Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen


Đêm ấy đang ngủ thì bỗng đt có tin nhắn, tình tui thì nhạy cảm lắm, đang ngủ mà gặp động là tỉnh liền, nhưng cũng có thể 10s sau ngủ tiếp nếu muốn.Cầm lên coi mới biết là số từ bé Nhi
(thiệt tình là giờ tui cũng ko nhớ rõ nội dung chi tiết nó ra sao, và cả những câu đối thoại từ đầu chap bây giờ, cũng cả 3 năm rồi, nên tui cũng ráng nhớ nhưng cũng chỉ tương đối đến 90% thôi, phần còn lại tui viết theo phong cách của tui cho văn nó đỡ nhạt, mong các bác hiểu điều này, chứ thiệt sự có thánh mới nhớ rõ ràng từng lời nói, cử chỉ, điệu bộ 1 cách chính xác tuyệt đối)
Tin nhắn em gửi đến là : Anh đang làm gì đó, em buồn quá, nhắn tin với em chút được ko ?
- Tui rep lại : à anh đang coi đá banh, ok em, em đang ở đâu thế - Tui giả vờ để có thể kéo dài nhắn tin với em
- Em đang trong nhà nghỉ ! - Em rep
- Em đi với... - Tui nhắn lại 1 tin lập lững
- Ừm, em đang đi với khách
- Sao em còn rảnh mà nhắn tin với anh thế - Tui nhắn lại
- Nó ngủ rồi, em ngủ ko đc hì - Em rep
- Mà sao em lại buồn - Tui ráng bẻ ngang câu chuyện, thiệt sự cứ mỗi lần thấy em đi khách tự dưng cảm giác của tui có cái gì đó nghèn nghẹn mà ko thể tả nổi, nó có cái gì đó ức chế trong lòng lắm...
- Em cũng ko rõ nữa anh, nó mơ hồ lắm, nói chung em thấy cuộc sống này nó nhạt nhẽo quá - Em nhắn lại
- Em có biết tại vì sao không ? tại vì hiện tại em đang bị vấp ngã do mối tình đầu mang lại, chắc có lẽ em chưa trải đời nhiều, vậy lại chắc bây giờ em bị chai sạn với đàn ông rồi
- Chắc có lẽ thế anh à, bây giờ em thấy họ ai cũng như ai thôi và... .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui