Là Lạc Tuyết!
Mối tình đầu của hắn!
Ba năm trước cô chỉ để lại một câu đợi cô ba năm rưỡi rồi không liên lạc được nữa.
Cô như hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Hắn tìm kiếm rất nhiều nơi, lại không tìm ra tung tích của cô.
Cả cha mẹ cô cũng dọn khỏi nơi ở ban đầu.
"Ba năm, em biết ba năm này anh sống như thế nào không!"
Năm đó tình cảm giữa hắn và Lạc Tuyết rất tốt, cô đột nhiên mất tích làm hắn bị đả kích rất lớn.
Vì sao bây giờ Lạc Tuyết lại xuất hiện ở Thành Long Ngâm.
"Năm đó rốt cuộc em đã đi nơi nào?"
Nhưng sau khi tỉnh táo lại, hắn cứ cảm thấy trong đó có ẩn tình gì đó.
"Cá chép nhỏ, mày nói xem chắc chắn anh ấy sẽ không chết, đúng không?"
"Anh ấy là tên quỷ đáng ghét, chắc chắn sẽ không chết, đúng không?"
Lúc này Lạc Tuyết nhìn vào con cá chép màu đen còn ở bên bờ, nó như đang nhìn cô, cô nói chuyện một mình, cười cười, lại có những hạt trân châu nhỏ rơi xuống từ hốc mắt.
Nhìn thấy tình cảnh này, Lâm Hạo có chút đau lòng.
Cô cũng cho là hắn đã chết sao.
Ong ong ong _ _ _
Ngay lúc này, điện thoại trong túi cô bắt đầu reo lên.
"Alo." Lạc Tuyết hít vào một hơi thật sâu rồi lấy điện thoại ra nghe, đồng thời lại khôi phục dáng vẻ lạnh lẽo.
"Bên bờ biển Đông Hải xuất hiện thi thể quái vật?' Cô đột nhiên đứng dậy, chau mày.
Cô tiếp tục nghe đầu bên kia điện thoại kể rõ, sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng hơn.
"Biết rồi, tôi lập tức tới ngay."
Sau khi cúp điện thoại, cô đưa mắt nhìn con cá chép màu đen kia một cái, cứ cảm thấy đôi mắt của nó như có linh tính.
Cô lắc đầu rồi quay người rời khỏi bên này.
Rất nhanh cô đã biến mất trong bóng đêm.
"Này này này, anh chưa chết đâu."
"Còn nữa, lần sau đến có thể mang thêm chút đồ ăn không?"
Lúc này Lâm Hạo đang gào to trong lòng.
"Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hơn nữa em vừa nói bờ Đông Hải xuất hiện thi thể quái vật lại là chuyện gì?"
Bây giờ hắn nhớ lại chuyện trước kia.
Lạc Tuyết học chung một học viện với hắn, nhưng lại khác chuyên ngành.
Cô theo ngành sinh vật học, hơn nữa hình như thường xuyên làm các loại báo cáo thí nghiệm, là nhân vật cấp thiên tài.
Trước khi tốt nghiệp đã có không ít xí nghiệp nghiên cứu kỹ thuật sinh vật gửi lời mời chào cô.
"Chờ một chút.
.
."
Sau khi xâu chuỗi tất cả những đầu mối này lại, hắn như nghĩ thông suốt một số chuyện.
"Có phải cô ấy đang làm một số nghiên cứu bí mật hay không?"
Rất có khả năng!
Hơn nữa từ vài năm trước đây, hắn đã thường xuyên nhìn thấy một số tin tức kỳ quái.
Trong đó có "Ngư dân nọ ra biển phát hiện sinh vật biển khổng lồ" "Sự kiện dã nhân núi Trường Bạch thường xuyên qua lại" "Một trường học nước ngoài có mấy chục người đột nhiên vặn vẹo thân thể" "Sự kiện mặt trăng đỏ ".
.
.
Những tin tức này đều mới xuất hiện không bao lâu đã được hắn nhìn thấy, nhưng rất nhanh lại bị "An ninh mạng" xóa bỏ.
Sạch sẽ, lên mạng không còn chút dấu vết nào.
Lúc trước hắn cũng không tin mấy chuyện này.
Dù sao từ xưa đến nay những chuyện ly kỳ quái dị đều nhiều vô số kể.
Nhưng hiện tại xem ra.
.
.
Rất cổ quái!
"Thế giới này có vẻ khác với những gì mình thấy trước kia."
Ngày đó nếu không phải gặp tình huống vô cùng quỷ dị này thì hắn không bao giờ tưởng tượng ra nó sẽ xảy ra trên người mình.
"Tiến hóa.
Phải mau mau tiến hóa càng mạnh lên mới được."
Nghĩ đến đây, hắn cũng sốt ruột nôn nao.
Hắn bơi đi về phía trước, dưới ánh trăng, hắn mơ hồ cảm giác được ở khu vực mép ao Hóa Long có một số con tôm nhỏ.
Lâm Hạo bơi đến, hé miệng một đớp cắn một con.
【 Cắn nuốt tôm xác đen con non, thu được 0.5 điểm tiến hóa điểm 】
"A, cũng không tệ lắm."
Ánh mắt hắn sáng lên, tiếp tục tìm kiếm những con tôm tép này để cắn nuốt.
【 Cắn nuốt tôm xác đen trưởng thành, thu được 1 điểm tiến hóa điểm 】
【.
.
.
】
Rất nhanh, nương theo sự cắn nuốt của hắn, tiếng nhắc nhở của hệ thống không ngừng truyền đến.
Đều là tôm xác đen, nhưng căn cứ hình thể khác nhau mà đạt được điểm tiến hóa khác nhau.
Mà khi hắn vui sướng cắn nuốt những con tôm nhỏ kia thì toàn bộ ao Hóa Long đã truyền đến từng cơn sóng nước dập dờn.
Soạt!
Khu vực cách đó không xa đột nhiên bắn lên rất nhiều bọt nước!
.
.
Giờ này khắc này, bên bờ Đông Hải thành Long Ngâm đã kéo tuyến cảnh giới.
Rất nhiều xe chính phủ dừng lại ở khu vực bên ngoài, rất nhiều nhân viên tiến hành phong tỏa vùng này.
Oanh!
Ngay lúc này, một chiếc xe hơi màu đỏ sậm chạy đến từ nơi không xa.
"Dừng xe! Không thể chạy vào nơi này!" Một ít nhân viên thấy cảnh này thì lập tức bước lên phía trước ngăn cản.
Cửa sổ xe nhanh chóng được kéo xuống.
Mọi người tập trung nhìn vào thì nhìn thấy bóng người ngồi ở vị trí tài xế.
Đó là một cô gái xinh đẹp.
Bọn họ hơi kinh ngạc.
"HXLZ." Xe ngừng lại, Lạc Tuyết trực tiếp lấy ra giấy chứng nhận và đi ra.
Mấy người kia nhìn thấy giấy chứng nhận thì ánh mắt lập tức hơi biến đổi.
Họ trực tiếp cúi chào rồi lui ra.
Một hai người đàn ông trong đó còn hơi ngơ ra, sau đó cũng bị người bên cạnh kéo đi.
Oanh….
Chiếc xe chạy thẳng về phía trước.
"Lão Bành, HXLZ là cái gì?" Lúc này người đàn ông vừa rồi nhịn không được lên tiếng hỏi.
"Bây giờ người xử lý vấn đề này chính là HXLZ."
"Anh cũng có thể gọi là Hoa Hạ Long Tổ."
Người được gọi là lão Bành lấy ra một điếu thuốc, dùng tay trái che bật lửa, sau khi châm thuốc rồi phun ra một ngụm khói.
"Long Tổ? Thật sự có tổ chức như vậy à.
.
." Người đàn ông trẻ không khỏi thầm nuốt một ngụm nước miếng.
Cái tên này nghe thật quá huyền ảo.
Nhưng càng viễn tưởng hơn chính là con quái vật khổng lồ bên bờ kia!
"Lạc Tuyết, tới rồi sao?" Lúc này ở khu vực phía trước có một ông lão mặc áo khoác phòng nghiên cứu nhìn thấy Lạc Tuyết đi tới, lập tức lên tiếng nói.
"Chào Lạc tổ trưởng."
"Chào Lạc tổ trưởng!"
".
.
."
Những nam nữ trẻ tuổi xung quanh cũng chào hỏi Lạc Tuyết.
Lạc Tuyết khẽ gật đầu, khi ánh mắt nhìn về phía trước thì sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Trên bờ biển này có một sinh vật vô cùng to lớn.
Hình dáng tổng thể của sinh vật này giống như thằn lằn biển, chiều dài khoảng hơn hai mươi mét.
Toàn thân nó đen nhánh, da thịt phần lưng mọc đầy số lượng lớn chất sừng nhô ra.
"Phát hiện khi nào vậy?" Lạc Tuyết nhìn tình cảnh này mà nhíu chặt mày lại.
"Một giờ trước bị thuỷ triều đẩy lên." Một người đàn ông bên cạnh cũng lên tiếng nói.
"Nó sắp nổ tung." Lạc Tuyết nhìn kỹ một chút rồi trầm giọng mà nói.
"Nổ tung! ?" Mấy nam nữ trẻ tuổi nghe Lạc Tuyết nói vậy thì lập tức kinh sợ kêu lên.
"Đừng phản ứng quá như vậy, nghe Lạc tổ trưởng nói xong." Ông lão kia lườm bọn họ một cái.
"Nghe nói đến cá voi phát nổ chưa?" Lạc Tuyết đứng bên cạnh quái vật này nhìn kỹ một chút, thi thể của nó rõ ràng đã phồng lên một chút.
Nguyên lý xác cá voi nổ tung là bởi vì trước khi chết, trong dạ dày nó có số lượng lớn đồ ăn còn sót lại bắt đầu hư thối, còn có thể do cơ quan nội tạng thối rữa, sẽ sinh ra rất nhiều khí trong cơ thể.
Trong thời gian ngắn có thể sẽ không nổ tung, nhưng nếu tiếp tục kéo dài, sự thối rữa trong cơ thể tiếp diễn thì lượng khí cũng càng ngày càng nhiều.
Sẽ tạo thành vụ nổ rất khủng bố.
Mà vụ nổ tạo thành từ thi thể con quái vật này còn khủng bố hơn xác cá voi vô số lần!