Truyền Thuyết Minh Giới

Hôm nay đáng lẽ sẽ là một ngày rất đẹp
Mặt trời sẽ tỏa những tia nắng ấm áp xuống
Những đứa trẻ sẽ cùng nhau nô đùa thật vui vẻ
Thế nhưng một ngày như thế này lại bị lũ các ngươi vấy bẩn
Ta chỉ nói một lần và hãy nghe cho rõ đi, Thiên Thời!
Quay lại đi và đừng tiến tới nữa
Nếu không ta sợ sẽ phá vỡ lời hứa mà ta đã hứa với Kayone mất
Nên xin ngươi hãy quay trở về đi
Hoặc ta sẽ khiến ngươi mất đi vẻ xinh đẹp này
.......
Có vẻ như ngươi không muốn ta chơi theo luật rồi nhỉ?
Mà "Minh Đế" như ta thì làm gì cần chơi theo quy tắc..
Được rồi, nếu ngươi muốn, tiến đến đây đi!
Hỡi kẻ dơ bẩn đã tự tay giết chết người mình yêu
Thật xin lỗi, anh trai
.___........____________________..
"Thôi nào, đừng vậy chứ"
Một tia sáng vụt qua mặt của Ayumi, mặc dù đã tránh nhưng trên mặt cô vẫn lưu lại một vết xước ngắn
Ayumi đưa lưỡi ra liếm những giọt máu từ nó, đôi mắt vốn màu đen bây giờ lại là màu hồng nhạt
"Chậc, có vẻ như lâu rồi không đánh nhau làm cho tay nghề ta đi xuống quá!"
"Nhưng không sao! Như thế đủ để ta xử lí ngươi rồi"
Một con dao phóng tới quái thú trước mặt, chuẩn xác đâm thẳng vào đầu nó, quái thú ngã xuống, máu văng tung tóe khắp nơi
Ayumi nhìn xung quanh, cô mỉm cười nhìn thẳng vào tinh linh nhỏ bé trước mặt đang sợ hãi run rẩy
"Xem nào, ta chưa làm gì ngươi hết nhé, đưa ta ra khỏi chỗ này"
Chỉ thấy tinh linh dù đang rất sợ hãi nhưng lại quả quyết lắc đầu, miệng nói ra ngôn ngữ dành riêng cho tinh linh
Cô có nên thấy hên vì ngày xưa cô đã từng học ngôn ngữ tinh linh không nhỉ?
"Được rồi, ta biết đây là nhiệm vụ của ngươi, nhưng mà ta rất cần thoát khỏi chỗ này"
Tinh linh ve vẩy bốn chiếc cánh của mình, kiên quyết lắc đầu
"...."
Hên cho ngươi là tinh linh của rừng Kami đấy, không là ta giết ngươi rồi
"Chậc, nếu vậy thì đừng trách ta"
Ayumi nhắm mắt lại, trong khoảnh khắc dưới chân cô hiện lên pháp trận, bảy màu sắc hiện lên xung quanh cô
Cả bảy màu quay quanh cô một vòng rồi dừng lại, trước mặt cô bây giờ là màu tím
Ayumi đưa hai tay ra tiếp nhận nó, miệng thì thào
"Ta - chủ nhân của bảy đại tội, tiếp nhận sức mạnh của Pride"
Một luồng gió mạnh thổi qua, cả sáu màu đều biến mất chỉ còn lại màu tím
Đây là cái lợi khi làm chủ nhân của bảy đại tội, cô có thể sử dụng sức mạnh và triệu hồi bảy người kia bất cứ lúc nào, đương nhiên đó là lúc trước. Bây giờ cô chỉ có thể sử dụng sức mạnh của một người mỗi tuần thôi
Tinh linh vốn đang kiên quyết không lùi bước bỗng nhiên cúi đầu xuống như đang diện kiến nữ hoàng
"Thiên phú của Pride - Phục tùng"
Ayumi nhìn thẳng vào tinh linh đang cúi đầu xuống, ngón tay chỉ vào tinh linh
"Ta ra lệnh cho ngươi, đưa ta ra khỏi chỗ này"
"Vâng"
Tinh linh đáp lại bằng ngôn ngữ tinh linh, dùng quyền hạn của mình truyền tống Ayumi ra khỏi nơi này
Vừa được truyền tống, Ayumi đã thấy tất cả đứng trước cánh cửa lớn, cùng nhau nhìn về phía cô
"Ayu, cậ...cậu không sao chứ?"
Kiyoko chạy đến, cầm tay cô, vẻ mặt lo lắng
"Không sao"
Ayumi mỉm cười, dùng ánh mắt hỏi "Sao lúc cậu bỏ tớ lại tớ không thấy cậu lo lắng như vậy nhỉ?"
"Vậy là tốt rồi"
Kiyoko thở phào nhẹ nhõm thuận tiện dùng ánh mắt đáp lại "Xin lỗi, cậu chỉ là diễn viên quần chúng.."
"......"
Cô không thừa nhận cái con nhỏ phản bội này là bạn mình, hoàn toàn không thừa nhận...... trừ cái lúc nó nấu ăn ra ╮(╯▽╰)╭
Cánh cửa lớn đột nhiên phát sáng, ở giữa nó hiện lên hình một con rắn màu hồng, cánh cửa dần dần mở ra, hé lộ cảnh sắc bên trong
Bên trong không phải là một con rắn lớn như tưởng tượng mà vẫn là cây lá rậm rập, chỉ có điều đây có vẻ là phía bên kia của rừng, không, có vẻ là phía bên kia của ngọn núi luôn đó chứ....
Có thể thấy được phía trước là một ngôi nhà rộng lớn, phía trên mái nhà là một quả cầu thủy tinh màu xanh biếc nổi bật
"......"
Nhìn vào cánh cửa, Kiyoko có cảm giác là nó đã bị thay đổi một chút, đáng lẽ nó phải đến chỗ hang động của Xà Vương mới đúng. Chẳng lẽ việc "đó" lại khiến khu rừng dễ dàng bị người ngoài nhúng tay vào thế này sao?
Khẽ lắc đầu, bước chân đi theo đoàn người, chắc không thể đâu, bởi vì nếu chỉ vì "người đó" biến mất mà khu rừng lại trở nên thế này thì làm sao nó có thể tồn tại lâu đến vậy.....
Đi lại càng gần về phía ngôi nhà lại càng có thể nhìn rõ ràng chi tiết hơn, tất cả ngôi nhà được bao phủ bởi một màu xám nhạt, chỉ có cánh cửa là màu trắng đen mà thôi
Cánh cửa tự động mở ra như đang chào đón những vị khách mới đến, những Quang Minh tinh linh từ bên trong bay đến, thuần thục nói tiếng Minh ngữ
"Chào mừng đã đến nơi này, Nhà Tiên Tri đang đợi ở bàn trà"
Giọng nói có chút trẻ con nhưng sống ở Minh giới tốt nhất không nên trông mặt mà bắt hình dong, nhìn vậy thôi chứ không biết là mấy ngàn tuổi rồi
Theo sự dẫn đường của các tinh linh, đoàn người rất nhanh chóng đi đến vườn hoa, nơi mà Nhà Tiên Tri đang uống trà cùng với những vị khách khác
Vườn hoa vốn chỉ trồng hoa hướng dương nên có thể thấy một màu vàng bất tận trải dài, một mùi thơm ngát tỏa ra khắp nơi. Chỉ có điều khi thấy những vị khách thì hoàn toàn không còn tâm tình ngắm hoa nữa
Pride, Gluttony và Sloth, ba người có quyền lực nhất gia tộc Yêu Hồ đều có mặt ở đây
Ayumi truyền âm với họ
"Có ai mời mấy em đến không thế?"
Nhanh chóng, cả ba người đều nói
"Không"
"Sloth không biết, Sloth chỉ đi ăn chực thôi!!"
"Đương nhiênnnnnnnn......là không rồi!"
Ayumi cảm thấy có một con quạ đang bay ngang qua đầu mình nhưng mà khuôn mặt của cô vẫn tỏ vẻ bình thường, dù sao thì so với nó có vẻ cô quan tâm mấy người còn lại hơn
Nhất là khi cô nhìn thấy người đang ngồi xe lăn thì cô chỉ có thể.....
Tam tỷ và Tam tỷ phu
Đều có ở đây.......
"Chủ nhân, đừng lo, mọi chuyện chỉ là quá khứ thôi mà"
Pride như cảm thấy được nỗi đau buồn của Ayumi, cố gắng an ủi cô
"Pride à, nếu mọi chuyện chỉ là quá khứ thì ta đã không ở đây"
Đúng vậy, nếu như tất cả chỉ là quá khứ, thì cô đã không ở đây....chỉ để thay đổi lại những gì cô đã làm với bọn họ.....
"A...anh"
Tiếng nói thì thào ngay lập tức đã truyền vào trong đôi tay của Toshiro, anh nhìn vào Kiyoko thấy gương mặt cô vẫn bình thường như cũ, là ảo giác sao?
Ngoài Pride, Gluttony và Sloth ra thì còn có một vị khách không mời nữa
Izumi Kitsune - em gái của Michio và Toshiro
Hiện giờ cô bé đang trốn sau lưng của Pride - người vốn là kẻ thù với họ
"Izumi, em đang làm gì vậy?"
Michio lạnh lùng nói, không biết từ lúc nào mà quan hệ của Izumi và Yêu Hồ trở nên rất tốt, thậm chí còn chống lại anh
Izumi sợ hãi ló đầu ra, dù hơi run nhưng vẫn cầm lấy tay của Pride mà nói
"Đ...đươ..đương nhiên là em phải ở đây rồi, em sẽ chẳng bao giờ để anh với chị ta có cơ hội hẹn hò đâu"
"Izumi...."
Ami lo lắng gọi, rốt cuộc là Pride đã cho Izumi cái gì mà khiến cô bé như thế này? Thậm chí vào ngày hai bên bàn hôn sự cô bé còn chỉ thẳng mặt nàng mà nói rằng cô bé sẽ không bao giờ chấp nhận nàng làm chị dâu nó...
"Izumi"
"Sao vậy? Muốn bạo hành em gái saooooooooooo?"
Gluttony nói bằng giọng điệu làm người ta nghe xong là y như rằng muốn đánh
"Lại đây Izumi, chị sẽ bảo vệ em, không để em bị người xấu bắt nạt đâuuuuuuuu"
Izumi lập tức chạy lại phía Gluttony, như là một đứa em gái bé nhỏ bị người khác bắt nạt mà quay về tố cáo
Michio thật sự không biết phải làm gì, chỉ là trong lúc anh rối rắm thì bà D đã mỉm cười, đặt tách trà trên tay xuống
"Có vẻ như vẫn còn thiếu người nhỉ?"
Giọng nói trầm ấm nhưng lại khiến người ta cảm thấy không muốn đến gần, mặc dù bà D đã hơn trăm tuổi nhưng nhìn bề ngoài vẫn như mới ba mươi
"Được rồi, trước hết hãy giới thiệu đi"
Bà liếc nhìn Hồn Manh, ra vẻ nàng giới thiệu trước
"Hồn Manh"
Tiếng nói lạnh nhạt, dường như không quan tâm đến thứ gì
"Tĩnh Hàn"
Giọng nói nghe có phần bất đắc dĩ
"Vân Sa"
"....."
"Pride"
"Glù...tó...nỳ"
"Sloth tên là Sloth"
"Toshiro"
......
.....
Nói chung là giới thiệu
Nhưng trong đó có một người không nói tên mình ra, đó là chính là người đứng đằng sau Vân Sa, dựa vào trực giác thì Kiyoko hoàn toàn chắc chắn đó chính là Thiên Thời
Thiên Thời à Thiên Thời, tốt nhất là che giấu cho kĩ vào, bởi vì nếu cô lộ ra thì cô sẽ không yên với Yuki đâu...
Phải không? Kẻ dơ bẩn đã tự tay giết chết đi người mình yêu?
Kẻ thù của chúng ta.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui