Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

“Hừ…” Từ miệng Mặc Ba Tư phát ra tiếng hừ lanh. Hắn mở miệng lạnh lung nói: “Băng Hoàng, nữ vương bệ hạ chúng ta không có rảnh. Ngươi muốn gặp là gặp hả. Không hồn cút trở về đế quốc Gia Mã của ngươi đi!” Trong lời nói của Mặc Ba Tư tràn ngập tức giận và khó chịu.

Ánh mắt Hoa Xà Nhi liếc về phía Mặc Ba Tư một cái. Thật ra thì Hoa Xà Nhi cũng không ưa cách nói chuyện của Mặc Ba Tư chút nào cả. Cách nói chuyện ngang ngược của Mặc Ba Tư khiến cho nàng có chút khó chịu. Tuy nhiên Hoa Xà Nhi trong lúc này lại hết sức điềm đạm nói với Bằng Hoàng Hải Ba Đông: “Bằng Hoàng, hiện giờ ngươi xậm phạm lãnh địa của xà nhân chúng ta vốn là việc vi phạm hiệp nghĩ giữa xà nhân và đế quốc loài người. Ta hy vọng ngươi ngay lập tức quay trở lại rời khỏi lãnh địa của tộc xà nhân chúng ta. Chúng ta sẽ coi như việc này chưa từng xảy ra. Chúng ta không tính toán với việc ngươi đã đả thương tộc nhân của chúng ta!”

Mạc Ba Tư nghe được lời Hoa Xà Nhi nói như vậy thì tức giận phản đối nói: “Hoa Xà Nhi, ngươi làm sao có thể để hắn dễ dàng như vậy rời đi được! Hắn dám xông vào tộc xà nhân như vậy sao chúng ta có thể để cho hắn dễ dàng rời đi được!”

Con mắt Hoa Xà Nhi nhắn lại nhìn về phía Mặc Ba Tư. Hoa Xà Nhi không thế nói nhận xét gì về phía Mặc Ba Tư nữa. Phải biết được rằng quan hệ giữa Hải Ba Đông cùng với gia tộc Mễ Đặc Nhĩ có quan hệ rất sâu xa. Nếu như hôm nay có việc gì xảy ra với Hải Ba Đông như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn tới làm ăn của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ và tộc xà nhân.

Hiện giờ vì có sự tồn tai của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ ở đây mà tộc xà nhân có điều kiện sống trở nên khá giả hơn nhiều chí ít không còn thiếu thốn như xưa. Gia tộc Mễ Đặc Nhĩ đã hoàn toàn kiểm xoát mạch kinh tế của tộc xà nhân. Nói đúng hơn thì tộc xà nhân cùng với gia tộc Mễ Đặc Nhĩ có quan hệ phi thường chặt chẽ. Nếu như vì Hải Ba Đông mà sự việc nháo cứng thì ai cũng không được lợi ích gì. Dù sao tộc xà nhân bị thương vong không hệ lớn chút nào, Hải Ba Đông cũng không có ý định gì xấu cả.

Tuy nhiên đột nhiên trong không gian ở trên bầu trời bắt đầu trở nên vặn vẹo. Trong ánh bình minh thì thân thể một nữ nhân hiện ra trong không khí. Ánh sáng bình mình chiếu lên cơ thể lung linh lả lướt kia khiến cho thân thể càng trở nên dụ hoặc đến mê hồn đoạt phách. Ngay cả người lớn tuổi như Hải Ba Đông cũng phải hít một hơi để trấn tĩnh tinh thần của mình.

Khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc mềm mại dài đen nhánh và thướt tha giống như dòng suối. Nàng mặc một thân y phục màu tím, thân thể mềm mại dưới y phục cẩm bạo thành thục đầy đặn đến mê người. Mái tóc tùy ý xõa ở dưới vai, chiếc eo thon thả nhược tiểu. Tại phía dưới cẩm bảo để hiển lộ ra một đôi chân thon thả trắng dài.

“Nữ vương bệ hạ!”

Tại sau lúc mỹ nhân tuyệt đẹp xuất hiện thì đám tộc xà nhân ở dưới tường thành ngay lập tức quỳ xuống cực kỳ cung kính. Âm thanh của họ vang vọng khắp nơi.

Thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa xuất hiện thì trong con mắt của Mặc Ba Tư xẹt qua một nét say mê cùng với ái mộ ẩn sâu. Ngay sau đó con mắt của hắn nhanh chóng trở nên ảm đạm. Hắn khe khẽ thở dài một cái.

Khi thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì con mắt của Băng Hoàng Hải Ba Đông không khỏi nổi lên vẻ kinh dị. Hắn mở lớn con mắt nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Khóe miệng co quắp lại, Hải Ba Đông lắp bắp nói: “Cường giả đấu… đấu tông! Ngươi đã bước vào cường giả đấu tông” Bởi vì Băng Hoàng thấy được thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa trong lúc này đang lơ lửng trong không khí mà không phải dùng đấu khí hóa cánh để phi hành.

Con người xinh đẹp và câu người của nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn chăm chú về phía Hải Ba Đông. Nàng mỉm cười nhẹ nhàng khen ngợi Hải Ba Đông: “Băng Hoàng, ngươi không tệ chút nào! Nhiều năm như vậy, ngươi không những thực lực không có rút đi mà còn đại tiến, tiến vào đấu hoàng thất tinh. Ta thực sự bội phục ngươi. Nhìn mức độ đấu khí dày cộm như vậy sợ rằng sắp tiến vào đấu hoàng bát tinh đi!”

“Hà…” Hải Ba Đông thở dài ra một hơi sau đó lên tiếng nói: “May mắn nhân họa đắc phúc thôi nhưng cũng không thể bằng ngươi được. Ta không nghĩ được rằng ngươi lại tiến vào cường giả đấu tông đây!”

“Ngươi lần này tìm ta không phải để ôn chuyện cũ đấy chứ? Nói đi, tìm ta có chuyện gì? Mặc dù người cường hoành tiến vào trong tộc ta là hành động cực kỳ vô lễ nhưng tộc xà nhân cũng chẳng phải chủng tộc man di không biết lí lẽ.” Nhìn Hải Ba Đông tựa như lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong con ngươi thu thủy của Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa xẹt qua một tia giảo hoạt: “Hơn nữa gia tộc Mễ Đặc Nhĩ danh chấn Mã Gia đế quốc, đến lúc ấy chỉ cần tùy tiện ném ra một chút là có thể bồi thường đi điểm tổn hại nho nhỏ ấy mà, ta nói có đúng không? Băng Hoàng Hải Ba Đông?”

“A” Nghe được lời này của nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì Băng Hoàng Hải Ba Đông có chút xấu hổ. Tuy nhiên hắn cười khổ một tiếng nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói: “Lần này ta tiến vào tộc xà nhân cũng là sự bất đắc dĩ. Có người nhờ ta đưa thứ này cho ngươi!” Trong bàn tay của Hải Ba Đông nắm một miếng ngọc giản.

Thấy được chiếc ngọc giản trong tay của Băng Hoàng Hải Ba Đông thì đôi lông mày xinh đẹp của nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhăn lại. Nàng lên tiếng đáp lại lời Hải Ba Đông: ”Không biết người nào lại có thể nhờ cậy Băng Hoàng Hải Ba Đông đích thân đến lãnh địa tộc xà nhân đưa thứ này cho ta đây?”

Băng Hoàng Hải Ba Đông thở dài ra một hơi, hắn lên tiếng nói: “Ngươi chỉ cần xem thứ này sẽ biết được người ta nói là ai!” Bàn tay của Hải Ba Đông vung ra, hắn đem miếng ngọc giản ném cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa.

Thấy được chiếc ngọc giản bay về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì Mặc Ba Tư lo lắng lên tiếng nói: “Nữ vương bệ hạ, cẩn thận có gian trán!”

Bàn tay nữ vương Mỹ Đỗ Toa bình thản đưa ra cầm lấy ngọc giản. Nàng mỉm cười rất bình thường nói: “Hiện giờ ta là đấu tông ngũ tinh. Ta không tin hắn có thể dở được trò gì trước mặt ta!” Trong lời nói của nữ vương Mỹ Đỗ Toa tràn ngập tự tin. Nghe được lời này thì đám người ở đây đều kinh ngạc ngay sau đó trên khuôn mặt của họ tràn ngập mừng rỡ chỉ có Băng Hoàng Hải Ba Đông khe khẽ thở dài ra một hơi.

Bàn tay nữ vương Mỹ Đỗ Toa nắm nhẹ lấy ngọc giản. Nàng đưa vào một chút linh hồn lực vào thì thấy được một đống thông tin mà Tiêu Sơn lưu lại cho nàng. Hắn đưa thông tin nói: “Lung Linh, nếu như đọc được những tin nhắn này như vậy ta hy vọng nàng có thể giúp ta. Nếu như nàng đã thực nghi thức tế đàn kết thúc thì đến ngay đế đô Gia Mã gặp mặt Mễ Đặc Nhĩ Nhã Phi. Nếu như nàng còn chưa có thực hiện tẩy lễ tại tế đàn xong thì chờ tẩy lễ tại tế đàn sau đó nhanh chóng tới đế đô Gia Mã gặp ta. Tiêu Sơn!”

Đoạn tin tức vô cùng ngắn khiến cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhăn mày lại. Dù sao chỉ duy mình nàng biết được thân phận thực sự của Tiêu Sơn tại lãnh địa tộc xà nhân. Hiển nhiên nàng cũng biết được Hải Ba Đông có quan hệ đặc biệt với Tiêu Sơn nếu không ngày hôm nay nàng không ngại kiểm tra sức mạnh của mình đồng thời lập uy.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa đem miếng ngọc giản bóp thành phấn vụn, nàng nhìn về phía Hải Ba Đông nói: “Đi thôi! Ta cũng với ngươi đến đế đô gặp hắn!”

Nghe được lời của nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì khuôn mặt của Hải Ba Đông kinh hãi. Hắn không nghĩ đến quan hệ của Tiêu Sơn và nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại như vậy. Dường như quan hệ này cũng không phải quen biết bình thường. Nếu không thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa không có tỏ ra sốt sắng như thế. Hải Ba Đông gật đầu nói: “Được!”

Thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa biểu hiện như vậy thì đám người Nguyệt Mị kinh ngạc hô lên: “Nữ vương bệ hạ!”

Đầu nữ vương Mỹ Đỗ Toa quay về phía đám người Nguyệt Mị, nàng mở miệng căn dặn nói: “Các ngươi ở lại thủ hộ tốt trong tộc. Ta rời đi tộc xà nhân trong thời gian ngắn sau đó ta sẽ trở lại tộc xà nhân sớm!” Nói tới đây nữ vương Mỹ Đỗ Toa hướng về phía Hải Ba Đông nói: “Chúng ta đi thôi!”

Hải Ba Đông gật đầu, hắn xoay người trực tiếp bay về phía trước dẫn đường. Nữ vương Mỹ Đô Toa lẳng lặng bay theo phía sau.

Hai người bay được hơn một giờ thì toàn thân Hải Ba Đông mệt mỏi. Phải biết được Hải Ba Đông lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía lãnh địa tộc xà nhân, đấu khí của hắn trong lúc này sớm đã không còn lại bao nhiêu. Hiển nhiên đấu khí ít ỏi như vậy khiến cho Hải Ba Đông cảm giác được toàn thân mệt mỏi.

Đôi môi đỏ mọng ướt át mê người của nữ vương Mỹ Đỗ Toa khe khẽ lẩm bẩm nói: “Thật là một lão già phiền phức!” Hải Ba Đông cảm giác được bả vai của mình bị nữ vương Mỹ Đỗ Toa trực tiếp chộp lên. Ngay sau đó nữ vương Mỹ Đỗ Toa sử dụng khả năng kiếm xoát không gian lực của mình trực tiếp xuyên qua từng đoạn không gian bay về phía trước.

Con mắt của Hai Ba Đông trợn tròn, hắn lên tiếng nói: “Đây là năng lực phi hành của cường giả đấu tông sao?”

Khi mà thân mình của nữ vương Mỹ Đỗ Toa bay hướng đế đô Gia Mã thì lập tức có bóng dáng hai người cũng vọt tới. Một lão già hạc phát đồng nhan cùng với một nữ nhân khá là xinh đẹp, mái tóc thướt tha mặc một thân y phục màu xanh. Trên ống tay áo còn in hình mây và kiếm. Người này rõ ràng chính là người của Vân Lam tông.

Hải Ba Đông ngay lập tức mở miệng nói: “Mọi người, nữ vương Mỹ Đỗ Toa không phải là địch. Nàng lần này là được ta mời đến đây!”

Đôi mắt có chút già nua của Gia Hình Thiên nhăn lại. Hắn nhìn về phía Hải Ba Đông hỏi: “Hải Ba Đông, chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”

Con người Hải Ba Đông hơi nhăn lại, sau đó hắn bình thản đáp lại: “Gia Hình Thiên lão đầu, ngươi không cần nhìn như vậy. Nàng lần này được gia tộc Mễ Đặc Nhĩ chúng ta mới đến. Việc này có liên quan tới gia tộc ta ngươi không cần lo lắng. Yên tâm, nàng sẽ không gây thương hại gì đến đế đô đâu!”

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía Gia Hình Thiên một cái. Nàng chẳng qua chỉ là liếc mắt một cái đồng thời cũng nhìn qua Vân Vận một cái. Sau đó thân mình của nàng xuyên qua từng đợt khoảng cách tiến vào đế đô. Nữ nhân xinh đẹp không nhịn được khe khẽ lẩm bẩm nói: “Cường giả đấu tông. Vậy mà nàng ta tiến vào cường giả đấu tông”. Ngay cả Gia Hình Thiên cũng trợn tròn mắt sau đó hít một hơi thật sâu rồi phả ra cô gắng trấn tĩnh lại tinh thần của mình.

Thân mình nữ vương Mỹ Đỗ Toa cùng với Băng Hoàng Hải Ba Đông trực tiếp bay về phía bên trong biệt viện của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ. Thấy được thân mình Băng Hoàng Hải Ba Đông không có bất cứ hộ vệ nào dám ngăn cản. Hiển nhiên họ đã rất quen thuộc Băng Hoàng Hải Ba Đông rồi. Tuy nhiên khi thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì tất cả đám người ở đây đều ngẩn người ra vì nàng.

Băng Hoàng Hải Ba Đông trực tiếp dẫn theo nữ vương Mỹ Đỗ Toa đi tìm Nhã Phi. Trong lúc này Nhã Phi đang dặn dò rất nhiều công việc với đám người làm. Đột nhiên thấy được người đi vào thì Nhã Phi ngẩn người nên. Người này hắn hiển nhiên nhận ra không phải là Hải lão sao? Tuy nhiên nữ nhân sau lưng khiến cho Nhã Phi ngẩn người ra. Nàng lên tiếng nói: “Hải lão”. Trong lúc này thì khuôn mặt Nhã Phi xuất hiện một nụ cười cực kỳ ôn hòa nói: “Vậy vị tiểu thư này nhất định là nữ vương Mỹ Đỗ Toa đi!”

Đám người làm ở đây đang ngẩn người ra, con mắt mở lớn nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa mà không chút chớp mắt nào. Hiển nhiên đám người ở đây còn chưa có ra mắt người nào đẹp hơn nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Tuy nhiên rất nhanh họ lấy lại được bình tĩnh bởi vì vẻ đẹp của Tiểu Long Nữ cũng không kém đám người ở đây là bao thế nên đám người ở đây cũng đã có sức miễn dịch. Tuy nhiên nghe được nàng là nữ vương Mỹ Đỗ Toa thì toàn thân đám người ở đây lạnh ngắt cũng không có dám nhìn nhiều nàng.

Hải Ba Đông cười khổ nói: “Đúng vậy! Nàng là nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Ta đã đem nàng tới nơi này.”

Nhã Phi hai mi mắt nhìn phía trước, tiến lên hai bước, con ngươi đào hoa nhìn chăm chú vào Mỹ Đỗ Toa kia, gương mặt tinh xảo hoàn mỹ kia làm cho ngay cả nàng cũng cảm thấy sợ hãi, Nhã Phi mỉm cười nói: “Nữ vương Mỹ Đỗ Toa quả nhiên xinh xắn, thảo nào lại phu quân của ta lại nhớ mãi không quên!”

Nghe được lời này của Nhã Phi thì khiến cho đám người làm ở đây cũng như Hải Ba Đông trợn tròn mắt. Trong lòng đám gia nhân ở đây kinh hô lên: “Cô gia quả là cao tay a!”

Đôi lông mày nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhăn lại, nàng cảm giác được nữ nhân có dung mạo cùng khí chất không tầm thường trước mặt trong giọng nói có một tia rất nhỏ cảnh giác cùng địch ý. Lông mi thon dài nhẹ nhàng chớp chớp di chuyển nhẹ nhàng, ánh mắt của nàng đảo qua thấy được cái bụng nhô lên khá lớn của Nhã Phi thì trong lòng nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút ghen tị và tức giận. Tuy nhiên nàng nhanh chóng nén cơn giận này nói: “Hắn nói với ta đến đây, tiểu thư Nhã Phi, không biết hiện giờ hắn đang ở đâu?”

Đôi môi Nhã Phi hơi mím lại. Nàng không nghĩ ra được từ trên nữ vương Mỹ Đỗ Toa bất kể là dung mạo cùng khí chất không kém nàng một chút nào. Nếu không phải vì nàng tu luyện mị công có lẽ sợ rằng thua kem nữ vương Mỹ Đỗ Toa một đoạn lớn.

Bàn tay Nhã Phi đưa ra nói: “Nữ vương bệ hạ mời người đi theo ta!” Trong giọng nói của Nhã Phi có vài phần cung kính nhưng cũng mang theo vài phần khó chịu.

“Khụ.” Hải Ba Đông một bên, nhưng thật ra sống lâu thành tinh, liếc mắt cái là nhìn ra bầu không khí của Nhã Phi cùng Mỹ Đỗ Toa trong đó nhìn qua có chút không quá hữu hảo, lập tức vội vã ho khan một hồi. Hắn lên tiếng nói: “Nhã Phi, ngươi đưa nàng đi gặp hắn đi. Lão phu đấu khí trong cơ thể đã hao hết cần nhanh chóng khôi phục lại!” Nói xong Hải Ba Đông co ba chân bốn cẳng chạy mất hút.

Nhã Phi thấy được Hải Ba Đông bỏ chạy như vậy cũng không có nói thêm điều gì. Nàng lẳng lăng dẫn đương cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Khi tiến vào một hoa viên, tại trong hoa viên có một căn phòng. Nơi này chính là nơi phòng ngủ của Tiểu Y Tiên và Tiểu Sơn. Bàn tay mềm mại trắng hồng Nhã Phi đem cánh cửa đẩy ra.

Một thiếu nữ xịnh đẹp, cả người của nàng trong lúc này tràn ngập mồ hôi. Bàn tay của nàng di chuyển nhẹ nhàng trên cơ thể của người thanh niên có mái tóc bạch kim kia. Sau đó nàng mới thu tay lại. Một nữ nhân xinh đẹp mặc y phục màu xanh làm ở bên cạnh lo lắng hỏi: “Hắn thế nào rồi!?”

Thiếu nữ xinh đẹp mặc y phục màu trắng không thèm để ý đến nàng quay về phía thiếu phụ xinh đẹp mở miệng nói: “Mẫu thân, không sao rồi! Con đã đem thương thế của chàng ổn định tốt. Chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian là chàng không khỏe hắn!”

Tiêu Ngọc cũng không thể không bội phục y thuật của thiếu nữ xinh đẹp mặc y phục màu trắng này. Ngay cả cánh tay đã bị hủy hoại của Tiêu Sơn thì nàng cũng có thể chữa được. Từ trên người nàng tỏa ra khí chất vô cùng thuần khiết khiến cho Tiêu Ngọc không thể nổi lên lòng ganh tị dù biết được rằng quan hệ giữa nàng và Tiêu Sơn.

Thiếu phụ nắm lại tay đặt trước ngực sau đó thở phào ra một hơi nói: “Vậy là tốt rồi!”

Két!

Cánh cửa gỗ mở ra, một thiếu phụ vác theo cái bụng bầu tiến vào, theo sau lưng của nàng là một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp. Nhất thời ba nữ nhân đều bị nữ nhân này chú ý tới. Thiếu phụ bụng bầu lên tiếng hỏi: “Y Tiên muội muội, phu quân thế nào rồi!?”

Tiểu Y Tiên lấy chiếc khắn trắng nhẹ nhàng lau mồ hôi tràn, nàng thở phào một hơi nói: “Phu quân nghiền ép cơ thể quá mức. May mắn thân thể phu quân mạnh mẽ nên không có vấn đề gì! Tỷ cũng biết phu quân mà…” Hiển nhiên Tiểu Y Tiên đang nhắc nhở Nhã Phi về việc Tiêu Sơn tu luyện công pháp biến thái.

Trên khuôn mặt nữ vương Mỹ Đỗ Toa trong lúc này xuất hiện vẻ lo lắng. Nàng ngay lập tức lên tiếng hỏi: “Hắn, hắn… bị thương!?”

“Nhã Phi, vị này chính là?” Trên mặt Tiêu Yến xuất hiện nụ cười nhu hòa.

Nhã Phi mỉm cười thân thiện giới thiệu với Tiêu Yến nói: “Mẫu thân, nàng chính là bằng hữu của phu quân!”

“Ra là vậy sao?” Trên mặt Tiêu Yến xuất hiện nụ cười.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa trong lúc này tiến về phía giường. Khuôn mặt của nàng có chút lo lắng. Bàn tay đưa lên chạm vào thân thể Tiêu Sơn. Nàng lo lắng hỏi: “Hắn không có vấn đề gì chứ?”

Thấy được khuôn mặt lo lắng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa như vậy thì trong lòng Tiêu Yên có chút vui vẻ tuy nhiên Tiểu Y Tiên có chút khó chịu lên tiếng hỏi: “Nhã Phi tỷ, nàng chính là nữ vương Mỹ Đỗ Toa hay sao?” Dường như Tiểu Y Tiên đang cố ý nói ra những điều này cho Tiêu Yến nghe vậy.

“Cái gì?” Nghe được lời này thì Tiêu Yên có vài phần kinh ngạc lên tiếng nói: “Nàng nhưng là hung danh hiển hách nữ vương Mỹ Đỗ Toa của đế quốc xà nhân!?”

Nghe được lời này thi khuôn mặt nữ vương Mỹ Đỗ Toa không biết phải xử lý thế nào cho phải? Nàng biết rõ thân phận của nữ nhân này. Nếu như nàng đoán không nhầm thì nữ nhân này hẳn là mẫu thân của Tiêu Sơn tuy nhiên nàng có chút tò mò tại sao hai người Nhã Phi cùng với Tiểu Y Tiên lại gọi Tiêu Yến là mẫu thân đây?

Tiêu Yến có vài phần lắp bắp nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa hỏi: “Nữ vương bệ hạ không biết quan hệ của ngươi cùng với nhi tử của ta là thế nào?”

Nghe được lời này thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa không biết thế nào cho phải? Nàng khe khẽ cắn răng một cái sau đó nàng mới lên tiếng đáp lại thiếu phụ: “Ta… ta… ta là nữ nhân của hắn!” Nghe được lời này ở đây thì ngoài trừ Nhã Phi bình thản như không, ánh mắt Tiểu Y Tiên thì đầy địch ý hai hàm răng khẽ cắn giống như biết trước, Tiêu Ngọc và Tiêu Yến đều trợn tròn mắt nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Trong lúc này nữ vương Mỹ Đỗ Toa biểu hiện không giống như người có hung danh hiển hách gì mà giống như nữ nhân bình thường hơn. Hai má của nàng đỏ ửng như ứ máu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui