"Ngươi biết gì chưa, lại vừa có một chuyện kỳ quái vừa xảy ra đấy!"
"Thành cổ Lâm Thiên bên kia chỉ trong một đêm đã bị người ta san bằng, có người dùng máy bay không người lái quay phim thấy bên đó đã biến thành một vùng hoang vu rồi! "
"Những ngày gần đây chuyện lạ càng lúc càng nhiều, đi nhanh lên, chậm nữa thì người cầu phúc sẽ càng lúc càng nhiều, chúng ta không chen vào được đâu.
"
"! "
Theo vô số tiếng người ồn ào cùng tiếng bước chân truyền đến, Lâm Hạo cũng chậm rãi tỉnh lại.
Lộc cộc Lộc cộc ——
Hả?
Theo tầm mắt càng lúc càng trở nên rõ ràng, hắn cũng phát hiện, mình dường như đang ở dưới nước!
Chết chìm rồi?
Sau khi nôn ra mấy cái bong bóng, hắn vừa định dãy dụa lại phát hiện ra một chuyện lạ khác.
Hắn có thể hô hấp trong nước, mà hai mắt cũng không hề có chút khó chịu nào.
"Ta biến thành! Một con cá?"
Sau khi lấy lại tinh thần, hắn phát hiện, mình không có tay chân, chỉ có! vây cá.
Không phải nằm mơ, cũng không phải ảo giác, hắn thật sự biến thành một con cá, một con cá chép nhỏ màu đen!
Ngay lúc còn đang sửng sốt, những ký ức trước khi chết cũng chậm rãi hiển hiện trong đầu.
Hắn là một nhiếp ảnh gia, bởi vì yêu cầu công việc nên mới tới cổ thành Lâm Thiên.
Đêm hôm đó, lúc chạng vạng tối, hắn thấy trên bầu trời xuất hiện một thân ảnh màu vàng kim, giống như một thiên sứ rực lửa giáng lâm, chỉ chớp mắt sau, kim quang sáng rực đã bao trùm toàn bộ cổ thành.
Các kiến trúc xung quanh sụp đổ trong nháy mắt này, ngay cả bản thân hắn cũng bị thiêu thành tro.
Còn chưa cảm nhận được đau đớn, hắn đã mất đi ý thức.
Sau đó, khi lấy lại tinh thần, liền xuất hiện ở đây, biến thành một con cá.
"Kia rốt cuộc là quái vật gì! "
Nhớ lại cảnh tượng trước khi mình chết, Lâm Hạo cảm thấy hơi run rẩy.
Nhưng chỉ chớp mắt sau, trong lòng chỉ còn lại sự phẫn nộ.
"Ông đây chỉ mới quen một người bạn gái, trước khi chết vẫn còn thân đồng tử đấy!"
Mặc dù hắn chỉ là nhiếp ảnh gia nhưng là một nhiếp ảnh gia vô cùng nghiêm túc!
Đột nhiên chết một cách không rõ ràng như thế quả thực là quá thảm rồi.
Đinh!!
[Đinh!]
[ Hệ Thống Tăng Cấp Vô Địch đã khoa thành công!]
Đúng lúc này, trong đầu đột nhiên có một giọng nói vang lên.
"Hả"
Thứ gì vậy?
Trong chớp mắt hắn ngây người, một bảng hệ thống đã xuất hiện trước mắt!
[Ký chủ: Lâm Hạo]
[Đẳng cấp: Lv 1]ư
[Chủng tộc: Hắc Cẩm Lý] (1)
(1) Hắc cẩm lý: cá chép đen.
[Hình thể]; Dài 3cm, nặng 0.
4 gram
[Chiến lực: 0.
1]
[Kỹ năng: Không]
[Điểm tiến hóa: 0/50]
"Mẹ nó chứ, thức tỉnh hệ thống rồi à!"
Thân là một độc giả trung thành của văn học mạng vậy nên hắn biết rất rõ đây chính là hệ thống bàn tay vàng.
Nghịch tập, quật khởi?
"Có điều, ta vậy mà lại ngắn như vậy, còn nhỏ như vậy nữa! "
Nhìn hình thể của mình trên bên trên bảng hệ thống, Lâm Hạo không tự chủ được mà cảm thán.
"Gần đây chuyện lạ ngày càng nhiều, đêm qua ta uống rượu xong về nhà còn trông thấy một con chuột to như con chó con, mẹ nó, dọa ta sợ chết khiếp.
"
"Không phải là ngươi uống rượu đến hoa mắt rồi đấy chứ!"
"! "
Lúc này, trên mặt nước không ngừng có người qua lại, còn có vài đứa trẻ ném mấy mẩu vụn bánh mì xuống cái ao này.
Một đám cá chép thấy thế liền ùa đến, chỉ chốc lát đã ăn sạch đống bánh mì nát kia.
Lúc này, Lâm Hạo cũng cảm thấy hơi đói bụng liền bơi đến.
Tuy tốc độ không nhanh nhưng cũng cướp được vài mẩu vụn.
[Thôn phệ bánh mì nát, thu hoạch được 0.
1 điểm tiến hóa.
]
"Quả nhiên, ăn cái gì cũng có thể thu được điểm tiến hóa sao?"
"Chỉ cần đủ năm mươi điểm là có thể thăng cấp, tiến hóa rồi!"
Hiện giờ hắn cũng cảm thấy hơi mong đợi.
Theo những lời trò chuyện vừa nghe thấy, hắn cũng đã đoán được tình cảnh khái quát hiện giờ của mình.
Hôm nay có lẽ là ngày thứ ba sau khi hắn chết, còn nơi này là miếu Long Vương ở thành Long NgâmÃ
Mà miếu Long Vương được xây dựng ở trong khu vực có một cái ao rất lớn, tên là Hóa Long Trì!
Lúc đầu, miếu Long Vương này cũng không có mấy người qua lại, nhưng gần đây vì có không chuyện kỳ quái xuất hiện, thiên tai liên tiếp nên người đến cầu phúc cũng càng lúc càng nhiều.
Mà ở cách miếu thờ này không xa, có một trung tâm nghiên cứu khoa học tên là Long Ngâm.
Ở khắp xung quanh trung tâm nghiên cứu khoa học này có không ít thủ vệ cầm súng, còn có nhứng tấm biển ghi "Trọng địa quân sự, cấm ra vào" được cắm ở khắp nơi.
Lúc này ở bên trong trung tâm nghiên cứu, có rất nhiều bình thủy tinh hình bầu dục lớn được dùng để ngâm thi thể của không ít động vật.
Trong một căn phòng giải phẫu đang sáng đèn, một nhóm người mặc trang phục phòng hộ màu trắng đang đứng xung quanh một thi thể.
"Da của sinh vật này khá dày, phải dùng lưỡi dao đặc chế mới có thể rạch ra được.
"
"Cấu tạo xương cốt khá tương đồng với con người, hai chân đứng thẳng, hiển nhiên là có cột sống cùng xương sườn.
"
"Xương tay cùng xương chân thô to hơn so với người bình thường gấp 1.
2 lần, xương sườn có mười sáu chiếc được xếp đối xứng với nhau.
"
"Tổng số xương trên cơ thể là 286 cái.
"
Một cô gái trẻ vừa cầm dao giải phẫu thi thể vừa lên tiếng nói.
Mọi người ở xung quanh nhìn một màn này gần như ngừng thở.
Trong đó, có một số người vừa nhìn thấy thi thể này đã muốn nôn mửa.
Thi thể này máu thịt mơ hồ, làn da dày phồng lên như lốp cao xu.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một thi thể như thế này, mãi đến bây giờ vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Trong đầu đôi lúc lại nghĩ đến một vài tin tức bị xem là lá cải trên mạng, liền thấy dựng cả tóc gáy.
Năm 1891, trên bầu trời ở Ấn Độ xuất hiện không ít cự thú to lớn, có không ít người đã nhìn thấy cảnh tượng này.
Năm 1934, ở Higashikawa Hokkai có thi thể của một con cự long rơi xuống từ trên trời, làm lật cả những chiếc thuyền đánh cá đang đậu gần bờ nhưng chỉ qua ngày hôm sau, thi thể liền biến mất.
Năm 1934, báo chí nước Mỹ có đăng tin về việc có thuyền đánh bắt bắt được một con cự mãng dài hơn ba mươi mét dưới biển sâu nhưng sau đó tin tức này lại bị xem là bịa đặt.
Năm 1958, một đội khảo sát của nước Anh đã tiến về Nam Cực, tận mắt nhìn thấy một sinh vật khổng lồ màu đen không rõ hình thể, trên lưng nó mọc đầy răng cưa, giống như một con thằn lằn đứng thẳng.
!
Năm 2020, ở phía Đông Nam của Trung Quốc phát hiện thi thể của một con quái vật khổng lồ.
!
Vô số sự kiện, nghe qua tưởng như chỉ là tin tức bịa đặt, là lời đồn nhưng rất nhiều sinh vật trong chuyện thần thoại xưa thực sự đều là sản phẩm của trí tưởng tượng sao?
Chẳng mấy chốc, cả đám người đã rời khỏi phòng giải phẫu, ai cũng nhẹ nhàng thở ra.
"Lạc Tuyết, vất vả rồi.
"
Một ông lão cũng mặc trang phục phòng hộ vừa nhìn thấy cô gái trẻ đi ra khỏi phòng giải phẫu liền cười bước đến.
Cô gái lắc đầu, gỡ kính cùng mũ xuống, ném vào nơi để đồ cần xử lý tiệt trùng, theo đó cả gương mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng của cô cũng hiện ra toàn bộ.
"Chuyện bên kia tra được tin gì chưa.
"
Cô cầm lấy một bình nước khoáng, vừa mở ra đã đưa lên miệng uống một ngụm lớn.
"Vẫn chưa.
"
"Cổ thành Lâm Thiên biến thành bình địa chỉ trong một đêm, chắc chắn là đã xuất hiện sinh vật gì đó vô cùng ghê gớm.
"
Lúc này, sắc mặt ông lão cũng trở nên nghiêm trọng.
"Hắn chết rồi.
"
Lạc Tuyết trầm giọng nói.
Hai tay không tự chủ được siết chặt.
"Ta biết, vấn đề này chúng ta sẽ cho người điều tra rõ ràng, đây cũng là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, người của chúng ta cũng chết hết! "
Ông lão vô thức lên tiếng, trên mặt hiện ra nụ cười khổ.
Chuyện vừa xảy ra ở cổ thành bên kia quả thực nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
"Nhớ kỹ chuyện các ngươi đã hứa với ta.
"
Lạc Tuyết trầm mặc một lúc, sau đó trực tiếp rời khỏi nơi này.
Về tới phòng thay đồ, cô đổi trang phục phòng hộ trên người ra, thay bằng một chiếc váy dài màu đen.
Đưa tay lấy ra một chiếc đồng hồ bỏ túi, bên trong có một tấm ảnh.
Trên ảnh là hai thiếu niên nam nữ đang nở nụ cười.
Nhìn tấm ảnh, hốc mắt của cô đỏ ửng lên.
"Anh đã nói sẽ chờ em về mà.
"