Ngan Anh nhận lệnh Từ An An đến đại học A đón hai người là Đông Húc và Vưu Ân Hàn.
Đến nơi thì đã thấy hai người đứng trước cổng đại học chờ sẵn.
Ngan Anh dừng lại ngay trước mặt hai người.
Anh xuống mở cửa xe cho hai người vào.
" Đông Húc và Vưu Ân Hàn đúng không? Từ An An kêu tôi đón hai người."
Cả hai nghe vậy thì liền lên xe đi đến điểm hẹn.
Đi được một lúc thì cũng đến.
Ba người được phục vụ dẫn đến phòng, mở cửa vào thì thấy Từ An An và Ngọc Minh Triết đã ngồi đợi sẵn ở đó.
Đợi mọi người ngồi vào chỗ rồi Từ An An lên tiếng giới thiệu.
" Đây là Đông Húc và Vưu Ân Hàn, bạn học ở đại học A với tôi."
Đông Húc và Vưu Ân Hàn ngồi đối diện Từ An An, Ngan Anh và Ngọc Minh Triết.
Cô đẩy thực đơn về phía hai người.
" Hai người cứ tự nhiên mà chọn món nha."
Vưu Ân Hàn ngại ngùng nói.
" Hay là cậu chọn đi dù sao cậu cũng mời mà."
Ngọc Minh Triết biết hai người ngại nên nói.
" An An và Ngan Anh mới từ Pháp sang đây nước T nên chưa biết nhiều món nên hai người cứ tự nhiên gọi món đi."
Ngan Anh gật đầu theo đưa tay mời hai người cứ tự nhiên chọn món.
Đông Húc và Vưu Ân Hàn cũng không ngại ngùng nữa, mở thực đơn mà chọn món.
Sau khi chọn món đợi phục vụ ra ngoài Từ An An lên tiếng nói.
" Lý do mà tớ mời hai cậu đến đây là muốn mời các cậu đến An Hạ làm việc.
Hai cậu có gì muốn hỏi không?"
Đông Húc bất ngờ An Hạ có phải là tập đoàn An Hạ mà anh biết hay không?
" Tập đoàn An Hạ đúng không?"
Từ An An gật đầu.
Cái gật đầu của cô làm anh vô cùng khiếp sợ, không biết người con gái đang ngồi trước mặt anh còn có bao nhiêu thứ đáng sợ chưa nói nữa.
" Hai người ngồi kế bên tớ đây Ngan Anh- giám đốc tài chính, Ngọc Minh Triết - giám đốc vận hành."
Vưu Ân Hàn trợn mắt mà nhìn sang Ngan Anh, vậy là người ban nãy chở cô là giám đốc của tập đoàn lớn sao.
" Hai anh có thể chọn một trong hai người bạn của tôi để làm cấp dưới của mình."
Ngọc Minh Triết nghe vậy không suy nghĩ chọn luôn.
" Tôi chọn Vưu Ân Hàn."
Vưu Ân Hàn thấy mình được Ngọc Minh Triết chọn thì giật mình, nhìn kĩ lại bây giờ cô mới nhận ra anh là cậu út Ngọc gia nổi tiếng khắp thành phố A.
" Vậy thì Đông Húc cậu làm việc với tôi nha."
Đông Húc nhìn Ngan Anh ngưỡng mộ gật đầu.
" Vậy còn tôi Từ An An Chủ tịch tập đoàn An Hạ mong sau này chúng ta vui vẻ làm việc nha."
Đông Húc và Vưu Ân Hàn từ bất ngờ này đi đến bất ngờ khác, chắc bây giờ không còn gì đâu đúng không.
Phục vụ mở cửa mang đồ ăn vào, đồ ăn tràn ngập đầy bàn.
" Cho tôi vài chai rượu nữa nha."
Năm người vui vẻ dùng bữa.
Tại Mị.
Hạ Tư Hằng và Chu Hạng sau khi đấu 12 trận với nhau, tỉ số nghiêng về Hạ Tư Hằng toàn thắng 12 trận.
" Theo luật cũ."
Chu Hạng không thể nào tin được khi nào anh cũng thua bạn mình.
Dường như ông trời đang ưu ái Hạ Tư Hằng hơn anh.
Nhưng luật là luật, Chu Hạng đi ra ngoài đứng ở trên cao ra hiệu cho DJ ngừng nhạc.
" Tối nay mọi người cứ uống thỏa mái mọi hóa đơn tối hôm nay tôi thanh toán hết."
Mọi người trong quán đều hét lên vui sướng, không ngờ hôm nay lại có người hào phóng thanh toán hết chứ.
Hạ Tư Hằng nghe thế thì cười lớn, thấy bạn mình cười lớn Chu Hạng đi tới nói.
" Mị là của cậu, tiền tớ cũng rót vào túi cậu thôi có gì đâu mà cười."
Nhìn bạn mình mặt buồn vì khi nào cũng thua Hạ Tư Hằng nói.
" Lần sau sẽ không phải ở Mị nữa mà là ở Đỏ của cậu được không."
" Tớ không quan tâm là ở đâu, tớ chỉ muốn thắng cậu mà thôi."
Dù có là bạn bè nhưng khi thách đấu họ không bao giờ nhường nhau vì hai người luôn tôn trọng nhau.
Hạ Tư Hằng rót một ly rượu uống thì bỗng nhớ ra một chuyện thì liền hỏi Chu Hạng.
" Mấy nay cậu đang qua lại với cô người mẫu đang nổi đúng không?"
Chu Hạng nhàn nhạt trả lời.
" Biết bao nhiêu cô người mẫu đang nổi, nhiều lắm tớ nhớ không hết."
Đàn ông tầm tuổi Hạ Tư Hằng và Chu Hạng đều có rất nhiều gái đẹp vây quanh, Chu Hạng sẽ chọn một vài cô để quan hệ nhưng anh thì không.
" Sao cậu muốn tôi giới thiệu cho cô nào không?"
Hạ Tư Hằng lắc đầu không cần vì anh có An An rồi, sớm muộn gì ngày mà anh với cô triền miên suốt đêm sẽ đến thôi.
" Cậu không sợ mình bị liệt hả?"
Chu Hạng lo lắng hỏi thăm bạn, Hạ Tư Hằng từ trước đến giờ chưa từng quan hệ với ai kể cả khi lúc yêu Lâm Hân, điều này làm anh khá lo lắng cho bạn mình.
" Tớ khám sức khỏe hằng tháng, bác sĩ nói còn hoạt động được nên không sợ."
" Thiệt không? Hay là bây giờ tớ kiếm người giúp cậu nhá."
" Đã bảo là không sao rồi mà."
Thấy Chu Hạng đùa giỡn với anh như vậy làm anh hơi không vui.
Bỗng điện thoại Hạ Tư Hằng kêu lên.
Anh cầm điện thoại lên xem là của Từ An An.
" Alo"
Từ An An và mọi người sau khi dùng bữa xong thì ra về.
Cô Đông Húc và Vưu Ân Hàn có uống rượu nên Ngan Anh và Ngọc Minh Triết hai người duy nhất không uống phải chia nhau đưa người về.
Như cũ Ngan Anh đưa hai người kia về đại học A còn Ngọc Minh Triết đưa Từ An An về.
" Anh đi xe của tôi về nghỉ ngơi trước đi, còn tôi gọi kêu người chở tôi về."
" Em định gọi ai, Hạ Tư Hằng à."
Từ An An đang muốn đuổi anh đi để cô tự đi hóng mát mà anh....
" Đúng rồi gọi anh người yêu chuẩn bị quen đến đón về."
Nói thế cô mắt trợn lấy điện thoại ra bấm số gọi cho Hạ Tư Hằng, vừa trợn mắt với Ngọc Minh Triết vừa nói.
" Gọi tới cho anh ganh tị chơi."
" Alo, Hạ Tư Hằng anh đang làm gì đó."
Hạ Tư Hằng nhận được điện thoại trả lời.
" Alo, tôi đang ngồi bình thường."
Chu Hạng nghe bạn mình đang nói dối thì tò mò không biết bạn mình đang gọi cho ai.
Anh ngồi sát lại gần, nép sát vào người bạn để nghe lén.
Hạ Tư Hằng thấy vậy càng ngồi lùi ra, càng lùi Chu Hạng càng tiến tới.
Anh bất lực mặc kệ bạn.
" Anh bây giờ có thể đến đón tôi được không? Tôi uống rượu rồi không thể lái xe được."
Ngọc Minh Triết càng nghe càng mắc cười, Từ An An còn có vụ uống rượu không lái xe nữa hả? Cô mà ở Mỹ là tay phải cầm bia, tay trái cầm vô lăng đó.
Từ An An chỉ tay vào Ngọc Minh Triết bảo anh không được cười cô.
" Được em cho tôi địa chỉ tôi sẽ đến đón em."
" Địa chỉ ở...."
" Ok đợi tôi một lát."
Chu Hạng nghe xong giật mình sao nhanh vậy mới nói cái là Hạ Tư Hằng đồng ý đi luôn.
Chắc chắn người này là phụ nữ.
" Mà nè cậu cũng uống rượu mà không lái xe được đâu."
" Không sao tớ uống không nhiều vẫn còn rất tỉnh táo."
Nói rồi Hạ Tư Hằng cầm chìa khóa xe rời đi.
Chụ Hạng quay lại bàn ngồi đếm và đưa ra kết luận bạn mình đã uống hết ba chai rượu mà vẫn còn tỉnh táo.
Không biết nên khen hay chê đây.
Từ An An cúp máy xong quay sang nhìn mỉa Ngọc Minh Triết.
" Thấy chưa tôi có người đón rồi anh về đi."
" Không tôi đứng đây đợi người đón em đến cho an toàn."
" Ok, bạn tốt."
Nói rồi hai người bật cười, đúng hai người là bạn tốt mà chỉ là lâu lâu hay nhìn đểu nhau tí thôi.