đứa trẻ trước mặt hai người, cho nên cũng chỉ có thể làm theo lời họ nói.

Cũng chỉ có Tô Vũ mới khiến hai ông lớn này phải cúi đầu hạ mình như vậy mà không hề tức giận.

"Anh Tô, ngoài kia có hai người nói muốn vào, một là Từ Thiên Thành, một là Thẩm Ngạo, anh xem có cho họ vào không?" Sau hậu trường, Chu Triết chạy vào hỏi Tô Vũ đang mặc vest.

Tô Vũ cài nút áo, mỉm cười. Thật đúng là lúc buồn ngủ thì có người đưa gối tới mà.

Lúc Tô Vũ đang băn khoăn về việc chủ trì lễ khai trương thì đã có hai trợ thủ đắc lực tới.

Hôm nay, Tô Vũ và Mã Hiểu Lộ có thể không biết đa số khách mời, nhưng Từ Thiên Thành và Thẩm Ngạo thì chắc chắn biết.

Vì vậy giao nhiệm vụ đón khách bên ngoài cho hai người họ là hợp lý nhất.

Tô Vũ cười cười, vỗ vai Chu Triết và nói: "Biết rồi, cậu đưa danh sách cho họ, nhiệm vụ đón khách bên ngoài giao cho họ làm, nói là tôi bảo vậy."

Tô Vũ nói thế nào thì làm thế ấy, thấy bộ dạng của Tô Vũ có vẻ rất quen hai người kia, nên anh ta cũng không lo lắng nữa.

"Thế nào, chúng tôi có thể vào trong chưa?" Thấy Chu Triết chạy ra ngoài lần nữa, Thẩm Ngạo và Từ Thiên Thành liền định đi vào trong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui