Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Đôi mắt Tiêu Sơn nhìn về phía lão già tên Cổ Vấn Thiên này thì hắn thấy được trên khuôn mặt Cổ Vấn Thiên tràn đầy nụ cười giống như mặt trời của buổi sớm mai. Ánh sáng mặt trời không gay gắp mà lại ấm áp đem đêm đen và sương lạnh nhanh chóng bị xua tan. Đôi mắt hiền từ của lão già Cổ Vấn Thiên nhìn thẳng về phía hắn. Khi mà Tiêu Sơn nhìn về phía lão thì lão lập tức đáp lại Tiêu Sơn bằng nụ cười nhẹ nhàng đồng thời khe khẽ gật đầu.

Một lão già mặc áo xám còn lại lên tiếng nói: “Đại trưởng lão... viên đan dược đó chính là đan dược cửu phẩm cao cấp bảo mệnh hoàn hồn đan. Đan dược này vốn là đan dược bảo mạng của ngài. Ngài nếu đem viên đan dược này cho đi như vậy chẳng phải sau này ngài sẽ...”

Đột nhiên lão già mặc áo xám Cổ Vấn Thiên đưa lên thì lập tức lời ngừng lại mà không có nói tiếp. Lời lão già này chưa nói hết thì đã bị Cổ Vấn Thiên mở miệng ngăn cản sau khi lão già mặc áo xám này yên lặng thì Cổ Vấn Thiên mở miệng nói: “Bất kể như thế nào thì bảo vệ hậu nhân của Tiêu gia đặc biệt có tài giống như hiền điệt Tiêu Sơn đây, một viên đan dược cửu phẩm cao cấp có đáng là gì.”

Hai người Tiểu Y Tiên và Tiêu Sơn hoàn toàn ngẩn người ra vì những lời nói của lão già này. Bởi vì đám người ở đây đang nhắc đến một thứ, đó là đan dược cửu phẩm, không những cửu phẩm mà còn là cửu phẩm cao cấp. Nếu như đấu thánh khác ở đây nghe được cũng khiếp sợ vô cùng nói chi tới hai người Tiêu Sơn và Tiểu Y Tiên.

Đan dược cửu phẩm nghe nói có thể kết thành đan lôi mà đan dược bị phá hủy trong lôi kiếp cũng không ít chút nào. Đan sư luyện chế được ra đan dược cửu phẩm ít lại càng ít. Hiển nhiên chính vì những điều trên mà đan dược cửu phẩm đã trân quý lại càng quý hiếm hơn. Ngoài ra đan dược cửu phẩm cao cấp thì e rằng độ trân quý không phải dùng đồ vật bình thường có thể đánh giá. Hiển nhiên lão già Cổ Vấn Thiên có thể vì Tiêu Sơn đem đan dược cửu phẩm cao cấp ra đưa cho Tiêu Sơn đã đủ thể hiện đầy đủ sự quan tấm của hắn, của Cổ tộc đối với Tiêu Sơn và Tiêu gia.

Ánh mắt Tiểu Y Tiên tràn ngập sự kinh ngạc, sâu trong con ngươi nàng tràn đầy sự cảm kích khi mà nàng nhìn về phía lão già Cổ Vấn Thiên. Nàng nhẹ nhàng vươn tay cầm lấy viên đan dược đang phát ra ánh sáng lòe lòe cực kỳ xinh đẹp. Bàn tay trắng nõn uyển chuyển nhẹ nhàng đưa viên đan dược trong tay Cổ Vấn Thiên lấy đi đưa về phía Tiêu Sơn.

Bản thân Tiểu Y Tiên vốn là một luyện dược sư, nàng đối với đan dược cũng có sự cố chấp cực kỳ. Khi mà trong tay nàng nắm lấy một viên đan dược thì nàng cũng cảm giác được tay của mình đang hơi run lên. Bởi vì luyện chế được một viên đan dược cửu phẩm là ước mơ của cả đời nàng vì nó tượng trưng cho việc nàng trở thành một vị luyện dược sư cao cấp đứng ở đỉnh cao của hàng ngũ luyện dược sư. Tất nhiên tại trong động phủ Hỏa Liên Yêu Thánh có không ít đan dược cao cấp nhưng nàng run rẩy không phải vì cấp bậc của nó.

Từ trong viên đan dược lấp lánh ra ánh sáng lòe lòe, Tiểu Y Tiên do tu luyện công pháp đặc biệt đối với viên đan dược này có nhạy cảm cực kỳ. Nàng cảm giác được cả viên đan dược bốc ra loại sinh khí ngào ngạt đến mức khiến cho nàng cảm giác tâm mình động vô cùng. Không ngờ nàng lại xuất hiện một chút ý nghĩ muốn trực tiếp nuốt viên đan dược này vào vì nàng cảm giác được viên đan dược này sẽ cho mình sự trợ giúp cực lớn. Uống nó sẽ khiến cho nàng không những tăng tiến tu vi còn có củng cố nền tảng của mình.

Loại đan dược tràn đầy sinh cơ như thế này chính là thánh dược chữa thương. Đối với người bị thương nó có hữu ích vô cùng lớn. Đặc biệt với thương thế của Tiêu Sơn trong lúc này quả thực chính là thần dược hồi sinh nói cũng không chừng. Loại đan dược này mặc dù rất cao nhưng lại không có sự bá đạo của dược tính, ngay cả người có tu vi thấp cũng có thể sử dụng được. Một loại đan dược có cấp bậc cao đồng thời vô cùng đặc biệt giống như Âm Dương Huyền Long Đan.

Tuy nhiên ngay sau đó nàng lập tức lắc đầu sau đó đưa ra viên đan dược đặt trước miệng Tiêu Sơn. Tiêu Sơn hít một hơi thật sâu thở ra thều thào mà nói: “Tiền bối... quá... quý... ta... không... cần thiết... vì ta...”

Lão già Cổ Vấn Thiên thấy được Tiêu Sơn nói như vậy thì mỉm cười lắc lắc đầu. Hắn trực tiếp mở miệng lên tiếng với giọng nói trầm ấm giống như một người gia gia quan tấm tới ngoại tôn của mình vậy. Đôi môi hơi hồng của lão nhẹ nhàng mấp máy nói với Tiêu Sơn: “Viên đan dược này, ta cũng không đành lòng bỏ nhưng so với tính mạng của ngươi, viên đan dược này sao có thể so sánh được! Nếu như ngươi không coi ta là một người ngoài hãy uống nó vào đi!”


“Cảm... ơn...” Tiêu Sơn bất đắc dĩ gật đầu một cái, hắn cảm giác được nếu khách khí thêm chỉ là giả tạo. Mặc dù thế nào đi nữa thì Tiêu Sơn vẫn cảm giác được lão già Cổ Vấn Thiên này có chút giả tạo và đang che dấu điều gì đó.

Tiểu Y Tiên nhìn về phía Cổ Vấn Thiên đồng thời đôi môi tái nhợt của nàng khẽ mở miệng: “Cảm ơn tiền bối!” Vừa nói thì Tiểu Y Tiên vừa đưa viên đan dược tiến về miệng của Tiêu Sơn. Tiêu Sơn trực tiếp nhận lấy sau đó đem viên đan dược nuốt vào trong bụng.

Bộ râu của lão già Cổ Vấn Thiên hơi vểnh lên, bàn tay nhẹ nhàng vuốt vuốt chóm râu, bộ dạng của hắn vô cùng tiên phong đạo cốt. Bất cứ ai thấy hắn bộ dạng lúc này cũng sẽ coi hắn là người thế ngoại đào viên không nhiễm một hạt bụi trên người. Lão già lên tiếng nói: “Tiểu nữ hữu, từ trước đến nay ta cùng với người của Tiêu gia có mối liên hệ thân thiết mà ngươi lại là thê tử của hắn. Nếu như ngươi không chê có thể gọi ta một tiếng gia gia!”

Khuôn mặt Tiểu Y Tiên hơi ngẩn ra, nàng bi lời nói của lão già Cổ Vấn Thiên xúc động. Khuôn mặt hiền từ của Cổ Vấn Thiên lại thêm cách đối xử tử tế của Cổ Vấn Thiên khiến cho Tiểu Y Tiên mang theo hảo cảm rất nhiều. Đặc biệt hắn không tiếc sử dụng đan dược cao cấp để cho Tiêu Sơn ăn đã khiến cho Tiểu Y Tiên hoàn toàn bỏ xuống đề phòng với Cổ Vấn Thiên.

Khi mà Tiêu Sơn đem viên đan dược bỏ vào miệng thì viên đan dược nhanh chóng hóa tan biến thành một đám dung dịch chảy xuống ruột của Tiêu Sơn. Chúng nhanh chóng phát tán thành một đám dược khí tản mát ra khắp tứ chi bách hải của Tiêu Sơn. Cả người Tiêu Sơn có cảm giác vô cùng thư thái.

Khi mà thấy được Tiêu Sơn thư thái như vậy thì Tiểu Y Tiên cũng không có ngồi chơi. Nàng trực tiếp sử dụng ra y thuật trị liệu của mình. Một đám sương khí màu trắng trực tiếp bao phủ toàn thân của Tiêu Sơn.

Đám khí do đan dược tạo thành khi gặp phải những hạt sương do Tiểu Y Tiên tạo ra giống như ăn phải thuốc kích thích nó vận chuyển với tốc độ vô cùng khủng bố nhanh chóng lan tràn khắp thân thể của Tiêu Sơn. Từng thớ thịt cùng xương cốt của Tiêu Sơn phát ra âm thanh rung động đến kỳ quái.

Hai lão già lập tức trợn cả mắt nhìn về phía cảnh này. Ngay cả một người luôn giữ vững trầm mặc như Cổ Vấn Thiên cũng hoàn toàn khiếp sợ. Bởi vì cảnh trước mặt này hoàn toàn đã khiến cho đám người ở đây không thể không kinh ngạc. Những gì diễn ra trước mặt họ khiến cho họ khiếp sợ và hoàn toàn không tin được vào mắt mình.

Tiêu Sơn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tinh thần chìm vào trong thân thể cùng tiểu thiên hà. Cả thiên hà xoay quanh với tốc độ bắt đầu nhanh lên. Ánh sáng ảm đạm của mặt trời bắt đầu trở nên sáng hơn. Những hành tinh bắt đầu quanh nhanh dần xung quanh mặt trời. Tốc độ ngày một nhanh, ngay một nhanh hơn đến khi mặt trời trở nên sáng rực.

Đám khí dược lực trực tiếp bị chuyển hóa thành thiên hà nguyên lực vọt thẳng vào thái dương hệ của Tiêu Sơn. Cả hệ mặt trời bắt đầu phát quang, chúng điên cuồng đem thiên hà nguyên lực hấp thụ vào bên trong bản thân của mình.


Bao xung quanh cả thiên hà xuất hiện giống như một đám mây bụi. Nếu như so sánh hình ảnh lúc này thì chúng giống như một quá trình đang sản xuất kẹo bông mà mặt trời là trung tâm và thiên hà nguyên lực tràn đầy sinh mệnh đang lơ lửng trong chiếc máy làm kẹo bông này.

Đám người lão già Cổ Vấn Thiên thì không nhìn thấy quá trình diễn ra ở tiểu thiên hà trong cơ thể của Tiêu Sơn mà hắn nhìn thấy cái khác. Hắn thấy được cơ thể Tiêu Sơn mất đi xương thịt nhanh chóng liền lại với tốc độ vô cùng nhanh chóng. Từng thớ thịt lúc nhúc giống như con run trườn vào với nhau, cảnh sắc có chút kinh khủng.

Nhất là trên cánh tay của Tiêu Sơn, họ thấy được xương trắng nhanh chóng mọc ra. Tại những chỗ vết xương mất thì mọc ra thêm một đoạn nữa, những chỗ vết nứt thì nhanh chóng khép lại. Khi mà xương phát triển hoàn toàn thì một đám cơ thịt lúc nhúc trông giống như những con run chỉ đò nhanh chóng dài ra từ vết thương bết thịt. Chúng trực tiếp trườn bò dọc theo bộ phận xương trắng tời tận đầu ngón tay.

Một đám cơ thịt trườn đi, chúng nối đuôi nhau từ vết thương còn thịt trên cánh tay nhanh chóng đem mọi chỗ bao phủ. Ngay sau đó là bắt đầu xuất hiện quá trình tái tạo da. Vết thương nhanh chóng khép lại tạo ra một lớp da trắng mới. Chúng bắt đầu từ chỗ vết thương sau đó chạy dọc theo cánh tay đem cả đầu ngón tay phủ kín.

Ba lão già trực tiếp nhìn về phía nhau, trong mắt của ba lão giống như đang trao đổi gì đó. Khi mà ánh mắt ba người liếc qua về phía Tiểu Y Tiên thì trong mắt của ba lão đều lóe lên một tia kim quang. Họ đối với Tiểu Y Tiên tràn ngập hứng thú, hứng thú không phải Tiểu Y Tiên xinh đẹp bao nhiêu mà là khả năng của Tiểu Y Tiên. Bằng này tuổi thì họ đã làm tình với không biết bao nhiêu nữ nhân, so sinh đẹp sợ rằng Tiểu Y Tiên cũng không có sánh nổi sao họ còn tham lam sắc đẹp của Tiểu Y Tiên. Họ thèm khát chính là năng lực và công pháp của Tiểu Y Tiên.

Theo như điều tra về Tiểu Y Tiên thì Tiểu Y Tiên là một cô nhi, nàng chẳng qua chỉ là một y sư bình thường. Sau khi Tiểu Y Tiên gặp phải Tiêu Sơn thì nàng mới có được năng lực này. Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm và khả năng quan sát của mấy lão già thì họ đoán chắc năng lực mà Tiểu Y Tiên đang nắm giữ nhất định là do công pháp nàng tu luyện. Bất kể thế nào thì họ cũng muốn đạt được công pháp này.

Nếu như có công pháp của Tiểu Y Tiên e rằng Cổ Tộc sẽ phát triển vô cùng mạnh mẽ. Chỉ cần để cho tộc nhân Cổ tộc liên tục khiêu chiến mà không sợ bị thương, dù có đứt chân đứt tay cũng có y thuật chữa trị. Hàng năm Cổ tộc không biết tốn bao nhiêu tài nguyên đầu tư đan dược chữa thương cho tộc nhân nếu như có Tiểu Y Tiên chẳng phải họ không còn lo nghĩ gì hay sao?

Thời gian chỉ đầy một giờ đồng hồ thì Tiêu Sơn từ từ mở ra đôi mắt của mình. Hắn thấy được Tiểu Y Tiên vẫn đang ôm mình trong lòng. Khuôn mặt Tiêu Sơn có vẻ mệt mỏi nhưng hắn vẫn mở miệng trả lời Tiểu Y Tiên: “Cảm ơn Tiên Nhi, ta đã không sao rồi!”

Chưa để cho Tiểu Y Tiên trả lời thì Cổ Vấn Thiên đã mỉm cười lên tiếng nói: “Tiểu hiền điệt, ngươi đã không sao là tốt rồi! Thật là... làm lão phu lo lắng không rồi!” Bàn tay của hắn chìa ra về phía Tiểu Y Tiên đồng thời cũng cười nhẹ nhàng nói: “Không nghĩ tới y thuật của nữ thần y Tiểu Y Tiên tại đế quốc Gia Mã là danh bất hư truyền, xem ra lão già như ta làm việc thừa rồi!.. Hà...” Nói đến đây lão già thở dài ra một hơi.


Nghe được lời này của lão già Cổ Vấn Thiên thì Tiểu Y Tiên mỉm cười nói: “Tiền bối, ngài quá khen ta rồi! Nếu như không phải đan dược cửu phẩm của tiền bối ngài, phu quân của ta cũng không thể nào khôi phục nhanh như vậy. Việc này chúng ta phải cảm ơn tiền bối rồi! Tiền bối, ngài cũng không nên quá đề cao Tiên Nhi!”

Khuôn mặt Tiểu Y Tiên trong lúc này tiều tụy, đôi mắt của nàng còn có chút ươn ướt của nước mắt. Có lẽ Tiểu Y Tiên vừa mới khóc xong. Khi mà thân mình của nàng lảo đảo muốn ngã thì một bàn tay nhẹ nhàng ôm lấy nàng. Tiêu Sơn mỉm cười nhìn về phía nàng nói: “Tiên Nhi, nàng không có sao chứ?”

Khuôn mặt Tiểu Y Tiên đã trở nên tái nhợt, từng giọt mồ hôi lăn tăn trên khuôn mặt của nàng. Nàng cảm giác toàn thân mệt mỏi, tinh thần mờ hồ. Nàng thực sự muốn rơi vào trạng thái hôn mê. Mồ hôi đã đem cơ thể của Tiểu Y Tiên ướt sũng, nàng mím mím đôi môi tái nhợt đáp lại Tiêu Sơn: “Phu quân, thiếp... thiếp không có sao!”

“Xem nàng kìa...” Khuôn mặt Tiêu Sơn xuất hiện sự áy náy và quan tâm khi nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Ngón tay của hắn nhẹ nhàng gạt mái tóc đang che đi một phần mặt của nàng, giọng nói của hắn trở nên vô cùng ôn nhu: “Đã mệt đến mức này còn cố gắng gượng!”

“Khụ, khụ...” Một âm thanh ho khan đánh đứt quãng vang lên. Hiển nhiên âm thanh này từ miệng của lão già Cổ Vấn Thiên vang lên. Hắn chìa tay ra mở miệng nói: “Tiểu hiền điệt, hai người hãy tạm dừng việc này lại. Chúng ta có phải hay không có việc cần giải quyết!” Hắn chỉ về phía Vân Lam tông.

...

Cổ giới...

Một nam nhân trung tuổi đứng ở trên vách núi, khung cảnh xung quanh vô cùng thơ mộng. Cảnh đẹp làm cho người ta có cảm giác vô cùng cảm khái. Khi nhìn thấy cảnh này sẽ khiến cho người ta có cảm giác vô cùng thanh thản. Nó khiến cho con người muốn hòa mình vào thiên nhiên.

Tuy nhiên khi người nam nhân trung tuổi nhìn về phía phương xa, bàn tay hắn đột nhiên phất ra một cái. Khung cảnh lập tức sửa đổi, một cảnh tượng ghê sợ xuất hiện trong không trung. Không phải cảnh ở không trung mà là ở phía dưới.

Phía dưới là một vực sâu nhưng khi ánh sáng chiếu xuống thì nó lại có khí màu đỏ phát ra mạnh mẽ. Từng tia khí huyết sắc màu đỏ bay lên không trung. Đám khí huyết này khiến cho bất cứ ai cũng có cảm giác nôn mửa. Chúng bay lên và hiện hình ra những hình thù ma quỷ và ghê rợn trước mặt người nam nhân trung tuổi.

Người nam nhân trung tuổi híp mắt lại nhìn sâu về phía vừa sâu. Phía dưới vực sâu lơ lửng một là cờ màu đỏ rực đang cắm giữa một lòng hồ nước màu đỏ ở vực sâu. Không, nó không giống như cắm ở nơi này mà là đang lơ lửng trong không khí thì đúng hơn. Lá cờ hình tam giác phát ra ánh sàng màu đỏ cùng với những khí đen khiến cho người ta có cảm giác vô cùng ghê rợn.

Phía dưới là một cái hồ màu đỏ không phải nói là một cái hồ bằng máu thì đúng hơn. Phía dưới chất đầy đủ màu tươi không biết là của người còn là thú vật. Một vài nơi thấy được cánh tay có năm ngón tay đang giơ lên trông vô cùng khủng khiếp. Loại khí màu đỏ xen lẫn đen từ dưới hồ bay lên khiến cho người ta có cảm giác âm trầm. Nó giống như oán khí hoặc loại khí gì đó khiến cho người ta sợ hãi và lâm vào điên cuồng nếu như có bất cứ ai đứng ở đây và cảm nhận được nơi này.


Vẻ mặt nam nhân trung tuổi hờ hứng đứng ở đó đánh giá nơi này, hắn tặc lưỡi nói: “Thiên ma sát thần đồ tiên đại trận quả thực mạnh mẽ. Đáng tiếc muốn di chuyển của nó tới nơi khác là cực kỳ khó khăn. Nếu không phải như vậy thì Cổ tộc chúng ta đã sớm xưng bá đại lục đấu khí đâu cần tốn nhiều công sức như vậy.”

Nói đến đây thì nam nhân trung tuổi trầm ngâm nhìn lá cờ hình tam giác: “Xem ra muốn để trận pháp này tiến thêm một cấp có thể đồ sát cả đấu đề thì cần thiết nhiều máu tươi của cường giả nữa. Nếu thiên ma sát thần đồ tiên đại trận có thể hấp thụ Hư Vô Thông Viêm nói không chừng trận pháp sẽ lột xác đến mức có thể đồ sát đấu đế, lúc đó sẽ không có uy hiếp nào đối với Cổ tộc ta nữa. Hy vọng đám người Hồn tộc không làm cho ta thật vọng.. nếu không thì... nếu như các tộc khác cũng tham gia tấn công Cổ tộc ta lần này vậy thì... hừ... hừ...” trong mắt người nam nhân trung tuổi lóe lên một tia âm trầm và hài hước.

Trong mắt hắn chứa vài tia châm chọc đối vời Hồn tộc, hắn lẩm bẩm nói: “Nhiều năm như vậy ta còn không khám phá ra có người làm gian tế nằm vùng Cổ tộc sao? Hừ, hừ... Hồn tộc các ngươi không phải rất thích dùng gian tế sao? Lần này, gian tế truyền về tin tức Cổ tộc không còn cường giả trấn thủ, không biết các ngươi có hứng thú đánh Cổ tộc ta không đây!”

Đối với đám người Hồn tộc này thì nam nhân trung tuổi tỏ ra khá là khinh thường và coi rẻ. So sánh với hắn thì đám người Hồn tộc chẳng qua chỉ là một đám người ngu si đần độn tứ chi phát triển mà thôi. Hồn Điện rồi hành động bí mật gì đó, chỉ có kẻ ngốc mới không nhìn ra được ý đồ của Hồn Điện mà thôi. Không sớm thì muộn ngay cả Hồn Điện và viễn cổ chủng tộc cũng sẽ chỉ còn lại Cổ tộc. Cổ tộc sẽ sớm xưng bá đại lục đấu khí này. Tự tin của hắn đã đạt đến mức ngạo mạn bởi vì trước giờ tính toán của hắn chưa bao giờ thất bại cả.

...

Hồn giới...

Trong một căn phòng nhỏ, lần này có một đám người gồm những người lớn tuổi cùng với một nam nhân. Người này mặc y phục màu xám trắng, tuổi chừng ba mươi, khuôn mặt tuấn tú, hai đồng tử sáng ngời. Bộ dạng này tạo ra ấn tượng đầu tiên cho mọi người là nho nhã y như thư sinh.

Hắn lập tức mở miệng lên tiếng nói: “Mọi người ở đây, ta mới nhận được tin tức hiện giờ phần lớn cường giả của Cổ tộc đã bí mật rời đi Cổ giới!”

“Cái gì!” Một số lão già trong đoàn người không khỏi kinh ngạc.

Một lão già lập tức lên tiếng hỏi: “Tộc trưởng, tin tức này có thật hay không?”

Người nam nhân thư sinh nho nhã nhẹ nhàng gật đầu lên tiếng nói: “Đúng vậy, tin tức này không giả. Tin tức này do chính Cổ Dương truyền về. Tin tức này tuyệt đối không phải là giả. Theo tin tức hắn truyền về thì trong thời gian ngắn, đám người kia muốn trở lại Cổ tộc là không thể nào.Cổ Dương chính là nằm vùng của chúng ta, lòng trung thành tuyệt đối không giả. Năm xưa trưởng lão Hư Vô Thiên Viêm đã đem linh hồn Cổ Dương cưỡng ép dung hợp. Hiện giờ hắn không còn là Cổ Dương của Cổ tộc mà là Cổ Dương của Hồn tộc ta. Tin tức này không phải là giả!”

Một lão già trong đoàn người lập tức xuất hiện sự vui mừng lên tiếng nói: “Tộc trưởng, ngài còn chần chờ gì nữa. Đây tuyệt đối là cơ hội tốt, chúng ta lập tức tấn công Cổ tộc đem Cổ tộc một lần tiêu diệt, nhất lao vĩnh giật!” Nghe được lão già mở miệng nói thì lập tức một vài lão già khác cũng gật đầu phụ họa theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận