Từ Cá Chép Tiến Hóa Thành Thần Long Dịch


"Hiện tại thời gian đại khái đang là rạng sáng đúng không?"
"Hẳn là mình suy đoán không sai, là 0 giờ đổi nhiệm vụ mới!"
Lúc này Lâm Hạo không suy nghĩ nhiều mà tiếp tục xem xét danh sách nhiệm vụ:
【 Nhiệm vụ bình thường: Cắn nuốt một trăm con cá lau kiếng 32/ 100 (Khen thưởng: Độ sắc bén của hàm răng tăng lên) 】
【 Nhiệm vụ khó khăn: Cắn nuốt mười sinh vật biến dị (Khen thưởng: Bảo rương màu lam) 】
"A đã hiểu, quả nhiên lại có nhiệm vụ mới."
"Cắn nuốt mười sinh vật biến dị? Nhưng trong Hoá Long Trì này không có nhiều sinh vật biến dị có thể cắn nuốt."
Lâm Hạo lập tức hơi bất đắc dĩ.
Cũng không biết làm sao con cá chạch biển biến dị kia lại tới được nơi này.
"Nó sinh tồn trong biển mới đúng, sao lại xuất hiện ở đây?" Lâm Hạo nghĩ mãi không rõ.
Chẳng lẽ có người phóng sinh sinh vật biến dị này đến Hoá Long Trì? Hay là sinh vật biến dị này là trà trộn trong một đống cá lau kiếng rồi cùng tiến vào đây?
"Được rồi, nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng."
"Dù sao hiện tại ta chỉ có thể ở Hoá Long Trì này chờ đợi đồ ăn đến cửa."
Nghĩ đến đây, hắn thầm thở dài trong lòng.
Muốn thu được càng nhiều điểm tiến hoá thật không dễ dàng.
Nếu có người ném cho hắn số lượng lớn đồ ăn thì chắc tiến hóa sẽ cực kỳ nhanh.
"Dù sao ăn đồ ăn cũng có thể thu được không ít điểm tiến hoá.


Chỉ cần đồ ăn đủ nhiều thì điểm tiến hoá có thể đạt đến tiêu chuẩn!"
Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên nhớ tới một người.
Lạc Tuyết!
"Không được, trừ phi mình biết nói, không thì làm sao giao lưu với cô ấy được?"
"Hơn nữa hình như cô ấy đang làm công việc nghiên cứu bảo mật nào đó, sẽ không trực tiếp lấy mình đi giải phẫu đó chứ?"
Nghĩ như vậy, da đầu Lâm Hạo lập tức tê dại.
Không nói đến chuyện trong khoảng thời gian này không nhìn thấy Lạc Tuyết, cho dù gặp được cũng tạm thời vô dụng.
"Được rồi, tìm một nơi an tĩnh tiến hóa trước đi."

.

.
"Khi phát hiện thi thể này thì máu tươi toàn thân đã không còn."
Cùng lúc đó, phía sở nghiên cứu, thi thể của lão Trịnh đã nằm trong phòng giải phẫu.
Một tên người đàn ông đứng một bên, Lạc Tuyết mặc đồ giải phẫu trắng cất tiếng nói.
"Ừm."
Lạc Tuyết đang kiểm tra thi thể này.
Có thể thấy rõ vết thương trên cổ ông ta.
"Cơ quan nội tạng trong thi thể đều bị ăn sạch, đặc biệt là máu tươi, hoàn toàn bị hút cạn." Lạc Tuyết vừa kiểm tra giải phẫu vừa nói.
Những nam nữ trẻ tuổi cũng mặc đồ giải phẫu xung quanh cảm thấy tê cả da đầu.
Mọi chuyện trước mắt quả thực khá đáng sợ.
Bọn họ vừa tiến đến sở nghiên cứu không bao lâu đã tiếp xúc được rất nhiều sự vật thần bí mà trước đó chưa bao giờ tiếp xúc qua.
"Căn cứ vào lời khai của người chứng kiến, nghe nói là một con “cá chạch” cắn nát cổ ông ta rồi bò vào thân thể từ miệng vết thương."
"Sau đó vừa hút máu tươi trong cơ thể vừa khống chế ông ta rời khỏi thuyền đánh cá." Lạc Tuyết tiếp tục lên tiếng.
Rất nhanh, khi cô dùng dao giải phẫu cắt ra, có thể thấy rõ nội tạng trong người người đàn ông này hầu như đã bị ăn sạch.
"Con cá chạch đó không phải là ký sinh trùng trong người con quái vật kia đó chứ! ?" Một người đàn ông như nghĩ tới điều gì, lập tức không nhịn được lên tiếng.
Trước đó đám ký sinh trùng bò ra từ cơ thể con quái vật kia hình như là một loại sinh vật giống như cá chạch!
"Ừm, căn cứ vào con mà tôi mang về nghiên cứu thì hẳn là cá chạch biển."
"Sau khi chúng biến dị thì ngoại hình xảy ra thay đổi, xem ra càng giống với cá chạch nước ngọt, hơn nữa phần lưng tràn đầy chất phốt pho phát sáng và en-zim phát sáng, cho nên nhìn phần lưng giống như phát ra ánh vàng." Lạc Tuyết tiếp tục lên tiếng.
Nghe lời nói của cô, mọi người đều khẽ gật đầu như gà con mổ thóc.
Trên mặt đám nam nữ trẻ tuổi đều có vẻ sùng kính.
Dù sao chuyện có vẻ quỷ dị như vậy được Lạc Tuyết phân tích thì rất nhanh đã được giải quyết.
"Đó là một loại sinh vật biến dị, chắc đã khống chế thi thể đi về hướng một nơi nào đó."
"Khu vực gần nhất cách nơi phát hiện thi thể hẳn là một con sông."

"Con cá chạch biển biến dị này tuy có thể bộc phát ra tốc độ khủng khiếp trên đất bằng trong thời gian ngắn, nhưng cũng không thể thoát ly nước bao lâu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nó đã tiến vào dòng sông bên kia." Lạc Tuyết tiếp tục phân tích.
"Vậy vì sao nó không trực tiếp ăn người này rồi lại về trong biển?"
Một tên người đàn ông lúc này nhịn không được lên tiếng.
"Hỏi rất hay, nhưng tôi cũng không rõ điều này." Lạc Tuyết lắc đầu.
"Tạm thời là như vậy, cho người qua dòng sông bên kia tiến hành kiểm tra trước đi.

Nhìn xem có phát hiện tung tích sinh vật biến dị kia không." Cô tiếp tục lên tiếng.
"Vâng!" Mọi người lập tức khẽ gật đầu.

.

.
Sau khi hoàn thành dạy học giải phẫu, Lạc Tuyết bước tới một phòng thí nghiệm khác trong sở nghiên cứu.
"Lạc tổ trưởng." Một người đàn ông trung niên nhìn thấy Lạc Tuyết đi tới thì lập tức đứng dậy.
"Nghiên cứu thí nghiệm đến đâu rồi?' ‌Lạc Tuyết thản nhiên lên tiếng.
Trong phòng thí nghiệm này có thể nhìn thấy số lượng lớn vật chứa pha lê.
Trong những vật chứa pha lê này có nhiều loại sinh vật biển.
Trong một vật chứa pha lê có thể nhìn thấy một con cá chép.
Con cá chép này không ngừng lắc lư thân thể, lộ ra bộ dáng rất vặn vẹo, rất nhanh nó đã trực tiếp nổi lên.
Trong miệng của nó có một con cá chạch biển biến dị bò ra.
"Đã nghiên cứu qua mấy lần, phương pháp cắn nuốt của sinh vật biến dị này là trực tiếp tiến hành cắn nuốt từ bên trong, đặc biệt thích ăn cơ quan nội tạng."
"Hơn nữa nó còn có tác dụng khống chế ký sinh đặc thù."
"Là sinh vật rất nguy hiểm."

Người đàn ông trung niên đứng kế bên Lạc Tuyết, đưa mắt nhìn sinh vật biến dị trong thùng pha lê mà nhịn không được lên tiếng.
"Ừm." Lạc Tuyết một bên khẽ gật đầu, sau đó đưa tay mở cái nắp pha lê rồi lấy con cá chép đang nổi kia ra.
Bây giờ con cá chép trở nên rất nhẹ, cả thân hình như bị móc rỗng.
"Trong nước ngọt còn có thể duy trì loại hoạt tính này.

Hẳn là sau khi biến dị còn có thể thích ứng sinh tồn trong nước ngọt." Lạc Tuyết quan sát con cá chép bị móc sạch kia xong thì đóng nắp pha lê lại và lên tiếng.
Bính bính bính!
Lúc này con cá chạch biển biến dị như nhìn thấy Lạc Tuyết và người đàn ông trung niên đứng bên cạnh, bắt đầu điên cuồng va chạm vào vật chứa pha lê.
Làm vật chứa không ngừng phát ra từng tiếng vang trầm nặng.
Nhưng vật chứa pha lê này không phải bình thường, là thủy tinh công nghiệp cường độ cao, dù nó va chạm như thế nào cũng không có tác dụng.
"Đúng, nó thích ứng với nước ngọt rất tốt, hơn nữa có thể sẽ rất dễ tiến hành sinh sôi."
"Nếu như nó đi vào dòng sông, tiến vào nhà máy nước thì phiền toái."
Người đàn ông trung niên nghĩ đến đây cũng cảm thấy tê cả da đầu.
"Ừm, bảo người bên nhà máy nước tăng cường kiểm tra, còn nữa, trong khoảng thời gian này, dòng sông xung quanh có bất cứ tình huống dị thường nào cũng phải báo cáo ngay." Lạc Tuyết thản nhiên nói.
“Được.”
"Đúng rồi, còn có một tin tức.”
"Nói đi.”
"Có người nhìn thấy thứ gì đó phát sáng ở gần Long Vương miếu."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận