Sau một tuần triển lãm tranh "Trực cảm lực", nó nghiễm nhiên sớm trở thành sự kiện hàng đầu, mỗi ngày lượng người tới xem tăng lên rất nhiều, thậm chí, hàng ngày từ sáng sớm phải đến đây xếp hàng mua vé vào xem.
Trì nhạc mở điện thoại.
Weibo, WeChat, trên các diễn đàn, tràn đầy các hashtag "Trực cảm lực".
Ngay cả các trang quảng cáo cũng lấy tên "Họa sĩ thiên tài Lục Tỷ" nhằm thu lợi nhuận.
Lục Tỷ không dùng mạng xã hội, hắn không xem TV, cũng không đọc tin tức trên báo, cho nên đối với phản ứng bên ngoài không có bất kỳ phản ứng nào.
Trì Nhạc trong lòng mơ hồ cảm thấy không ổn, tin nhắn của Trần Đấu liền tới.
Trần Đầu: Trì chim to
Trì Nhạc: Ta không phải.
Trần Đấu: Đại gia ngươi đây! Lăn qua đây cho ta!
Trì Nhạc: Nguyên tắc ba không, hai ngươi đều có dấu hiệu riêng của mình.
Trần Đấu: Nhưng chuyện này là do ngươi làm lớn lên.
Trì Nhạc: Vậy nói đi nói lại là lỗi của ta.
Trần Đấu: Cmn ta rất bận, ngươi nói mau, bận thế này, có giúp hay không?
Trì Nhạc: ....!Ta đang nghĩ.
Trì Nhạc để điện thoại xuống, nâng cằm suy nghĩ một chút, uy hiếp đến từ bạn gái cũ, lực uy hiếp không thể khinh thường.
Lục Tỷ còn đang bên cửa sổ sát đất ngoài ban công nhắm mắt dưỡng thần.
Con mèo mà Thường A mới mua cuộn tròn dưới chân hắn.
Một người một mèo ngủ đặc biệt yên tĩnh.
Kì thực trong lòng Trì Nhạc so với Lục Tỷ có hàng vạn điều không muốn.
Hắn cũng không muốn chính mình chia sẻ Tiểu điểu nhi với người khác.
Nhưng hai ngày nay, toàn bộ hỗn loạn đều là do Trần Đấu lo liệu, hết thảy áp lực đều trên lưng một mình nàng, tại thời điểm như này, lại liều mạng như thế, đúng là không có gì để chê trách.
Trì Nhạc thở dài một hơi, từ trên quầy bar đứng lên, đôi chân dài buông xuống đi đến bên người Lục Tỷ.
Còn mèo trên đùi Lục Tỷ giật mình tỉnh lại, liếc mắt cảnh giác nhìn hắn, cong đuôi chạy đi.
Con mèo nhỏ này, ai cũng không lại gần, chỉ thích lại gần mỗi Lục Tỷ.
Thực sự là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Lục Tỷ vẫn duy trì tư thế, nghiêng người dựa vào tường, lông mi khép lại, sung sướng ngủ.
Trì Nhạc ngồi xổm bên cạnh hắn, chống đầu nhìn hắn một lúc.
Đột nhiên đem đầu chôn vào bên trong đầu gối.
Tim đập kịch liệt, cùng với đôi tai không tự nhiên phấn hồng, chính là bán đứng cảm xúc của hắn.
Làm sao mà lại thích đến như vậy, chỉ cần thích một chút, không thể tự kiềm chế hưng phấn, giống như là biến thái.
Trì Nhạc thất bại thở dài.
Lục Tỷ quả thực quá tốt, không tranh với đời, không dính một hạt bụi, cảnh đẹp không dính khói bụi trần gian.
Bên trong cổ áo t-shirt, là 2 cái xương quai xanh xinh đẹp, cùng với cái cổ dài nhỏ, đẹp đến mức khiến người ta muốn phạm tội.
Trì Nhạc còn đang tự mình đấu tranh phản ứng sinh lý, Lục Tỷ chậm rãi mở mắt.
"Cậu thật sự rất phiền." Hắn nói.
Trong thanh âm mang theo chút ngái ngủ.
Trì Nhạc dẩu môi, ánh mắt vô tội nhìn Lục Tỷ.
"Thân thể tớ rất mệt, cậu còn muốn đả kích tâm hồn tớ." (a mặt dày vl =)))
"Biến đi." Lục Tỷ phất tay đuổi hắn, xoay người lại muốn ngủ tiếp.
Trì Nhạc kéo tay hắn lại, muốn nói gì lại thôi, giống như đang cùng nội tâm vùng vẫy kịch liệt đấu tranh.
Lục Tỷ nhìn hắn: "Có chuyện gì, nói mau." Ngữ khí như cũ vẫn là thiếu kiên nhẫn (e quá phũ với chồng)
Trì Nhạc ngẩng đầu, con mắt long lanh nhìn hắn một lúc, không đầu không đuôi nói một câu: "Cậu có thể nổi tiếng.
Lục Tỷ nhăn lông mày vào nhau.
Hắn hất tóc mái về đằng sau, thở dài nói: "Có phải rất phiền phức."
Trì Nhạc lắc đầu một cái: "Cũng không phải quá phiền phức, chính là bọn họ muốn phỏng vấn cậu."
"Ai?"
"Đại khái là không chỉ các hãng truyền thông trong thành phố."
"...."
Trì Nhạc nghiêng người ngồi xuống bên cạnh Lục Tỷ, hai mắt chớp chớp: "Kỳ thực, tớ có một giải phải ..."
Kỳ thực Lục Tỷ đúng là rất nổi tiếng.
#Trực cảm lực Lục Tỷ #topic chính, từ sau ngày triển lãm đầu tiên lên leo lên đứng đầu Weibo, trong suất một tuần lễ, đều không có tụt hạng.
Trần Đấu căn bản không cần bỏ ra chút tiền nào nhờ các quan hệ xã hội Pr, mỗi một người xem xong, đều đăng Weibo, Trần Đấu chỉ cần ở trong đại sảnh dán một áp phích quảng cáo có ghi "hashtag #Trực cảm lực Lục Tỷ #@Xuân mộng vân, được Lục Tỷ ký tặng poster ngẫu nhiên".
Sản phẩm nhỏ, liền mang lại lợi ích lớn.
Không chỉ nổi tiếng trong giới nghệ thuật, nhờ sự sáng tạo của Trì Nhạc, triển lãm này nổi tiếng ra cả bên ngoài, mọi người cũng rất thích trải nghiệm hoạt động nghệ thuật này.
Mục đích nhắc tới của Trì Nhạc, các tác phẩm được đánh giá cao, nó yêu cầu một chút kinh nghiệm cùng với hương vị, thế nhưng không cần ngũ giác được trải nghiệm, bất cứ năng lực hoàn mỹ nào của con người, đều có ngũ giác tri giác (5 giác quan và nhận thức), có tri giác, là có thể hoạt động được.
Nhưng mà chủ đề này không ngừng hot, mọi người cũng ngày càng có hứng thú với họa sĩ Lục Tỷ.
Lục Tỷ là ai? Là nam hay nữ? Già hay trẻ? Từng làm gì? Đang ở đâu? Xu hướng tương lai là gì?Người này vì sao có thể sáng tác ra tác phẩm khác lạ như vậy???
Lòng hiếu kì giống như khinh khí cầu không ngừng tăng lên.
Mọi người đối với họa sĩ thiên tài này không biết gì hết, nhưng nhân vật như thế này vẫn thần bí, cùng với tài năng được mọi người thán phục, năng lực như vậy hấp dẫn mọi người sâu sắc.
Trên Weibo, thậm trí mọi người còn lập "Fan club Lục Tỷ trên toàn thế giới" nhưng mà fan club lại không thể tìm kiếm được thông tin chính xác nào, chỉ có thể trơ nhìn lượt người follow không ngừng tăng lên.
Trì Nhạc lần này vô cùng ấm ức.
Chí ít, hắn cảm thấy chủ tịch fan club nói như thế nào hẳn cũng phải do hắn làm.
(Nhạc ca muốn làm chủ tịch fan lub của vợ =)))
Không nghĩ tới lại bị cướp đoạt.
Trì Nhạc có chút không phục.
Nói tới các bức ảnh tư liệu của Lục Tỷ, có ai hơn hắn là hắn có những cái đó trong ổ cứng?
Ba giờ chiều, có tới 3 thông báo từ fan club trên Weibo đăng lên một thông báo:
@Xuân mộng vân: #Trực cảm lực Lục Tỷ #triển lãm tranh lần này sắp kết thúc, vì cảm ơn sự giúp đỡ nhiệt tình của mọi người, chúng tôi tạm thời quyết định trực tiếp làm một đoạn phỏng vấn cá nhân Lục Tỷ, cùng với nguyện vọng cá nhân của họa sĩ, cuộc phỏng vấn này được công khai một chút, tình hình cụ thể và tỉ mỉ xin mời click để xem chi tiết.
@Fan club Lục Tỷ trên toàn thế giới.
Khi tin tức được đăng lên, các chuyển tiếp không ngừng tăng, bình luận bên dưới một mảng điên cuồng gào thét:
"Trời ơi! Phỏng vấn riêng! Lục Tỷ có đến không! Ta hồi hộp muốn chết!!!"
"Làm ơn đi mà!!! Xin hãy xuất hiện!!! Ta là fan trung thành!!! Từ ngày đầu tiên mở cửa ta mỗi ngày đều đến hết a!!!"
"Cực kì hâm mộ Lục Tỷ, chắc là ngươi không biết đâu, xem xong triển lãm tranh ta đều choáng ngợp về tất cả, về nhà ta khóc lớn một hồi, nước mắt gột rửa tâm hồn, thật sự quá thích ngươi!"
"Người qua lại rất nhiều, phỏng chừng không có cách nào đến tận nơi, có thể chờ ở cửa không? Tuy rằng ở đây không biết người nào là ngươi, thế nhưng nghĩ đến có khả năng ngươi ở gần như vậy, trái tim ta đập loạn nè."
"Ta cũng là một sinh viên mỹ thuật, hiện tại đang phải đối mặt với áp lực việc làm, trong giai đoạn khó khăn nhất đã gặp được ngươi, bức tranh của ngươi đã tiếp thêm cho ta động lực, ta muốn tiếp tục làm việc chăm chỉ, một ngày nào đó, ta cũng phải mở một triển lãm tranh của riêng mình, ps: Triển lãm cá nhân thật sự rất tuyệt, cố lên! Ngươi sẽ khiến giới nghệ thuật này luôn nhớ đến ngươi!"
"Xin hỏi sau cùng tất cả những bức hình kia đều là Lục Tỷ sao? Tuy rằng các chi tiết có chút mơ hồ, không thể phân biệt được nam hay nữ, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được vẻ lạnh lùng cùng khí chất vô cùng sống động, lại như toàn bộ không gian tràn ngập mùi vị bạc hà cùng quýt.
Nhịn không được mua nước hoa này, thật sự hảo hảo ngửi.""Lại nói, đây là fan club chính thức, fan club chính thức a, người nổi tiếng rất nhanh được quan tâm a!" Trì Nhạc đăng kí một tài khoản ở fan club chính thức không ngừng bình luận, sau đó tự mình hài lòng.
Từ xa xưa, dân không cùng quan đấu.
Cái này dân các ngươi lập ra, không thể đấu lại sự ủng hộ "Chính thức" của ta.
Trì chim to cười đắc ý.
Hừ hừ hừ hừ.
Hội trưởng fan club này, ta mới xứng!
Quả thực là tình thế ép buộc.
Phỏng vấn riêng "Trực cảm lực" trong truyền thuyết cuối cùng đến hẹn cũng đến.
Giới truyền thông trong tay cầm thư mời, dồn dập tụ đến sảnh tầng ba.
Triển lãm "Trực cảm lực" đã chính thức kết thúc, quanh đây chỉ còn quầy hàng còn đang buôn bán bận rộn.
Các fan xếp hàng tính tiền, độ hot vẫn không hề giảm, những người không có được thư mời tụ tập ở cửa.
Hai bên lối vào đầy những giỏ hoa, lẵng hoa chúc mừng.
Có phóng viên cầm thư mời từ cửa chính tiến vào phỏng vấn độc quyền, gặp được người mang thẻ "Fan club chính thức" trên ngực đang phát nước cùng đồ ăn nhẹ.
"Phỏng vấn cực khổ rồi, bọn ta chờ bài phỏng vấn của ngươi a!" Một nữ sinh đưa một chai nước đưa tới cho phóng viên, lễ phép cúi chào hắn một cái.
Phóng viên có chút thụ sủng nhược kinh gật gật đầu, cầm chai nước khoáng đi vào.
Trong phòng, bày mấy hàng ghế tựa, hơn nửa mọi người đã tới, mọi người đang nhiệt liệt thảo luận.
"Fan club nghệ thuật gia lại chuyên nghiệp không thua kém với ngôi sao truyền hình, thật sự có ý tốt ở ngoài."
"Triển lãm "Trực cảm lực" không chỉ là kinh điển của giới nghệ thuật, hiện tại hoàn toàn là đề tài hàng đầu của mọi người."
"A đúng vậy, ta là phóng viên mảng dân sinh, chào ngươi chào ngươi."
"Triển lãm như vậy thật sự là càng nhiều càng tốt a, cảm giác người tổ chức thật sự có tâm."
"Chữ ký trên sách mới chính là xuân mộng vân sao? Ta đang đặc biệt tìm hiểu công ty này, là công ty mới thành lập, "Trực cảm lực" là dự án đầu tiên của bọn họ.
Tổng giám đốc công ty Đổng Sự tên là Trần Đấu."
"Dự án đầu tiên? Quá giỏi quá giỏi." Mọi người ồ lên.
Một bóng người tao nhã đi tới trước màn hình chiếu.
Trần Đấu cầm micro lên, trên mặt tự nhiên bày ra nụ cười khéo léo: "Đầu tiên, cảm tạ các vị truyền thông bằng hữu đã tới, ta lần này là một trong những người làm ra sách triển lãm tranh này, Trần Đấu."
"Ngươi chính là xuân mộng vân Trần Đấu sao?? Giỏi ...!quá giỏi!".
Một phóng viên thở dài nói.
"Này này này, ngươi có được hay không a, tìm không ra những từ khác để hình dung sao, như vậy không thể viết bài được nha."
Một phóng viên khác trêu chọc đối phương một hồi.
Trần Đấu hôm nay tự may một chiếc áo sơ mi rất đặc biệt, tay áo dài 7 phân, cổ tay áo, thiết kế hai cái măng xét xẻ tà tinh tế, phối hợp với quần hoa văn ống rộng, đi giày da cừu vừa chân, toàn bộ trông thật đứng đắn mà thời thượng, đẹp đến khó có thể dùng từ để hình dung, mọi người dồn dập tới chụp ảnh, chỉ một thoáng âm thanh máy chụp ảnh như súng liên thanh, một mảnh lách tách.
Đôi môi đỏ tao nhã độ cong chính xác: "Lần này phỏng vấn riêng có chút đặc thù, họa sĩ Lục Tỷ sẽ ở bên trong phòng một lát, đối thoại với mọi người thông qua màn hình lớn này.
Mọi người có vấn đề gì, có thể giơ tay, trợ lý sẽ đem micro cho mọi người, Lục Tỷ trên màn ảnh sẽ dùng phương thức đánh chữ cùng mọi người giao lưu, nếu có vấn đề không tiện trả lời, chúng tôi sẽ sử dụng icon mặt cười.
Toàn bộ quá trình phỏng vấn sẽ truyền hình trực tiếp.
Sau khi trực tiếp kết thúc, từng đơn vị sẽ có một khoảng thời gian, mọi người không thể cầm theo camera cùng máy thu âm, đi vào phòng cùng Lục Tỷ một mình giao lưu."
Trần Đấu nói xong, ra hiệu cho Thường A đi chuẩn bị micro.
Chiêu này của Trì Nhạc thật sự là rất khéo léo, đầu tiên đảm bảo tính cách thần bí của Lục Tỷ, thứ hai là công khai trực tiếp, thứ ba để cho một mình ký giả phỏng vấn một mình, các fan muốn biết nội dung bài phỏng vấn hoàn chỉnh, nhiên tiện mỗi công ty truyền thông đều có bài phỏng vấn, đây đối với Lục Tỷ, đối với truyền thông, song phương đều có lợi.
"Thật là một con cáo già, có tiềm năng vô cùng.
Không ép ngươi thật cmn chính là lãng phí." Trần Đấu nhìn màn hình yên lặng, nhịn không được nhổ nước bọt.
Ở đầu bên kia, Trì Nhạc cùng Lục Tỷ đã ổn định chờ đợi 15 phút rồi.
Phòng chiếu phim chìm trong một mảng tối đen, chỉ có màn hình laptop nguồn sáng duy nhất.
Lục Tỷ ngồi ở trước bàn, mặt ngây ra nhìn notebook.
Trì Nhạc tùy ý kéo ghế, ngồi ở bên cạnh hắn.
Lúc đó, Trì Nhạc nhìn đồng hồ đeo tay một cái, ra hiệu Lục Tỷ có thể bắt đầu.
Trên màng hình xuất hiện một hàng chữ.
Lục Tỷ: xin chào mọi người