"Ôi chao, đây không phải Trì Nhạc sao?"
Gary nghe được thanh âm của Mark, xoay người, chỉ thấy một bóng người tiêu sái thẳng tắp xuyên qua phòng lớn, hướng về cửa thang máy đi tới.
Trì Nhạc đeo mắt kính, là phong cách kiểu Ý kinh điển, hai cái áo sơ mi xuyên thấy, áo bên trong màu đào, áo bên ngoài sặc sỡ, cổ áo mở rộng hơi lộ ra hoa văn dày đặc bên trong, khắp nơi khí tức cảnh xuân.
Toàn bộ không khí Sâm Hải đều vắng lặng, khắp nơi đều chính trang trang trọng, Trì Nhạc như trong trăm khóm hoa, bức họa bươm bướm không giống người, tùy ý xuyên qua ấu phục nam nhân thẳng tắp, nữ nhân bên cạnh trang phục cao cấp, một thân quần áo thể thao trông khác lại, đi vào thang máy.
Gary chỉ thấy buồn cười, chính mình trên người mặc tây trang, ở đây lại làm nên cho nam nhân, giống như một bảo tiêu buồn cười.
Không, phải nói là toàn bộ Sâm Hải nghìn bài một điệu nam nhân các kiểu giày tây, khi hắn làm nền, giống như mặc trang phục bảo tiêu, ăn mặc đào hoa phú quý, nhưng không thể nhận ra.
Ở trong một đám người, cái duy nhất không giống nhau kia, mới đặc biệt phát triển.
Cửa thang máy khép lại
Đèn tầng trệt sáng, lại tắt.
Trì Nhạc đi ra, hai tay đút túi, bước chậm rãi đến văn phòng Tạ Ninh.
Bốn trợ lý đứng ngoài cửa, nhìn thấy Trì Nhạc, mặt không cảm xúc hai bên trái phải đồng thời mở ra.
Tạ Ninh đứng trong văn phòng lớn cao nhất, bóng người cao ngất, dáng vẻ cao to lại tràn ngập bức bách.
Trì Nhạc bỏ tay trong túi ra, lại vững vàng, đi vào.
Lúc này Tạ Ninh đang thưởng thức cảnh sắc ngoài cửa sổ, phảng phất vẫn chưa nhận ra bên trong có thêm một người.
Trì Nhạc cũng bất động thanh sắc, chỉ đứng trước bàn làm việc.
Hai người ở chung không nói gì.
"Tự mình tính toán nợ nần sao?" Nửa ngày, Tạ Ninh rốt cục mở miệng, thân ảnh cao lớn từ đầu tới cuối không quay lại, tự hồ cảm thấy phía sau là tiểu tử vắt mũi chưa sạch, trò chuyện với hắn không có giá trị.
Trì Nhạc cũng không nói tiếp, chỉ im lặng đứng ở đó.
Trên mặt không đeo kính râm, vẻ mặt bình thản, cũng đã thu hồi vui vẻ cùng dáng dấp không đứng đắn thường ngày.
Tạ Ninh rốt cục trở lại ghế da của mình, ngón tay thon dài vuốt vuốt nếp nhăn nhỏ đến mức không thể nhìn thấy trên tây phục được thiết kế riêng, ánh mắt vẫn không dừng lại trên người Trì Nhạc.
"Gọi ta lại đây điều động binh lực như vậy, nói vậy ngươi nhất định thay ta tính toán được rồi." Trì Nhạc đáp.
Ánh mắt Tạ Ninh giơ lên, một đôi mắt hẹp dài, thâm thúy, con mắt nội liễn, cất giấu làm người nghe tiếng đã sợ mất mật.
Giống như báo nhỏ thành niên, đầu lưỡi đầy xước mang rô, cuốn ở trên thịt, nhẹ nhàng liếm một cái, da thịt mở ra, giải phẫu lạnh lẽo.Lục Tỷ mở cửa phòng ra, trực tiếp hướng dưới lầu chạy dưới.
Đói mặt với 2 nữ sinh, đang cầm tay nhau nói chuyện
Một người trong đó trượt di động: "Thật không nghĩ tới Trì Nhạc là người như vậy."
"Đúng không? Thiệt thòi trước đây ta còn hâm mộ hắn, quyết đoán bắt lấy." Một người khác nói.
Lục Tỷ kéo một người trong đó lại, hỏi: "Đến Sâm Hải như thế nào?"
Hai cô nương bị dọa sợ nhảy dựng, lớn gan chỉ hướng, Lục Tỷ nói cảm ơn, lập tức liền chạy.
"Người này là ai vậy?"
"Không biết.
Đến Sâm Hải? Sẽ không phải đến tìm Trì Nhạc chứ?" Một người khác cười đùa.
"Nghĩ gì thế! Não lớn chút đi!" Người kia lườm một cái.
"Ơ, hồi đó hâm mộ Trì Nhạc, là ai cả ngày khiến chồng không để yên."
"Nương nương làm bằng sắt nước chảy chồng a!" (Câu này mình không hiểu)
"Vậy làm sao bây giờ, hâm mộ dung nhan Trì Nhạc, phỏng chừng ngươi rất khó tìm được chồng khác rồi."
""Ai nói, ta là người nông cạn vậy sao? Lúc ta thích Trì Nhạc, cũng là thưởng thức tài ba cùng trang phục của hắn! Huống chi chồng hiện lại lại là họa sĩ tài hoa hơn người!" (2 chồng của em đang là vợ chồng của nhau rồi em ơi =)))))
"Ngươi nói Lục Tỷ a? Ngay cả mặt mũi cũng không lộ ra, vạn nhất xấu xí thì làm sao bây giờ?" (em dám chê vợ người ta xấu sao??? =))))
"Không thể, bạn ta làm tạp chí đi phỏng vấn hắn, nói hắn là đại soái ca!"
"Dựa vào, còn nói ngươi không phải điều khiển dung nhan, quả nhiên là xem mặt thời đại, nhan sắc là chính nghĩa!"
Hai cô nương cầm tay, vui cười đùa giỡn càng chạy càng xa.
Lúc này Lục Tỷ đang chạy trên đường phố nào nhiệt, hắn đi gấp, không mang theo tiền, cũng không mang điện thoại cùng chìa khóa, chỉ có thể chạy, chạy một mạch về phía Sâm Hải.
Chuyện Trì Nhạc đã càng lớn, trên đường Lục Tỷ đi, nghe không biết bao nhiêu người bàn tán về việc Trì Nhạc cùng Sâm Hải giải ước.
Dư luận nghiêng về một bên, đúng là Trì Nhạc rất bất lợi.
Sáng hôm nay, các Weibo bát quái đột nhiên dồn dập chuyển tiếp thông tin Trì Nhạc muốn giải ước với lão đông gia Sâm Hải, không tiếc cõng trên lưng phí bồi thường vi phạm hợp đồng trên trời, bằng không người bình thường tại sao còn mấy tháng nữa kết thúc hợp đồng đột nhiên chọn giải ước?
Trong lúc nhất thời Trì Nhạc trở thành đầu đề cho các ký giả truyền thông.
Nhưng mà đang vui mừng nhất là, Trì Nhạc từ lúc bắt đầu triển lãm tranh "Trực cảm lực", vẫn ở nhà Trần Đấu, đã lâu không về nhà trọ độc thân kia.
Không thể khai thác được người làm mối, đơn giản đem các loại lịch sử đen tối trước đây của hắn nháo toàn bộ lên, cái gì mà quay phim đùa bỡn hàng hiệu, không coi ai ra gì, tự coi mình làm trung tâm, mỉa mai ngôi sao xx mặc quần áo theo khuôn sáo cũ không đuổi kịp chính mình.Trong lúc nhất thời cuộc chiến nổi lên bốn phía, những người nghe đồn hắn bôi đen thần tượng của mình, dồn dập chạy đến Weibo Trì Nhạc chửi ầm ĩ, một mảnh bình luận bên dưới đập vào mắt thật hoảng sợ.
Trì Nhạc dù sao cũng vẫn trong giới người mẫu, tuy rằng dựa vào khuôn mặt này trải qua không ít nghệ thuật, có nhiều fan, nhưng so sánh với fan của nghệ sĩ chuyên ngành trong showbiz mà nói, fan bất kể trung thành thế nào đều không đuổi kịp đối phương, lập tức rơi vào thế bất lợi.
Hơn nữa Trì Nhạc ở Sâm Hải 5 năm, làm việc kén cá chọn canh, còn xa mới nhận được hai chữ "chuyên nghiệp".
Tìm hiểu nguyên nhân, hắn không có hứng thú làm người mẫu, gia nhập Sâm Hải hoàn toàn là bất đắc dĩ, cho nên đối với công việc này trước sau không để tâm.
Bởi vậy truyền thông tung ra tài liệu đen tối, cũng coi như là nửa thật nửa giả, chỉ có điều là giả ở bên trong, bên ngoài có vẻ càng chân thật rồi.
Đừng nói người qua đường không nhận rõ thật giả, ngay cả fan Trì Nhạc cũng bắt đầu bán tín bán nghi, không ít fan không chịu nổi dư luận oanh tạc xoay chuyển trở thành anti fan.
Anti fan bắt đầu đông lên, rõ ràng trước đây đều thể hiện yêu ngươi, cách một ngày nhìn thấy tên của hắn liền cảm thấy buồn nôn, nói rằng trước đây mắt mình bị mù.
Từng làn sóng kịch liệt trực tiếp tìm tòi mắng nhiếc Trì Nhạc.
Vốn mọi người cách nhau cái màn hình mắng nhau nhiều nhất là một trò khôi hài, nhưng là không biết ai tìm ra địa chỉ nhà Trì Nhạc, những truyện được truyền lại là Trì Nhạc cười nhạo ngôi sao truyền hình khiến fan đứng ngồi không yên, dồn dập chạy đến trước cửa nhà trọ Trì Nhạc huyên nào, huyên náo chủ nhà trọ quay video muốn thu hồi phòng trọ, trong 3 ngày Trì Nhạc phải đến đem đồ đạc đi.
Paparazi ở cửa nhà Trì Nhạc giữ cửa nửa ngày không tóm được người, chạy đi phỏng vấn các fan, những fan vì giữ gìn lòng hâm mộ của mình mà yêu lầm, dồn dập hướng về ống kính phẫn nội mắng nhiếc Trì Nhạc, trong lúc nhất thời quét sạch độ thiện cảm của người qua đường.
Toàn bộ giả ước trong 3 ngày phong ba như quả cầu tuyết, bị mọi người càng lăn càng lớn, suy đoán không có lửa làm sao có khói được thêm vào bên trên, không ngừng khiến sự kiện càng thêm phấn khích.
Trong một buổi sáng ngắn ngủi, weibo của Trì Nhạc toàn bộ là lời mắng chửi, thậm chí người không biết hắn là ai, cũng không biết tột cùng xảy ra chuyện gì, chỉ là rảnh rỗi đến phát chán chạy tới góp náo nhiệt.
Thời điểm thế này, Trì Nhạc còn dám về Sâm Hải!
Lúc nào vừa đi tới cửa đã bắt gặp người này!
Những người này không tới nhà Trì Nhạc, nhất định đến cửa Sâm Hải mai phục.
Nhưng mà toàn bộ sự việc như là bị người xảo diệu tính toán như thế, thời điểm tin tức được tuôn ra là sáng sớm, rất nhiều người không phản ứng nhanh như vậy, Trì Nhạc đi sớm, vì thế mà không đụng tới sóng người ở Sâm Hải.
Nhưng lúc hắn đi ra liền không thể rời khỏi.
Hết thảy quá mức trùng hợp, ngược lại giống như người nào đó tỉ mỉ an bài.
Lục Tỷ cũng không biết, hắn làm sao lại trở lên kích động như vậy, trước tiên gọi điện thoại cho đối phương, để Trì Nhạc tách khỏi cửa chính tìm cơ hội chạy ra từ cửa sau, dù sao Sâm Hải cũng là công ty mô giới người mẫu, nhất định sẽ cung cấp cho nghệ sĩ đường lớn không bình thường.Giống như một vụ nổ lớn chạy đến, kỳ thực căn bản không có tác dụng gì.
Chỉ có điều, thân thể như phản xạ có điều kiện, lúc đại não bắt đầu hoạt động, người đã sớm đi đường khác.
Lúc Lục Tỷ chạy tới Sâm Hải, cửa Sâm Hải vẫn là cảnh sắc yên bình, trong bình tĩnh giấu diếm ý định giết người mãnh liệt.
Ngồi nghiêm chỉnh trước sân khấu một ngày, chỉ nhìn thấy bóng nam nhân cao gầy vọt vào, bảo an lập tức đứng lên nghênh tiếp.
Đọc truyện tại
"Tiên sinh, xin hỏi ngươi tìm ai?"
"Tiên sinh, xin lỗi, nơi này của chúng tôi quy định người quần áo xộc xệch không thể đi vào."
Trì Nhạc từ trong thang máy đi ra, ngẩng đầu nhìn thấy Lục Tỷ mặc áo ngủ cùng dép lê, xuất hiện trong đại sảnh Sâm Hải.
Trên mặt hắn tràn đầy lo lắng.
Không còn nhạt nhẽo, ngột ngạt bình tĩnh.
Lục Tỷ đang cùng bảo an chuyên nghiệp dây dưa, đột nhiên bị kéo mạnh một cái, cả người được mang ra ngoài cửa.
Trì Nhạc nắm tay hắn, hướng cửa lớn chạy ra.
Phóng viên mai phục bên ngoài, trong nháy mắt xông tới.
Đột nhiên sóng người hướng về phía hai người vọt tới.
"Trì Nhạc ở đó."
"Trì Nhạc ở đó! Chụp hình, quay phim mau lên."
Ban ngày, đường phố náo nhiệt, bọn họ nắm tay nhau chạy trốn.
Tóc sau gáy Trì Nhạc được cắt sửa chỉnh tề, ở trước mặt hắn, giống như cầm camera, không ngừng lay động.
Tình cờ có ngọn gió thổi khiến tóc bay lên, không quy tắc rẽ trái rẽ phải.
Tay áo sơ mi của hắn được xắn lên, bắp thịt rắn chắc lộ ra bên ngoài.
Hắn nắm một đôi tay, ấm áp, lại mạnh mẽ.
Hắn nhớ hồi đó lên đại học, hắn cũng như vậy vọt vào dòng người đông như mắc cửi trong phòng học, lôi kéo tay hắn, tùy ý chạy trong đám người sau giờ tan học, chỉ vì để hắn ăn một bát hoành thánh nóng hổi.
Ngày đó, là sinh nhật của hắn.
Trì Nhạc đưa hắn quà sinh nhật, còn tự mình làm một cây bút, tự tay mua một bát hoành thánh.
Hắn thích tốn sức lực đi làm những việc nhỏ bé kia, lại lập dị, lại tẻ nhạt, không có quy củ nguyên tắc gì.
Hai mươi năm qua, vẫn luôn như vậy.
Trì Nhạc mang theo Lục Tỷ xuyên qua trung tâm thành phố náo nhiệt đi vào ngõ hẻm, paparazi phía sau còn lại càng ít.
Đối với chạy trốn, Trì Nhạc từ trước đến giờ rất biết cách.
Rốt cục, hai người quẹo vào một hẻm nhỏ, ở đầu hẻm tạp vật che lấp, Trì Nhạc quay người đem Lục Tỷ ôm vào trong ngực, sau đó đợi sóng to gió lớn qua đi thẳng theo hướng khác chạy đi.
"Trì Nhạc cũng có thể chạy! Ra mắt nhiều năm như vậy, một hồi cũng không bắt được hắn!"
"Đừng ồn ào, mau đuổi theo! Ta cmn sáng sớm hôm nay đã chạy tới đây lấy tin tức, cũng không thể tay không trở lại!"
Trì Nhạc đem Lục Tỷ ôm vào ngực, hai người kề sát nhau che chắn phía sau tạp vật tới nơi an toàn.
Trì Nhạc thở dốc từng trần, toàn bộ phun vào cổ Lục Tỷ.
Hai nam nhân cao lớn, co rúc ở góc nhỏ này, chỉ có thể chen chúc triền miên, mãi đến khi không còn một khe hở.
Lục Tỷ giương mắt, liền thấy trong của Trì Nhạc, tràn đầy ý cười.
Người trong cuộc dáng vẻ một chút cũng không sao, trái lại xem ra rất vui vẻ.
Hắn nhọc nhằn khổ sở chạy tới đây, là vì cái gì? Quả thực đòi mạng ngu xuẩn.
Tiếng bước chân đùng đùng chạy qua chạy lại không dứt.
Trì Nhạc cùng Lục Tỷ nhìn nhau, một mặt đầy ý cười, một mặt đầy tức giận.
Bây giờ không tiện phát tác, vì thế Lục Tỷ đang nhẫn nhịn.
Giờ khắc này chỉ có kịch liệt thở dốc, cùng với trái tim điên cuồng nhảy lên, đan dệt ở chóp mũi hai người đối nhau.
Nếu như lúc này, có phóng viên chú ý tới một màn trong góc này, nhất định sẽ có những bức ảnh vô cùng tốt.
Cùng một khung ảnh khí chất hai người đàn ông lại không giống nhau, thật sự là rất đẹp mắt.
"Bạn trai cậu hôm nay thực nổi tiếng." Trì Nhạc nhìn Lục Tỷ, cười nói.
Tiếng bước chân của các phóng viên càng về cuối hẻm càng xa.