Từ An An nghe mà ngạc nhiên vì cô nghĩ anh không phải là người thích ăn chơi.
Người đàn ông này càng ngày cô càng thích.
" Tôi thường đến đây để gặp đối tác bàn hợp đồng."
" Và sau đó?"
Anh nhìn cô cười, anh biết cô đang tò mò điều gì.
" Với tôi thì không có sau đó còn những người còn lại muốn làm chuyện đó thì không được phòng này."
" Tại sao?"
" Vì từ bây giờ tôi chỉ muốn em và tôi ở trong phòng này thôi."
" Đây có phải là gạ tình không?"
Hạ Tư Hằng cười với cô rồi nói.
" Tùy em nghĩ sao cũng được."
Thấy được thêm một chút tính cách của Hạ Tư Hằng làm cô muốn được anh yêu thêm nữa.
" Tôi lúc trước có quan hệ tình dục với vài người."- Hạ Tư Hằng lên tiếng.
" Bình thường mà."
" Em không để ý sao?"
" Đó là đời tư trước đây của anh tôi đâu có quyền phán xét.
Mà anh gần 30 rồi không có quan hệ tình dục là chuyện bất bình thường."
" Nhưng sau này tôi chỉ muốn một mình em thôi."
Cô đi đến bàn rượu chọn loại rượu mà mình thích, rót ra cốc rồi ngồi xuống ghế nhâm nhi.
Hạ Tư Hằng cầm điều khiển lên mở rèm cửa sổ, một khung cảnh hỗn độn hiện ra trước mắt Từ An An.
Ở bên dưới là sàn nhảy, tất cả mọi người khi đến đây đều ở đó.
Hạ Tư Hằng bước đến ngồi bên cô.
" Kính này chỉ có thể nhìn ra không thể nhìn vào."
" Phù hợp cho việc làm chuyện mờ ám đúng không?"- Cô nói.
Anh gật đầu cười rất tươi.
Cô thấy được vẻ mặt lém lĩnh của anh liền đưa tay đẩy yêu mặt anh.
Hai người ngồi với nhau được một lúc thì cô nhận được điện thoại là của Ngan Anh.
" Alo, gọi tôi có việc gì không?"
Ngan Anh ở đầu dây bên kia trả lời.
" Bây giờ cô đang ở đâu? Tôi đến nhà cô không thấy có ở nhà."
" Tôi đang đi chơi một lát mà có việc gì quan trọng không?"
" Có! Tôi mới tìm được vài thông tin quan trọng về cái chết của mẹ cô và tài liệu dự án mới của chính phủ nữa, tôi có chuyện muốn bàn với cô."
Từ An An nghe được Ngan Anh nhắc đến mẹ mình cô không nhiều lời.
" Được tôi về ngay."
Hạ Tư Hằng thấy cô gấp gáp thì liềb quan tâm hỏi.
" Có việc gì quan trọng sao?"
" Tôi về trước đây anh cứ ngồi uống tiếp đi."
Hạ Tư Hằng đứng lên nói sẽ đưa cô về thì bị cô từ chối.
" Anh uống rượu rồi không nên lái xe, tôi sẽ đi taxi về."
Hạ Tư Hằng thấy cô không muốn anh đưa về thì liền bảo tài xế riêng đưa cô về.
Trước khi cô đi anh kéo cô lại đặt lên trán cô một nụ hôn chào tạm biệt.
Cô chọc anh.
" Anh say rồi sao?"
" Đúng! Tôi say rồi, say đắm trong tình yêu dành cho em rồi."
Cô cười rồi tạm biệt anh.
Theo cô thấy Hạ Tư Hằng khi bước vào Mị anh là con người khác.
Có lẽ nơi đây là một phần u tối trong anh.
Từ An An rời khỏi Mị được tài xế của Hạ Tư Hặng đưa về, trước khi về đến nhà cô mua vài viên thuốc đau dạ dày vì cô cảm thấy dạ dày của mình đang bắt đầu có dấu hiệu quặng thắt.
Cô đã từng khám bác sĩ rất nhiều lần nhưng ai cũng nói cô bị do di truyền.
Cô không biết nhà có ai mà bị đau dạ dày như cô không nữa.
Về đến nhà, Ngan Anh từ trong nhà nhìn ra thấy cô bước xuống từ một chiếc xe lạ nhìn biển số xe thì biết được đây là biển số xe lúc trước đã theo dõi cô.
Cô vào nhà thấy Ngan Anh cứ nhìn ra ngoài cửa sổ như đang tìm kiếm cái gì đó.
Cô lại gần anh nhìn về hướng mà anh nhìn anh là hướng xe cô mới xuống hồi nãy.
" Anh đang nhìn hãng xe để mua xe mới á ?"
Ngan Anh nghe thấy tiếng cô ở bên tai nhìn sang thì mặt cô đang áp ngay kế bên mặt mình.
Anh giật mình kêu lên.
" Ôi trời ơi giật mình! Sao cô đi mà không phát ra tiếng động gì thế."
Cô tỏ vẻ xem thường anh.
" Do anh mãi ngắm xe ngoài kia nên không biết tôi vào nhà chứ tôi đóng cửa rõ to."
Ngan Anh biết cô đang xem thường chọc quê mình thì không chấp nhặt với cô bảo cô ngồi xuống rồi lấy tài liệu ra cho cô xem.
Có hai chồng tài liệu bên phải là tài liệu cái chết của mẹ vào 15 năm trước, bên trái là tài liệu về dự án mới của chính phủ.
Cô mở tài liệu bên phải xem trước.
Ngan Anh nói.
" Theo những gì tôi tìm hiểu được mẹ cô Tô Ngọc cô gái lớn nhà họ Tô.
Nhà họ Tô có bốn anh chị em Tô Thiệu, Tô Ánh, Tô Như và Tô Ngọc."
Nghe đến cái tên Tô Ánh thì cô lại nhớ ngay đến giáo sư Tô bèn hỏi lại Ngan Anh cho chắc.
" Tô Ánh là giáo sư Tô ở đại học A đúng không?"
Ngan Anh gật đầu chính xác.
Đúng thật là như vậy.
Hèn gì cô cảm thấy giáo sư Tô luôn đối sử với cô rất tôt, cũng có khi ông đã biết cô là con gái của Tô Ngọc em gái ông.
" Ngọc Minh Triết nói với tôi là mẹ tôi chết do tai nạn giao thông nhưng sự thật thì không phải như vậy."
" Đúng là như vậy tôi đã cố gắng tìm lại đoạn băng quay lại cảnh mẹ cô bị xe tông vào 15 năm trước nhưng tất cả máy quay an ninh khắp cả nước đều bị ba cô nắm giữ không ai có thể hack được."
" Nhưng tôi lại tìm được báo cáo khám nghiệm tử thi của mẹ cô."
" Anh tìm được cái này ở đâu?"
" Bệnh viện của Tô gia do Từ Minh anh trai cô là giám đốc kiêm luôn viện trưởng.
Tôi rất bất ngờ là toàn bộ ghi chép chưa phân tích và đã phân tích đều rất chi tiết hình như anh cô cũng không nghĩ mẹ cô chết do tai nạn giao thông."
" Ngày mai tôi sẽ đi gặp anh ấy để đối chứng thông tin."
" Mà tôi rất bất ngờ về Từ gia nhà cô, người ta nói là một gia tộc đang suy thoái mà tôi không thấy suy thoái chút nào chỉ là đang ẩn mình chuẩn bị săn mồi mà thôi."
Đúng vậy Từ Hải không phải là một người bình thường nếu ông ấy là người chỉ sống dựa vào may mắn thì không thể đứng đầu Từ gia như bây giờ được.
Phải gặp mặt nói chuyện thì mới biết được.
Cô bỏ tài liệu của mẹ về chỗ cũ lấy tài liệu bên trái lên xem.
Nội dung và thời gian đấu thầu đã bị thay đổi đẩy nhanh chỉ còn tháng sau là đấu thầu.
" Chính phủ rất coi trọng dự án này.
À mà Tô gia có dính đến vụ này đúng như lời giáo sư Tô nói Tô Thiệu muốn móc nối với chính phủ để hoạt động làm ăn phi pháp trong nội bộ chính phủ và mục đích của ông ta là cản trở con đường thăng quan tiếng chức của Từ Hải không cho ông trở thành ứng cử viên tranh chức Tổng thống."
Nghe được thông tin của Ngan Anh thì cô cảm thấy đây không phải là hành vi anh trai trả thù cho em gái mà là anh trai ôm hận mượn tình hảm hại gia tộc em rể thì có.
Tô Thiệu trong đây viết là một người bất tài trong kinh doanh nhưng lại là người rất giỏi về thao túng tâm lý người khác.
Mọi dự án ông làm đều thất bại nhưng cứ đến khi có dự án là tiền kêu gọi đầu tư nhận về rất nhiều.
Dù mang họ Tô danh giá cả nước nhưng những thủ đoạn bẩn thỉu của ông làm ô uế cả một gia tộc.
" Báo cáo về An Hạ trong 5 năm qua tôi nhờ anh tổng hợp bây giờ đã có chưa?"
" Toàn bộ đều ở đây."- Ngan Anh lấy ra một tập bìa sơ mi không dày không mỏng đưa đến trước mặt cô.
" Bây giờ tôi sẽ đọc báo cáo của An Hạ trước rồi sẽ đến tài liệu dự án ngày mai tôi sẽ đưa cho anh báo cáo củ thể nhất mà An Hạ có thể làm trong dự án này."
Ngan Anh biết ý chuẩn bị đứng lên rời đi thì cô nói.
" Tôi đã tuyển một nhân viên mới cho An Hạ ngày mai anh ấy sẽ đi làm nên anh hãy sắp xếp vị trí phù hợp cho anh ấy giúp tôi."
" Tôi có được hỏi là ai không?"
Từ An An cười mỉm mắt vẫn nhìn tập tài liệu nói.
" Là Ngọc Minh Triết."