Tự Cẩm - Đông Thiên Đích Liễu Diệp

Thân thể Khương Tự hơi nghiêng hoàn lễ: “ Đại nhân khách khí, tiểu nữ tử đúng lúc gặp phải hung án, tận chút sức mọn đổi lại tra ra manh mối cũng là việc nên làm.”
“ Vô luận như thế nào, may mắn mà có cô nương mới có thể tìm ra chứng cứ mấu chốt xác nhận Huyền Từ.” Huyện úy cười nói, “ Thời gian đã khuya, ba vị sớm nghỉ ngơi đi, chờ ngày mai ta mang hung thủ về nha môn, muốn ở tửu lâu Phú Hưng huyện mở tiệc chiêu đãi ba vị, không biết ba vị có thời gian chăng?”
Úc Cẩn nhìn về phía Khương Tự.
Khương Tự lắc đầu nhỏ không thể thấy.
“ Đại nhân không cần phiền toái, chúng ta còn có việc khác, ngày mai liền phải rời khỏi nơi đây.”
“ Đã như vậy, vậy ta liền chúc ba vị tiểu hữu thuận buồm xuôi gió.” Huyện úy dường như muốn nói cái gì, cuối cùng cũng không nhiều lời.
Huyện úy vừa đi, Khương Trạm liền không kịp chờ đợi hỏi: “ Tứ muội, muội đến tột cùng giúp Huyện úy cái gì vậy?”
“Phật châu.” Khương Tự phun ra hai chữ này, thấy Khương Trạm vẫn nghi hoặc không hiểu, giải thích nói, “ Phật châu của Huyền Từ có mùi máu tươi.”
“ Thì ra là thế.” Khương Trạm tỉnh ngộ, sau đó nheo lại đôi mắt đẹp, “ Tứ muội, muội đây là mũi gì á? Ta thế nào cảm thấy so với Nhị Ngưu còn linh ——”
Úc Cẩn một tay ấn bả vai Khương Trạm, mỉm cười với Khương Tự: “ Trễ rồi, đi ngủ sớm một chút, ngày mai không cần dậy quá sớm, chúng ta cũng đi nghỉ ngơi.”
Khương Tự gật gật đầu, đi hướng khách phòng.
Khương Trạm vào phòng rồi mới hậu tri hậu giác phản ứng lại: Dư Thất ca đó là ngữ khí gì? Sao có vẻ như hai người bọn họ rất thân cận, mà người làm ca ca như hắn ngược lại như người ngoài nhỉ?
Phát hiện này khiến cho Khương nhị công tử lập tức không ngủ yên giấc.
Có vấn đề, nhất định có vấn đề!
Khương Trạm như bánh nướng lật tới lật lui trên giường, không biết lật bao lâu chợt như cá chép lộn mình nhảy dựng lên, co cẳng đi đến phòng Úc Cẩn.
Một trận tiếng gõ cửa dồn dập, cửa phòng cọt kẹt một tiếng rồi mở ra.
“Có việc?” Úc Cẩn đứng ở cửa, chỉ choàng một kiện áo ngoài, trung y tuyết trắng mở cổ áo, lộ ra xương quai xanh rõ ràng.
Hắn hiển nhiên mới vội vàng rửa mặt qua, da thịt lộ ở bên ngoài còn mang theo hơi ẩm, bởi vì ngủ quá trễ nên thanh âm so với dĩ vãng nhiều hơn mấy phần trầm thấp.
Khương trạm hai mắt nhìn trời.
Khụ khụ, một người nam nhân như vậy thật không tưởng nổi!
“ Không có việc gì ta đóng cửa.” Úc Cẩn xác thực mệt mỏi, không nhịn được nói.
“Có việc, vào nhà lại nói.” Khương Trạm giữ cửa chui vào.
Úc Cẩn nhíu nhíu mày, đóng cửa thật kỹ rồi trở vào ngồi xuống, chờ Khương Trạm mở miệng.
Khương Trạm hai tay chống bàn: “ Dư Thất ca, ta cảm thấy huynh có điểm gì là lạ!”
“ Hử?”
“ Giọng điệu huynh nói chuyện với Tứ muội ta rất thân cận á.”
“ Có sao?” Úc Cẩn thầm giật mình, làm sao Khương Trạm đột nhiên thông suốt nhỉ, trên mặt bày ra vẻ mặt vô tội.
“ Đương nhiên là có!” Khương Trạm đột nhiên nghiêng người về phía trước, không buông tha một chút thần sắc biến hóa của đối phương, cứ như vậy nhìn chằm chằm một hồi lâu cũng không nhìn ra nguyên nhân.
Chẳng lẽ là hắn suy nghĩ nhiều?
Không, khả năng lớn hơn nữa có thể là đối phương da mặt quá dày, che giấu rất tốt!
“ Dư Thất ca, có phải huynh có ý với Tứ muội ta hay không?”
Úc Cẩn suýt nữa thì đổi sắc mặt.
Sao Khương Trạm lại đột nhiên nói trúng tim đen rồi?
Sau khi tâm niệm cấp tốc xoay chuyển, hắn gật đầu, lời ít mà ý nhiều: “Ừ.”
Nắm lấy cơ hội tranh thủ hết thảy có thể tranh thủ, thắng lợi ở trong tầm tay.
Khương Trạm hoàn toàn không thể tin được lời mình nghe được, đưa tay chỉ Úc Cẩn: “Huynh, huynh lặp lại lần nữa!”
Úc Cẩn cười khẽ: “ Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Lệnh muội thông minh, thiện lương, thanh tao lịch sự, tú mỹ......”
Một chuỗi dài hình dung khiến Khương Trạm nghe xong liên tục gật đầu.
Không nghĩ tới Dư Thất ca nhìn người chuẩn như vậy......
“ Khương Nhị đệ, đối mặt với cô nương như vậy lòng ta sinh hâm mộ, chẳng lẽ không bình thường sao?”
“Bình thường nha.” Khương Trạm thốt ra.
Hắn là ai? Hắn đang nói gì vậy?
Từ từ, hắn có chút choáng, cứ như bị kéo đi vậy!
Úc Cẩn lộ ra nụ cười vui mừng, vỗ mạnh bả vai Khương Trạm: “ Ta biết ngay Khương Nhị đệ sẽ thấu hiểu cũng sẽ ủng hộ ta!”
“ Ta ——” Khương Trạm há hốc mồm, đột nhiên vỗ bàn một cái, “ Không đúng rồi, huynh có ý nghĩ thế này mặc dù là nhân chi thường tình, dù sao Tứ muội ta xác thực rất tốt, nhưng mà đã không có lệnh của phụ mẫu, lại không có lời của mai mối, huynh như vậy là không chịu trách nhiệm với Tứ muội ta!”
“ Thì ra Khương Nhị đệ lo lắng không có những cái này. Vậy đệ có thể yên tâm, ta quay đầu sẽ nói với người nhà, mời bọn họ đến cầu thân.”
“Chờ một chút.” Khương Trạm hô to một tiếng, xoa xoa huyệt Thái Dương, “ Ta không phải muốn nhà huynh phái bà mối tới cửa ——”
“ Vậy Khương Nhị đệ có ý gì?”
“ Tóm lại huynh bây giờ cứ lượn lờ trước mặt Tứ muội ta chính là không đúng!”
Úc Cẩn nặng nề thở dài: “Khương Nhị đệ vừa không cho phép ta mời bà mối tới cửa, lại bất mãn ta lấy lòng lệnh muội, đến tột cùng muốn thế nào đây?”
Khương Trạm há to miệng.
Làm sao hắn lại như thành người cố tình gây sự nhỉ?
“ Khương Nhị đệ ngươi nghĩ đi, lệnh muội cuối cùng cũng phải lập gia đình? Chẳng lẽ đệ yên tâm gả nàng cho một người xa lạ không biết tướng mạo, không biết nhân phẩm, không biết năng lực? Chỉ vì có lệnh của phụ mẫu lời của người mai mối?”
“ Đương nhiên không thể nha.”
“ Thì đó, ta hiện tại lấy lòng lệnh muội, nếu như nàng có ý với ta, ta sẽ lập tức mời bà mối tới cửa. Nếu như nàng vô ý với ta......” Ý nghĩ này vừa ra, Úc Cẩn đã cảm thấy tim như chịu một đao, trên mặt lại bất động thanh sắc nói láo, “ Vậy ta tất nhiên sẽ biết điều không quấy rầy nữa. Ta vẫn cảm thấy không để ý ý nghĩ trong lòng của nữ tử, chỉ dựa vào hiệp thương của phụ mẫu hai bên đã định ra việc hôn nhân, đối với nữ tử quá không công bằng. Dù sao nam nhân không cưới được thê tử hài lòng hợp ý còn có thể nạp thiếp thậm chí lưu luyến thanh lâu, mà nữ tử nếu như gả cho vị hôn phu không đúng, vậy coi như hủy cả một đời rồi.”
Khương Trạm không tự giác sờ sờ cằm.
Nói ra hình như rất có đạo lý.
“ Lại nói, Khương Nhị đệ với ta cũng là chỗ quen biết, nếu ta có chỗ nào không tốt, đệ không phải có thể thấy rất rõ ràng sao, có người huynh trưởng như đệ ở đây, cũng sẽ không khiến cho lệnh muội chịu thiệt thòi.”
“ Ờ ha.” Nghe Úc Cẩn nói như vậy, Khương Trạm đột nhiên cảm thấy người trước mắt đúng là một nhân tuyển rất thích hợp.
Chỉ là trong nháy mắt tâm thái chuyển biến, hắn lập tức tính toán ưu khuyết điểm khi Úc Cẩn làm muội phu.
Luận võ lực, Dư Thất ca không phải lo, nhất định có thể bảo vệ tốt Tứ muội. Có điều khuyết điểm cũng có, vũ lực quá cao, hắn đánh không lại, tương lai một khi khi dễ Tứ muội thì phải mời người hỗ trợ.
Luận tướng mạo, Dư Thất ca với Tứ muội lực lượng ngang nhau, tương lai sinh bé con tất nhiên sẽ nâng cao một bước —— Phi, hắn nghĩ đi đâu thế này!
Ách, khuyết điểm cũng rất rõ ràng, tướng mạo Dư Thất ca tốt như thế, dễ dàng trêu hoa ghẹo nguyệt.
Luận nhân phẩm, Dư Thất ca đã cứu mạng của hắn, một người dưới tình huống đó lại trượng nghĩa ra tay, nhân phẩm không kém đi đâu được.
Khuyết điểm —— Lần này Khương Trạm cẩn thận nghĩ nghĩ.
Da mặt quá dày, thế mà không rên một tiếng đã động tâm tư với Tứ muội, may mắn hắn tinh mắt phát hiện.
Luận gia thế ——
Khương Trạm đột nhiên nhìn về phía Úc Cẩn.
Bọn hắn quen biết lâu như vậy, hắn vẫn còn chưa hỏi trong nhà Dư Thất ca làm gì!
Khương nhị công tử giao du rộng khắp, chỉ xem tính tình được hay không, không để ý xuất thân của đối phương, thế nhưng đứng ở góc độ đại cữu ca lại đột nhiên lo lắng.
Gia thế cũng rất trọng yếu nha.
“ Không biết tình huống trong nhà Dư Thất ca ra sao?”
Khóe môi Úc Cẩn hơi vểnh.
Đại cữu ca tiến vào trạng thái còn rất nhanh nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui