Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Lời nói của Tiêu Ngọc rơi vào tai đám người Bạch Thanh Ngọc và Hổ Gia khiến cho cả đám đều bàng hoàng. Mặc dù trước đây đám người học viện Già Nam thường gặp phải độc thù của Ma Viêm cốc nhưng lần này không ngờ chuyện này lại trở nên nghiêm trọng như vậy. Nhất thời khuôn mặt cả hai người trở nên sốt sắng.

Đôi môi mềm mại đỏ hồng của Tiêu Ngọc liên tục mấp máy, nàng mở miệng đáp lại: “Lần này ra ngoài lịch lãm, đạo sư Nhược Lâm gặp phải một đám người của Ma Viêm Cốc đuổi giết. Tất cả bọn họ đều đã bị bắt may mắn có hai vị muội muội Tiêu Mị cùng với Huân Nhi trốn thoát ra ngoài!”

Nhất thời khóe miệng Bạch Thanh Ngọc liên tục co quắp lại. Hắn mới nhớ được hơn một tuần trước đám người học viện Già Nam gồm hơn ba mươi người đi tới vực Hắc Giác tiến hành lịch lãm. Phải biết được rằng muốn tăng nhanh tu vi cần phải lịch lãm là tốt nhất.

Đoàn người này gồm một số người của Tiêu gia trong đó có hai người mà Bạch Thanh Ngọc để ý đến nhất là Tiêu Mị, Tiêu Huân Nhi. Trong đám người này còn có một người mà Bạch Thanh Ngọc cực kỳ dè trừng. Người này hiển nhiên chính là Tiêu Hạm rồi. Mặc dù hắn quan tâm tới Tiêu Hạm chẳng qua chỉ là đề phòng nàng có hay không ra tay với Hổ Gia mà thôi. Hình như có một người mà hắn để ý tới chính là Tiêu Tuyết Nhi. Mặc dù tu vi nàng khá thấp nhưng hiển nhiên lần đó

Chuyến đi này bởi vì Hổ Gia bụng to thế nên Bạch Thanh Ngọc bất đắc dĩ cần phải ở bên cạnh chiếu cố nàng có lẽ bởi vì thế nên mới thoát khỏi kiếp nạn. Nếu như không phải Hổ Gia bụng to hắn có lẽ cũng sẽ đi chuyến này. Hiển nhiên bởi vì như thế mà hắn sẽ gặp phải kiếp nạn rồi.

Tiêu Ngọc không tham gia chuyến đi này bởi vì mấy ngày phải bế quan trùng kích cảnh giới mới thế nên không đi lần lịch lãm này. May mắn bởi vì như vậy thì nàng mới tránh thoát một lần tập kích. Hiển nhiên lần này đám người bị tập kích trong đó có vài người rất quen thuộc với Bạch Thanh Ngọc nên nàng mới đến gặp thông báo Bạch Thanh Ngọc một tiếng.

Bạch Thanh Ngọc vội vã hô lên: “Học tỷ Tiêu Ngọc… nhờ ngươi dẫn đường! Ta muốn đi thăm hai người đồng học Tiêu Mị và Tiêu Huân Nhi. Ta muốn biết đây là chuyện gì xảy ra…”

Đầu Tiêu Ngọc nhẹ nhàng gật xuống, bàn tay nàng phất nhẹ, thân mình nàng xoay một vọng nói: “Ngươi đi theo ta!”

Thấy được hai người có ý định muốn rời đi thì Hổ Gia vội vàng hô lên: “Phu quân, ta cũng muốn đi xem…”

Nghe được lời này thì Bạch Thanh Ngọc nhíu mày lại nhìn về phía Hổ Gia. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Được rồi nhưng lần này viện trưởng sẽ hỗ trợ người tiến hành giải cứu đạo sư. Đến lúc đó nàng ngoan ngoãn ở bên ngoài nghe là được không cho phép tham gia lần này hoạt động, nàng làm được không?”

Hổ Gia thoáng trầm ngâm và suy tư, ngay sau đó nàng gật đầu nói: “Được!”

Thân mình Bạch Thanh Ngọc vội vã tiến về phía Hổ Gia. Bàn tay hắn đem nàng dịu lên, tay kia không quên đỡ cái bụng to tướng của Hổ Gia. Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiêu Ngọc mở miệng nói: “Làm phiền học tỷ Tiêu Ngọc!”

Đôi mắt xinh đẹp của Tiêu Ngọc thoáng lướt qua chiếc bụng to lớn của Hổ Gia. Trong đầu nàng lại hiện lên hình ảnh của người thanh niên tóc bạch kim kia. Trực giác của nàng lại cảm nhận được Bạch Thanh Ngọc có chỗ nào đó rất giống với người nam nhân kia. Thời gian gần đây càng không gặp hắn thì trong lòng nàng ngày một buồn phiền trầm tư. Mỗi khi nhắm mắt lại đều thấy được nụ cười dâm đãng trên mặt củ hắn. Đặc biệt lần đó gặp nhau tại bờ suối, thân mình nàng bị hắn nhìn xem toàn bộ. Ngay cả dịch lỏng của nàng mà hắn còn dám dùng miệng thưởng thức.

Sự vô sỉ ấy không hiểu sao lại in sâu vào trong đầu nàng. Hình bóng của hắn in dấu không có cách nào phai trong đầu nàng. Nhiều đêm nàng ngủ đều mơ thấy hắn ở trên người nàng tiến hành hỳ hục. Kết quả đến sáng nàng phát hiện quần cùng chăn mình ướt đẫm.

Đầu Tiêu Ngọc nhẹ nhàng gật đầu. Hai má nàng hơi đỏ lên. Tuy nhiên điều này khiến cho hai hàng lông mày Hổ Gia hơi nhíu lại. Rõ ràng nàng phát hiện được Tiêu Ngọc khi nhìn về phía trượng phu mình lại xấu hổ. Điều này làm cho trong lòng nàng có vài phần phiền muộn và khó chịu. Có lẽ thứ này người ta gọi là ghen.

Trong một đại sảnh khá lớn, mấy lão già ngồi trung quanh với nhau. Tất cả đám người bọn họ đều tập trung với nhau quây quần trên một cái bàn. Sắc mặt một đám lão già đều hết sức khó coi. Một vị lão già trong nhóm đưa tay mở miệng hỏi: “Phó viện trưởng, ngươi xem lần này chúng ta phải làm gì đây? Hiện giờ một đám người học viên của học viện Già Nam chúng ta bị Ma Viêm cốc bắt giữ. Trong đó chỉ có hai người chạy trốn thoát hiện giờ còn đang dưỡng thương. Chúng ta có nên sai phái người hay biểu hiện ra cường thế hay không?”

Vị lão già râu tóc bác phơ, ánh mắt lóe ra chút âm trầm. Một lão đầu khác mở miệng lên tiếng hướng về phía vị lão già tóc bạc phơ này nói: “Hổ Kiền, lần này chúng ta cần phải làm tới a! Đám người Ma Viêm cốc rõ ràng lấn hiếp học viện Già Nam của chúng ta không người. Chúng ta nếu không dạy cho bọn họ một bài học chẳng khác nào nói học viện Già Nam chúng ta dễ trêu. Nếu chúng ta không ra tay không những làm tổn hại uy danh của học viện chúng ta mà còn làm cho lòng học viên lạnh lẽo. Nếu không học viện chúng ta làm sao mà đứng ở đại lục đấu khí sau này được, làm sao mà có thể thu học viện được nữa?”

Lại có một lão già khác trong nhóm nói: “Hỏa lão đầu nói không sai! Nếu chúng ta không đáp trả lại Ma Viêm cốc chẳng khác nào nói học viện Già Nam của chúng ta sợ Ma Viêm cốc cả. Sau này chúng ta làm sao dám nhìn mặt mấy tiểu học viên kia, chúng ta làm sao dám đối mặt với người ngoài, chúng ta làm sao còn mặt mũi đi trung quanh thu nhận học viên…” Nói đến đây lão già ngay lập tức gào lên.

Thấy được lão già này tâm huyết lai triều gào lớn như vậy nhưng mấy lão già ở đây cũng không có phản cảm. Hiện giờ tại trong lòng họ hết sức tức giận, họ thực sự muốn đạp đổ Ma Viêm cốc. Tuy nhiên Ma Viêm cốc nhiều lần đối với học viện Già Nam tiến hành hạ độc thủ sao họ có thể không biết nhưng thực lực Ma Viêm cốc không thể khinh thường chút nào.

Vẻ mặt Hổ Kiền rơi vào trầm tư nhìn về phía mấy lão già, hắn mở miệng nói: “Lần này ta đã báo với mấy lão già ở trong nội viện. Có lẽ mấy lão già ấy sẽ nhanh chóng hồi đáp. Đến lúc đó chúng ta có được mấy đấu hoàng và đấu tông đi tấn công Ma Viêm cốc có lẽ sẽ chiếm phần thắng nhiều hơn…”

“Gia gia…” Bất chợt âm thanh của một thiếu phụ vang lên khiến đám lão già ở đây giật mình.

Một thiếu nữ mặc y phục màu xanh xinh đẹp cùng với một thanh niên có mái tóc màu bạch kim tuấn mỹ và một thiếu phụ bụng bầu đang vác cái bụng đi vào bên trong. Thấy được ba người này thất thời Hổ Kiền có phần tức giận nói: “Hổ Gia ngươi làm gì vậy? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này! Nơi này không phải ngươi có thể xuất hiện…”

Hai hàng lông mày mềm mịn của thiếu phụ cau mày lại, nàng khó chịu mở miệng đáp lại: “Gia gia, người tại sao lại để người ở ngoài ngăn cản chúng ta không cho chúng ta vào?”

Lão già Hổ Kiền nhăn nhó khuôn mặt sau đó mở miệng nói: “Việc này không phải là mấy tiểu bối các ngươi có thể xen vào?”

Bất chợt Bạch Thanh Ngọc mở miệng đáp lại: “Gia gia, đám người học viên có không ít người là học viên của ta. Đạo sư Nhược Lâm càng là đạo sư của ta. Ta tuyệt đối không thể nhìn thấy nàng gặp vấn đề mà khoanh tay đứng nhìn!”

Hổ Kiền có phần tức giận, bàn tay đưa lên phất nhẹ, ngón tay chỉ thẳng về phía Bạch Thanh Ngọc nói: “Chuyện lần này đã đủ phiền phức rồi! Các ngươi còn khiến cho ta đau đầu hơn. Mấy tiểu quỷ có biết mức độ nghiêm trọng của vấn đề này hay không? Thực lực Ma Viêm cốc không thể coi thường. Phải biết thực lực Ma Viêm cốc có sức mạnh đứng hàng số một và số hai trên bảng vực Hắc Giác. Lão già Địa Ma Lão Quỷ càng là một vị đấu tông thành danh đã nhiều năm. Năm xưa hắn có thực lực đấu tinh tứ tinh hiện giờ sợ rằng đã tiến vào ngũ tinh có khi lục tinh!”

Thấy được vẻ mặt bất đắc dĩ của Hổ Kiền thì Tiêu Ngọc cũng có vài phần tức giận, Nàng ngay lập tức phản đối nói: “Phó viện trưởng, ngài chẳng lẽ trơ mắt nhìn thấy đạo sư của ta cùng với các học viên bị người Ma Viêm cốc lăng nhục rồi giết chết hay sao?”

Nghe được lời này thì Hổ Kiền nhíu mày lại, hắn khe khẽ thở dài ra một hơi. Phải nói được rằng nếu như học viên Già Nam rơi vào tay Ma Viêm cốc tuyệt đối không có kết quả tốt đẹp gì. Nói đơn giản một chút nữ nhân xinh đẹp sẽ bị cưỡng hiếp. Nghe nói một số học viên nữ xinh đẹp gặp phải độc thủ của Ma Viêm cốc, họ còn bị cưỡng hiếp đến chết. Nói đúng hơn là hiếp dâm cho đến chết. Tình cảnh khổ không chịu nổi. Một số nữ xinh có một chút nhan sắc có lẽ chỉ bị hiếp dâm vài lần sau đó bị giết chết. Có lẽ các nàng may mắn hơn so với trường hợp thứ nhất.

May mắn đám học viên nam sinh có lẽ khá hơn một chút. Tuy nhiên Ma Viêm cốc cũng có một số thí nghiệm cần dùng trên người. Hiển nhiên đám nam sinh sẽ bị đưa đi làm thí nghiệm. Cuộc sống sống không bằng chết. Một số may mắn thì đạt được cái chết ngay tức khắc sau khi người Ma Viêm cốc giết người đoạt bảo, xóa đi dấu vết. Một số học viên nam sinh khác gặp phải trường hợp so với nữ sinh thảm hại hơn nhiều. Nghe nói trong Ma Viêm cốc có một số người có xu hướng đồng tính luyến ái. Hiển nhiên các nam sinh có tư sắc một chút sẽ bị họ bắt về làm tính nô.

Lần này đoàn người học viện Già Nam bị đám người Ma Viêm cốc bắt được hiển nhiên không có kết quả tốt đẹp gì. Lão già Hổ Kiền lắc lắc đầu khe khẽ lên tiếng nói: “Ta đã cho người đi truy tung hành tung của Ma Viêm cốc nhưng số người học viên do đạo sư Nhược Lâm, lão phu e rằng…” Nói đến đây Hổ Kiền lại khe khẽ thở dài một hơi.

Nhất thời đám người rơi vào trầm mặc. Hai hàm răng Tiêu Ngọc khẽ cắn một cái. Tình cảm của nàng cùng với Nhược Lâm vốn là thân như tỷ muội mặc dù hai người trên danh nghĩa là đạo sư và học viên. Hiện giờ đạo sư Nhược Lâm đã bị bắt sao nàng có thể ngồi yên.

Con ngươi Bạch Thanh Ngọc nheo lại, hắn mở miệng nói: “phó viện trưởng, ngài thân là phó viện trưởng chẳng lẽ để mặc chuyện này không có làm gì hay sao?”

Hổ Kiền nhăn mày, vẻ mặt lão rõ ràng không vui khi Bạch Thanh Ngọc gọi mình là phó viện trưởng, lão chỉ bất đắc dĩ đáp lại: “Thực lực Ma Viêm cốc không phải là yếu. Chúng ta không thể hành động lỗ mãng được. Chuyện này ta đã báo với nội viện, rất nhanh nội viện sẽ hồi đáp lại chúng ta. Đến lúc đó chúng ta sẽ đi Ma Viêm cốc đòi một thuyết pháp!”

Nghe thấy thế Bạch Thanh Ngọc cắn nhẹ răng sau đó thở ra một hơi. Hắn lẳng lặng xoay người lại. Tiếp theo Hổ Gia cũng xoay người lại rời đi. Kế tới là Tiêu Ngọc. Thấy ba người rời đi thì lão già Hổ Kiền cảm giác được dường như mình đã già đi mấy tuổi. Lão già khe khẽ thở dài một hơi. Tiếp theo mấy lão già khác nhìn về phía lão già Hổ Kiền sau đó cũng khe khẽ thở dài một hơi.

Mặc dù biết hành động lần này của Ma Viêm cốc cực kỳ quá đáng nhưng họ có ý cũng khó lòng ra tay. Phải biết được tại vực Hắc Giác, vũng nước sâu và đục hơn rất nhiều so với nơi khác. Nó không đơn giản nhìn như bề ngoài. Nếu như học viện Già Nam liều chết đối đầu với Ma Viêm cốc thì các thế lực khác sao có thể nhìn ngơ không bỏ đá xuống giếng, nhảy vào chiếm tiện nghi mới là việc lạ.



Tại đế quốc Xà nhân…

Trong một cung điện rộng lớn, một thanh niên ngồi lẳng lặng khoanh chân trên giường. Ánh mắt hắn nhằm nghiền lại. Hắn hoàn toàn không có động đậy chút nào. Hiện giờ tinh thần lực của hắn đã tiến vào trong một khu vực màu xanh lá cây.

Thân mình người thanh niên tóc bạch kim ngồi trong một khu vực rộng lớn màu xanh lá cây. Ở phía gần đó là một con rồng đang ngáy khò khò. Trên người người thanh niên có mái tóc bạch kim này tràn ngập mồ hôi. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn về phía viên đan dược trong suốt trộn lẫn màu xanh lá cây kia.

Một viên hình tròn màu xanh lá hơi trong suốt phát ra từng đợt gợn sóng đang ẩn mình trong một ngọn lửa đỏ rực như máu. Nó nằm gỏn gọn tróng ngọn lửa hình trứng đang bốc lên mạnh mẽ. Viên đan dược hình tròn này liên tục quay tròn phát ra ánh sáng nhè nhẹ.

Ong, ong…

Thiên địa nguyên khí từ khắp mọi nơi xung quanh nhanh chóng dồn đến tập trung lên viên đan dược. Viên đan dược từ trong suốt ngay lập tức chuyển dần xang dạng màu xanh. Màu xanh càng ngày càng đậm. Đến khi nó chẳng khác nào một viên phỉ thúy tròn vo màu xanh lá cây cả.

“Tín ngưỡng khôi giáp mở ra…” Bất chợt người thanh niên có mái tóc màu bạch kim quát nhẹt một tiếng. Thân hình của hắn sáng lên. Một bộ khôi giáp phát ra năm màu trực tiếp gắn lên cơ thể của hắn. Bộ khôi giáp cực kỳ khít người của hắn và xinh đẹp.

Hắn dùng một đám tín ngưỡng lực cùng với thiên hà nguyên lực quán trú vào trong người viên đan dược kia. Đến khí toàn bộ viên đan được biến thành màu ngọc bích. Hiện giờ viên đan dược đã không thể quán trú bất cứ tia thiên hà nguyên lực cùng với tín ngưỡng lực chút nào.

Đột nhiên không khí ở xung quanh bắt đầu điên cuồng bạo động. Nhất thời con rồng ngay lập tức mở trừng trừng mắt lớn nhìn về phía xung quanh. Mặc dù cái bụng của nó đã to tướng bởi vì ăn quá nhiều đan dược nhưng khi thấy viên đan dược kia thì con rồng chín màu này vẫn lè lưỡi ra quệt miệng của mình tỏ ra thèm khát.

Vút!

Đột nhiên viên đan dược bay thẳng về phía chiếc ngọc giản. Chiếc ngọc giản phát ra ánh sáng lấp lóe. Ngay sau đó từng tia chớp mạnh mẽ đánh lên viên đan dược. Nhất thời viên đan dược run lên bần bật dưới lôi điện của chiếc ngọc giản. Tuy nhiên ánh sáng từ viên đan dược ngày một sáng ngời hơn.

Ong, ong…

Không biết qua bao lâu không ngờ viên đan dược bắt đầu rung lên. Nó ngay lập tức xoay tròn đồng thời hướng một nơi khác chạy trốn. Tuy nhiên ngay lập tức nó bị chiếc ngọc giản chế trụ. Từng cái ký tự phù ấn đánh thẳng vào viên đan dược. Nhất thời viên đan dược trở nên ngoan ngoãn lơ lửng dưới ánh sáng lờ mờ của cái ngọc giản.

Bàn tay người thanh niên tóc bạch kim đưa ra cầm lấy viên đan dược. Ngay lập tức con rồng có chín màu vọt tới bên cạnh người thanh niên này. Ánh mắt hắn tràn ngập hứng thú nhìn về phía viên đan dược. Trên khuôn mặt người thanh niên có mái tóc màu bạch kim này tràn ngập yêu thương nhìn về phía con rồng có chín màu này.

“Ngoan!” Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve con rồng. Ngay sau đó hắn đem con rồng ra khỏi khu vực màu xanh.

Con rồng lúc này xuất hiện trong một căn phòng lớn. Ngón tay người thanh niên tóc bạch kim trực tiếp nắm lấy viên đan dược. Tai trong lúc viên đan dược xuất hiện tại trong không khí một mùi hương thơm ngát khiến cho tinh thần sảng khoái xuất hiện tràn ngập khắp căn phòng.

Trí tuệ của con rồng có chín màu này cực kỳ thông minh. Nó dùng cái đầu rụi rụi vào tay của người thanh niên tóc bạch kim. Người thanh niên tóc bạch kim mỉm cười đầy yêu thương nhìn về con rồng có chín màu. Ngón tay hắn nhẹ nhàng đưa viên đan dược vào trong miệng con rồng.

Con rồng há miệng nhanh chóng trực tiếp dùng cái lưỡi cuốn viên đan dược nuốt trọn vào bụng của mình. Khi nó nuốt viên đan dược này vào bụng nhất thời nó cảm giác được một cỗ khí mát lạnh nhanh chóng từ bụng vọt thẳng lên đầu của nó. Nó cảm giác thân thể của mình xảy ra biến hóa nào đó.

Ánh mắt người thanh niên tóc bạch kim chăm chú nhìn về phía con rồng. Thân mình con rồng chín màu ngay lập tức xảy ra biến hóa. Thân mình nó phát ra ánh sáng. Mình nó dài ra. Hai chân trước nhanh chóng dài ra hóa thành một cánh tay mềm mại trắng hồng. Bụng nó biến thành một chiếc bụng trắng hồng với chiếc eo thon thả. Bộ ngực phẳng lỳ thì biến thành trắng hồng. Một đôi vú ngạo nghễ cao vút bắt đầu hiện lên. Hai hạt anh đào nhỏ nhắn bé xinh làm cho người thanh niên thích thú chăm chú quan sát.

Hai chân phía dưới dần dần biến thành một đôi chân thon thả trắng dài. Chúng thẳng tắp khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng muốn vuốt ve. Nếu như đem nó xách lên vai có lẽ không có bất cứ cảm xúc nào tuyệt hơn.

Chiếc đuôi rút đi để lại cặp mông tròn trịa hồng hào. Từ phía sau có thể nhìn thấy được hai cánh thịt đang khép lại để hở một lỗ nho nhỏ. Hai cánh thịt hồng hào bóng loáng không có một chút lông tơ nào che dấu đi. Người thanh niên cảm giác được miệng lưỡi khô nóng. Hắn rất muốn dùng lưỡi của mình một lần nữa liếm láp nơi này.

Một mái tóc đen dài mượt, khuôn mặt xinh đẹp đến yêu dị. Lông mày giống như vẽ, đôi mắt câu người nhẹ nhàng nhắm lại. Chiếc mũi nhỏ thon dài. Đôi môi đỏ mọng ướt át đầy gợi tình. Tất cả những thứ này đều tập hợp trên thân mình của một người.

Đôi mắt xinh đẹp thiếu nữ chớp chớp nhẹ, nàng mở mắt nhìn về phía thanh niên. Ánh mắt nàng phát hiện dưới hạ thể của hắn xuất hiện một vật cực lớn đang nhô lên. Tuy nhiên nàng không có tức giận mà mở miệng đáp lại: “Phu quân!”

Trước mặt nàng hắn cũng không có ngần ngại. Bàn tay đưa xuống đem vật thể to lớn ấy chỉnh lại đúng chỗ. Mặc dù nhìn nó vẫn phồng lên khá lớn nhưng cũng không quá khó coi. Vẻ mặt hắn không đổi hỏi: “Lung Linh, sau khi nàng uống vào dung linh đan cảm giác thế nào?”

Bàn tay thiếu nữ đưa lên quan sát, đồng thời nàng quan sát một chút thân thể của mình. Nàng mở miệng nói: “Phu quân, thiếp cảm thấy được linh hồn của mình cùng với linh hồn của Cửu Thải Thôn Thiên Long đang dần dần dung hợp. Có lẽ khoảng ba ngày nữa sẽ dung hợp thành công. Đến lúc đó thiếp sẽ không cần lo lắng sẽ biến thành Cửu Thải Thôn Thiên Long nữa!”

Đầu Tiêu Sơn nhẹ nhàng gật xuống. Bàn tay hắn nhẹ nhàng đưa lên ôm thiếu nữ vào trong lòng. Hắn mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Như vậy thật sự rất tốt! Sau khi nàng hóa hình thành công đồng thời thông qua tẩy lễ tại tế đan ta đưa nàng đi gặp mẫu thân ta đồng thời giới thiệu mấy vị tỷ muội cho nàng được không?”

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngồi lên trên đùi hắn cảm nhận được được vật nóng to tướng chọc vào chiếc mông mềm mại trơn tru của mình. Hai má nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi đỏ lên, nàng cảm nhận được hơi nóng từ miệng Tiêu Sơn phả vào tai mình. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng sực nhớ ra một việc hình như hắn có hơn một tháng không có tiến hành giao hoan với nàng. Một số lần nàng chỉ dùng vú của mình cùng với miệng giúp hắn mà thôi. Nghe nói nam nhân nếu như nhịn quá nhiều sẽ có vấn đề. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa tại trong lòng lúc này có chút băn khoăn nếu hắn không dùng thứ đó đâm vào nơi tư mât nhất của nàng liệu sau này có vấn đề hay không? Phải biết nàng còn muốn sinh ra hậu đại nữ vương Mỹ Đỗ Toa a.

Bất chợt Tiêu Sơn nghe được nữ vương Mỹ Đỗ Toa hỏi: “Phu quân, chỗ đó của chàng không có vấn đề gì chứ?”

Đầu Tiêu Sơn nhẹ nhàng lắc lắc, hắn cười khổ nói: “Không sao? Mấy ngày trước không phải nàng đã giúp ta rồi sao? Đợi mấy ngày nữa nàng thông qua tế đàn đến lúc đó chúng ta ân ái cũng không muộn!” Hắn mỉm cười bình thản. Bàn tay cũng không quên nhẹ nhàng sờ bóp bộ ngực ngạo nghễ của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Phải biết được bộ ngực nữ vương Mỹ Đỗ Toa mềm mại đến mê người khiến cho Tiêu Sơn chỉ muốn úp mặt vào nơi này mà thôi.

“Nếu không ta nói với mấy vị trưởng lão để ta nhanh chóng tắm rửa qua tế đàn đến lúc đó…” Nói đến đây nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại đỏ mặt, đôi mắt tràn ngập tơ tình nhìn về phía Tiêu Sơn. Bất chợt Tiêu Sơn nhíu mày lại, dường như hắn rơi vào trầm tư. Thấy được Tiêu Sơn như vậy thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa cau mày hỏi: “Phu quân, chàng làm sao vậy?”

Đem thiếu nữ ôm vào trong ngực, bàn tay hắn nhẹ nhàng mơn trớn cơ thể nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Hắn mở miệng nói: “Lung Linh ta phải cùng với Thanh Viêm ra ngoài một vài ngày. Nàng ở nhà cẩn thận một chút. Ta sẽ để mấy người đại trưởng lão chăm sóc cho nàng. Ta sợ lần này không tham gia được tế lễ tắm rửa của nàng.”

“Chuyện này rất quan trọng?” Bất chợt nữ vương Mỹ Đỗ Toa lên tiếng hỏi.

“Ừ…” Tiêu Sơn nhẹ nhàng gật đầu xuống đáp lại lời nữ vương Mỹ Đỗ Toa.

“Vậy ta ở lại đây chờ chàng!” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngoan ngoãn đáp lại.

Nhất thời hai người miệng đối với miệng. Một nụ hôn sâu giữa hai người bắt đầu. Bởi vì có lẽ cách xa vài ngày mà nụ hôn của Tiêu Sơn có vài phần điên cuồng. Hiển nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng không ngoại lệ. Hiện giờ trong lòng nàng đó chính là không muốn xa Tiêu Sơn dù chỉ một giây. Thời gian này tình yêu của nàng đang trong giai đoạn nồng cháy nhất. Có lẽ sau này nàng thấy hắn thì phiền còn không thấy hắn thì nhớ. Tuy nhiên hiện tại dù cách hắn một giây nàng cũng không muốn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui